Toàn bộ điện Càn Khôn tìm không ra một người phản đối, Thanh Chủ không phản đối, triều thần phe Thanh Chủ cũng không dám hé răng, chỉ nhìn các thế lực lớn không ngừng lên tiếng.
Cuối cùng Thanh Chủ bình tĩnh nói:
– Cứ quyết định như vậy đi… lập chỉ, chiêu cáo thiên hạ phong ấn Ngưu Hữu Đức làm nam quân chưởng lệnh thiên vương!
Quần thần cùng hô lớn:
– Bệ hạ anh minh!
Đợi cho triều hội giải tán, quần thần lui hết, Cao Quan là người cuối cùng rời Càn Khôn điện, bước xuống bậc thang, hờ hững liếc nhìn về sau, Thanh Chủ chỉ giữ lại Tư Mã Vấn Thiên, không biết là có ý gì, vẻ bình tĩnh của Thanh Chủ làm cho hắn thấy không bình thường.
Tinh thần điện, Tư Mã Vấn Thiên đi theo Thanh Chủ đi vào lại phát hiện Thanh Chủ chậm rãi đi vào tàng thư các, giống như không có chuyện gì xảy ra lật từng trang sách cổ.
Lặng im một hồi Tư Mã Vấn Thiên không biết Thanh Chủ muốn làm gì, nhưng có thể khẳng định, Thanh Chủ tâm tình không vui, không khỏi đưa mắt ý hỏi Thượng Quan Thanh đang đứng bên cạnh, nhưng lại không nhận được ám thị trả lời của hắn.
– Bệ hạ, có gì phân phó? Tư Mã Vấn Thiên cuối cùng vẫn chủ động hỏi một tiếng.
Thanh Chủ vẫn cúi đầu nhìn sách cổ lạnh nhạt nói một tiếng.
– Thám tử bên cạnh Ngưu Hữu Đức làm sao vậy. Ngưu Hữu Đức cưới nữ nhi Bàng Quán cư mà hắn không biết?
Tư Mã Vấn Thiên vội hỏi:
– Việc này đã điều tra, chuyện liên hôn giữa Ngưu Hữu Đức và Bàng Quán cực kỳ bí ẩn, hắn đưa nàng ta đến một hải đảo dựng cho một biệt viện mới ở đó, ngay cả mặt của nữ nhi Bàng Quán hắn cũng chưa từng thấy, e là không biết chuyện. Ngưu Hữu Đức âm mưu chuyện lớn như vậy, một khi bại lộ hậu quả khó mà lường được, bởi vậy cẩn thận một chút cũng có thể lý giải được, theo tin tức những thám tử khác sau này truyền đến, chuyện liên hôn với Bàng Quán người bên cạnh Ngưu Hữu Đức đại thể cũng không biết.
Thanh Chủ dường như không chút ngạc nhiên nói:
– Ngưu Hữu Đức không thể giữ lại, nghĩ cách xử lý hắn đi!!
Hắn kỳ thực rất muốn biết Hạ Hầu gia tại sao lại đột nhiên giúp Ngưu Hữu Đức thượng vị, Hạ Hầu gia lần này bại lộ không ít người nằm vùng ở nam quân, cái giá không nhỏ, đáng giá không? Hắn không còn cách nào tìm ra được lý do.
Tư Mã Vấn Thiên sửng sốt, thử hỏi:
– Để tả bộ động thủ sao?
Thanh Chủ:
– Thám tử kia đến lúc phát huy tác dụng rồi, để cho nàng ta hạ thủ đi!
– Rõ!
Tư Mã Vấn Thiên đồng ý sau lại dừng một chút, chần chờ nói:
– Ngưu Hữu Đức gần đây cảnh giác tương đối cao, thần lo nàng ta khó có thể đắc thủ, dù sao bên cạnh nàng ta không có ai trợ thủ, để cho nàng ta động thủ cho dù đắc thủ căn bản cũng phải chết. Uy hiếp mẫu thân bắt nàng ta làm thì không vấn đề gì, còn để nàng ta chịu chết, nàng ta có tiếc tính mạnh hay không… Thần cũng không dám hứa chắc.
Thượng Quan Thanh đứng cạnh đột nhiên nói tiếp:
– Nếu như nàng ta không có cơ hội hạ thủ, vậy giúp ta bên này tìm cơ hội thích hợp, nàng ta ở bên cạnh Ngưu Hữu Đức muốn hỏi hành tung của Ngưu Hữu Đức chắc là không khó!?
Tư Mã Vấn Thiên hiểu, không đến nổi bất đắc dĩ. Thanh Chủ cũng không muốn làm đến mức thiên hạ đại loạn, dù sao cũng là thiên hạ của hắn, không phải là của người khác, phải để bảo loạn xảy ra trong phạm vi khống chế, Ảnh Vệ e là muốn ra tay, ám sát đại thần thiên đình việc không thấy ánh sáng như này cũng chỉ có Ảnh Vệ đi làm là thích hợp nhất!
Lúc này hắn vuốt cằm nói:
– Được! Chuyện này thần sẽ sắp xếp! – Nam quân chưởng lệnh thiên Vương?
Thiên Tẫn Cung, sau khi biết kết quả triệu hội Hạ Hầu Thừa Vũ ngồi xuống ghế, bần thần, tự lẩm bẩm, khuôn mặt khó có thể tin được.
Nàng không nghĩ ra Thanh Chủ sao lại bằng lòng chuyện như vậy, đối với nàng mà nói, để Ngưu Hữu Đức làm nam quân chưởng lệnh thiên vương sẽ không thể khống chế, hắn không thể lại bị Thiên Tần Cung nàng tiết chế, Ngưu Hữu Đức đã không cần đến nàng nữa rồi, trong lòng nàng nổi xấu hổ và cơn giận dữ bị lợi dụng ngược lại càng tăng lên.
Đổi góc độ để hình dung tâm tình của nàng có chút giống như bị bệnh. Ngưu Hữu Đức được nàng tương trợ thành công rồi, lại bỏ mặc nàng, nàng cảm giác như mình bị Ngưu Hữu Đức bỏ rơi!
Tức giận nàng ném vài món đồ trên bàn, sau khi dần dần tỉnh táo lại, mắt nàng lộ ra vẻ kiên nghị, U Minh Tổng đốc phủ vẫn thuộc về nàng, nàng còn có thể nhậm mệnh mới U Minh Tổng đốc, nàng có thể nâng dậy một Ngưu Hữu Đức, thì cũng có thể nâng dậy một người khác.
Vội vã rời khỏi Thiên Tần Cung, Hạ Hầu Thừa Vũ cơ hồ là người trước tiên tìm được Thanh Chủ.
Trong điện Tinh Thần, Tư Mã Vấn Thiên vừa mới đi, Hạ Hầu Thừa Vũ lại tới. Thanh Chủ vân ở trong Tàng Thư các nhàn nhã đọc sách, nhàn nhạt hỏi:
– Thừa Vũ có việc gì?
Hạ Hầu Thừa Vũ hỏi:
– Bệ hạ, U Minh Tổng đốc phủ là một phần của Thiên Tân Cung, bệ hạ đã chọn người mới làm Tổng đốc?
Thanh Chủ bình tĩnh nói:
– Chẳng lẽ nàng có suy nghĩ gì với vị trí đó?
Hắn bây giờ tâm tư còn chưa nghĩ đến chuyện này.
Hạ Hầu Thừa Vũ nói:
– Thần thiếp kiến nghị phái nhi tử chúng ta Nguyên Tôn tiếp nhận! Nguyên Tôn thực lực hôm nay so với Ngưu Hữu Đức năm đó không kém bao nhiêu. Ngưu Hữu Đức năm đó có thể làm U Minh Tổng đốc, Nguyên Tôn đương nhiên cũng có thể!
Dưới cái nhìn của nàng, trên đời này người phụ tình nhiều lắm, chỉ có nhi tử mình mới có thể làm cho mình yên tâm nhất, đạo lý rất đơn giản, cũng không còn suy nghĩ gì khác mà vòng vòng.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Miêu Nghị - Quyển 36 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 02/02/2020 11:29 (GMT+7) |