Bảo Liên làm xong việc thì chào hỏi Miêu Nghị rồi yên lặng cáo từ. Miêu Nghị nhìn bóng dáng nàng ta bay đi rồi mới suy nghĩ một hồi, quay đầu lại vào trong nhà đóng cửa, tiếp tục khoanh chân luyện hóa Tiên quả trong bụng.
Vẫn chưa tới ba tháng. Chỉ tốn 80 ngày, Miêu Nghị đã luyện hóa xong toàn bộ chín trái Tiên quả, còn lại mười viên vẫn cất, chuẩn bị mang về làm niềm vui cho nữ nhân.
Bấm ngón tay tính toán thời gian, không muốn bỏ qua lô luyện chế Tiên Nguyên đan thứ hai nên nhanh chóng xuống giường, chuẩn bị đi tới bên phòng Luyện đan.
Kết quả vừa ra khỏi cửa lại đụng phải Bảo Liên tới thu dọn phòng của hắn. Miêu Nghị có việc quan trọng cần làm nên đơn giản đồng ý nàng ta rồi vội bay đi.
Mà Bảo Liên vừa vào phòng của hắn, cái mũi lại hít một hơi vẫn ngửi thấy mùi hương làm người ta cảm thấy thần thanh khí sảng như lần trước…
Chạy đến phòng Luyện đan, Ngọc Luyện chân nhân còn chưa xuất quan, Miêu Nghị cũng dứt khoát đứng làm hộ pháp bên ngoài phòng luyện đan. Trong tay len lén bấm hai viên Nguyện Lực Châu rồi khoanh chân tĩnh tọa tu luyện. Ngọc Hư chân nhân ngồi xếp bằng ở cửa chính phòng Luyện đan nhìn hai mắt của hắn, cũng không nói thêm gì.
Sau mười mấy ngày, cửa lớn phòng luyện đan rốt cục ầm một tiếng mở rộng ra, Ngọc Luyện chân nhân xuất hiện ở cửa, phía sau có hai tên đệ tử đi theo.
Ngọc Hư chân nhân đứng dậy chắp tay thi lễ:
– Sư đệ cực khổ rồi. Thế nào?
Ngọc Luyện chân nhân mỉm cười:
– Coi như thuận lợi.
Thuận tay cầm một cái nhẫn trữ vật đưa cho đối phương.
Ngọc Hư chân nhân sau khi nhận nhẫn kiểm kê rồi vuốt cằm nói:
– Sư đệ đi nghỉ trước đi.
Miêu Nghị cũng bu lại, hành lễ với Ngọc Luyện chân nhân:
– Chân nhân cực khổ, không biết lô tiếp theo khi nào thì bắt đầu luyện chế?
Ngọc Luyện chân nhân đi về phía hậu viện của mình, nói:
– Ba ngày sau bắt đầu luyện chế lô thứ hai.
Miêu Nghị cũng ở một bên nói:
– Ngọc Hư chân nhân đã đồng ý đến lúc đó để cho ta theo ở rộng tầm mắt.
Ngọc Luyện chân nhân kỳ quái nói:
– Luyện đan khô khan vô vị lắm. Có gì để xem?
Miêu Nghị đi theo ông ta vào trong viện, cùng vào trong chòi nghỉ. Thấy có tiểu đệ tử bưng ấm trà tới thì nhanh chân tự mình qua nhận, sau đó phất tay đuổi tiểu đệ tử đi, có hắn hầu hạ không cần người khác nhúng tay. Bây giờ đúng là lúc hắn phải làm trâu làm ngựa rồi đây.
Tự mình châm trà rót nước dâng lên cho Ngọc Luyện chân nhân rồi ngồi đối diện, nói:
– Nguyên nhân thì đã nói cho chưởng môn rồi, ta muốn học tay nghề mưu sinh một chút, chưởng môn cũng đã đồng ý, cho nên vãn bối muốn học tập luyện chế Tiên Nguyên đan với chân nhân.
– Phụt…
Ngọc Luyện chân nhân đang uống một hớp nước trà suýt chút đã phải nhổ ra, quệt miệng nuốt xong ngụm nước rồi nói:
– Tay nghề mưu sinh? Đi đâu mưu sinh? Chính Khí Môn đâu bạc đãi cậu chứ?
– Không bạc đãi, không bạc đãi!
Miêu Nghị vui cười hớn hở nói:
– Học thêm các chuyện mình không biết luôn chẳng sai, chân nhân sẽ không từ chối đấy chứ?
Hắn đã chuẩn bị xong, nếu như từ chối, hắn sẽ lập tức nói chuyện trong lúc tu luyện của Bảo Ninh và Bảo Tín ra. Hắn cũng không chỉ dạy không mà có mục đích cả. Nếu không hắn chạy tới Chính Khí Môn để làm gì? Trước đấy là ôm mục đích mà tới!
Ngọc Luyện chân nhân cười nói:
– Muốn học thì sẽ học được thôi, chỉ là ngay ban đầu cậu đã muốn học luyện chế Tiên Nguyên đan không phải quá sức rồi sao? Cậu ở Chính Khí Môn cũng coi như đã không ít năm rồi, cậu biết Chính Khí Môn có mấy người có thể lên tay luyện chế Tiên Nguyên Đan không?
Miêu Nghị gật đầu nói:
– Năm, ngoại trừ chân nhân ngài ra thì chính là bốn đệ tử tu vi ở cảnh giới Tử Liên của ngài.
Ngọc Luyện chân nhân lại hỏi:
– Vậy cậu biết vì sao đến lúc mở lò luyện chế Tiên Nguyên Đan còn bắt ta tự mình ra tay luyện chế không?
Miêu Nghị cười nói:
– Đương nhiên là vì xác suất chân nhân luyện chế thành công cao rồi.
Ngọc Luyện chân nhân than thở:
– Đúng vậy! Nguyên liệu luyện chế Tiên Nguyên đan khó mà có được, lãng phí một viên tức là lãng phí trên trăm năm tâm huyết của toàn phái, không thể lơ là, cho nên ta mới phải ra tay. Đợi đến một lò cuối cùng ta mới có thể để lại một chút nguyên liệu cho bốn đệ tử của ta tự mình bắt đầu luyện chế. Chính Khí Môn cũng đã có chuẩn bị tâm lý, chắc chắn phải bỏ ra một cái giá lớn để bồi dưỡng người nối nghiệp trong môn, không thể khiến Chính Khí Môn không có người nối nghiệp được. Cậu muốn học là chuyện tốt, nhưng mới bắt đầu mà cậu đã muốn học luyện chế Tiên Nguyên đan thật sự là quá sức, bắt đầu như thế sẽ rất lãng phí. Nên tiến hành theo chất lượng, trước bắt đầu học tập luyện chế đan dược thông thường đã, đợi quen tay hay việc rồi mới thử luyện chế Tiên Nguyên đan! Cậu yên tâm, ta sẽ mớm lời với bên Đan phòng, cho cậu nhiều nguyên liệu học tập hơn các đệ tử bình thường khác để học luyện chế.
Những nguyên liệu dùng để luyện chế chỉ là thứ hai! Miêu Nghị nghi ngờ nói:
– Được bao lâu mới có thể quen tay hay việc?
Ngọc Luyện chân nhân nhìn hắn từ trên xuống dưới, nói:
– Phải xem thiên phú cá nhân thôi! Luyện đan cũng giống luyện khí vậy, đều phải kết hợp cả kỹ xảo và kinh nghiệm. Không có kinh nghiệm tích lũy trên trăm năm sao có thể bắt tay vào luyện chế Tiên Nguyên Đan được? Nhìn tu vi hôm nay của cậu cũng không đủ để đơn giản là cô đọng và nén linh khí nội đan của Tiên Nguyên nữa. Chờ tu vi của cậu tới cảnh giới Tử Liên rồi lại tích lũy kinh nghiệm và kỹ xảo luyện đan trên trăm năm thì ta sẽ cho cậu nguyên liệu cần để luyện chế Tiên Nguyên đan, để cậu bắt đầu chế nhé. Cậu có thể hỏi những đệ tử khác phía dưới ta, những đệ tử đã tích lũy hơn mấy trăm ngàn năm kinh nghiệm cũng không dám bắt đầu luyện chế Tiên Nguyên đan, cậu xem như đã phá lệ rồi.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Miêu Nghị - Quyển 12 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 20/10/2019 03:36 (GMT+7) |