Nhị nữ thậm chí có chút không nghĩ ra Miêu Nghị làm thế nào chuẩn bị được nhiều Vô Ưu quả như vậy từ Tây Túc Tinh cung.
– Ha ha!
Yến Bắc Hồng thống khoái vô cùng, ngửa mặt lên trời cười to một trận, lắc đầu nói:
– Lá gan ngươi cũng không nhỏ, dám chạy đến Tây Túc Tinh Cung, loại nhân vật như Phục Thanh lại đồng ý gặp ngươi? Cho dù gặp ngươi, Phục Thanh không thể nào không biết giá tiền của Vô Ưu quả trên thị trường hiện giờ như thế nào, cao vô cùng, ba vạn viên, ta và ngươi cộng dồn lại sợ là cũng không trả nổi số tiền kia, vì những Vô Ưu quả này, sợ là ngươi đã bỏ ra rất nhiều?
– Những thứ này cũng không trọng yếu! Bây giờ nói những thứ này cũng không còn ý nghĩa, hiện tại thời gian thanh tĩnh của ngươi càng ngày càng ít, thời điểm ý thức hỗn loạn dài hơn, đừng chậm trễ thời gian.
Miêu Nghị ra hiệu cho nhị nữ:
– Hai người các ngươi còn do dự cái gì?
Hồng Phất lập tức nói với Yến Bắc Hồng:
– Đại nhân, Miêu gia nói có lý, dùng Vô Ưu quả trước đi, hầu gái ra ngoài hộ pháp!
Miêu Nghị hai tay trụ kiếm mà đứng, lên tiếng nói:
– Không cần, yên tâm hầu hạ đại nhân nhà ngươi, ta ở chỗ này hộ pháp, người nào dám xông vào, tới một người giết một người!
Yến Bắc Hồng khẽ gật đầu với Miêu Nghị, ý tứ làm phiền. Sau đó hít sâu một hơi, há to miệng, Hồng Tụ vội vàng bắt đầu đưa trái cây vào trong miệng hắn, chỉ thấy Yến Bắc Hồng nguyên lành nuốt vào, ngay cả nhai cũng không nhai, dám một hơi nuốt vào mười mấy quả, thoáng cái làm cái bụng căng tròn, chỗ sợi xích khóa xương sườn lại đang rướm máu.
Đợi đến khi hắn nhắm hai mắt lại, nhị nữ cũng lập tức lắc mình rơi xuống.
Yến Bắc Hồng treo ngược trên không trung bắt đầu làm phép luyện hóa, chỉ thấy sương mù màu xám lượn lờ bắt đầu từ quanh người Yến Bắc Hồng hiện lên, tiêu tán trong vô hình, cuồn cuộn không dứt, lại không phải sương mù chân chính, mà giống như huyễn tượng.
Gần nửa ngày sau, Yến Bắc Hồng lại mở mắt, Hồng Tụ lại nhẹ nhàng đi tới, tiếp tục nhét Vô Ưu quả vào trong miệng hắn, tình cảnh như vậy cứ lặp đi lặp lại như vậy không ngừng.
Tình trạng như thế kéo dài gần nửa tháng, Miêu Nghị thầm giật mình, một hai ngàn viên Vô Ưu quả tiêu hóa rồi, sương mù màu xám giống như huyễn tượng làm sao còn không thấy đoạn tuyệt, trong cơ thể Yến Bắc Hồng rốt cuộc tích tụ bao nhiêu thứ đây?
Nhưng hiệu quả của Vô Ưu quả cũng rõ ràng, trong lúc Yến Bắc Hồng luyện hóa không phát sinh dị trạng một lần nào nữa.
Ở giữa quá trình khi thấy Miêu Nghị vẫn ở nơi này chầu chực, Yến Bắc Hồng phân phó kêu Hồng Phất ra ngoài chuẩn bị rượu và thức ăn cho hắn.
Trong hang động treo khóa sắt, xuất hiện thêm một cái trường án, một cái ghế băng, Miêu Nghị ngồi từ từ ăn uống, Hồng Phất hầu hạ ở bên cạnh rót rượu…
Ở trong động hơn nửa năm, nửa năm sau toàn bộ ba vạn viên Vô Ưu quả đều dùng hết, nhưng thứ còn sót lại trong cơ thể Yến Bắc Hồng vẫn không thấy yếu bớt chút nào.
Gương mặt Miêu Nghị bình tĩnh đứng dưới sợi dây xích vắt ngang, đối mặt với Yến Bắc Hồng bị trói buộc phía trên, trầm giọng nói:
– Trên tay Phục Thanh chỉ còn chừng ngàn viên Vô Ưu quả, hắn là giữ lại làm đồ dự bị, ta cũng không thể miễn cưỡng hắn lấy ra nữa, trong trăm năm tiếp theo trên thị trường sợ là sẽ không còn Vô Ưu quả nữa, Phục Thanh tạm thời cũng không còn hàng xuất ra, chỉ có chờ đám Vô Ưu quả tiếp theo được sản xuất.
Hồng Tụ, Hồng Phất song song quỳ gối xuống trước mặt hắn, khẩn cầu:
– Miêu gia, ngài thần thông quảng đại, xin ngài hãy nghĩ cách giúp đại nhân.
Miêu Nghị trầm ngâm một phen, vuốt cằm nói:
– Trong giới tu hành chắc hẳn còn một số nhân thủ chuẩn bị, ta sẽ nghĩ cách vơ vét tiếp, số Vô Ưu quả còn lại trên tay Phục Thanh ta cũng sẽ thử lại một lần nữa, xem có thể làm cho hắn lấy ra hay không.
– Không cần làm phiền nữa.
Yến Bắc Hồng đột nhiên lên tiếng quát bảo ngưng lại, quát nhị nữ:
– Hai người các ngươi đừng làm khó dễ Miêu gia nữa, lên châm hạ cấm chế cho ta!
Miêu Nghị nói:
– Yến đại ca không cần cam chịu. Tiểu đệ sẽ nghĩ cách, chắc chắn sẽ có biện pháp giải quyết.
Yến Bắc Hồng thở dài nói:
– Lão đệ, thật sự không cần làm phiền đến ngươi. Tình trạng thân thể của ta như thế nào, ta cũng rõ ràng hơn bất kỳ ai khác, cho dù có thể lấy được một ngàn viên Vô Ưu quả trên tay Phục Thanh cũng vô dụng. Cho dù trên tay những người khác của giới tu hành có chuẩn bị, phần lớn cũng để chuẩn bị sử dụng lúc đột phá đại cảnh giới, bình thường sẽ không có người cất giấu vật này. Hiện nay trên thị trường không có hàng, giá tiền lại cao, bọn họ làm sao có thể dễ dàng đưa đồ cho ngươi được. Nếu cho ngươi, vậy bọn hắn sẽ dùng cái gì? Giá cao mua cũng chưa chắc có thể mua được, trừ phi ngươi mạnh mẽ đoạt lấy, nếu đoạt thiếu đối với ta cũng vô dụng, đoạt nhiều, ngươi chắc chắn sẽ thành kẻ thù khắp thiên hạ?
Miêu Nghị nói:
– Cái này ngươi không cần quan tâm. Ta sẽ từ từ nghĩ cách.
Yến Bắc Hồng lắc đầu nói:
– Không có tác dụng đâu, trải qua mấy lần nếm thử ta đã coi như hiểu hoàn toàn. Ta hiện giờ chính là một vật dẫn sinh sôi còn sống, chỉ cần không tiêu hủy sạch thứ này trong cơ thể ta, nó lại sẽ mượn thân thể của ta nhanh chóng sinh trưởng, trừ phi ta chết. Cho dù ngươi có thể ra ngoài cướp được đại lượng Vô Ưu quả, chờ ngươi trở lại, trong cơ thể ta lại đầy rẫy những thứ kia, ta đã hết thuốc chữa rồi. Ta có thể cảm giác được, nếu trong vòng nửa tháng không có đại lượng Vô Ưu quả hóa giải thứ trong cơ thể ta, ý chí của ta khẳng định sẽ áp chế không nổi, chắc chắn sẽ trực tiếp đột phá đến cảnh giới Kim Liên, đến lúc đó ta cũng không phải là người, cũng không phải là chính mình rồi, mà là ma, ác ma chân chính!
– Thời gian nửa tháng?
Miêu Nghị cau mày, hắn nói đi tìm người chuẩn bị Vô Ưu quả là giả, mà là muốn đi đến Đại Thế Giới tìm cách, nhưng hắn qua lại Đại Thế Giới một chuyến cũng gần một tháng rồi, hắn còn phải đi tìm biện pháp, tìm cách kiếm Vô Ưu quả… thời gian nửa tháng căn bản không còn kịp nữa, không khỏi hỏi:
– Chẳng lẽ ngươi không thể kiên trì thêm một chút thời gian?
– Ngươi không trải qua nên không biết, kiên trì không được, nhiều nhất cũng chỉ kiên trì thêm vài ngày, nhưng như vậy cũng có ý nghĩa gì?
Yến Bắc Hồng thở dài nói:
– Lão đệ, ngươi cứ đợi ở đây một thời gian ngắn trước đã, nếu như ta đột phá đến cảnh giới Kim Liên, thật sự thành ma… ngươi hãy giết ta, Hồng Tụ và Hồng Phất không đành lòng hạ thủ với ta.
Lời này vừa nói ra, Hồng Tụ, Hồng Phất nhất thời nước mắt như mưa.
Miêu Nghị nói:
– Cần gì bi quan, ta sẽ nghĩ ra cách.
– Biện pháp thì ngươi cứ từ từ suy nghĩ, nhưng chuyện này ngươi cũng phải đáp ứng ta, nếu ta thành ma, ngươi phải lập tức giết ta. Nếu Yến Bắc Hồng ta đánh mất chính mình, biến thành người khác, ta sống cũng không còn ý nghĩa. Chẳng qua chỉ là chết mà thôi, không đủ gây sợ, ngươi cứ mặc sức hạ thủ! Chẳng qua các nàng ta không bỏ lại được…
Yến Bắc Hồng nhìn về phía Hồng Tụ, Hồng Phất, thanh âm đột nhiên lớn hơn vài phần:
– Hai người các ngươi nghe kỹ đây, sau khi ta chết chính là vết xe đổ, chứng minh con đường này không có đường ra, các ngươi lập tức dừng tu luyện công pháp kia, đi theo Miêu gia của các ngươi, từ đó cẩn thận hầu hạ Miêu gia cho ta, Miêu gia các ngươi nể mặt ta chắc chắn sẽ không bạc đãi các ngươi.
Hắn lại nghiêng đầu nhìn về phía Miêu Nghị:
– Lão đệ, các nàng đi theo ta nhiều năm, trung thành và tận tâm vô cùng, như thê nữ của ta, nếu như ngươi niệm tình giữa chúng ta những năm qua, đối đãi với các nàng như thị nữ của ngươi, mặc ngươi đánh chửi thu vào làm thiếp hầu hạ giấc ngủ cũng được. Nhan sắc của các nàng cũng không kém, tu vi cũng có thể làm cho ngươi một số chuyện, chỉ cần các nàng không làm ra chuyện có lỗi với ngươi, hãy nể mặt ta đừng bạc đãi các nàng. Năng lực của lão đệ như thế nào, ta biết rất rõ. Con người ta cương trực quen rồi, không thể hiểu biến báo hiểu mưu lược như lão đệ, chỉ cần lão đệ nguyện ý, ta tin tưởng lão đệ muốn chiếu cố các nàng một chút hẳn là không thành vấn đề.
– Đừng nói những thứ này trước, không có tác dụng đâu.
Miêu Nghị cau mày hỏi:
– Yến đại ca, bên trong cơ thể ngươi rốt cuộc là vật gì? Làm rõ nguyên nhân trước đã, ta sẽ nghĩ biện pháp ứng đối sau.
Yến Bắc Hồng thở dài nói:
– Còn có thể là vật gì, chính là tạp niệm thất tình lục dục nhiều năm để dành, ở trong cơ thể ta đã biến thành tà niệm.
Miêu Nghị thất thanh nói:
– Tạp niệm hất tình lục dục? Làm sao ngươi không nói sớm?
Yến Bắc Hồng ngược lại kỳ quái nói:
– Ngươi đã từng đột phá cảnh giới Hồng Liên, chẳng lẽ ngươi không trải qua, còn cần ai nói hay sao?
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Miêu Nghị - Quyển 12 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 20/10/2019 03:36 (GMT+7) |