Triều đình hoàn toàn không giống với những nơi khác, đây cũng là nơi giết người không thấy máu, bởi vì xét tới một vài nguyên nhân mà không thể ra tay với Ngưu Hữu Đức tại Quỷ Thị, nhưng nếu hắn đã đến đây, đám người không có ý định để hắn sống sót rời khỏi.
Hai bên bằng nhau! Thanh Chủ làm trọng tài chỉ có thể bỏ việc này qua một bên, nếu đã đám người này cãi và quá nhiều lại trở thành trò cười trong mắt phu nhân ngồi cùng.
– Vì sao hai người các ngươi lại ồn ào ầm ĩ ở ngoài kia? Miêu Nghị lập tức chỉ về phía Doanh Vô Khuyết:
– Bệ hạ, không phải tiểu thần muốn làm ầm ĩ, chính Doanh Vô Khuyết chủ động đến làm nhục tiểu thần, tiểu thần mới tức giận thất lễ.
Không đợi Doanh Vô Khuyết giải thích, đã có người Doanh hệ nháy mắt với hắn, ý bảo không cần mở miệng, sau đó có một đại thần thuộc Doanh hệ đứng lên nói:
– Không biết Doanh Vô Khuyết đã làm nhục ngươi về điều gì?
Thoạt nhìn là vấn đề thông thường, nhưng trong nháy mắt Miêu Nghị ý thức được đối phương đã bắt đầu bới móc rồi, bởi vì bọn họ không thể nào giúp hắn được, vì thế hắn quay đầu nhìn lại, triển khai công kích:
– Mới vừa rồi có vị đại nhân dạy ty chức lễ nghi, không biết ty chức nên bẩm báo với bệ hạ trước hay bẩm báo với vị đại nhân này trước đây?
Chúng thần đang ngồi lập tức chấn động tinh thần, ngay cả Mị Nương cũng phóng đôi mắt sáng lấp lánh nhìn chằm chằm Miêu Nghị, ngay cả nàng cũng nghe ra lời nói của Miêu Nghị ẩn chứa đầu đao nhọn.
Hạ Hầu Thác vẫn tiếp tục híp mắt thưởng thức chén trà như cũ, chỉ đưa đôi mắt hứng thú nhìn sang.
Đối phương bình tĩnh trả lời:
– Đương nhiên là phải tuân thủ quy củ lễ nghi, tuy nhiên trên triều đình cũng có quy củ của nó, trong lúc bàn việc gì cũng có thể tranh luận, cho dù người đó là ai mà có nghi vấn đều có thể đưa ra trao đổi, mới thể hiện được sự công bằng công chính trước thiên uy!
Miêu Nghị lập tức nhìn sang Thanh Chủ chắp tay hỏi lại:
– Tiểu thần không hiểu rõ quy củ trên triều đình, xin hỏi bệ hạ: Tiểu thần có thể nói thẳng hết tất cả trong lúc thảo luận vấn đề hay không?
Thanh Chủ đã chuẩn bị xem kịch vui, vì thế đáp lời:
– Chỉ cần không phải nói hươu nói vượn, chỉ cần có lý thì cứ việc nói!
Với hắn mà nói, sự sống chết của Miêu Nghị không quan trọng chút nào, nếu không phải bởi vì Tứ Đại Thiên Vương chắn đường không để hắn ra tay, e rằng hắn đã giết chết Miêu Nghị rồi, dám làm trái ý hắn thì phải trả giá thật nhiều!
– Vâng!
Miêu Nghị vâng dạ, chỉ sợ không cho hắn có cơ hội nói chuyện mà thôi, khi nghe Thanh Chủ đồng ý, trong lòng hắn đã thở phào nhẹ nhõm, quay người đối mặt với đối phương:
– Lúc Doanh Vô Khuyết đến gần chỗ ta chúc rượu đã làm nhục ta, bảo rằng ta ngồi sai nơi rồi.
– Nói ngươi ngồi sai nơi chính là làm nhục ngươi à?
Vị đại thần phản bác lại Miêu Nghị tên là Tề Linh Hoàn, cấp Đại Tướng giáp đỏ hai đoạn, thuộc về thiên chức, không giống với Thiên Quân hay Hầu Gia chiếm giữa binh quyền trong tay minh, chỉ là người của Đông Quân, tất nhiên thuộc phái hệ Doanh gia, vì thế mới chủ động đứng ra chỉ trích Miêu Nghị.
Lúc này Miêu Nghị nhìn mọi người trong điện, tất cả đều im lặng không nói tiếng nào, chẳng có ai ra mặt giúp đỡ hắn nói chuyển, cuối cùng dời mắt đến Khấu Trang đang mang bộ dáng phục tùng rũ mắt, sau đó xoay đầu trở về, hắn cũng không muốn cầu xin người Khấu gia ra mặt làm chứng, Miêu Nghị chỉ vào Doanh Vô Khuyết nói:
– Không cần nhân chứng, chỉ cần hỏi Doanh Vô Khuyết là sẽ rõ.
Quả nhiên là Tề Linh Hoàn hỏi Daonh Vô Khuyết:
– Doanh Vô Khuyết, ngươi đã nói thế hay sao?
Doanh Vô Khuyết sừng sờ, chính xác là bản thân hắn đã nói thế trước mặt người Khấu gia, người kia hỏi hắn như thế là có ý gì đây? Nhưng được ánh mắt nhắc nhở của đối phương, trên danh phận thì Ngưu Hữu Đức có quan hệ thông gia với Khấu gia, nếu người Khấu gia làm chứng thì hắn không thể nào chối cãi được, mà hiện tại lại chẳng có ai đứng làm ra làm chứng cho Ngưu Hữu Đức, điều đó có nghĩa là chẳng có ai thuộc phái nào chịu ra giúp đỡ hắn cả, vì thế Doanh Vô Khuyết mới trả lời lớn tiếng:
– Vu oan! Ngưu Hữu Đức đang bôi nhọ tiểu thần, tiểu thần hoàn toàn không nói những lời như thế.
Kỳ thực hắn cũng rất muốn đứng lên, nhưng Miêu Nghị bởi vì mượn lời bệ hạ mới được đứng lên, còn hắn thì cần phải nhịn một chút.
Tề Linh Hoàn:
– Ngưu Hữu Đức, Doanh Vô Khuyết đã nói hắn chưa từng nói thế, ngươi có nhân chứng khác không?
Miêu Nghị nhìn thật sâu vào đôi mắt đối phương, sau đó cúi đầu nhìn tên Doanh Vô Khuyết nói dối trắng trợn, trong nội tâm mắng thầm, mẹ kiếp, cả triều đình khi thể ông đâu không thèm đứng ra làm chứng, muốn chủ động đẩy chuyện này lên đầu ông đây phải không!
Không ít người đang ngồi đều đưa ánh mắt thương hại nhìn Miêu Nghị, người Khấu gia không chịu ra tay, e rằng tiểu tử này sẽ gặp nguy hiểm rồi, cho dù người Khấu gia có ra tay thì hiệu quả cũng không quá lớn, chỉ sợ sẽ có mấy nhà liên hợp với nhau công kích Khấu hệ, nếu Ngưu Hữu Đức chủ động đưa mình đến cửa, tất nhiên là phải thuận nước đẩy thuyết, tiêu diệt hắn trên triều đình cho bớt việc dù sao cũng chỉ là một vài câu miệng lưỡi mà thôi.
Ngay cả mẹ con Mị Nương cũng hiểu rõ, bọn họ chủ động đổ tội này lên đầu Miêu Nghị, đây Miêu Nghị vào chỗ chết rồi!
Lúc này rất nhiều phu nhân cũng đã hiểu rõ, thì ra trên triều đình lại nguy hiểm đến mức độ này, chỉ cần nói không đúng một câu đã đưa mình vào trong nguy hiểm, hiện tại các nàng đã mở mang kiến thức rồi.
Ai ngờ Miêu Nghị lại không đáp lời Tề Linh.
Hoàn, mà trái lại chắp tay nói với Thanh Chủ:
– Bệ hạ, tên Doanh Vô Khuyết này chẳng những nói tiểu thần ngồi sai nơi, nếu chỉ nói như thế thì thần cũng đã nhịn rồi, vậy mà hắn ta còn âm thầm truyền âm mắng mỏ thần, nói trong thiên hạ này còn không có người nào dám đắc tội với Doanh gia, nói rằng rời khỏi Ngự Viên thì sẽ giết tiểu thần trong sớm muộn mà thôi, hơn nữa trong lời nói của hắn còn bất kính với Thiên Hậu nương nương, tiểu thần là thuộc hạ trực tiếp của Thiên Tần Cung, làm sao có thể ngoảnh mặt làm ngơ được, vì thế mới bất ngờ giận dữ, nếu không tiểu thần cũng không dám lớn mật mà làm huyên náo tiệc mừng thọ ngày hôm nay.
Sau khi hắn thốt ra lời này, cả triều đình đều sợ hãi, tuy rằng bọn họ không biết sau khi chạy đến mời rượu người của Khấu gia thì Doanh Vô Khuyết có nói Ngưu Hữu Đức ngồi sai nơi hay không, nhưng bằng kinh nghiệm nhiều năm của mình cũng đủ biết Tề Linh Hoàn và Doanh Vô Khuyết thông đồng với nhau chụp mũ lên đầu Ngưu Hữu Đức, vì thế khi Miêu Nghị vừa mới kể lại chuyện này, bọn họ thậm chí còn tin tưởng Doanh Vô Khuyết hoàn toàn có thể nói ra những lời như thế.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Miêu Nghị - Quyển 29 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 13/01/2020 03:29 (GMT+7) |