Bàng Quán có lý do báo thù rửa hận cho nổi nhục của con gái, mang Hạo Đức Phương ra để chuyên biên thành việc tất cả mọi người đều có lợi.
Hạo Đức Phương là người bình định, người phía dưới liều mạng đều vì bảo vệ lợi ích của bản thân sau khi trải qua chém giết, những người có công thăng chức rất nhanh.
Điều này không phải vì trong lúc chém giết, mấy người này đã chiếm được tình cảm và giao tình, mà là vô số người vì lẽ đó mà tham gia chinh chiến, cho dù lý do có nể mặt hay là không nề mặt thì ít ra cũng phải để người ta biết tại sao lại chiến chứ!
Tranh chấp của Bàng Quán và Hạo Đức Phương, chẳng biết kẻ được lợi sẽ là ai, hai kẻ mạnh tranh chấp, bệ hạ đồng ý, chính là cơ hội vô cùng tốt để đại quân ta chiếm Mão Lộ… Đây chính là nguyên văn câu nói Miêu Nghị lệnh cho các tướng lĩnh truyền xuống dưới cho đại quân, trắng trợn nói thẳng với mọi người là muốn chiếm địa bàn Mão Lộ.
Mấy câu nói ngắn ngủi mà lại khiến cả đại quân U Minh trở nên sôi trào, bị vây ở U Minh nhiều năm, vinh hoa đã từng biến mất nhiều năm, trong nháy mắt lại được thôi bừng lên.
Đại quân tập kết, chuẩn bị bao năm, chỉ chờ ngày hôm nay, tựa như rồng vươn lên khỏi vực sâu, xuất binh ra khỏi U Minh.
Mấy chục triệu nhân mã đột nhiên xuất hiện ở Quỷ Thành, bao vây Tính Nghĩa Các là nơi nhân mã U Minh đóng giữ.
Phía trong Tín Nghĩa Các, Tào Mãn đứng bên cửa sổ, nhìn đèn đuốc lác đác ngoài cửa sổ, hiền lành nói:
– Đại quân U Minh xuất phát rồi ư?
Vệ Xu đứng sau đáp:
– Đã xuất phát, không biết Ngưu Hữu Đức tính đánh trận này như thế nào?
Tào Mãn:
– Không biết nữa, hắn không chịu tiết lộ sắp xếp trận chiến ra sao, chỉ bảo bên mình phối hợp, hiện giờ chỉ có thể chờ tình hình dần thành hình rồi mới có thể phán đoán được. Điều này cũng đâm trúng nhược điểm của chúng ta, lão gia tử quen giấu thế lực gia tộc ở phía sau. Bao nhiêu năm nay, trong tầng lớp nòng cốt của Hạ Hầu gia thiếu hụt mắt nhìn thống lĩnh binh linh ra trận.
Vệ Xu khẽ gật đầu.
– Ai cũng nói hắn rất thiện chiến, hơn nữa đã có dự tính từ trước, chắc hắn sẽ không quá kém.
Trong đại điện của Ly Cung, Thiên Đình.
Thanh Chủ xoay người hỏi với vẻ đầy hứng thú.
– Ngưu Hữu Đức phái binh bao vây Tín Nghĩa Các? Tư Mã Vấn Thiên gật đầu đáp:
– Đúng vậy, bên Quỷ thành truyền tin tới, đã chắc chắn.
Vũ Khúc đứng trước la bàn tinh đồ ngần đầu nói:
– Rõ ràng là sợ Hạ Hầu gia nhân cơ hội làm loạn, trước tiên diệt trừ hậu họa, là người dụng binh rất quyết đoán.
Thanh Chủ nhíu mày nói:
– Nếu Hạ Hầu gia đã giúp đỡ Bàng Quán nhiều đến vậy thì không biết sẽ có cách nào ngăn cản Ngưu Hữu Đức, trái lại trẫm khá là mong chờ.
Tư Mã Vấn Thiên nói:
– Ngưu Hữu Đức vẫn luôn mắt đi mày lại với Tào Mãn, e là trong số mấy thế lực lớn. Hạ Hầu gia là thế lực ít quấy rầy Ngưu Hữu Đức nhất.
Nhân mà U Minh bao vây Tín Nghĩa Các, trong nháy mắt khiến thế lực khắp nơi rục rịch.
Trong thư phòng Quảng Thiên Vương phủ, Quảng Lệnh Công cũng hỏi câu hỏi giống hệt Thanh Chủ:
– Ngưu Hữu Đức phái binh bao vây Tín Nghĩa Các ư?
Trong Khấu Thiên Vương phủ, Khấu Lăng Hư nhìn chằm chằm la bàn tinh đồ, nói với vẻ trầm ngâm:
– Bao vây Tín Nghĩa Các? Xem ra Ngưu Hữu Đức thật sự là phụng chỉ xuất binh rồi, chẳng biết Thanh Chủ cho hắn lợi lộc gì!
Đường Hạc Niên nói:
– Ngoại trừ cắt đất phong hầu thì e là hiện giờ chẳng còn thứ gì khác có thể khiến hắn dao động… Khâu Tranh giữ chặt tinh linh trong tay:
– Thám tử bên kia trước khi cắt đứt liên hệ vào lúc đại quân tập kết đã truyền tới tin tức cuối cùng, mục đích của Ngưu Hữu Đức rất rõ ràng. Thanh Chủ ban cho hắn địa bàn Mão Lộ.
Đường Hạc Niên:
– Quả nhiên là như vậy. Thanh Chủ cũng tính toán hay thật cho dù Ngưu Hữu Đức có giải được vây cho Hạo Đức Phương thì dê gì Hạo Đức Phương dễ dàng cho hắn?
Khấu Lăng Hư vuốt râu, híp mắt nói:
– Đại quân U Minh tích lực đã lâu, sĩ khí bừng bừng, e là ai thông lĩnh Nam quân cũng đều đau hết cả đầu thôi!
Tinh không mênh mông, trăm người phía trước làm tiên phong dò đường, trăm người phía sau xóa bỏ dấu vết, trăm người bảo vệ bốn cánh trên dưới trái phải, trăm người ở giữa làm trung tâm, cùng duy trì khoảng cách mà pháp nhãn có thể thấy được, đẩy nhanh tốc độ ở Tinh Không, bay nhanh hết tốc lực, từng đôi mắt hoặc là hiện lên vẻ hưng phấn, hoặc lộ ra vẻ trầm lạnh, nhưng đều có chung ý chí đã trở lai!
Nhân mã chen chúc trong không gian trữ vật, hoặc là ngôi khoanh chân tĩnh tọa, hoặc là lau chùi vũ khí trong tay.
Tuy rằng Tinh đã dịch dung nhưng vẫn mặc thêm chiến giáo, ở vùng trung quân, trong không gian chứa đồ ở trên người. Miêu Nghị và vài vị chủ tướng vây quanh la bàn tinh đồ không ngừng suy diễn về chiến cuộc, không ngừng hạ chỉ xuống dưới.
Cách đó không xa, là trung tâm truyền tin tức do nhân mã của U Minh Đô Thống phủ lập ra, không ngừng nhận tin tức được truyền tới từ nhân mã ẩn mình trong quân của Bàng Quán và Hạo Đức Phương nhanh chóng phán đoán vị trí trên tinh đồ, rồi thuật lại tình hình cho mấy người Miêu Nghị ở bên này.
Đám người Hoành Vô Đạo kinh ngạc với năng lực thu thập tình báo của Miêu Nghị. Nắm rõ được hướng đi của Hạo Đức Phương còn hiểu được, thậm chí ngay cả hướng đi của quân Bàng Quán cũng rõ mồn một, chẳng biết mấy năm nay ở Nam quân cảnh nội, Đại đô đốc đã bỏ ra biết bao công Sức.
Cái gì gọi là mưu tính sâu xa? Đây chính là mưu tính sâu xa đó, có thể thấy Đại đô đốc đã sớm chuẩn bị sẵn sàng để đại quân xông ra khỏi U Minh, chỉ riêng năng lực nắm giữ tin tình báo này đã khiến đám người Hoành Vô Đạo tôn sùng không thôi. Đối với việc chinh chiến sa trường, có gì quan trọng hơn tình báo chứ? Có thể biết trước tiên cơ của địch cũng chính là có thể đưa đến những phán đoán chuẩn xác, có thể giảm thiểu cục diện gây bất lợi cho bên mình xuống mức thấp nhất, có thể giảm thiểu tổn thất tới mức nhỏ nhất!
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Miêu Nghị - Quyển 35 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 01/02/2020 03:29 (GMT+7) |