Cơ Mỹ Mi thiếu chút nữa bị hù sợ đến hồn phi phách tán, dưới tình thế cấp bách có chút không biết nhi tử mình bị cái gì, đang muốn lắc mình chui ra, trên bả vai đã đập xuống một bàn tay, mạnh mẽ giữ nàng lại, đẩy nàng trở về chỗ ngồi.
Cơ Mỹ Mi quay đầu lại nhìn, là một vị Quân Sử bên cạnh, chỉ nghe đối phương truyền âm nói:
– Xin lỗi, ca ca của ngươi kêu ta trông chừng ngươi.
Cơ Mỹ Mi bỗng nhiên quay đầu lại nhìn về phía ca ca của mình, chỉ thấy Cơ Đức Hải mặt không chút thay đổi nâng chén uống rượu, mắt lạnh nhìn Bạch Tử Lương rơi đập xuống giữa sân.
Miêu Nghị gặp nạn, không thấy có người cứu giúp, nếu là một cuộc quyết đấu công bằng, trước mặt người trong thiên hạ, Yêu quốc hắn cũng không thể mất mặt. Bạch Tử Lương ngươi chính là người hô lên muốn cùng người ta quyết một trận tử chiến, là mình chủ động khởi xướng khiêu chiến, chưởng môn Linh Lung tông họa xuất quy tắc cũng không thể có người tương trợ.
Hoặc là quyết một trận tử chiến, hoặc là trước mặt mọi người nhận thua thối lui, nếu Bạch Tử Lương không hô lên nhận thua… Cơ Đức Hải cũng sẽ không để cho Cơ Mỹ Mi chạy đi, vừa thua trận vừa thua người.
– Ngươi gấp cái gì, chẳng qua là gặp chút băng phách mà thôi, ai thắng ai thua còn chưa phân định. Cơ Đức Hải liếc xéo muội tử một cái, lạnh lùng truyền âm.
Quả nhiên, Bạch Tử Lương rơi đập trên mặt đất thoáng chút chậm lại, mười mấy cánh tay đã chống đỡ đứng lên.
Ầm! Băng sương đắp trên người Bạch Tử Lương đột nhiên nổ tung, cả người Bạch Tử Lương run rẩy một trận, một lần nữa bắn về phía không trung.
Miêu Nghị cũng từ không trung lủi xuống, Kỳ Lân thương vội vàng đâm xuống dưới, tách ra ánh sáng huyến lệ, từng đạo hỏa kiếm như cuồng phong như mưa to bắn xuống.
Vạn Yêu đại pháp đúng là rất lợi hại, Miêu Nghị không thể không thừa nhận, vừa rồi lúc bị yêu khí bao phủ nếu không phải Tinh Hỏa quyết của mình có thể khắc chế yêu khí quỷ dị này, mình đã mất mạng dưới tay của Vạn Yêu đại pháp. Bên trong cảnh giới Hồng Liên, sợ là có rât ít người có thể là đối thủ của Vạn Yêu đại pháp.
Sau khi đã đại khái nhận thức Vạn Yêu đại pháp là chuyện gì xảy ra, Miêu Nghị không chuẩn bị kéo dài nữa, sợ chậm sẽ sinh biến, chuẩn bị hạ sát thủ!
Cho nên huyết lệ huy hoàng từ trên trời giáng xuống, gấp gáp bắn ra hỏa kiếm. Trong nháy mắt rực rỡ giống như mưa lưu tinh, xinh đẹp động lòng người, làm những người đang xem cuộc chiến đều ồ lên.
– Người này quả nhiên tu luyện công pháp tính nóng!
Bên trong màn tơ Phong Bắc Trần lãnh đạm lên tiếng.
Trên đỉnh núi Quỷ quốc, không ít người khóe miệng xếch lên, công pháp tính nóng luôn là khắc tinh của quỷ tu, tóm lại một màn trước mắt làm không ít quỷ tu cảm giác cả người không được tự nhiên.
Trên mặt Tông Trấn, Pháp Hải, Cơ Đức Hải, Ngọc Nô Kiều, Vân Báo đều có phản ứng, tựa hồ cũng đã nhận ra cái gì. Mưa lưu tinh từ trên trời giáng xuống mặc dù xinh đẹp lay động lòng người, nhưng làm rất nhiều người cảm giác được một luồng sát cơ.
Lúc quyết một trận tử chiến vẫn giữ lại đòn sau, có thủ đoạn như thế trước đó cũng không dùng, hiện tại sử dụng là có ý gì? Lão Bản Nương và thợ mộc, thợ đá đã chính mắt nhìn thấy Miêu Nghị thi triển một chiêu này trong đại mạc, hiện tại lại một lần nữa nhìn thấy, tên này chuẩn bị hạ sát thủ sao?
Trong nháy mắt, trên trăm đạo hỏa kiếm vù vù chiếu xuống, Miêu Nghị bắn ngược xuống vẫn không ngừng thôi phát, kiếm vũ bao phủ mà xuống phát động ra công kích bao trùm Bạch Tử Lương.
Bạch Tử Lương cả kinh, yêu khí phía sau lập tức như đôi cánh, giúp hắn linh xảo tránh né trên không trung, lật tay chính là một đại ấn màu đen nơi tay, lắng không điên cuồng ném vào không trung.
Trong nhẫn trữ vật lại lóe ra bảy tám thứ vũ khí, trong tay lại bắt lấy Giao long thương, chẳng qua đây chỉ là một cây bảo thương tam phẩm bình thường, không thể so sánh với loại Giao long thương hổ phách hắc ngọc bị Miêu Nghị cướp đi. Bảy cánh tay mỗi tay cầm một vũ khí, đao thương kiếm kích côn chắn đều có, làm cho người ta có một loại cảm giác như giương nanh múa vuốt.
Đại ấn màu đen đánh tới không trung nghênh phong bạo trướng, trở nên khổng lồ, dựa vào tướng tá cường đại đội kiếm vũ ngang nhiên lên không trung, làm chức năng như cây dù, Bạch Tử Lương phóng lên cao ngăn cản công kích.
Phía dưới, trên trăm đạo hỏa kiếm ùng ùng nhập vào bên trong bồn địa, từng nhánh kiếm vũ nổ tung, ánh lửa bắn ra bốn phía. Trong nháy mắt trong bồn địa bốc cháy một mảnh biển lửa hừng hực.
Miêu Nghị đã rất quen thuộc với đại ấn với đối phương, đây chính là đại ấn đã đập trúng một chân của mình khi ở Không Diễm sơn, làm hại mình phải chém đứt một chân của mình. Đại ấn bay lên không trung thì nổ tung, ngăn chặn tầm mắt của hắn không nhìn thấy tung tích của Bạch Tử Lương.
Miêu Nghị nhanh chóng thu lại thế công vô vị tiêu hao pháp lực, lăng không quỳ gối, hai chân điểm một cái, rơi phía trên đại ấn trên không trung.
Đ – A – N – G… G! Nghiêng thương diểm trên đại ấn, Miêu Nghị trực tiếp đứng trên đại ấn bay lên trời, đi theo đại ấn cùng tiến lên không trung, ngay sau đó nhanh chóng vọt đến bên mép đại ấn nhìn xuống phía dưới, nhưng không thấy tung tích Bạch Tử Lương.
Ánh mắt tỏa ra bốn phía, cũng không thấy tung tích Bạch Tử Lương, không cần phải nói Bạch Tử Lương khẳng định đang trốn ở phía dưới đại ấn.
Sự thật đúng là như thế. Những người ở phía dưới đang vây xem cuộc chiến đều thấy rất rõ, Miêu Nghị nghiêng thương lăng phong đứng dọc theo phía trên đại ấn bay lên trời. Còn Bạch Tử Lương mọc ra mười mấy cánh tay giống như quái thú cầm bảy tám loại vũ khí phía dưới đại ấn, khoảng cách giữa hai đối thủ chính là đại ấn này.
Người đang xem cuộc chiến phía dưới chợt thấy Miêu Nghị vung cánh tay dao động thương, mọi người mở to hai mắt mà nhìn.
Ông! Một luồng hỏa diễm hung mãnh đột nhiên từ bên trong Kỳ Lân thương bạo phát ra, nổ bung ra bốn phương tám hướng, Miêu Nghị một tay cầm thương giống như thiên thần, đứng trong liệt diễm hừng hực, cảnh tượng đúng là uy vũ bất phàm.
Theo đại ấn nhanh chóng bay lên không trung, liệt diễm hừng hực phía trên lập tức phủ thêm một lớp vỏ ngoài cho đại ấn, liệt diễm vù vù mà xuống kết thúc phía dưới đại ấn, toàn bộ đại ấn giống như một đoàn hỏa cầu bắn về phía không trung.
Bạch Tử Lương trốn dưới mặt bị hỏa diễm bốn phía trêu chọc nhanh chóng vươn ra một cánh tay bắt lấy đại ấn, đại ấn kia chợt co rút lại trên không trung, khôi phục bằng lòng bài tay, trên cánh tay lại có thêm một thứ vũ khí.
Trong lúc ngăn cách giữa hai người vừa biến mất, Miêu Nghị đang ở trong liệt diễm hừng hực lập tức bay lên không trung chọc thương xuống phía dưới, từng đạo hỏa kiếm điên cuồng chém ra.
Một cánh tay Bạch Tử Lương cầm tấm chắn bảo vệ bản thể của mình, chống đỡ hỏa kiếm bắn tới, vũ khí trên những cánh tay còn lại điên cuồng tấn công, đánh bại từng đạo hỏa kiếm, trên không trung liệt diễm ùng ùng không ngừng nổ tung, bao bọc hai người ở bên trong biển lửa.
Bạch Tử Lương ở trong một tầng yêu khí hộ thể lại càng ba chân bốn cẳng cầm lấy một đống vũ khí điên cuồng lao đến trong biển lửa, lao đến liều mạng với Miêu Nghị, chân chính là khí thế quyết một trận tử chiến.
Tốc độ phi hành của Miêu Nghị không nhanh bằng hắn, lúc này trên không trung hai người ngang nhiên giao phong chung một chỗ.
Bảy tám món vũ khí trên các cánh tay của Bạch Tử Lương cùng nhau điên cuồng tấn công, Miêu Nghị vung thương ứng đối, một cây Kỳ Lân thương giận chiến vây công tám món pháp bảo, hoàn toàn không rơi vào thế hạ phong, chém giết vẫn oanh oanh liệt liệt.
Không trung không ngừng nổ bung trong biển lửa, tiếng đinh đinh đang đang không ngừng từ trong không trung truyền đến, quanh quẩn không ngừng giữa các dãy núi, tình hình ác chiến không nghỉ của hai người thật sự làm những người phía dưới mãn nhãn.
Không phải là tu vi hai người cao bao nhiêu, mà là hai người đánh rất ác liệt, khí thế không tử chiến không nghỉ, không người nào chịu thối lui. Người có chút nhãn lực đều có thể nhìn ra, nếu cho hai người này thêm cơ hội trưởng thành, nếu tu vi của bọn họ đi lên, tuyệt đối là hai viên hãn tướng của Tiên quốc và Yêu quốc, tuyệt đối là hảo thủ chinh chiến chém giết của hai nước.
Cơ Mỹ Mi ngẩng đầu nhìn nhi tử quên cả sống chết xông vào trong biển lửa, không muốn sống chém giết, có thể nói là kích động đến rơi nước mắt, thật sự vừa lo lắng, vừa tự hào, nhìn phản ứng của mọi người biết hôm nay nhi tử của mình ló mặt rồi, bất kể kết cục như thế nào, sau trận chiến này nhi tử của mình nhất định sẽ danh dương thiên hạ, không uổng công mình bồi dưỡng nhiều năm như vậy, chắc chắn nhi tử sẽ không làm nàng mất thể diện!
Cơ Đức Hải nhìn tình hình ác chiến phía không trung, thần sắc cũng một trận kích động, hắn cũng tu luyện Vạn Yêu đại pháp, dĩ nhiên biết rõ dựa vào tu vi của Bạch Tử Lương hiện tại, ác chiến như thế sẽ có tình huống gì.
Bạch Tử Lương đúng là tu luyện Vạn Yêu đại pháp, mặc dù Vạn Yêu đại pháp cũng không sợ công pháp tính nóng, nhưng Bạch Tử Lương không phải tu luyện công pháp tính nóng, xông vào trong biển lửa ác chiến sẽ hao tổn yêu khí khổng lồ, liệt diễm đối với yêu khí không thể nào không có ảnh hưởng. Biết rõ cây thương trong tay “Yến Bắc Hồng” lợi hại, còn dám xông vào trong phạm vi hỏa thế của “Yến Bắc Hồng” liều mạng ác chiến, tử chiến không nghỉ, cắn “Yến Bắc Hồng” không tha, vậy thì thật sự là đánh cược tính mạng.
Có một trận liều mạng này, song phương đánh tới trình độ như vậy, bản thân Cơ Đức Hải cũng hiểu, Bạch Tử Lương bất kể thắng thua cũng sẽ không để Vạn Yêu Thiên mất thể diện.
Cơ Đức Hải đứng chắp tay không biết từ lúc nào đã xuất hiện bên cạnh Cơ Mỹ Mi, đưa tay đặt trên bả vai của nàng, ngẩng đầu nhìn không trung, nhẹ nhàng vỗ hai cái lên đầu vai của nàng.
Cơ Mỹ Mi lại nhìn hắn, trong mắt rơi lệ nói:
– Ca, con ta như thế nào, có từng làm ngươi mất thể diện không?
Cơ Đức Hải nhìn ác chiến trên không trung, lạnh nhạt nói:
– Sau khi trở về, ta sẽ đích thân đi cầu phụ thân cho hắn cơ hội.
Các Quân Sử bên cạnh đang ngẩng đầu quan chiến, nghe tiếng nhìn tới, biết vận mệnh của hai mẫu tử bởi vì trận liều mạng này của Bạch Tử Lương mà thay đổi.
Cơ Mỹ Mi nhất thời che mặt mà khóc, vui quá mà khóc, nàng biết có ca ca đi tìm phụ thân mở miệng, chuyện xem như chắc chắn rồi, cho dù không thành công, sau này ít nhất có ca ca giúp hai mẫu tử nói chuyện ở Vạn Yêu Thiên, sẽ không còn người xem thường hai mẫu tử, hai người bị khuất nhục nhiều năm như vậy, nhi tử rốt cục đã có cơ hội ra mặt, rốt cục có thể đường đường chính chính ngẩng cao đầu ở Vạn Yêu Thiên rồi.
Trên đỉnh núi Tiên quốc, Tông Trấn nhìn không trung lạnh nhạt nói:
– Nhạc Thiên Ba, đợi một thời gian nữa, trong số thủ hạ của ngươi lại có một viên hãn tướng rồi!
Sắc mặt Nhạc Thiên Ba ngưng trọng nói:
– Tam gia cất nhắc rồi, thắng bại còn chưa nhất định!
Quân Sử các lộ còn lại ẩn ý quay đầu lại nhìn hắn.
Hiện tại tất cả mọi người đều biết Miêu Nghị đang dùng tu vi Hồng Liên nhất phẩm đối chiến với tu vi Hồng Liên nhị phẩm của Bạch Tử Lương, đang dùng một cây trường thương đối chiến với Vạn Yêu đại pháp, kịch chiến với ngoại tôn của Yêu Thánh. Nếu hắn thắng, đó là lập công vẻ vang cho Tiên quốc, đợi một thời gian nữa tiền đồ ở Tiên quốc có thể rộng mở.
Trên không trung, Miêu Nghị đột nhiên cả kinh phát hiện, Bạch Tử Lương dùng yêu khí hộ thể nhưng không sợ liệt diễm của mình, sau khi hỏa kiếm chặt đứt cánh tay do yêu khí tạo thành, cánh tay lại có thể dung hợp trở về với bản thể, Vạn Yêu đại pháp quả nhiên quỷ dị!
Đương đương đương! Không trung vẫn chấn vang không ngừng, hai người ngươi tới ta đi chém giết kịch liệt trong biển lửa, nếu không phải Bạch Tử Lương có nhiều cánh tay phòng hộ, có lẽ hắn đã hoàn toàn không ngăn được tiến công của Miêu Nghị.
Một tiếng ầm vang, một cánh tay phía sau Bạch Tử Lương lại giơ lên một đại ấn màu đen, đột nhiên trướng lớn, điên cuồng đánh tới hướng Miêu Nghị, thật sự giống như một ngọn núi nhỏ đập tới, dưới khoảng cách gần như thế quả thực làm người ta không thể tránh khỏi.
– Gừ!
Miêu Nghị gầm lên một tiếng, bảo thương trong tay đột nhiên phóng ra bảo quang màu đỏ, từ trên không tức giận chém ra.
Lực công kích của đại ấn mặc dù cường đại, nhưng dù sao chỉ là món pháp bảo nhị phẩm, dựa vào tu vi hiện nay của Miêu Nghị đã không còn sợ.
Ầm! Một tiếng nổ rung trời, Miêu Nghị bị nện từ trên không trung rơi xuống mấy chục trượng, mặc dù là pháp bảo nhị phẩm, nhưng dù sao cũng là trong tay tu sĩ Hồng Liên đánh ra. Nhưng bảo quang màu xanh bao phủ trên đại ấn màu đen trong nháy mắt đã ảm đạm thất sắc, trực tiếp bị một thương của Miêu Nghị đánh bay ra ngoài, trở về nguyên hình lớn cỡ bàn tay, nếu không bổ sung năng lượng đã không cách nào sử dụng.
Còn Bạch Tử Lương không tiếc phế bỏ một pháp bảo, chính là muốn tranh thủ một chút thời gian như vậy, thừa dịp Miêu Nghị bị chấn bay, hai tay lay động hết sức, cấp tốc lao tới, cánh tay không cầm vũ khí nhanh chóng đoạt thương trong tay Miêu Nghị, sau đó bảy tám món vũ khí cuồng đánh tới hướng Miêu Nghị.
Miêu Nghị cả kinh, trên Kỳ Lân thương điên cuồng tuôn ra một mảnh sương trắng, muốn đông lạnh Bạch Tử Lương một lần nữa. Nhưng Bạch Tử Lương cũng không phải kẻ ngu, làm sao lại có thể để mình chịu thiệt lần nữa, sớm có phòng bị, một mặt giơ tấm chắn đỡ trước người, ngăn chặn công kích của làn sương trắng, một mặt dùng những pháp bảo còn lại tiếp tục cuồng đánh tới hướng Miêu Nghị, đây là muốn làm cho Miêu Nghị buông thả Kỳ Lân thương trong tay.
Sương trắng trong nháy mắt bị liệt diễm đốt cháy hết, băng hỏa tương khắc, Miêu Nghị lập tức phát hiện dưới tình thế cấp bách mình đã làm một chuyện vô cùng ngu xuẩn, mười ngón tay dùng sức nắm chặt Kỳ Lân thương, tựa hồ theo làn sương trắng tản đi, một luồng cuộn sóng vô hình không thể nhận ra trong nháy mắt tràn ngập trên thân Kỳ Lân thương.
Luồng cuộn sóng vô hình này mắt thường vốn khó nhìn thấy, là bởi vì hỏa diễm hừng hực, hỏa diễm bọc cán thương giống như gợn sóng cấp tốc lay động.
Rung động vừa đến bắt được cánh tay giữ Kỳ Lân thương, cánh tay do yêu khí đọng lại lập tức “hưng phấn” tan rã.
Cánh tay cũng không cách nào quấn chặt Kỳ Lân thương không nói, Miêu Nghị thuận thế chọc thương, đầu thương sắc bén quay cuồng vẽ lung tung, mấy cánh tay đồng loạt đứt gãy, chợt lập tức khoái thương tấn công về hướng vũ khí đập tới.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Miêu Nghị - Quyển 11 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 15/10/2019 03:36 (GMT+7) |