Đi một hồi ra hẻm nhỏ, đi thuyền theo đường thuỷ trở về Ngọc Đô Phòng. Ai ngờ lại gặp người quen cũ, chính là hàng xóm cách vách, điện chủ Trấn Tân Điện Hồ Tử Phân.
Hồ Từ Phân từ quán trà bên cạnh bước nhanh ra ngăn hắn lại:
– Hành tẩu!
– Hồ điện chủ có gì chỉ giáo?
Miêu Nghị kinh ngạc, thầm nghĩ không lẽ là lại tìm mình nhờ hỗ trợ, làm kim điện chấp sự bận rộn thế sao?
Hồ Tử Phân chắp tay cười nói:
– *Hành tẩu lên chức, bọn tôi còn chưa chúc mừng, lần này đồng liêu Mộc Hành cung và Nhật Hành cung tìm một chỗ yên tĩnh đặc biệt thỉnh cầu Hành tẩu ra mặt.
Miêu Nghị ngẩn ra, nhanh hiểu rõ, trách không được trước đó không thấy đám người này đến chúc mừng, còn đang thấy kỳ lạ, xem ra là kiêng kỵ Trình Ngạo Phương, lo lắng hắn cùng một đám điện chủ tụ tập khiến Trình Ngạo Phương suy nghĩ, vì thế nhân lúc Trình Ngạo Phương đi Thiên Ngoại Thiên mới lộ diện.
Có người tặng quà thì không nên khách khí tuy yến thỉnh hơi chậm trễ một chút. Miêu Nghị gật đầu nói:
– Vậy cung kính không bằng tuân mệnh!
– Vậy giờ Dậu ty chức bồi tiếp Hành tẩu có được không?
Hồ Tử Phân hỏi.
– Được!
Miêu Nghị thống khoái đáp ứng.
Xế chiều giờ dậu, Miêu Nghị đúng giờ xuất hiện ở chân núi, Hồ Tử Phân đã chờ trước ở đó, dẫn hắn đi theo đường thuỷ, ngồi thuyền ra thẳng ngọc hồ. Leo lên một thuyền hoa đang đón ánh chiều trên ngọc hồ, quả nhiên thấy một đám điện chủ của Mộc Hành cung và Nhật Hành cung, xem ra đã có sắp xếp từ trước.
Mọi người tiến tới chúc mừng Miêu đại nhân lên chức đương nhiên là không cần nói, đều có quà tặng dâng kèm theo. Lập tức một đám người vây quanh Miêu đại điện chủ ngồi phía trên, trái phải là mỹ cơ đẹp nhất của thuyền hoa.
Rượu ngon, cao lương mỹ vị, ca cũ trợ hứng, đi tới ngọc hồ…
Ngày hôm sau, cũng trên chiếc thuyền này, Miêu Nghị lại đang yến thỉnh sáu vị Kim Điện Chấp sự…
Sau khi ở Đô Thành hai ngày, Nhạc Thiên Ba cuối cùng cũng trở lại Thiên Ngoại Thiên, cho người đến truyền Miêu Nghị yết kiến.
Miêu Nghị vừa tới ngự hoa viên thì gặp ngay một đám oanh oanh yến yến vây xung quanh Nhạc Thiên Ba. Nhạc Thiên Ba nằm nghiêng trên tháp trong lòng một vị mỹ nhân, *có vị đang đấm chân bóp vai, có vị đánh đàn ca múa cho hắn thưởng thức, có vị bồi chuyện, có vị cùng đánh cờ bên cạnh, thật là mỗi người một vẻ, đều tranh thủ tình cảm của hắn, ngược lại hai vị cô cô đứng hai bên tháp thì không quan tâm tranh dành gì.
Những mỹ nhân Miêu Nghị thấy đa phàn lần phi tử của Nhạc Thiên Ba, Miêu Nghị trong lòng thầm nghĩ, vị này đúng là biết hưởng thụ, nuôi nhiều tiểu thiếp vậy để lấy lòng bản thân.
Tràng diện này khiến Miêu Nghị đứng cách đó không xa không tiện đi tới.
Thấy Miêu Nghị đã đến, đại cô cô Trường Hoan đang đứng thẳng thu tay lại trước bụng, hơi khom người cúi đầu nhắc nhở:
– Quân sứ, Miêu chấp sự đã đến rồi.
Nhạc Thiên Ba đang nằm nghiêng trong lòng mỹ nhân đảo mắt thấy, mỉm cười, buông chân ngồi dậy, phất tay với đám phi tử:
– Đều lui ra đi!
Một đám phi tử lập tức cáo lui, lần lượt đi qua bên cạnh Miêu Nghị, đâu đó có làn gió thơm đập vào mặt, Miêu Nghị chỉ có thể đứng một bên chắp tay đưa tiễn.
– Đến đây đi!
Nhạc Thiên Ba đứng lên, vẫy vẫy tay về phía Miêu Nghị.
Sau khi Miêu Nghị bước nhanh về phía trước chào hỏi, Nhạc Thiên Ba cười hỏi:
– Những phi tử ngươi gặp của ta, tư sắc thế nào?
– Đều là tuyệt sắc nhân gian!
Miêu Nghị khen một tiếng.
Nhạc Thiên Ba cười ha ha, không tỏ rõ ý kiến, chắp tay đi về phía trước, đối diện với Miêu Nghị hỏi:
– Có biết bản quân triệu ngươi vì chuyện gì không?
Miêu Nghị lắc đầu:
– Ty chức không biết.
Nhạc Thiên Ba đi tới ngồi bên cạnh bàn cờ vừa đánh với phi tử, hỏi:
– Chơi cờ chứ?
Nói đến chơi cờ, Miêu Nghị có thể nói là tinh thần phấn chấn, nhưng không dám nói ra, khiêm tốn nói:
– Tiên hữu bại trận!
– Vậy à!
Nhạc Thiên Ba lập tức thấy hứng thú, đưa tay nói:
– Đến đây, cùng bản quân đấu hai trận.
– Dạ vâng!
Miêu Nghị chắp tay, ngồi ở đối diện.
Trường Hoan và Trường Nhạc ở bên cạnh lập tức tiến lên dọn bàn cờ, sau khi đi nước đầu tiên, Nhạc Thiên Ba nói:
– Trong lần tuế chước này, Âu Dương Quang tới tìm ta, muốn ngươi đi Tử Lộ.
Miêu Nghị vừa mới cầm quân cờ lên liền cả kinh, sau khi đánh nước cờ mới hỏi:
– Quân sứ đồng ý chứ?
Nhạc Thiên Ba cười nói:
– Đương nhiên là không đồng ý, nhưng mà sau đó nhị gia của Thiên Ngoại Thiên lại tới tìm ta muốn đòi ngươi.
Miêu Nghị vừa mới thở phào, lại ngạc nhiên nói:
– Nhị gia? Nhị gia cần ty chức làm gì?
Nhạc Thiên Ba hài hước nhìn hắn:
– Tất nhiên là cũng muốn đưa ngươi tới Tử Lộ! Quan hệ giữa Âu Dương Quang và nhị gia người bình thường còn không biết, dù sao mọi người cũng không dễ nói chuyện của nhị gia, ngươi không biết cũng không có gì lạ, nếu biết rồi chắc lúc trước ngươi cũng không to gan như vậy.
Miêu Nghị trong lòng cả kinh, đi cờ rồi thử hỏi:
– Ty chức thực sự không biết quan hệ giữa Âu Dương Quang và nhị gia, xin Quân sứ chỉ điểm.
Nhạc Thiên Ba đặt xuống 1 quân cơ, như không có chuyện gì nói:
– Cặp con gái sanh đôi của Âu Dương Quang chính là do nhị gia sinh, ngươi nói nhị gia và Âu Dương Quang là quan hệ gì?
– …
Miêu đại điện chủ có chút bối rối á khẩu không trả lời được, cảm giác như hồn xuất khiếu.
Trường Hoan và Trường Nhạc mím môi nín cười nhìn phản ứng của Miêu Nghị.
Nhạc Thiên Ba nháy mi, trong mắt ẩn chứa sự tức giận, gõ quân cờ trong tay:
– Miêu chấp sự, sao còn chưa hạ cờ?
Miêu Nghị hoàn hồn lại, thuận tay đặt một quân cờ xuống, trên mặt vẫn không nhìn ra được biểu tình gì, dường như vẫn không thể tin, thử hỏi lại lần nữa:
– Quân sứ, ý ngài là nhị gia và Âu Dương Quang là vợ chồng?
Nhạc Thiên Ba đi cơ rồi nói:
– Tỷ muội song sinh mà ngươi khinh nhờn chính là con gái của nhị gia.
Miêu Nghị có chút choáng váng, run rẩy nói:
– Quân sứ đồng ý đem ty chức giao cho nhị gia sao?
Nhạc Thiên Ba nói:
– Ngươi nói xem?
Ta biết còn hỏi ngươi làm gì? Cố ý nói với ta chuyện này không phải là đã đem bán lão tử đi rồi sao? Miêu Nghị gương mặt thành khẩn nói:
– Quân sứ, ta nếu đi Tử Lộ là cầm chắc cái chết đó!
Nhạc Thiên Ba gật gật đầu nói:
– Vậy nên ta không đồng ý với nhị gia.
Miêu Nghị trong nháy mắt nhãn tình sáng lên, quanh co xác nhận:
– Vậy không phải là Quân sứ đắc tội nhị gia sao?
Nhạc Thiên Ba hừ lạnh một tiếng:
– Miêu chấp sự ngươi nhớ kỹ một chuyện, toàn bộ nền tảng lập quốc là tuân thủ thánh tôn pháp chỉ, chỉ cần tuân thủ nghiêm ngặt cái này thì không ai có thể làm gì được bản quân, ta mời mấy vị kia cũng là cấp mặt mũi cho thánh tôn… Quá gần mấy vị kia cũng không phải chuyện tốt gì, sao bổn tọa phải sợ họ?
– Dạ dạ dạ…
Miêu Nghị vội tâng bốc:
– Quân sứ anh minh! Quân sứ anh minh!
– Không cần vỗ mông, chuyên của Thiên Ngoại Thiên, những người phía dưới chúng ta vốn không nên nghị luận, nhưng nếu nhị gia muốn leo lên đầu bổn tọa, thì bổn tọa cũng phải làm chút gì đó, đây cũng là nguyên nhân bổn tọa giữ ngươi lại.
Nhạc Thiên Ba hạ một quân cờ, nhàn nhạt hỏi:
– Miêu Nghị, ngươi ở giám bảo đại hội nói ngươi với con gái Âu Dương Quang là vợ chồng, lời này là thật hay giả?
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Miêu Nghị - Quyển 11 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 15/10/2019 03:36 (GMT+7) |