– Vương gia, chỉ ý đã hạ rồi, sợ là nước đổ khó hốt, bây giờ xem ra, hình phạt một trăm năm này ngay từ lúc mới bắt đầu đã là một mưu kế, từ lúc mới bắt đầu đã chuẩn bị tốt cho một chiêu Quỷ thì này rồi, Ngưu Hữu Đức để lộ ra nhược điểm lớn như vậy, không nói ra thì thôi. Vừa nói ra, việc này của Ngưu Hữu Đức để chỗ nào cũng không thể nào nói nổi, có trừng phạt thêm nữa cũng không ai nói được gì, quan trọng nhất là, Thanh Chủ đã tính toán rồi ông ta làm như vậy chỉ có một mình Vương gia phản đối, mấy nhà khác chắn chắn sẽ khoanh tay đứng nhìn, sẽ không liên thủ với Vương gia để đối phó, nói không chừng còn có thể thừa cơ hãm hại. Vương gian, thiếu đi mấy thế lực của mấy nhà khác hỗ trợ. Sức một người chẳng làm lên việc gì! Mấu chốt là Thanh Chủ bên đó có lý do, trừng phạt thêm nữa cũng không có gì không đúng!
Khấu Lăng Hư trầm giọng nói:
– Lẽ nào muốn bản vương ngồi nhìn không để ý tới sao? Không đi tìm ông ta, vậy thì không có bất kỳ khả năng nào, đi tìm ông ta có thể còn có chút cơ hội.
Lão Đường âm thầm thở dài một tiếng, lùi bước tránh đường.
Thiên Cung. Tịch Cảnh Viên.
– Thay phiên trực ban hơn một vạn hai nghìn lần, hắn chỉ trực thủ có hơn ba trăm lần, cũng khó khăn lắm mới có số lẻ, đây coi là gì? Đơn giản là khiến cho người ta vô cùng phẫn nộ! Nếu không phải nể mặt của Khấu khanh, sau khi trẫm nghe được hận không thể đem hắn ra chém luôn không cần suy nghĩ! Nếu như Thiên Đình ai ai cũng học hắn, vậy thiên quy để ở đâu, kỷ cương ở chỗ nào? Chẳng lẽ Khấu khanh còn muốn cầu xin cho hắn ư? – Thanh Chủ gần như gào lên chất vấn Khấu Lăng Hư, cố ý nổi giận.
Khấu Lăng Hư trả lời:
– Thần cũng không phải là cầu xin cho hắn, có lỗi đượng nhiên là phải nhận phạt! Thần chỉ cảm thây hắn đi Quỷ thị không ổn lắm, mong bệ hạ cho lão thần chút thể diện, để lão thần đưa hắn đi Bắc quân nghiêm trị!
Thanh Chủ lại hỏi:
– Khấu khanh, trẫm đã rất nể mặt khanh rồi, nếu không phải nể mặt khanh, cấp bậc bây giờ của hăn có thể đi quỷ thị tạm giữ chức Tổng trấn sao?
Khấu Lăng Hư:
– Bệ hạ…
– Được rồi! – Thanh Chủ trực tiếp ngắt lời, nói:
– Tâm tư của khanh trầm hiểu, nhưng khanh cũng phải hiểu cho nổi khổ của trầm chứ, mọi người đều trợn mắt nhìn rồi, thay phiên trực ba hơn một vạn hai nghìn lần, hắn có thể nghỉ trực một vạn hai nghìn lần, nơi này đến đâu cũng không nói được, nếu như trước tình hình này, trẫm vẫn còn để Khấu khanh đưa hắn đi Bắc quân, mọi người sẽ nghĩ thế nào? Vừa mở đầu đã như vậy, nếu như sau này ai ai cũng bắt chước, trầm còn có sức mạnh nào đi lo liệu thiên điều (luật trời) nữa? Khấu khanh, đi Quỷ thị cũng không có gì, vẫn còn có cơ hội tạo dựng sự nghiệp, đợi hắn lập được công lao, lại danh chính ngôn thuận điều nhập về Bắc quân cũng không muộn, hà cớ gì phải gấp gáp như vậy? Cứ quyết định như vậy đi!
Chó má! Ở Quỷ thị lập công vậy có nghĩa là phải phát sinh xung đột với Hạ Hầu gia, chỉ sợ công còn chưa kịp lập, mạng đã mất trước rồi! Khấu Lăng Hư chửi thầm trong lòng, nhưng Thanh Chủ vin vào lý do bỏ trực ban hơn một vạn lần không tha, đây không phải là bỏ một lần hai lần, mà là bỏ hơn một nghìn lần, nghe cũng dọa người, khiến ngươi không phát cáu!
Tận lực tranh thủ, ai biết được nói gì cũng Vô dụng việc đã là ván đã đóng thuyền rồi không thể thay đổi được nữa. Khấu Lăng Hư cũng đành phải cáo lui.
Nhìn theo người rời đi. Thanh Chủ ra hạ thủ, Thượng Quan Thanh đứng ở một bên nhích lại gần nói:
– Bệ hạ!
Thanh Chủ:
– Muốn để hắn nuốt xuống khẩu khí này e là không dễ dàng gì! Phá Quân cũng rất có ý kiến đối với việc đưa Ngưu Hữu Đức đi Quỷ thị. Phá Quân vẫn hy vọng Ngưu Hữu Đức ở lại Cận vệ quân cống hiến, ngươi xem còn có biện pháp gì nữa không?
Thượng Quan Thanh nghe đã hiểu, bệ hạ cũng không muốn dễ dàng buông tha cho đệ tử của Hỏa Tu La vì mình mà cống hiến, dù sao cũng bồi dưỡng nhiều năm như vậy, bị người khác hái được quả đào trong ngực mình chắc chắn là không thoải mái, chần chừ nói:
– Trừ phi Ngưu Hữu Đức và Khấu gia cắt đứt quan hệ thông gia, lão nô sắp xếp người đưa Vân Tri Thu đó đi giải quyết sạch sẽ.
– Không ổn! – Thanh Chủ khoát tay nói:
– Cứng rắn như vậy, sẽ ảnh hưởng quá xấu, không phải là trẫm làm, Khấu Lăng Hư cũng sẽ hoài nghi là trẫm làm, nếu thật sự muốn làm cứng rắn như vậy thì cũng không cần đợi đến bây giờ, quy tắc chính là quy tắc, không thể phá. Hơn nữa, nếu như Ngưu Hữu Đức hoài nghi là trẫm giết thế tử của hắn, hắn còn có thể cống hiến cho trẫm nữa sao? Ta nói này Thượng Quan, sao ngươi càng ngày càng giống Cao Quán thế, sao lại động một chút là muốn giết người, không thể nghĩ xem có biện pháp nào ổn thỏa hơn một chút sao?
Thượng Quan Thanh hơi có chút do dự, con ngươi đảo một vòng kê thượng tâm đầu, nói:
– Vậy thì để Ngưu Hữu Đức chủ động bỏ vợ! Thanh Chủ nhíu mày nói:
– Hẵn vì nữ nhân này đơn giản là không tiếc trả giá, há có thể chủ động bỏ vợ sao?
Thượng Quan Thanh thấp giọng nói:
– Dâm tặc Giang Nhất Nhất nhiều lần lập công lao, am hiểu nhất là làm mấy chuyện loại này, đã cho không ít quan viên không nghe lời nếm thử khổ cực rồi. Sự kiện ở Tây Đinh Vực. Ngưu Hữu Đức cuốn cả Giang Nhất Nhất vào, Giang Nhất Nhất tiến hành trả thù là chuyện đương nhiên, cộng thêm thân phận của Giang Nhất Nhất, không ai sẽ hoài nghi đến Thiên Đình.
Thanh Chủ chậm rãi quay đầu liếc hắn một cái. Cái gì cũng không nói, hai tay chắp sau lương, âm thầm rời đi.
Hạo Thiên Vương phủ, trong đình. Hạo Đức Phương cùng chơi cờ với Tô Vận cười lạnh một tiếng, nói:
– Quỷ thị! Sợ là muốn để Khấu Lăng Hư đau đầu rồi.
Quảng Thiên Vương phủ. Quảng Lệnh Công tựa vào lan can trên lầu các hừ lạnh một tiếng nói:
– Khấu Lăng Hư bây giờ còn cười được nữa ư?
Doanh Thiên Vương phủ. Doanh Cửu Quang đang quanh quân trong nội viên cũng cười lạnh liên tục, nói:
– Sớm biết Thanh Chủ sẽ không chịu để yên, Khâu lão quỷ bây giờ đang mang tảng đá đập vào chân mình rôi.
Thiên Ông phủ đệ, trong cấm viên, dưới tán cây cô thụ to. Hạ Hầu Thác nhắm mắt không nói.
Vệ Khu nói:
– Lão gia. Thanh Chủ đang muốn để Khấu gia và chúng ta đấu nhau đến lưỡng bại câu thương! Khấu gia không đến mức không nhìn ra, hy vọng Khấu gia có thể để Ngưu Hữu Đức ở Quỷ thị đàng hoàng một chút.
Hạ Hầu Thác chậm rãi mở hai mắt:
– Hắn đàng hoàng một chút thì có tác dụng gì? Ba nhà khác cũng vân ao ước xem trò vui, có cả đông biện pháp để trêu chọc hắn.
Vệ Khu vừa muốn tiếp lời, nhưng lại dừng lại. Lấy ra một chiếc tinh linh. Sau khi nghe ngóng liền báo:
– Lão gia, Khấu Lăng Hư đích thân đến nhà hỏi thăm.
“Ôl!” Hạ Hầu Thác Sửng sốt, chợt cười ha ha một tiếng, phất tay nói:
– Cho mời!
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Miêu Nghị - Quyển 26 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 29/12/2019 03:29 (GMT+7) |