– Ở Quỷ thị còn có chỗ Tín Nghĩa Các các ngươi không bảo đảm được sao?
Thất Tuyệt trả lời:
– Giống như Tổng trấn phủ, Quỷ thị Tổng trấn phủ trực thuộc Thiên Đình, Địa Tàng Tự trực thuộc Cực Lạc Giới, Tín Nghĩa Các sẽ không dễ dàng quấy rối Tổng trấn phủ đương nhiên cũng sẽ không dễ dàng quấy rối Địa Tàng Tự, nếu như Ngưu Tổng trấn động đến Địa Tàng Tự, cần phải trực tiếp nối liền Thiên Đình với Cực Lạc Giới, Tín Nghĩa Các bọn ta sẽ không nhúng tay vào.
Địa Tàng Tự trực thuộc Cực Lạc Giới? Có liên quan đến cái này thực ra cũng là lần đầu tiên Miêu Nghị nghe nói. Lần trước lúc đến không có người nào đặc biệt tiến hành giới thiệu về Địa Tàng Tự này cho hắn biết, thêm vào việc Địa Tàng Tự khá khiêm tốn, cũng không có quan tâm đến, cũng không ngờ được là lại trực thuộc Cực Lạc Giới. Ánh mắt Miêu Nghị lóe lên, không biết nhớ tới điều gì, thử lên tiếng hỏi:
– Cũng chính là nói, Địa Tàng Tự có qua lại trực tiếp với Cực Lạc Giới ư?
Thất Tuyệt cười nói:
– Cái này không phải là việc mà Tín Nghĩa Các quan tâm, sau khi Ngưu Tổng trấn trở về hãy tìm lão nhân của Tổng trấn phủ hỏi là sẽ biết, thứ cho không tiễn xa được.
– Ồ! Hôm khác lại đến quấy rầy! – Miêu Nghị chắp tay cảm tạ, quay người bước xuống bậc thềm cất bước lên thuyền, Diêm Tu đứng ở đầu thuyền chờ ra hiệu cho thuyền phu rời đi.
Thất Tuyệt đưa mắt nhìn theo rồi quay người trở về.
Trước cửa sổ trên lầu, Tào Mãn lẳng lặng nhìn Miêu Nghị ngồi thuyền rời đi, đột nhiên mỉm cười, nói:
– Người này có chút thú vị.
Tào Phượng Trì đứng bên cạnh nhìn theo cũng lấy làm lạ, không biết hắn đang chỉ phương diện nào.
Sau khi Miêu Nghị trở về Tổng trấn phủ, quả nhiên lập tức tìm đến lão nhân của Tổng trấn phủ, hỏi thăm tình hình của Địa Tàng Tự.
Lão nhân bị Miêu Nghị hỏi chuyện tên là Hà Nhất Quan, đã sống ở Quỷ thị hơn vạn năm, có thể bị ném tới nơi này mà lại sống được lâu như vậy, có thể thấy cũng không có quan hệ bối cảnh gì, có điều với tuổi nghề ở đây, quan hệ lớn nhỏ gì ở Quỷ thị đều hiểu rất rõ, dầu nước cũng có thể pha lẫn vào một chút, cộng thêm bất kể đổi một Tổng trấn nào tới cũng có thể dùng đến ông ta, nhịn nhiều năm nhịn đến vị trí đại thống lĩnh, cuộc sống ngược lại cũng khá thoải mái, có thể điều đi hay không tạm thời cũng không quan trọng, rời khỏi Quỷ thị rồi chỉ sợ chưa chắc có thể đi được nơi nào, không bằng cứ đàng hoàng ở đây lại yên tâm.
Đối với đại danh của vị Tổng trấn mới này, Hà Nhất Quan cũng như sấm động bên tai, biết vị này cũng không phải là dựa vào thân phận bối cảnh mà lăn đến vị trí tổng trấn, trước khi chưa trở thành nữ tế của Khấu Thiên Vương, cũng đã bò đến vị trí Tổng trấn so với thực quyền này vẫn nhiều hơn, là một hãn tướng cố gắng bước ra từ sinh tử. Miêu Nghị mới tới, ông ta cũng mơ hồ biết được tính khí của Miêu Nghị, dù sao cũng nghe nói không phải là hiền lành gì, là vị chủ tử trên tay dính đầy máu tanh, không dám đắc tội, hỏi cái gì đáp cái gì, tri vô bất ngôn, cẩn thận dè dặt nhìn sắc mặt của Miêu Nghị.
Đã hỏi thăm, Miêu Nghị xác nhận được Địa Tàng Tự quả thực là có qua lại trực tiếp với Cực Lạc Giới, không giống như chùa miếu bình thường có phương trượng cấp trên quản thúc, Địa Tàng Tự do một vị pháp sư tọa trấn, do Cực Lạc Giới trực tiếp quản lý.
Pháp sư không sai biệt lắm cũng tương đương cấp bậc bậc Tổng trấn của hắn, ngoại trừ Phật Tổ không nói đến, từ trên xuống dưới phật giới bài vị đều là Phật, Kim Cang, Bồ Tát, La Hán, Đại Sư, Pháp Sư, Quốc Sư, Phương Trượng, Trụ Trì, thấp hơn nữa chính là một vài Hòa Thượng. Phật thì tương đương với Tứ Đại Thiên Vương của Thiên Đình… ), Kim Cang so sánh với Nguyên Soái của Thiên Đình, Bồ Tát so với Tinh Quân, La Hán so với Hầu Gia, Đại Sư so với Đô Thống, Pháp Sư so với Tổng Trấn, Quốc Sư so với Đại Thống Lĩnh, Phương Trượng với Thống Lĩnh, Trụ Trì với Thiên Tướng, thấp hơn nữa chính là một vài Hòa Thượng.
Nếu không phải xếp hạng ra cấp bậc, không khác biệt lắm chính là tình hình này, thế nhưng Phật giới và Thiên Đình vẫn có sự khác biệt, tuy nói Phật giới khiêm tốn không can thiệp vào tục vật, nhưng nhập thế lại sâu, xem trọng hương hỏa nguyện lực, phàm nhân thâm canh thế tục, lúc này mới xuất hiện cái gọi là danh xưng Quốc Sư, cho nên cấp bậc cụ thể sẽ không giống như cấp bậc sâm nghiêm của Thiên Đình, nhấn mạnh cấp nào bên dưới có bao nhiều nhân mã, giới hạn danh xưng cũng mơ hồ, chủ yếu vẫn là xem tình hình thế tục sở tại và tự mình ở vị trí nào để định.
Tình hình của Đãng Âm Sơn bên này cũng tương đối đặc biệt, trên một quả tinh cầu lớn như thế lại không thấy được người phàm, người phàm ở địa phương này cũng không sống được, không có tín đồ đương nhiên cũng không cần thiết phải chơi quá nhiều kiểu, cũng có thể lý giải được vì sao lại để cho một vị pháp sư trực tiếp tọa trấn.
ܨ ܼ Nói trắng ra, cũng là vì tình hình đặc biệt ở Quỷ thị, Địa Tàng Tự ở đây là vì để ý tới tình hình ở đây mà bố trí, phần lớn tác dụng cũng là để cho người của Phật giới qua lại nơi này có thể dừng chân nghỉ ngơi, trước tình hình chung không tiếp đãi người ngoài vào nghi, chỉ tiếp nhận đệ tử Phật giới, cho nên mười phần khiêm tốn.
Sau khi nghe xong Miêu Nghị chậm rãi gật đầu, hơi suy tư một chút lại hỏi:
– Vị Pháp Sư này có thể thường xuyên ra vào Cực Lạc Giới ư?
Theo những gì hắn biết, Cực Lạc Giới là nơi người bình thường không dễ gì đi vào được, Pháp sư bình thường sợ là ít có cơ hội đến Cực Lạc Giới, cũng giống như Tổng trấn bình thường cũng không có quá nhiều khả năng được phép ra ra vào vào ở Thiên Đình.
Hà Nhất Quan trầm trọng nói:
– Cái này ti chức cũng không rõ lắm, ti chức ở đây mặc dù khá nhiều năm, nhưng mà cũng không tiếp xúc nhiều với Địa Tàng Tự, bên đó cũng không muốn tiếp xúc với bên ngoài lắm, có điều theo như ti chức biết, Tịch Không Pháp Sư là người mà Cực Lạc Giới bên đó trực tiếp phái đến, chắc hẳn ít nhiều cũng sẽ có qua lại.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Miêu Nghị - Quyển 26 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 29/12/2019 03:29 (GMT+7) |