“Tìm biện pháp?” Thái tử phi cười khinh miệt: “Còn có biện pháp nào nữa? Hắn đi giết Lưu Phong hay là đi giết bệ hạ. Ngươi hỏi hắn thử, hắn có bản lĩnh đó không?”
Lời này vừa nói ra, Hắc Phượng Hoàng cũng không biết phản bác như thế nào? Yến Vương muốn giết Lưu Phong cũng không phải là chuyện ngày một ngày hai. Sát thủ phái đi không ít nhưng chưa một lần thành công. Trước kia có lẽ còn có chút hy vọng. Nhưng hiện tại, muốn giết Lưu Phong phỏng chừng so với giết bệ hạ còn khó hơn. Không nói đến thực lực cá nhân của Lưu Phong. Bây giờ thế lực ủng hộ hắn đã không kém Yến Vương bao nhiêu. Càng ngày càng nhiều dân chúng ở khắp nơi đều bị thu hút làm gia tăng những vùng khai hoang trong thời gian này. Phong Thành so với thời trước khi Lưu Phong cai trị đã mở rộng gấp nhiều lần. Còn có Thần Thánh Quân Đoàn kia, nghe nói tự cổ chí kim không gì cản nổi chưa từng chịu thất bại… Nghĩ tới đây, lần đầu tiên trong đời niềm tin của Hắc Phượng Hoàng với chủ công đã có sự dao động.
“Ngươi phát ngốc gì vậy. Từ giờ trở đi cần tuân theo lời ta!” Thái tử phi không kiên nhẫn được phất tay xua Hắc Phương Hoàng đi.
Hắc Phượng Hoàng bất đắc dĩ thở dài rồi xoay người đi.
… Bạn đang đọc truyện Lưu Phong – Quyển 9 tại nguồn: http://truyensextv.moe/luu-phong-quyen-9-full/
Lưu Phong đến, toàn bộ Hầu Tước phủ lập tức liền hoan hô. Đêm đó, nhờ có Liễu Thanh Nghi cùng Ân Tố Tố thu xếp đã tổ chức yến tiệc lớn nhất ở hầu tước phủ. Một hồi yến tiệc vui vẻ được tiến hành.
Màn đêm vừa mới buông xuống, đại sảnh của yến hội đã tụ tập trên trăm tân khách. Ngoại trừ những người dưới trướng của Lưu Phong ra còn có Thống soái Hữu Long Vệ quân Tư Mã Hạo Kiệt cùng đại tướng dưới trướng lão.
Ở trong yến hội, Lưu Phong không biết đã nhận bao nhiêu lời chúc mừng nữa, chỉ nhớ mình đã nói rất nhiều câu “cảm ơn”. Tóm lại, không khí ở đây phi thường náo nhiệt và hài hòa. Nhất là các nữ nhân của Lưu Phong, nguyên một đám vây quanh ở bên người hắn, người nào người nấy trên mặt đều đỏ ửng vì hạnh phúc.
Để khen ngợi Diệp Văn Lý và Phó Lưu Vân đối với cống hiến cho Phong Thành. Lưu Phong lần lượt tự mình nâng cốc chúc tửu bọn họ uống từng ly từng ly. Hơn nữa mỗi lần uống là uống hết một ly. Rồi phải nói vài câu động viên và cảm tạ khiến cho Diệp Văn Lý và Phó Lưu Vân hai người nhiệt huyết sôi sùng sục, nguyện thề vì sự phát triển của Phong Thành dù đầu rơi máu chảy.
Ân Tố Tố và Liễu Thanh Nghi các nữ nhân chờ tới khi Lưu Phong kính rượu với vị khách cuối cùng rồi mới tới phiên các nàng.
Khi Ân Tố Tố đến, những người xung quanh đột nhiên yên tĩnh. Nhiều người nhìn chằm chằm vào Ân Tố Tố, ánh mắt có phần vài phần chờ mong. Ai cũng biết trong số nữ nhân bên cạnh Lưu Phong chỉ duy nhất có Ân Tố Tố là có danh phận. Hai người xa nhau đã lâu e là như củi khô gặp lửa.
Nhất là bọn quân nhân Tư Mã Hạo Kiệt kia, bởi vì đang ở quân doanh nên rất ít khi nhìn thấy nữ nhân. Cho nên mọi người đều mong chờ thấy một trò hay ở đây.
Ân Tố Tố thần sắc ung dung, Liễu Thanh Nghi đi bên cạnh cũng vẻ bình tĩnh. Lưu Phong cũng vì hai nàng mà cạn cốc rồi nhìn các nàng uống xong.
Thay cho các nữ nhân của Lưu Phong, hai nàng lại đáp lễ Lưu Phong một ly. “Lão công, trước đây Tố Tố có cho người làm một cái giường rất lớn, đêm nay phỏng chừng có thể dùng được…” Ngay khi kết thúc kính rượu đột nhiên Liễu Thanh Nghi ghé tai Lưu Phong hạ giọng nói một câu.
Giường rất lớn? Lưu Phong ngay tức khắc liền vui vẻ. Cục cưng a, tiểu biệt thắng tân hôn, đêm nay sợ là muốn quần chiến.
Không được chứng kiến trò hay, vài tên đại tướng dưới trướng Tư Mã hạo kiệt nhất thời bắt đầu cười nói, dường như có chút bất mãn gây ồn ào ở bên kia.
Đan Hùng sắc mặt trầm xuống, đứng dậy mạnh mẽ từ bàn rượu, trừng mắt liếc thiên tướng. Trong chớp mắt thiên tướng kia cảm thấy ở ngực đau đớn, liền bất tỉnh ngay tại chỗ.
Ta khinh, cũng không nhìn xem nơi này là đâu, cũng không tới phiên các ngươi dở thói ngang ngược.
Tư Mã Hạo Kiệt thấy thiên tướng kia đột nhiên bất tỉnh, sắc mặt đại biến, vội vàng kêu người nâng y ra ngoài quân y trị liệu. Hơn nữa còn căm giận liếc nhìn Đan Hùng, trong mắt bỗng hiện lên một đạo sát khí.
Đan Hùng từ trước đến nay cũng chưa từng biết sợ ai. Thân là phó soái Thần Thánh Quân Đoàn, trừ Lưu Phong và nhóm các vị đại tẩu ra, những người khác hắn không để vào mắt.
Mọi tình huống lúc đó Lưu Phong đã kịp nhìn hết.
Hắn không ngờ được chính mình mở tiệc vui lại xảy ra chuyện, nên chỉ dùng mắt nhắc Đan Hùng ngừng việc gây hấn.
Tư Mã Hạo Kiệt cũng nhân cơ hội này cáo từ: “Hầu gia, tại hạ việc quân còn bộn bề, ta phải đi trước. Ngày khác ta ở soái phủ mời ngài đến dùng cơm.”
Lưu Phong cũng không giữ lại, chắp tay nói: “Khách khí rồi.”
Đợi cho Tư Mã Hạo Kiệt rời đi, Đan Hùng đi tới, thấp giọng nói: “Lão Đại, người không nên ngăn cản thuộc hạ. Tư Mã Hạo Kiệt cùng với Hữu Long Vệ quân gần đây thật sự rất ngang ngược, thuộc hạ đã sớm nghĩ muốn giáo huấn hắn. Đúng rồi, còn có việc này phải báo cho ngài biết. Nửa tháng trước ở Tân Kiến thành trấn Cam Châu gần man quốc đột nhiên bị đánh úp. Lúc đó Tư Mã Hạo Kiệt chủ động thỉnh ý, nói là có Hữu Long vệ quân đi tiễu phỉ. Lúc ấy thuộc hạ đang cân nhắc, đám gia hỏa đó mỗi ngày đều lãng phí gạo, cũng nên cho đi làm chút chuyện nên cũng không phản đối. Kết quả là đạo tặc bị giết sạch nhưng tiền tài, lương thực, trang bị của Cam Châu toàn bộ đều mất hết. Thậm chí ngay lương thực mà dân chúng giấu trong nhà đều bị cướp hết. Tư Mã Hạo Kiệt nói là do đạo tặc làm. Nhưng ta điều tra kết quả là do Tư Mã Hạo Kiệt gây nên… Lão Đại, ta cảm thấy không thể tiếp tục để cho Tư Mã Hạo Kiệt với Hữu Long Vệ quân của hắn tiếp tục ở lại Phong Thành nữa. Con sâu làm rầu nồi canh, hắn ở đây chỉ có thể gây phiền hà chúng ta thôi…”
Lưu Phong gật đầu nói: “Chuyện này trước đó ta đã biết được từ tình báo của Hoa Cô Tử rồi. Lần này ta đến đây, chuyện này hiển nhiên phải làm cho thỏa đáng. Tuy nhiên, việc này không thể khinh suất được, dù sao Tư Mã Hạo Kiệt là do lão Hoàng đế phái tới giám thị ta. Hơn nữa, có tin tức là lão Hoàng đế đối với ta đã không thể nhịn được nữa…”
“Lão Đại, vậy ý của người là chúng ta nên làm gì bây giờ?” Đan Hùng thấp giọng hỏi.
“Chờ qua đêm nay, chúng ta sẽ bàn bạc lại. Đúng rồi, giải quyết hậu quả ở Cam Châu thế nào rồi? Cho dù thế nào cũng phải làm cho sinh hoạt dân cư ở bình thường trở lại. Trong vùng Phong Thành không thể có cảnh chết đói” Lưu Phong dò hỏi.
“Lão Đại người cứ yên tâm đi.” Các vị đại tẩu đã sớm phân phó rồi, chúng ta đã bắt đầu khôi phục kiến thiết lại Cam Châu rồi. Nơi đó dân chúng cũng được thu xếp thỏa đáng, sẽ không xuất hiện thương vong nữa đâu. Hơn nữa, để đảm bảo chắc chắn không bị đạo tặc man quốc quấy rầy, thuộc hạ còn phái đi một đội hai trăm người của Thần Thánh Quân Đoàn.”
“Ừ, xử lý cũng không tồi.” Lưu Phong hài lòng gật gật đầu.
“Hắc hắc, đa tạ Lão Đại khích lệ!”
Ngừng một chút, Đan Hùng nở nụ cười mập mờ, cười nói với Lưu Phong: “Lão Đại, giờ không còn sớm nữa. Xuân tiêu nhất khắc ngàn vàng. Người mau nhanh về với các đại tẩu mà du long hí phượng đi. Còn chuyện gì, thuộc hạ sẽ giúp người đối phó”
… Bạn đang đọc truyện Lưu Phong – Quyển 9 tại nguồn: http://truyensextv.moe/luu-phong-quyen-9-full/
Quay lại hậu viện, Ân Quý phi chưa từng xuất hiện ở tiệc rượu vui vẻ đã sớm chờ hắn. “Phong Nhi, ngươi đã về rồi, để ta hảo hảo xem nào. Xem ra dáng vẻ của ngươi không có gì thay đổi?” Ân Quý phi nóng bỏng chào đón, giữ chặt hai tay hắn, vẻ mặt ân cần lo lắng.
“Cô cô, Phong nhi tốt lắm, chỉ khổ cho người thôi.” Nói đến đây Lưu Phong có chút áy náy. Lúc trước hắn mang nàng từ Hoàng cung ra, chính là để cho nàng không phải chịu nỗi khổ tịch mịch nữa. Nhưng hiện hắn vừa đi mấy tháng cho đến nay. Vẫn là làm cho người ta một mình phòng không gối chiếc.
“Phong nhi. Cô cô không khổ, cô cô hiện tại mỗi ngày đều có chuyện để làm, hơn nữa trong lòng còn có người để nhớ. Khỏi phải nói bao nhiêu cao hứng…” Ân quý phi kéo tay hắn rồi nói: “Đi, chúng ta vào nhà nói chuyện.”
Lưu Phong đột nhiên nghĩ đến cái giường lớn. Bước vào cửa đi qua bức bình phong, quả nhiên Lưu Phong thấy được một cái giường rất lớn. Hắn phỏng đoán sơ qua cái giường này có thể cho mười người ngủ.
“Phong nhi, lại đây ngồi đi…” Đóng cửa phòng lại, Ân Quý Phi ngồi ở phía đầu giường, ngoắc tay tỏ ý Lưu Phong cũng qua đây với nàng.
Hai người nhanh chóng cùng nhau ngồi một chỗ. Lưu Phong nở nụ cười mờ ám dùng sức đè nàng xuống giường. Sau đó lại nhanh chóng lướt qua cặp môi anh đào của Ân Quý Phi hôn một cái, cắn nhẹ vào tai nàng rồi nhẹ giọng nói: “Cô cô, mấy ngày này thật là làm khổ người rồi.”
Ân Quý phi nhắm hai mắt không nói gì, hai tay ôm chặt lấy lưng Lưu Phong. Thật lâu sau, nàng mới buông ra, chậm rãi nói: “Phong nhi, nghe nói thế cục ở kinh đô ngày càng nguy hiểm. Ngươi sau này đi đâu cũng phải cẩn thận một chút nha.”
“Cô cô, đêm nay chỉ nói chuyện ấy, không được nói chuyện khác.” Lưu Phong nhẹ nhàng hôn lên môi nàng, đôi bàn tay đã chuẩn xác dò xét ngực của nàng.
Liễu Thanh Nghi nấp bên ngoài cửa sổ dùng tay chọc một cái. Vốn tưởng tạo ra được cái lỗ, nhưng không nghĩ tới lúc sau khi kiến tạo phủ Hầu tước phủ thì Lưu Phong thay tất cả giấy cửa bằng ngói lưu li.
Rơi vào thế bí, nàng chỉ có thể dán tai lắng nghe động tĩnh trong phòng. Trong phòng có tiếng nữ nhân rên rỉ làm cho tâm tình của nàng có chút dâng trào.
Đúng lúc này, Ân Tố Tố bất thình lình như âm hồn hiện ra phía sau nàng, hào hứng hỏi: “Đợi lên giường à? Để muội xem nào. Đúng rồi, đem lão công tặng cho cô cô trước tiên, tỷ ghen hả?”
Liễu Thanh Nghi có chút e lệ nói: “Tố Tố muội nói cái gì đó. Cô cô là trưởng bối, chúng ta tự nhiên là muốn nhường cho nàng. Hơn nữa muội là thê tử duy nhất cưới hỏi đàng hoàng của lão công. Muội cũng chưa qua, chúng ta còn oán thán gì”
Ân Tố Tố khẽ cười một tiếng nói: “Yên tâm, đêm nay bọn tỷ muội chúng ta đều có phần.”
Ân Tố Tố nhìn Liễu Thanh Nghi cười nói: “Tỷ quên rồi hả, cái giường lớn lúc nãy ở yến hội không phải tỷ đã nhắc nhở lão công sao? Hắc hắc chúng ta vào đi thôi, một mình cô cô khẳng định không phải là đối thủ của lão công đâu.”
Liễu Thanh Nghi vẻ mặt ngượng ngùng, có chút thẹn thùng: “Việc này… Tố Tố, nếu vậy muội vào trước đi.” Ân Quý phi dù sao cũng là trưởng bối, Liễu Thanh Nghi có phần e dè.
Ân Tố Tố cười dễ thương: “Thanh Nghi tỷ, hạnh phúc phải dựa vào chính mình chứ. Nữ nhân bên mình lão công nhiều như vậy, nếu tỷ không chủ động một chút thì sẽ thiệt thòi a.”
“Dù sao ta cũng nên vì hạnh phúc của mình mà phấn đấu, tỷ xem này…” Nói xong, Ân Tố Tố vẻ mặt hiên ngang lẫm liệt, bước dài về phía trước. Mở cửa phòng ra nàng còn đồng thời nhìn Liễu Thanh Nghi làm điệu bộ mời mọc.
Liễu Thanh Nghi cười khổ, cuối cùng cũng không dám đi theo vào. Chần chừ hết lần này đến lần khác, nàng định bụng trước tiên trở về phòng rồi chốc nữa quay trở lại sau.
Mới vừa quay người lại, đã thấy Vương Đông Đông cũng rón ra rón rén đi tới thì thào: “Thanh Nghi tỷ, chớ đi a. Làm sao muội vừa tới là tỷ vừa đi, không phải tỉ định trốn muội sao?”
Liễu Thanh Nghi vội vàng nói: “Muội muội lại quá nhạy cảm rồi. Đúng rồi, Tố Tố đã vào, bên trong còn có một cái giường rất lớn, không bằng muội cũng vào đi thôi?”
Vương Đông Đông suy nghĩ một chút rồi nói: “Chúng ta cùng nhau vào được không?” Nếu đổi là người khác Vương Đông Đông tự nhiên không có gì phải cố kỵ. Nhưng bên trong là Ân Quý phi a, nàng thật sự là ngượng ngùng.
Liễu Thanh Nghi lúc này đây đã là người thứ hai bị rủ vào. Hết lần này đến lần khác chần chừ, vẫn là chưa sẵn sàng làm theo.
Vương Đông Đông khẽ cười một tiếng rồi nói: “Thanh Nghị tỷ, tỷ là nữ nhân đã theo lão công đầu tiên. Phong cách này thật sự không giống tỷ a. Đi thôi, chúng ta cùng vào nào.”
Liễu Thanh Nghi há hốc miệng đang định nói gì, cũng không ngờ Vương Đông Đông đã không muốn chờ nữa, quay người dứt khoát đi về hướng cửa phòng.
Liễu Thanh Nghi nhìn Vương Đông Đông tiến vào nhà, trong lòng có chút hối hận. Sớm biết vậy nên cùng với nàng đi vào, nếu một mình đi vào thì thật là xấu hổ a. Nghĩ đến đây, nàng thở dài thầm trách mình quá do dự.
“Thanh Nghi tỷ, người đang thở dài gì vậy?” Liễu Thanh Nghi vội vàng quay người, đã thấy Bạch Vũ đã đứng sau mình không biết từ khi nào.
Liễu Thanh Nghi thầm nghĩ, cuối cùng lại có thêm bạn nữa để cùng nhau đi vào, nếu không thì thực sự hối hận đến chết. Nghĩ đến đây, nàng vội vàng nói: “Bạch Vũ muội muội, Tố Tố và Đông Đông đều đã vào rồi…”
Thấy Bạch Vũ không hiểu được, Liễu Thanh Nghi vội vàng đưa tay vung lên mô tả: “Một cái giường thật lớn.”
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lưu Phong - Quyển 9 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 19/10/2018 03:29 (GMT+7) |