Khấu Văn Thanh đừng trong nhà lá của Miêu Nghị tránh mưa nhíu mày hỏi:
– Chiến Như Ý, ngươi đến làm gì?
– Chiến Như Ý?
– Nàng là Chiến Như Ý đệ nhất sát hạch lần trước?
Đám người trong lều xì xầm châu đầu ghé tai liếc trộm nữ nhân này, Bích Nguyệt Phu Nhân không kiềm được nhìn vài lần.
Nữ nhân này xuất hiện liền hấp dẫn đám đông xung quanh tụ tập lại xem.
Chiến Như Ý?
Trong đầu Miêu Nghị lướt qua cái tên này, hắn bỗng mở mắt ra nghiêng đầu nhìn.
Chiến Như Ý nhìn chiến giáp trên người Miêu Nghị cộng thêm đám người Chương Hãn Phương chỉ điểm, nàng khoanh tay chậm rãi bước tới, hỏi:
– Ngươi là Ngưu Hữu Đức?
Miêu Nghị nhìn Chiến Như Ý từ trên xuống dưới, thản nhiên nói:
– Ta đã trả lời vấn đề này, không muốn lặp lại.
Chiến Như Ý nhẹ gật đầu nói:
– Người sáng mắt không làm chuyện mờ ám, Ngưu Hữu Đức, ngươi nghe kỹ cho ta, khi vào Địa Ngục ta nhất định lấy mạng của ngươi!
Miêu Nghị nói:
– Có thêm nàng không tính nhiều.
Chiến Như Ý không nói nhiều, nàng chỉ đến xem người, nhìn kỹ Miêu Nghị rồi nàng chậm rãi xoay người đi.
Miêu Nghị ngước nhìn Khấu Văn Thanh, truyền âm hỏi:
– Nàng quen không? Là người của Khấu gia các người? Ta có cần nương tay không?
Khấu Văn Thanh truyền âm trả lời:
– Không cần nương tay, ngươi tự lo cho bản thân là tốt rồi. Nàng ấy là cháu gái của Doanh Thiên Vương, biểu muội của Doanh Diệu. Doanh Diệu thua bị chém, nàng tham gia lần sát hạch thứ hai bắt lấy đệ nhất, lấy lại mặt mũi cho Doanh gia. Bây giờ ngươi đã hiểu tại sao nàng muốn giết ngươi rồi đi?
Đương nhiên hiểu. Miêu Nghị thầm cười khổ, nếu không phải hắn giết Thanh Ngọc Long buộc Doanh Diệu va chạm với Cao Quan thì đã không bị chém đầu thị chúng. Chiến Như Ý đến tìm Miêu Nghị vì báo thù cho biểu ca của mình, xem ra kẻ thù của hắn nhiều kinh khủng.
Bên ngoài bỗng vang tiếng hét ồm ồm không kiểng nể gì:
– Tránh đường, tránh đường đi, như ruồi bọ vây quanh phân chó, chen lấn ở đây làm gì? Ha ha, không phải phân chó mà là Chiến mỹ nhân, tình cờ vậy?
Vừa nghe thấy giọng nói, chưa gặp người là Miêu Nghị bắt đầu nhức đầu, chẳng lẽ tên kia đến?
Miêu Nghị đã đoán đúng, người tới là Hạ Hầu Long Thành.
Nơi đây đông nghịt người, Hạ Hầu Long Thành dẫn mấy người bay tới hùng hổ lao vào đám đông, tay to vẹt người sang hai bên, đúng lúc gặp Chiến Như Ý bị người đông chặn đường suýt không ra được. Vừa thấy mặt Hạ Hầu Long Thành đã trêu học, hiển nhiên hai bên là người quen cũ.
Chiến Như Ý không thèm quan tâm Hạ Hầu Long Thành, nàng nương đám đông tách ra thì bay lên trời đi mất.
Hạ Hầu Long Thành hớn hở huơ tay lên trời:
– Chiến mỹ nhân, đi vui vẻ, không tiễn!
Hạ Hầu Long Thành quay đầu lại, rất là bá khí vung hai cánh tay đẩy người ngáng đường ra, xâm nhập vào lều bên dưới. Mắt hổ nhìn quét đám người phủ Đông Hoa Tổng Trấn dưới lều, rất có khí thế hoành hành bá đạo.
Hạ Hầu Long Thành ánh mắt giao nhau với người quen cũ Bích Nguyệt phu nhân, gã cười gian, lướt qua nàng, phớt lờ nàng.
Bích Nguyệt Phu Nhân thấy Hạ Hầu Long Thành thì nhức đầu, nếu là trước kia còn đỡ chút, hiện giờ Thiên Nhai bị đại nhân vật các phương tách ra thành dưới tay, tự thành một hệ, khống chế trong tay Thiên Hậu Hạ Hầu Thừa Vũ. Bích Nguyệt Phu Nhân thuộc quản lý của Hạ Hầu Thừa Vũ, Hạ Hầu Long Thành là cháu ruột của Hạ Hầu Thừa Vũ, hiện tại Bích Nguyệt Phu Nhân không dám tùy tiện đắc tội người bên Hạ Hầu gia tộc.
Nhưng nghiêng đầu nhìn Khấu Văn Thanh đứng cạnh Miêu Nghị thì Bích Nguyệt Phu Nhân thở phào, có Khấu Văn Thanh ở thì Bích Nguyệt Phu Nhân không cần xen vào.
Hạ Hầu Long Thành nhìn Miêu Nghị chằm chằm, nhe răng cười dẫn người chen vào:
– Ha ha ha! Ngưu Hữu Đức, chúng ta lại gặp mặt!
Miêu Nghị thấy Hạ Hầu Long Thành thì không biết nên nói cái gì, tình huống bây giờ là nếu còn muốn lăn lộn trong hệ thống Thiên Nhai thì không tiện đắc tội với người của Hạ Hầu gia tộc.
Miêu Nghị lo lắng như thế cũng có lý, trong mắt đa số người thì Thiên Hậu đại biểu cho Hạ Hầu gia tộc.
Thấy Hạ Hầu Long Thành đi tới, Khấu Văn Thanh cảnh cáo trước:
– Hạ Hầu Long Thành, ta cảnh cáo ngươi đừng gây sự ở đây!
Hạ Hầu Long Thành đảo mắt qua vóc dáng quyến rũ của Khấu Văn Thanh, cười dâm hỏi:
– Ha ha ha! Khấu Văn Thanh, sao nàng cứ che chở cho hắn vậy? Có khi nào hai người có một chân không?
Khấu Văn Thanh nổi giận, nàng tháo lệnh bài Giám Sát Hành Tẩu treo bên hông xuống giơ ra trước mặt Hạ Hầu Long Thành:
– Còn dám buông lời phỉ báng Giám Sát Hành Tẩu sát hạch, phải bị tội gì?
Nụ cười đông lại trên mặt Hạ Hầu Long Thành, khóe môi co giật. Chụp cái mũ này làm Hạ Hầu Long Thành cũng sợ, người khác không dám đụng vào gã nhưng Hữu Sứ mặt lạnh không thèm nể gì gã.
Hạ Hầu Long Thành hắng giọng:
– Khấu Văn Thanh, chúng ta là người quen cũ, đùa giỡn cũng là chuyện rất bình thường. Nàng yên tâm, hiện tại ta sẽ không kiếm chyện với tiểu tử này, vào Địa Ngục rồi mới giết.
Câu này giống Chiến Như Ý, rất trực tiếp và thẳng thắn.
Miêu Nghị kinh ngạc hỏi:
– Gấu chó, ngươi cũng tham gia sát hạch?
Miêu Nghị cho rằng Hạ Hầu Long Thành thuộc loại Giám Sát Hành Tẩu, dù sao lần trước là thế.
Hạ Hầu Long Thành ngửa đầu cuồng cười:
– Ha ha ha!
Ánh mắt Hạ Hầu Long Thành hung tợn trừng Miêu Nghị:
– Đúng vậy! Họ Ngưu, hiện tại biết sợ rồi sao? Nợ mới, nợ cũ của ta nên tính sổ đàng hoàng, để ta xem ngươi trốn đi đâu được!
Hạ Hầu Long Thành tham gia sát hạch lần này mục đích chủ yếu không là vì tìm Miêu Nghị báo thù, gã thật sự tham gia sát hạch. Hết cách, tình huống của gã đã hoàn toàn không có cửa trong Hạ Hầu gia tộc, chẳng còn tương lai. Đột nhiên sát hạch xuất hiện, tên này đạt đủ chuẩn tham gia nên gã bắt lấy cọng rơm cứu mạng nhanh chóng chạy tới góp vui. Hạ Hầu gia tộc không cho dùng quan hệ của gia tộc nhúng tay vào việc Thiên Nhai, Hạ Hầu Long Thành không dựa vào mối quan hệ đó, gã tự mình kiếm chức thống lĩnh Thiên Nhai để làm thì được đúng không?
Trong quyền quý Thiên Đình không thiếu tình huống giống của Hạ Hầu Long Thành. Đừng tưởng trong gia tộc quyền quý không ai dám đến Địa Ngục liều mạng, nhưng bọn họ phần nhiều là chiến đấu vì tôn nghiêm. Trong gia tộc không có địa vị là không có tôn nghiêm, mọi người không xem ngươi là cái đinh gì, người chưa hưởng mùi vị bị phớt lờ, bị bỏ qua thì không biết nó khó chịu thế nào, đáng sợ hơn cái chết.
Nhưng không có cơ hội thì dù ngươi chết cũng vô dụng, nên bây giờ cơ hội tới, hàng tá người không muốn bỏ qua. Tra Nhân Tuấn đại biểu tình huống khác trong quyền quý, Chiến Như Ý cũng là đại biểu một loại tình huống khác. Nên khá nhiều đệ tử quyền quý Thiên Đình liều mạng tham gia sát hạch, ít nhất bọn họ ỷ vào bối cảnh có chút ưu thế thắng.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Miêu Nghị - Quyển 19 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 24/11/2019 03:36 (GMT+7) |