Mắt thấy sáu Thần Điện kỵ sĩ bao quanh trùng trùng Chiêm Khoa Tư nắm Khải Kỳ Lục còn đang ngâm xướng thánh ca, từng vòng từng vòng ánh sáng thánh khiết từ Khải Kỳ Lục chầm chậm tuôn ra tịnh hóa hết quốc gia thần chết do Hàn Thạc khổ sở tạo nên, hắn không còn lơ lửng giữa không trung tiếp tục truy sát tên kia nữa, mà chầm chậm bay về phía sau.
Hàn Thạc vung tay múa lên phóng ra một cái quạt máu. Quạt máu trong tay hắn vừa xuất hiện, lập tức thổi ra sương máu nồng đậm. Vật này là ma bảo do Hàn Thạc tỉ mỉ luyện chế, bên trong tuyệt đối không có một chút khí tức tử vong, tự nhiên cũng không sợ ánh sáng thần thánh tịnh hóa.
Sương máu do quạt máu khuếch tán ra, các cường đạo bị bao phủ liền từng người từng người la lên thê thảm. Chính là do quạt máu có thể thúc động máu huyết trong cơ thể bọn chúng lưu động rất nhanh, khiến cho bọn chúng vỡ nát cơ thể mà chết.
Khi máu huyết trong người bọn chúng chạy nhảy lung tung, thân thể không còn chịu nổi liền vỡ toác ra, sương máu tràn tới nơi nào, từng tên cường đạo tức ngực dừng chân gào thét thảm thiết, nhưng lại không cách nào biến chuyển được tốc độ chảy quá nhanh của máu huyết. Những thanh âm trong trẻo “Bách bách” vang lên cho thấy khung xương của bọn chúng bị máu huyết cắt phá, sau đó đợi khi bọn chúng tỉnh lại thì những đoạn xương đứt gãy liền phá vỡ da thịt mềm mại, khiến cho càng nhiều máu huyết ào ạt tuôn ra, từng tên cường đạo bị màn sương máu bao phủ liền vỡ toác người mà chết.
Trong lúc xảy ra chuyện này, Hàn Thạc múa Khô Lâu pháp trượng trong tay trái lên triệu hồi Tiểu Khô Lâu, Thổ Giáp Thi, Mộc Giáp Thi, Hỏa Giáp Thi. Trong màn sương máu che phủ, Thổ Giáp Thi âm thầm chui vào lòng đất nhắm thẳng hướng Chiêm Khoa Tư mai phục.
Tiểu Khô Lâu mang theo Mộc Giáp Thi bay thẳng lên tường thành Bố Lôi Đặc Nhĩ.
Theo mệnh lệnh của Hàn Thạc, Tiểu Khô Lâu và Mộc Giáp Thi phụ trách mặt an nguy của Bố Lôi Đặc Nhĩ thành, một khi có cường đạo nào xông lên tường thành, Tiểu Khô Lâu và Mộc Giáp Thi chịu trách nhiệm giết chết.
Hỏa Liên Hoa ấn ký trên trán Hỏa Giáp Thi càng lúc càng rõ ràng. Từ lúc chuyển từ dị giới hiện ra ở đây, toàn thân Hỏa Giáp Thi liền bộc phát cột lửa thấu trời, đóa Hỏa Liên Hoa trên trán hệt như một đóa hoa lửa rừng rực đốt cháy, trong lúc đang bập bùng cháy phát ra từng đóa từng đóa hoa sen bằng lửa từ nhỏ thành to.
Hỏa Liên Hoa vốn là vật chí bảo của Hỏa hệ. Hỏa Giáp Thi đoạt được liền dần dần nắm vững phương pháp sử dụng. Từ trong Hỏa Liên Hoa phát ra từng luồng hoa sen lửa rừng rực. Ban đầu chỉ nhỏ cỡ móng tay, nhưng rõ ràng không phải là hình dạng chân chính của hoa sen lửa. Gặp gió, đóa hoa sen lửa chận chờn nóng bỏng dần dần to lên đến cuối cùng cỡ bằng một cái bát.
Hỏa Giáp Thi toàn thân lửa cháy rừng rực. Từng đóa từng đóa hoa sen lửa từ trên ấn ký trên trán nó bay ra dần dần lớn lên, đến khi trở thành một đóa hoa sen lửa to cỡ cái bát liền xẹt đến các cường đạo bốn phía. Bất cứ tên cường đạo nào bị hoa lửa chạm vào, chỉ trong chớp mắt liền bốc cháy.
Loại hoa lửa dũng mãnh này đáng sợ vượt quá sức tưởng tượng của bọn chúng, cho dù bọn chúng nhanh chóng lợi dụng mặt nước trên mặt đất cũng không dập tắt được những đốm lửa này. Những đốm lửa chỉ to cỡ ngón tay, cho dù dính vào chỗ nào cũng đều sẽ bốc cháy, y phục bên ngoài thậm chí đến áo giáp vũ khí dường như đều đủ sức giúp lửa bốc cháy mạnh mẽ hơn.
Cơ hồ chỉ trong một hơi thở, toàn bộ những tên cường đạo chạm phải đốm lửa, đều la lên thê thảm biến thành người lửa. Không đợi đến lúc toàn bộ thân thể bọn chúng bị thiêu đốt hết, từng luồng mùi vị khét lẹt khó tả liền bốc ra từ thân thể bọn chúng.
Người lửa biến thành người than, người sống biến thành người chết. Quá trình này chỉ trong một thời gian ngắn, trong lúc vô cùng đau khổ bị ngọn lửa đẹp đẽ đốt cháy, vài chục tên cường đạo đến gần Hỏa Giáp Thi liền biến thành tro than ngã xuống.
Phía bên kia, Thổ Giáp Thi chui vào lòng đất rồi, liền lợi dụng hỗn loạn trên đầu, dựa vào kỹ thuật thần thông của vật sống trong đất, từ từ lẻn đến mấy người Chiêm Khoa Tư đang nhanh chóng xông đến.
Bản thân là Hồng Y đại chủ giáo của Quang Minh giáo hội, Chiêm Khoa Tư chống đối dị đoan vô cùng, đúng là còn có một chút từ bi bác ái khi mắt nhìn thấy từng tên cường đạo trước mặt bị thiêu đốt thành từng khối thịt than. Chiêm Khoa Tư đang ngâm xướng thánh ca, liền quát lớn với những Thần Điện kỵ sĩ chung quanh:
– Cứu bọn chúng.
Hàn Thạc trong sân vừa thúc động quạt máu tiếp tục thu hoạch nhân mạng, vừa tập trung chú ý vào Chiêm Khoa Tư. Vừa thấy những Thần Điện kỵ sĩ bảo vệ Chiêm Khoa Tư chầm chậm đi đến gần những người kia, Hàn Thạc lập tức ra lệnh đột nhiên tập kích cho Thổ Giáp Thi đã đến gần.
Rung chuyển kịch liệt cùng với tiếng ầm vang lên từ nơi thâm sâu trong lòng đất, từng mũi nhọn bằng đất đột nhiên nhô lên, đâm thẳng vào nhóm Quang Minh giáo hội không chú ý. Các Thần Điện kỵ sĩ và Bạch Y tế tự của Quang Minh giáo hội trong lúc cập rập không kịp phòng bị, chớp mắt đã có cả chục người bị đâm chết.
Từng mũi nhọn phóng ra từ đất, chuẩn xác vô cùng xuyên qua lòng bàn chân những con ngựa Thần Điện kỵ sĩ đang cưỡi rung chuyển. Điểm không có được áo giáp bảo hộ bị mũi nhọn đâm lên mãnh liệt, chỉ một chút liền phát sinh hiệu quả kỳ diệu, khiến cho những Thần Điện kỵ sĩ mang giáp tinh khôi rơi xuống mặt đất thê thảm.
Các Bạch Y tế tự vốn đang tịnh hóa các linh hồn trên chiến trường chính là đối tượng Hàn Thạc khó chịu nhất. Bọn họ tịnh hóa các linh hồn đã chết khiến cho Lục Ma Phong không thể đạt đủ sức mạnh của oan hồn, có thể nói đã gián tiếp cản trở bước tiến hóa của Lục Ma Phong.
Cho đến hiện giờ Lục Ma Phong còn chưa chân chính có được chủ hồn. Chỉ có thể hấp thu đủ số lượng sức mạnh linh hồn, Lục Ma Phong mới có thể tiến bộ đến bước xuất hiện chủ hồn, cũng chỉ đến lúc đó, nó mới đủ ý nghĩa chân chính là hung khí tuyệt thế trên thế gian.
Lần này ở Bố Lôi Đặc Nhĩ thành, chiến tranh không ngừng mở rộng quy mô lớn có thể nói là khiến cho Hàn Thạc như cá gặp nước. Như vậy từng linh hồn người chết sẽ bị Lục Ma Phong của hắn thôn tính mất, tăng nhanh tốc độ trưởng thành của Lục Ma Phong, Hàn Thạc thậm chí còn có cảm giác Lục Ma Phong chỉ còn cách bước cuối cùng không xa. Nhưng không ngờ lại bị những tư tế của Quang Minh giáo hội đáng ghét phá hư mất.
Vì thế, khi đám Chiêm Khoa Tư đến gần, Hàn Thạc liền ra lệnh cho Thổ Giáp Thi giết chết những người mang y phục trắng trước hết. Những tư tế áo trắng không cần phải tự mình tác chiến, nên tự nhiên không cần phải mang áo giáp trụ, khi bị những mũi nhọn đất công kích cơ bản liền bị đâm trúng, ngoại trừ Chiêm Khoa Tư được các Thần Điện kỵ sĩ bảo hộ chặt chẽ, toàn bộ các tư tế áo trắng đều không thoát khỏi độc thủ của Hàn Thạc.
– Ác ma, nhất định cần phải loại trừ tên ác ma này! – Chiêm Khoa Tư run run rẩy rẩy nắm chặt Khải Kỳ Lục trước ngực, nhìn rõ từng tư tế áo trắng ào ào bị đâm chết, phẫn nộ quát lớn với Hàn Thạc xa xa.
– Đây là bọn ngươi tự tìm đến. Ta từ trước đến giờ chưa chọc giận Quang Minh giáo hội các ngươi, là các ngươi tự mình truy đuổi ta không chịu buông tha. Hừ, từ nay về sau bất luận giáo đồ nào của Quang Minh giáo hội dám phạm đến bọn ta, thấy một tên ta sẽ giết một tên, ta không tin rằng sẽ không thể giết hết bọn ngươi. – Hàn Thạc ngạo nghễ giữa không trung, nhìn về phía Chiêm Khoa Tư run rẩy xa xa, lạnh lùng tàn khốc quát lên.
– Bắn chết hắn cho ta, búa rìu, trường mâu, lao đâu, nhanh lên! – Thủ lĩnh cường đạo Pháp Tư nhìn thấy những cường đạo thủ hạ bị biển lửa trùm kín, trong lòng đau khổ vô cùng gào rít.
Chỉ còn hai cỗ nỗ xa còn sót lại nhắm thẳng vào Hỏa Giáp Thi ở trong biển lửa, ngoài ra còn có đủ loại binh khí sắc bén, tất cả đều tập trung phóng thẳng về phía nó. Bên trong biển lửa, Hỏa Giáp Thi đang thúc động những bông hoa sen lửa, áo giáp hoa sen bao phủ thân thể vang lên những tiếng leng keng.
Các loại vũ khí tên lửa bắn đến chạm vào thân thể hắn, cả những mũi tên sắc cùng với thanh đao bén còn chưa thực sự chạm vào người hắn đều bị lửa đốt cháy hết, cuối cùng chạm được đến người hắn nhưng uy lực đã giảm hẳn, những phần kim loại đã chảy dẻo rồi nên cũng khó có thể phát huy được sức mạnh sắc bén để xuyên thủng, lại thêm Hỏa Giáp Thi sau khi hình thành các yếu tố máu thịt đã kết cấu chặt chẽ, vì thế tuyệt đối không bị chút thương hại nào đáng kể.
Bất quá, cho dù năm tuyệt chủng giáp thi chính là do trời đất thai nghén hình thành, sức mạnh trong cơ thể chúng cũng không phải vô cùng vô tận, hệt như bất cứ sự vật nào cũng không thể có sức mạnh tuyệt đối vĩnh viễn không hết. Trán của Hỏa Giáp Thi phát ra được khoảng chừng hai ba chục đóa hoa sen lửa rồi, Hỏa Giáp Thi cuối cùng cũng tỏ ra mệt mỏi, ra dấu hiệu cho Hàn Thạc.
Hàn Thạc đủ sức cảm nhận rõ ràng ý niệm trong đầu Hỏa Giáp Thi. Hỏa Giáp Thi còn chưa được thuần thục, hiện tại đã phát ra quá nhiều sức mạnh, tự nhiên hẳn phải có chút mệt mỏi. Hai ba chục đóa hoa sen lửa đó, đi qua nơi nào liền phát ra những đốm lửa loạn xạ, các cường đạo cho dù chỉ dính một chút đốm lửa, đều bất hạnh bị thiêu đến chết.
Cứ như vậy chỉ trong một lát công phu, lại có hơn ba trăm thi thể cháy đen vĩnh viễn nằm lại nơi này. May mà Hỏa Giáp Thi còn chưa thực sự nắm vững được sức mạnh của Hỏa Liên Hoa mới ra như vậy, một khi Hỏa Giáp Thi từ từ thành thục đủ sẽ càng điều khiển Hỏa Liên Hoa ung dung hơn, sức mạnh sát thương hẳn còn đáng sợ hơn nữa.
Mặt khác, ngũ tuyệt giáp thi mới vừa được luyện chế xong, mỗi giáp thi đều tự nhiên nắm vững một bộ phương pháp tu luyện, có thể nói là chúng vừa mới ra đời thật ra còn ở tình trạng yếu ớt nhất. Một khi bọn chúng dùng phương pháp tu luyện từ từ tiến hóa, thực lực bọn chúng cũng mạnh dần theo thời gian, việc sử dụng những thần thông thiên phú cũng càng ngày càng thuần thục khủng khiếp.
Hàn Thạc không chút nghi ngờ sự tiến hóa của ngũ tuyệt giáp thi đến mức tối hậu, có thể nắm giữ được sức mạnh hủy trời diệt đất, huống chi chúng còn đủ để tạo thành đại trận, mà Kim Thủy Giáp Thi còn đang trong quá trình thai nghén. Một khi Kim Giáp Thi là khó xuất hiện nhất đã hình thành, Hàn Thạc liền đủ sức thao luyện đại trận liền.
Hỏa Giáp Thi đã đem toàn bộ sức mạnh sử dụng hết rồi, trở nên mệt mỏi, sau đó liền biến mất trong liệt hỏa tiến vào dị giới theo động tác múa Khô Lâu pháp trượng của Hàn Thạc. Các tên cường đạo đang kêu gào khóc thảm né tránh, vừa thấy những đóa hoa sen lửa đoạt mệnh biến mất, đều thở ra một hơi, trong lòng ngầm oán thán thủ lĩnh của mình. Thế nào là không quá nguy hiểm đây, Bố Lôi Đặc Nhĩ thành vốn dĩ trước đó không chút phòng bị, đột nhiên lại trở thành một tòa thành ác ma đáng sợ vô cùng, bất cứ điều ly kỳ cổ quái nào đều có.
Đến lúc này, thủ lĩnh Pháp Tư của Lục Hỏa cường đạo dẫn theo sáu ngàn tên cường đạo, đã tử trận quá nửa. Trong ba ngàn hai trăm cường đạo công thành chết đi một cách khó hiểu, có khoảng một ngàn tên thật sự thuộc lực lượng tinh nhuệ.
Pháp Tư nhìn thấy những thi thể trên mặt đất thật sự muốn khóc mà không ra nước mắt. Bố Lôi Đặc Nhĩ thành đã lộ ra vẻ một tòa thành ác ma âm u, lại hệt như một cái máy giết người không mệt mỏi, không ngừng phô bày sự hung tàn bạo liệt của nó.
Những tên cường đạo tinh nhuệ vất vả lên đến tường thành Bố Lôi Đặc Nhĩ, bị hai sinh vật bất tử kỳ dị đặc biệt công kích, từng tên từng tên từ trên tường cao rơi xuống, căn bản đã chết trong khi rơi rồi.
Đấy chính là nhờ công của Tiểu Khô Lâu và Mộc Giáp Thi ra tay.
Trước đây thủ lĩnh cường đạo Pháp Tư tưởng rằng kẻ địch của Vong Linh pháp sư là Hồng Y đại giáo chủ của Quang Minh giáo hội đã xuất hiện, có thể khiến bọn chúng dễ dàng phá vỡ tuyến phòng thủ của Bố Lôi Đặc Nhĩ thành, bây giờ lão thấy dưới ánh sáng thần thánh chiếu đến, Tiểu Khô Lâu và Mộc Giáp Thi dễ dàng giết chết từng tên thủ hạ vất vả leo lên tường thành, trong lòng liền chửi rủa đến mười tám đời tổ tông của Chiêm Khoa Tư.
Cái gì là ác mộng khắc chế của Vong Linh pháp sư? Cái gì là sứ giả của đại lục Quang Minh? Toàn bộ đều là vô dụng!
“Hồng Y đại giáo chủ nắm giữ thần khí Khải Kỳ Lục, không ngờ ngay cả một khô lâu nhỏ bé cùng với mấy cương thi mà cũng không thể tịnh hóa được. Thật sự hại chết bọn ta rồi!”
Pháp Tư trong lòng thầm mắng không ngừng, lại nhìn thấy những cường đạo bị vùng sương máu phủ qua, thân thể liền phát nổ theo sự phe phẩy quạt máu của Hàn Thạc, lại thấy đám Chiêm Khoa Tư mấy người của Quang Minh giáo hội người ngựa liểng xiểng, âm thầm vội vã suy nghĩ đối sách.
Đến lúc này, Pháp Tư cũng đã nhìn ra Bố Lôi Đặc Nhĩ thành gần như chỉ trông chờ vào một mình Hàn Thạc chống đỡ, sau khi có quá nhiều huynh đệ đã chết lại chán nản bỏ đi, chuyện này truyền ra ngoài thì thanh danh Lục Hỏa cường đạo của Pháp Tư sẽ chìm sâu vạn trượng.
Nhưng bây giờ không bỏ đi, ai biết được thành chủ đáng sợ của Bố Lôi Đặc Nhĩ thành còn bao nhiêu thủ đoạn phi thường nữa đây? Sâu thẳm trong lòng Pháp Tư, bây giờ đúng là sợ hãi Hàn Thạc, ngấm ngầm mắng tên đã mang tin tức đến cho mình cả trăm lần.
“Vèo vèo vèo!”
Từng mũi tên lửa từ nỗ xa từ xa xa bắn ra. Một luồng lửa xông tận trời từ chiến xa phun ra, bay lạc vào đoàn Thần Điện kỵ sĩ của Quang Minh giáo hội, chớp mắt đã làm nổ tung ba Thần Điện kỵ sĩ cùng với chiến mã.
Các binh sĩ mệt mỏi trên đầu tường Bố Lôi Đặc Nhĩ thành được nghỉ ngơi đã lâu, lúc này cũng dần dần khôi phục được sức lực, lại tiếp tục điều khiển những binh khí thủ thành phát ra những luồng lửa chói mắt.
– ***, Rút lui, rút lui cho ta! – Pháp Tư vừa thấy luồng lửa xông đến tận trời của chiến xa phát ra, không một chút do dự, một trăm vạn kim tệ dĩ nhiên có sức hấp dẫn, nhưng tình thế hiện tại hắn cũng không nhất định liều mạng để lấy, chiến xa đã chiến đấu trở lại cho thấy binh sĩ trên tường thành lại có sức chiến đấu rồi.
Nhớ lại sức sát thương đáng sợ của chiến xa và nỗ xa lúc ban đầu, lại thấy còn không quá nửa thủ hạ, Pháp Tư đau khổ ra lệnh triệt thoái.
Đám cường đạo đã sớm hồn phi phách tán, đang chờ đợi mệnh lệnh này của Pháp Tư. Vừa nghe thấy tiếng âm thanh rút lui, đám cường đạo cũng không dám ở nguyên chỗ cũ, theo sau Pháp Tư bỏ chạy về phía xa.
– Quang Minh giáo hội vô dụng. Các ngươi mà là sứ giả của Quang Minh thần cái gì, ngay cả mấy sinh vật hắc ám mà cũng không tịnh hóa nổi, ta thật sự cảm thấy nhục cho các ngươi, phì! – Pháp Tư chạy qua khỏi bọn người Chiêm Khoa Tư rồi, liền dừng ngựa lại, khuôn mặt đầy phẫn nộ trừng mắt Chiêm Khoa Tư ở giữa đám Thần Điện kỵ sĩ, phun ra một lèo cùng với một cục đàm để phát tiết sự giận dữ trong lòng rồi mới bỏ đi.
Ngay ban đầu Pháp Tư bị Hàn Thạc đùa giỡn, sau lại thấy người của Quang Minh giáo hội xuất hiện, ánh sáng thần thánh chiếu đến các thi thể liền tịnh hóa được, Pháp Tư đã tưởng rằng thấy ánh sáng chiến thắng. Ai ngờ sức tịnh hóa của ánh sáng thần thánh lại không đủ mạnh mẽ, lại thêm xuất hiện mấy sinh vật bất tử, không ngờ tạo nên thương hại quá lớn cho bọn chúng, Pháp Tư cho rằng bản thân bị Chiêm Khoa Tư đùa thêm lần nữa, nghẹn ngào trong lòng có thể tưởng tượng được.
Nếu Pháp Tư không nghĩ đến sức ảnh hưởng của Quang Minh giáo hội trên đại lục, không nghĩ đến đoàn Thần Điện kỵ sĩ là lực lượng chủ bài số một của Quang Minh giáo hội, với bản tính hung tàn, Pháp Tư nhất định sẽ hung hăng thống lĩnh thủ hạ xông lên, chém tất cả giáo đồ vô năng của Quang Minh giáo hội này thành từng mảnh nhỏ.
– Bắn cho ta, nhắm thẳng vào những người mang y phục trắng đó! – Hàn Thạc lơ lửng giữa không trung, thu lại tấm quạt đầm đìa máu tươi, sau đó quát lớn ra lệnh cho những binh sĩ trên tường thành xa xa.
Những binh sĩ vừa khôi phục được sức mạnh, nghe thấy lệnh của Hàn Thạc, liền xoay chiến xa nỗ xa nhắm thẳng vào Quang Minh giáo hội, hỏa lực còn lại không nhiều bắn về phía Quang Minh giáo hội, khiến cho Thần Điện kỵ sĩ của Quang Minh giáo hội người ngựa nghiêng ngả, ngay cả Chiêm Khoa Tư còn thiếu chút nữa đã bị đạn pháo nổ trúng.
– Giáo chủ, ngài thấy tình hình thế nào? – Một Thần Điện kỵ sĩ trên ngực có đeo thập tự giá vừa liều mạng bảo vệ Chiêm Khoa Tư, vừa lên tiếng xin ý kiến như muốn nói lại thôi.
Hồng Y đại giáo chủ Chiêm Khoa Tư vừa mới bị Pháp Tư lăng nhục trước khi bỏ đi, vẻ mặt già nua tỏ ra khó coi, loạng choạng né tránh một trái tạc đạn pháo kích, rồi mới nhắm mắt thấp giọng ra lệnh:
– Lại thất bại nữa rồi, xem ra ta phải tự mình đi gặp Giáo Hoàng. Đi thôi, lập tức rời khỏi nơi đây!
Mệnh lệnh của Chiêm Khoa Tư vừa mới phát ra, Thần Điện kỵ sĩ đó liền vung tay múa kiếm chỉ về phía sau. Lần này các Thần Điện kỵ sĩ đột nhiên xông đến, đem ba mươi bảy cổ thi thể chết trận đặt lên chiến mã, dần dần bỏ đi xa giữa khói thuốc súng cuồn cuộn trên chiến trường, không hề lưu lại bất cứ vật dụng của người chết nào.
– Đi rồi, bọn họ đều rút lui rồi!
Một tên binh sĩ kiệt sức nhìn những địch nhân dần dần biến mất, nở nụ cười thật lòng hơi khó coi.
Một số binh sĩ còn miễn cưỡng đủ sức đứng thẳng, nhìn thấy Hàn Thạc xa xa ngạo nghễ giữa không trung hệt như ma thần. Bọn họ cảm thấy chỉ cần vị thành chủ này còn sống, từ nay về sau Bố Lôi Đặc Nhĩ thành cũng sẽ không bị bất cứ người nào công phá nữa.
Hàn Thạc lợi dụng Âm ma chăm chú theo dõi địch nhân đã bỏ đi một lúc, biết chắc bọn họ thật sự đã rút lui, liền đưa mắt nhìn những thi thể rải rác khắp mặt đất rộng lớn trước thành Bố Lôi Đặc Nhĩ, quát lớn:
– Những binh sĩ còn có sức, phải phòng thủ nơi đây thật tốt cho ta, không được buông lỏng một chút nào.
Những người này đúng là mệt không chịu nổi rồi. Hàn Thạc còn nghe thấy có tiếng nổ vang vọng điếc tai từ hướng hai cổng thành còn lại truyền đến, liền hiểu rõ ít ra còn hai hướng chưa kết thúc chiến đấu. Bất quá, những binh sĩ ở trên chiến trường thảm liệt nhất này đã sớm không còn sức tiến đến nơi đâu, Hàn Thạc cũng hiểu rõ bọn họ đã sử dụng hết sức lực, vì thế dự tính tự mình qua đó.
Những người dân Bố Lôi Đặc Nhĩ thành trong lúc lo lắng nghe thấy tiếng hoan hô yếu ớt từ các binh sĩ phía Hàn Thạc. Những người dân này sợ phải trả giá tiêu diệt toàn thành, vì thế một mực chú ý đến bất cứ biến hóa nào ở hướng này, thậm chí còn có một số người lớn mật leo lên tường thành, nhìn thấy toàn bộ quá trình chiến đấu.
Vì thế, khi Thần Điện kỵ sĩ và bọn Pháp Tư vừa mới thoái lui, những người dân ở khu vực này liền cất tiếng hoan hô. Những người dân vốn lòng ngập đầy sự sợ hãi, nội tâm liền xuất hiện một cảm giác hạnh phúc hưng phấn mãnh liệt, có thể giữ lại được tính mạng từ trong nguy cơ bị tiêu diệt hết khiến bọn họ cảm thấy hạnh phúc phi thường.
Đã nhiều năm nay, các thành chủ Bố Lôi Đặc Nhĩ thành đều bỏ chạy trước hết.
Cuối cùng khi Hàn Thạc đến sau đã phá vỡ những điều này, cơ hồ với sức lực một mình ngăn được cơn sóng dữ.
Hàn Thạc đã lợi dụng những lực lượng thần kỳ để mạnh mẽ bảo vệ cả vùng rộng lớn thành Bố Lôi Đặc Nhĩ.
Thắng lợi đến tuy đầy gian khổ khó khăn, nhưng thành quả lại vô cùng ngọt ngào. Cho đến bây giờ bọn họ chỉ như kéo dài chút hơi tàn, đến thời khắc thắng lợi này đã cảm thấy hưng phấn vô cùng, bởi vì bọn họ là người chứng kiến mọi thứ.
Những người dân phía Hàn Thạc cất tiếng hoan hô rồi, người dân ở ba hướng còn lại cũng dần dần tươi cười, thậm chí phía cổng thành do Phạt Khắc Lan phòng thủ, một số người dân còn chủ động gia nhập cuộc tranh đấu chống với ngoại địch. Những người dân này không biết sử dụng vũ khí thủ thành, nhưng có thể hợp lực di chuyển những khối đá to lớn đặt lên trên máy bắn đá, rồi tự mình nhìn thấy máy bắn đá bắn những khối đá mình đặt vào rơi xuống đám cường đạo tạo thành sức sát thương đáng sợ.
Bên phía Phạt Khắc Lan, khi đã hết những tảng đá chuẩn bị trước, những người dân tự mình xung phong đem những đồ gia dụng như bàn ghế ở những phòng gần đó để đặt lên máy bắn đá phóng đi, tất cả tạo nên đả kích khó quên cho những tên xâm lược đang cố gắng xâm phạm.
Địch Khắc, Thiết Tư Đặc và Phú Tân Ân ba người thủ giữ cổng thành này, đối mặt với đoàn cường đạo Phi Long.
Cổng thành này có hai khẩu Ma Tinh pháo, bốn cỗ chiến xa, bảy cỗ nỗ xa, sáu dàn máy bắn đá, còn có một ngàn binh sĩ tinh nhuệ. Bọn ba người Địch Khắc chưa từng có kinh nghiệm chỉ huy đại quân, cho nên được Phạt Khắc Lan bố trí một ngàn quân quan thiện nghệ phòng thủ thành. Chính vì lo lắng phía bọn họ không chịu đựng được, mấy người Hàn Thạc mới đem lượng lớn hỏa lực bố trí bên này.
Thủ lĩnh Á Phi của Phi Long cường đạo vốn là một tên tiểu nhân âm hiểm lại có tâm cơ tàn độc. Từ khi bắt đầu hắn đã có ý khác. Khi Pháp Tư phóng tín hiệu bắn lên không rồi, Á Phi tuyệt đối không lập tức phát động xung phong liều chết tiến đánh cổng thành này, mà chờ đợi thêm một lúc, mãi đến khi cả ba hướng đều truyền tín hiệu tấn công, Á Phi mới phát động mệnh lệnh.
Từ những tin tức hồi đáp lại, Á Phi đã có phần hơi kinh sợ không dám đánh mạnh. Hắn khiến thủ hạ phân chia tín hiệu thành ba màu đỏ, xanh lam, vàng, trong đó màu vàng báo hiệu tấn công vô cùng thuận lợi, màu xanh lam cho thấy tấn công hơi khó khăn, màu đỏ cho thấy mũi tấn công phía đó gặp phải đả kích chí mạng.
Tín hiệu hồi đáp từ ba phương, trong đó từ phía Hàn Thạc và Phạt Khắc Lan đều là tín hiệu màu đỏ, cho thấy từ lúc ban đầu hai mũi công thành này liền gặp phải phản kích chí mạng. Do bởi áp dụng đối sách dụ địch vào sâu, Đa Khắc Tư bình tâm trụ khí sử dụng hỏa lực ban đầu tuyệt đối không mãnh liệt, vì thế cường đạo Phi Long được phân công quan sát bên này chỉ phát tín hiệu màu xanh lam.
Tín hiệu hai đỏ một xanh lam thật sự không lạc quan chút nào. Á Phi dự tính bảo toàn thực lực nên để một ít thủ hạ cường đạo bên ngoài tiến hành công kích cổng thành do Địch Khắc và Thiết Tư Đặc phòng giữ.
Bọn Thiết Tư Đặc từ trước đến giờ chưa từng đối mặt với loại chiến trận như vậy, vừa thấy đám cường đạo Á Phi xông đến, lập tức ra lệnh dùng hỏa lực pháo kích mãnh liệt.
Do mấy người Hàn Thạc lo lắng bọn họ không giữ được, nên hỏa lực phía này lại mãnh liệt nhất. Khi hai khẩu Ma Tinh Pháo cùng với chiến xa đồng loạt phun ra những luồng lửa, lại thêm mấy cỗ nỗ xa và máy bắn đá có lực sát thương đáng sợ cũng khai hỏa, vài trăm cường đạo cấp thấp do Á Phi phái đánh chỉ chớp mắt đã chết hơn phân nửa.
Á Phi giật nảy mình lập tức truyền mệnh lệnh quan sát, trong lòng cũng đã sợ hãi chết khiếp.
Đợi đến lúc dụ địch đã vào tròng rồi, phía Đa Khắc Tư hỏa lực đột nhiên bộc phát, lập tức khu vực gần nhất đã chịu lực sát thương đáng sợ, vài trăm tên cường đạo đến được chân tường thành chỉ chớp mắt đã bị hỏa pháo phủ kín.
Tên cường đạo vốn phát ra tín hiệu màu xanh lam, vừa thấy hỏa pháo bên này đang bất động đột nhiên trở nên mãnh liệt, trong lòng kinh hoàng vội vàng phát liên tục hai tín hiệu màu đỏ.
Á Phi vốn đã có chút lo lắng trong lòng, vừa thấy phía trước đó phát tín hiệu xanh lam, đột nhiên xuất hiện liên tục hai tín hiệu màu đỏ, lập tức hạ lệnh thối lui cả trăm thước, không cho phép bất cứ người nào tiếp tục tiến công.
Mãi cho đến lúc Pháp Tư rút lui, Á Phi đều không hề phát động một binh một tốt, chỉ cưỡi chiến mã trừng mắt địch nhân trên tường thành xa xa, phảng phất như đang dùng khí thế áp đảo đối phương, chuẩn bị đợi cho những đoàn cường đạo khác tiến công Bố Lôi Đặc Nhĩ thành đạt được chút tiện nghi, rồi mới ra tay hạ thủ những tên hỗn đản trên tường thành đó.
Khi tin tức thất bại phía Pháp Tư do thủ hạ truyền đến trước một bước, Á Phi trong lòng sợ chiến đấu hiểu rõ lần này nhất định không có chút lợi ích nào, lập tức không nói thêm một lời mà truyền lệnh rút lui. Một đoàn cường đạo hùng dũng xông đến, nhanh chóng lùi lại xa xa lưu lại vài trăm thi thể.
Hai người Thiết Tư Đặc và Phú Tân Ân lần đầu trải qua chiến trận như vậy, nhìn thấy Á Phi oán hận vô cùng bỏ đi, gật gù đắc ý nói:
– Xem ra phía ta quả nhiên lợi hại, chẳng lẽ chỉ đối địch xa xa, chúng ta chỉ bằng vào khí thế trực tiếp dọa bọn chúng phát sợ chăng?
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Ma Vương - Quyển 4 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 28/01/2022 03:36 (GMT+7) |