“Ý ngươi là bệ hạ không nên hạ thánh chỉ như vậy?” Lưu Phong nhìn người nọ chậm rãi hỏi.
Thiên Tương sửng sốt một chút, nói ngay: “Là như thế…”
“Vậy, ý ngươi muốn nói, bệ hạ không rõ thị phi, là hôn quân?” Lưu Phong hừ lạnh một tiếng “Lá gan ngươi cũng không nhỏ…”
“Ta… ta chưa nói bệ hạ là hôn…”Thiên Tương chưa kịp giải thích thì hồn đã lìa khỏi xác.
Lưu Phong nhân cơ hội này quát một tiếng “To gan, cư nhiên nói bệ hạ không rõ thị phi, người đâu, tra thân phận tên này, tru cửu tộc”
Sử Văng Long nghe vậy liền kinh hãi, 2 tay xoa xoa cái trán đầy mồ hôi hột, rồi nói: “Hầu gia, xin bớt giận!”
“Hầu gia, kẻ phạm tội đã nhận phạt, xin miễn xá cho người nhà của hắn”Tên Thiên Tương đã theo Sử Văn Long nhiều năm, vô cùng trung thành, hắn đương nhiên không hy vọng cả nhà thuộc hạ chịu kết quả này.
Lưu Phong ánh mắt chuyển hướng về Sử Văn Long, nhàn nhạt nói: “Ko có quy củ, không phải Phương viên, tên này dám ngỗ nghịch với bệ hạ, tuyệt đối không nương tay!”
Nói thật từ trong lòng, Lưu Phong cũng không muốn tru cửu tộc của Thiên Tương, nhưng giờ phút này thì đã khác, hắn phải sử dụng thủ đoạn để cảnh cáo những tên khác.
Nhất là đối với những người đứng sau lưng Thiên Tương.
Một tòa thành đổi ngàn bộ xương, Lưu Phong hôm nay còn bất chấp hơn như vậy, nếu giết trăm người mà có thể cứu sống ngàn người, vạn người, vậy tại sao không làm?
“Hầu gia, Trình Thành tuyệt đói không có ý ngỗ nghịch với bệ hạ, xin người thu hồ mệnh lệnh, buông tha cho người nhà của hắn một lần” Sử Văn Long cắn răng, cùng vài tên tướng bên cạnh đồng thời quỳ trước mặt Lưu Phong. Sử Văn Long cũng không phải vì yêu thích gì tên Thiên Tương, hắn làm vậy, mục đích chính là nhân cơ hội này lấy lòng tướng sĩ, tạo dựng một hình tượng tốt. Lưu Phong ngươi làm điều ác mọi người đều thấy, ta đây mượn cơ hội này làm người tốt.
Lưu Phong liếc mắt nhìn Sử Văn Long một cái, thầm nghĩ trong lòng, ngươi thật ra đang muốn thu thập lòng người a…
Lưu Phong nghiêm mặt, thanh khái (đại loại như ho lấy lệ trước khi nói) hai tiếng, chậm rãi nói: “Sử tướng quân, nếu ngài cứ kiên trì làm như vậy, buộc lòng ta phải nghi ngờ giữa ngài và tên Trình Thành kia có quan hệ mờ ám…”
Lời này vừa nói ra, Sử Văn Long trong lòng run lên, thầm nghĩ tiểu Hầu gia này thủ đoạn quá độc ác.
Tử bần đạo, Mạc Tử đạo hữu, Ngô Chi Vinh đều đã chết, đối với Sử Văn Long là một cơ hội tốt, chắc chắn sẽ không sỏa đóa vì một gã Thiên Tương mà làm ra những việc ngu ngốc.
“Hầu gia, nếu như vậy… mời Hầu gia hàng tội”Sử Văn Long suất lĩnh vài tên tướng sỉ đứng dậy, thân thể cung trứ chịu tội.
Mặc dù Lưu Phong rất vui vì Sử Văn Long hàng tội, nhưng lại không có cớ tốt để xử, nếu chỉ vì vậy mà định tội, hiển nhiên có chút quá đáng, rất dễ làm cho chúng tướng sĩ phẫn nộ.
“Ha ha, ngài nói quá rồi, ta hiểu tâm tình của các ngươi, kỳ thật cũng không muốn làm như vậy, nhưng vì uy nghiêm của bệ hạ, ta buộc phải làm như vậy…”Lưu Phong nói như vậy chính là muốn cho chúng tướng sĩ nghe rõ, hắn chỉ làm việc theo ý tứ của bệ hạ. Các ngươi có tức giận, có bất mãn, có trách thì trách lão hoàng đế ở trên cao kia.
“Các vị, mọi người còn dị nghị gì không?”Lưu Phong thị uy hỏi.
Xung quanh nhất thời im lặng. Mặc dù trong lòng có ý kiến nhưng mặt ngoài không ai dám biểu hiện bất mãn hay dị nghị cả. Đã có tấm gương trước mắt, còn ai dám mở miệng. Nam tử hán đầu có thể rơi, máu có thể chảy, bọn họ chắn chắn là không sợ chết. Nhưng lại lo lắng cho người nhà của mình… tru cửu tộc…
“Tốt, mọi người hiểu được là tốt rồi”
Lưu Phong lạnh lùng nhìn sắc mặt của những tên tướng sĩ đế quốc, cười nhạt một tiếng rồi nói: “Ngày hôm qua ta nhận được mật báo, trung ngôn nói rằng tham gia ám sát Nguyên Soái đại nhân là một gã bên trong… Sau khi kiểm chứng, bổn hầu xác nhận mật báo là thật”
Lời này vừa nói ra, mọi người đều lộ ra vẻ mặt kinh hãi.
Lưu Phong chậm rãi ngồi xuống, lãnh nhãn nhìn vẻ mặt mọi người mà âm thầm cười lạnh.
Nói cho cùng, có tật ắt giật mình. Dựa vào vẻ mặt hiện giờ của họ thì biết rằng bình thường đã làm không ít chuyện xấu.
Nếu không vì ổn định đại cục, theo ý Lưu Phong, những tên như vậy nên giết toàn bộ.
Căn cứ theo tình báo của nữ nhân hoa, đóng quân bên trong Phúc thành, ngoài trung tầng tướng sĩ và vài tên gác cổng, cơ bản những tên ở đây đều đáng tội chết.
Thượng bất chánh hạ tắc loạn, Ngô Chi Vinh như thế này thì kẻ dưới tay làm sao là người tốt được.
Đáng tiếc tướng sĩ số lượng nhiều, chức tước lại cao, nên không thể muốn giết là giết, khi đã nắm trong tay cục diện như vậy, dám chắc sẽ thành hội thất khống.
Mọi người ở dưới đều đang đợi Lưu Phong, đều muốn biết sớm phản đồ là ai, cũng coi như gỡ được gánh nặng trong lòng. Tất cả đều ra vẻ mình không liên quan đến vấn đề này.
Vì quả thật, bọn họ không tham dự ám sát Ngô Chi Vinh.
Sử Văn Long cắn răng đứng dậy, nhìn thẳng hai mắt Lưu Phong trầm giọng hỏi: “Mạt tướng đấu đảm, xin Hầu gia chỉ ra tên phản đồ, vì Nguyên soái đại nhân chủ trì công đạo”
“Đúng vậy”Tái Kim Phong nãy giờ vẫn trầm mặc không nói cuối cùng cũng mở miệng “Xin Hầu gia nói ra tên phản đồ là người phương nào, lão thân sẽ tự mình cho hắn một đao, để cúng tế linh hồn con trai ta”
Lưu Phong ánh mắt dần trở nên rét lạnh, vẫn không nói lời nào, mà lại có thâm ý nhìn Sử Văn Long.
Tái Kim Phong tựa hồ như từ ánh mắt Lưu Phong thấy được chút gì, nhưng không dám xác định, nên hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm Lưu Phong.
Sử Văn Long hình như cũng nhận ra một chút, mặt lạnh lùng hỏi tới: “Hầu gia, xin nói ra phản đồ là ai, để chính ta giết hắn, vì Nguyên soái tuyết hận báo thù”
Lưu Phong vẫn duy trì vẻ trầm mặc, lạnh lùng nhìn kỹ hai mắt Sử Văn Long, khóe miệng chợt nở một nụ cười.
Dần dần cũng có một số ít, từ ánh mắt Lưu Phong cũng có thể hiểu được cái gì đó.
Khắp nơi hào khí vừa khẩn trương vừa trầm lặng.
“Hầu gia, xin mời người nói ra tên phản đồ”Sử Văn Long cảm giác được ánh mắt khác thường chung quanh, trong lòng cảm thấy bất an.
Lưu Phong hừ nhẹ một tiếng, liếc nhìn mọi người, Hắc Vân và Thiên Đại đã bất động thanh sắc xuất hiện bên cạnh hắn.
Lưu Phong cười lạnh một tiếng: “Sử Văn Long, ngươi còn muốn tiếp tục đóng kịch?”
Sử Văn Long nghe như sét đánh ngang tai, đầu óc trống rỗng. Chuyện gì đến đã đến, hắn đã trở thành mục tiêu diệt trừ của Lưu Phong.
“Hầu gia, ta không hiểu ý của người…”Sử Văn Long cắn răng, cố gắng khắc chế tâm tình, bình tĩnh hỏi Lưu Phong.
“Hừ… hừ!”
Lưu Phong hừ vài tiếng, đứng dậy căm tức chỉ mặt Sử Văn Long “Được rồi, ở trước mặt ta không cần đóng kịch, chuyện ngươi làm ta đều biết”
Sử Văn Long trong lòng cảm thấy oan uổng a, thằng nhóc này âm mưu hãm hại ta.
“Hầu gia, ta thật sự không biết người đang nói cái gì”Sử Văn Long lạnh giọng nói “Hầu gia, mời người nói rõ”
Lưu Phong cười khinh thường “Sử Văn Long, vốn dĩ ta tưởng ngươi là người thông minh, bây giờ xem ra ngươi chẳng khác gì tên ngu ngốc. Vốn ta niệm tình ngươi không có công cũng có sức, muốn để ngươi tự nhận… quên đi, không nói cái này”
Dừng lại một chút, Lưu Phong chậm rãi đi vài bước, liếc mắt nhìn chúng tướng sĩ một cái, rồi nói: “Các vị, dựa trên những chứng cớ cho thấy, Sử Văn Long chính là tên phản đồ. Cái chết của Nguyên soái, là do hắn cùng Phù Tang tặc nhân cấu kết với nhau…”
“Nói bậy, ngươi nói bậy…”Sử Văn Long đứng dậy, ngón tay chỉ thẳng mặt Lưu Phong phẫn nộ quát “Lưu Phong tiểu tặc, ngươi nói bậy, ta cùng Nguyên soái đại nhân bát bái chi giao, sao lại hại hắn. Ngươi dám vu hãm ta… Ta biết, tất cả mọi chuyện đều do một tay ngươi làm, Nguyên soái đại nhân nhất định là do ngươi giết chết, là ngươi bày mưu tính kế hết thảy, là ngươi… Tất cả hết thảy đều cũng là do ngươi làm…”
“Các huynh đệ, tin tưởng ta, ta không sát hại Nguyên soái, tất cả đều là Lưu Phong làm…”Sử Văn Long liều mạng giải thích.
Con mẹ nó, lời ngươi nói cũng có điểm đúng, nhưng ai sẽ tin ngươi?
Lưu Phong âm thầm cười lạnh, tiến lên chất vấn: “Sử Văn Long, ngươi nói nãy giờ, tưởng rằng sẽ có người tin sao? Ta tại sao lại muốn giết Nguyên soái, ta được bê hạ khâm điểm làm viễn chinh quân tiên phong, vừa là hầu tước của đế quốc. Ta hà cớ gì phải giết Nguyên soái của đế quốc…”
“Còn ngươi, dựa trên mật báo của ta, ngươi cùng Phù Tang tặc nhân sớm có ý cấu kết, mưu đồ tạo phản… Ta lục soát trong phòng ngươi tìm được phong thư của Phù Tang tặc nhân, trong đó có nhắc đến, nếu ngươi mang theo đại quân quy phục Phù Tang thì sẽ được gả cho công chúa…”
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lưu Phong - Quyển 7 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 28/09/2018 11:29 (GMT+7) |