“Đáng chết, tại sao ta lại cảm thấy kích thích cùng hưng phấn, chẳng lẽ ta cũng là nữ nhân dâm đãng sao?”Nghê Thường có chút nghi hoặc về bản thân mình…
Thay nội y sạch sẽ, tâm lý của Nghê Thường cuối cùng cũng bình thường trở lại, Lưu Phong nếu có thể ở cùng một chỗ với Ân quý phi. Tại sao lại không thể ở cùng một chỗ với mình.
Có lẽ những thường nhân khác còn coi trọng luân lý. Với hắn mà nói, căn bản là không coi luân lý ra cái gì.
Nghĩ tới đây, trong thâm tâm của Nghê Thường, thậm chí còn sinh ra một tia chờ mong.
Giữa đêm, Lưu Phong dùng tu vi tuyệt thế của mình đem Ân Tố Tố, Ân quý phi ngoài ra còn có Lâm Lang rời khỏi hoàng cung.
Ba ngày sau, thái giám và cung nữ ở tẩm cung của Ân quý phi mới phát giác ra chuyện bất thường này.
Mới đầu, bọn họ còn tưởng rằng quý phi nương nương cùng Ân Tố Tố đi ngắm hoa, hoặc là đi sang tẩm cung của Tần phi. Nhưng đã ba ngày trôi qua, vẫn không thấy bọn họ quay trở lại. Nháo nhác đi hỏi mọi người, ai cũng nói ba ngày vừa rồi họ cũng không gặp qua Ân quý phi cùng Ân Tố Tố.
“Mất tích. Chẳng lẽ là bọn họ đã mất tích.”Trong lòng tên thái giám chấp sự cai quản tẩm cung của Ân quý phi liền biết đã xảy ra chuyện lớn. Không dám có chút giấu diếm. Vội vàng đem toàn bộ sự việc báo cho Mã hoàng hậu, người đứng đầu hậu cung.
“Ân quý phi mất tích.”Mã hoàng hậu sau khi nhận được tin tức, không khỏi bị chấn động, phi tử trong Hậu cung tự nhiên mất tích…
Mặc dù, nàng không tin, nhưng đây là sự thật đã xảy ra rồi.
Mã hoàng hậu vội vàng hạ lệnh cho các thái giám, cung nữ đổ ra truy tìm hai người trong hoàng cung.
Nhưng một ngày đã trôi qua… chỗ có thể tìm cũng đã tìm nhiều lần, mọi người đã cẩn thận lật từng gốc cây, bụi cỏ. Nhưng vẫn không có tin tức nào về ba người bọn Ân quý phi.
“Chẳng lẽ họ đã xuất cung.”
Mã hoàng hậu vội vàng gọi tới tên thị vệ trực ban đại nội mấy ngày trước.
Câu trả lời là không một ai thấy qua bọn ba người Ân quý phi xuất cung.
Nghe xong, Mã hoàng hậu lập tức có chút luống cuống. Nàng là người đứng đầu Hậu cung, bây giờ có phi tử bị mất tích, sự việc này đối với nàng mà nói tuyệt không phải là chuyện nhỏ.
Lo lắng đến thể diện của Hoàng gia cho nên mặc dù sự tình rất nghiêm trọng. Mã hoàng hậu vội vàng phong tỏa tin tức, trừ bỏ những người tâm phúc đang tham dự cuộc tìm kiếm ở bên ngoài, tin tức tuyệt đối không thể truyền ra.
Ngay lúc nàng đang thất thần tìm cách ứng phó, Thái tử phi chẳng biết làm cách nào lại biết được tin tức. Biết Ân quý phi cùng Ân Tố Tố, Lâm Lang đã mất tích, vội vàng chạy tới tẩm cung của Hoàng hậu trình lên kế sách của nàng.
Trong đó nàng có ẩn ý nhắc tới Lưu Phong.
Gián tiếp nói cho Mã hoàng hậu, việc Ân quý phi cùng Ân Tố Tố bị mất tích chắc hẳn là có liên quan tới Lưu Phong.
Vì thế. Mã hoàng hậu vội vàng phái người bí mật đi truyền triệu Lưu Phong đến.
Lưu Phong sớm đã nghĩ tới Mã hoàng hậu sớm muộn gì cũng sẽ tìm đến mình, chỉ không ngờ rằng lại tới nhanh như vậy. Dựa theo suy đoán của hắn, Mã hoàng hậu có cho người đến tìm mình, cho dù có nhanh cũng phải sau vài ngày nữa.
Trên đường đi đến tẩm cung của Hoàng hậu, tên công công truyền triệu đều ngậm miệng không hề đề cập tới việc đã xảy ra chuyện gì.
Cho dù Lưu Phong đã kính cẩn tặng ngàn hai lượng ngân phiếu, công công vẫn ngậm chặt cái miệng, thậm chí ngay cả ngân phiếu hai ngàn lượng cũng không dám thu nhận.
Bất quá tên công công này đối với Lưu Phong cũng không tệ, vừa bước vào cửa, hắn liền nhìn trước nhìn sau, thấy bốn phía đều không có người. Lập tức nhỏ giọng dặn dò:
“Hầu gia, người nên cẩn thận một chút, mấy ngày nay tâm tình của Hoàng hậu nương nương tựa hồ như không được tốt cho lắm.”
“Đa tạ công công nhắc nhở…” Lưu Phong mỉm cười, gật đầu.
Lúc đi vào tẩm cung của Mã hoàng hậu. Qủa nhiên Mã hoàng hậu nhìn Lưu phong chằm chằm, ánh mắt như đang nhìn tội nhân.
Lưu Phong bước nhanh đến trước mặt Hoàng hậu, quỳ xuống thi lễ: “Vi thần Lưu Phong tham kiến Hoàng hậu!”
Mã hoàng hậu nét mặt nghiêm trọng hừ một tiếng, cũng không cho phép Lưu Phong đứng dậy. Lãnh đạm hỏi: “Ngươi có biết vì sao ta tuyên triệu kiến ngươi?”
Mẹ kiếp, lão thái bà chết tiệt, ngươi thật là… trước hết phải cho phép ta đứng lên rồi nói gì thì mới nói chứ. Bây giờ mà mình đứng dậy thì thật là không lễ phép. Lưu Phong làm bộ cung kính trả lời: “Khải bẩm Hoàng hậu nương nương, vi thần không biết.”
“Hừ?”Mã hoàng hậu âm thanh lạnh lùng tiếp tục nói: “Ngươi đã dấu Ân quý phi ở đâu?”
Nghe Hoàng hậu hỏi, trong lòng Lưu Phong cảm thấy hơi run sợ một chút. Lập tức cúi đầu ủy khuất nói: “Hoàng hậu nương nương, lời người là có ý tứ gì? Ân quý phi là phi tần ở trong cung, sao người lại hỏi ta làm gì?”
Mã hoàng hậu căm tức nói: “Nô tài lớn mật, rốt cuộc ngươi đã đem Ân quý phi giấu ở địa phương nào. Còn không mau mau đưa đến… Nếu không, bổn cung tuyệt sẽ không nhẹ tay đối với ngươi đâu.”
Lưu Phong gặp biến không sợ, lạnh nhạt nói: “Hoàng hậu nương nương. Vi thần thật sự không rõ ý của người”
Mẹ kiếp, lão thái bà chết tiệt. Tự nhiên còn muốn đe dọa ta? Lão tử sẽ không dễ dàng lùi bước như vậy. Lão tử cưỡi mây mà đến, cưỡi gió mà đi, làm việc kín kẽ đến mức thần không biết, quỷ không hay, ngươi không có chứng cớ, ta sợ cái con c… gì.
“Ba ngày trước, có phải ngươi đã từng tiến cung?”Mã hoàng hậu thấy hỏi không được gì, vội vàng cải biến sách lược.
“Không có.”Lưu Phong quyết đoán lắc đầu.
“Thật sự là không có?”Mã hoàng hậu có chút nghi ngờ. Nghe nói Lưu Phong, từ khi lấy được lệnh bài của Hoàng đế, hai ba ngày lại vào trong cung. Cũng may hắn chỉ đi tẩm cung của Ân quý phi, cho nên Mã hoàng hậu cũng không biết nên không để ý. Bây giờ xảy ra chuyện, Lưu Phong hắn chính là kẻ đáng hiềm nghi nhất.
“Hoàng hậu nương nương, vi thần gần đây rất bận, lâu rồi chưa có tiến cung… Nếu người không tin, có thể đi hỏi đám thị vệ. Ngươi thử đi hỏi bọn họ xem, trong khoảng thời gian này có từng gặp qua ta tiến cung hay không.”Lưu Phong tự tin nói.
Mã hoàng hậu nghe Lưu Phong nói như vậy liền ngẩn người ra. Cũng không biết phải nói gì cho đúng. Hỏi đám thị vệ tự nhiên là không ổn. Nếu không, nàng đã sớm sai người đi bắt Lưu Phong, trực tiếp đem về trị tội rồi.
“Hoàng hậu nương nương. Ngươi nói hồi lâu, ta còn không rõ, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?”Nét mặt của Lưu Phong đầy vẻ ủy khuất cùng sự tò mò.
Mã hoàng hậu thoáng do dự một chút, sau đó nhẹ nhàng nói: “Ba ngày trước, Ân quý phi cùng thê tử ngươi Ân Tố Tố, ngoài ra còn có nha đầu Lâm Lang, nha hoàn trong tẩm cung của Ân quý phi, ba người đồng thời bị mất tích…”
“Cái gì?”Lưu phong nghe Hoàng hậu nói như vậy, trong ánh mắt lập tức tỏ ra có chút kích động, nhân cơ hội đứng lên, tức giận nói: “Hoàng hậu. Ngươi nói thê tử của ta mất tích ngay tại trong cung?”
Con mẹ nó, lão tử rốt cục cũng đã có thể danh chánh ngôn thuận đứng lên. Lão bà chết dẫm, lão xú thái bà, để lão tử đem đám đàn bà của lão tử ra dọa người, để xem bây giờ ngươi sẽ làm như thế nào để trả lại công đạo cho ta.
Lưu Phong đã chuẩn bị hạch hỏi rất kỹ càng.
“Làm càn, làm càn rồi, ngươi là nô tài. Nương nương không cho ngươi đứng lên. Tại sao ngươi lại đứng lên?”Một thiếp thân ma ma đứng bên cạnh Hoàng hậu thấy Lưu Phong chưa có lệnh đã tự ý đứng dậy, liền gầm lên một tiếng.
“Ngươi là quái vật nào vậy.”Lưu Phong tỏ ra khó chịu, nhìn vị ma ma béo mập này, hắn không khỏi nghĩ đến Dung ma ma bên người của Hoàng hậu trong phim Hoàng Châu cách cách.
Tìm tội của ta à, Hoàng hậu thì ta không dám động, lão bà ngươi lại còn làm uy trước mặt ta, lão tử nhất định sẽ không hề cố kỵ…
“Phanh…”Một tiếng, ma ma đã bị Lưu Phong đá cho một cước ngã lăn ra.
Bởi vì không muốn làm chết người, Lưu Phong hạ cước vẫn còn có chừng mực, ma ma chỉ bị ngã xuống đất. Nhưng cũng không có bị thương.
“Giết người, giết người…” Ma ma kia liền đứng lên, đồng thời lớn tiếng quát mắng.
Mã hoàng hậu nhìn Lưu Phong một cái, quát lên một tiếng: “Lưu Phong, ngươi muốn tạo phản hay sao?”
“Tạo phản?”Lưu Phong nhìn thoáng qua ma ma nọ, cười lạnh nói: “Hoàng hậu nương nương, ngươi không phải có chút thổi phồng sự việc lên hay sao, ta động thủ giáo huấn cẩu nô tài này, chẳng lẽ đây lại là tạo phản?”
Không đợi Mã hoàng hậu kịp nói tiếp, Lưu Phong âm thanh lạnh lùng nói: “Hoàng hậu nương nương. Ngươi là người đứng đầu trong hậu cung, hôm nay thê tử của ta bị mất tích ngay tại nơi mà ngươi quản lý, hy vọng người có lời giải thích thỏa đáng. Nếu không, ta sẽ đi tìm Bệ hạ để hỏi cho rõ chuyện này?”
“Làm càn. Ngươi thân là thần tử, sao lại dám nói với ta như vậy?”Mã hoàng hậu cảm thấy có chút sợ hãi, cố ý lớn tiếng.
“Hừ.”Lưu Phong hừ lạnh một tiếng, xoay người muốn rời đi: “Ta muốn đi tìm để Bệ hạ bẩm báo việc này, yêu cầu Bệ hạ phái tinh nhuệ trong cung đi tìm thê tử của ta cùng cô cô…”
“Đứng lại.”
Chuyện này cho tới bây giờ Mã hoàng hậu vẫn dấu Hoa Hạ đại đế.
Hoa Hạ đại đế gần đây tính tình đại biến. Có nhiều điều Mã hoàng hậu cũng vờ như không biết.
Mã hoàng hậu rất lo lắng, chuyện này nếu để hắn biết được, khẳng định sẽ đại phát lôi đình, sẽ làm cho mình gặp bất lợi. Cho nên, nàng định… âm thầm tìm kiếm ba người. Tạm thời không nói cho Bệ hạ.
Lưu Phong này nếu như bây giờ để hắn bỏ đi, kế hoạch của nàng sẽ bị đổ bể. Bệ hạ nhất định sẽ biết việc này.
“Chuyện này, ta sẽ xử lý, ngươi không cần đi tìm Bệ hạ. Bệ hạ gần đây bề bộn nhiều việc, ngươi không thể vì việc nhỏ này lại đi quấy rầy Bệ hạ?”Mã hoàng hậu vội vàng đi tới, chắn trước mặt hắn.
Lão thái bà đáng chết, đàn bà của lão tử bị mất tích… Như thế nào lại nói là việc nhỏ. Ta cứ đi, cũng vì việc này là giả. Nếu không, ta nhất định phải cho lão bà đáng chết này mấy cái tát.
“Nương nương. Ta có thể không đi quấy rầy bệ hạ, tuy vậy ta vẫn phải nhắc nhở ngươi, hậu cung tần phi vô cớ bị mất tích, cũng không phải là một chuyện nhỏ. Hơn nữa, trong đó còn có thê tử của ta…” Lưu Phong uy hiếp.
Mã hoàng hậu thấy Lưu Phong trước mặt mình lại cố tình làm càn, ra giọng uy hiếp như thế. Trong lòng lửa giận bốc lên. Vỗ mạnh lên cửa một cái, hai trái đào lớn trên ngực phập phồng kịch liệt, tức giận nói:
“Chuyện của hậu cung, ta sẽ tự mình xử lý, không cần ngươi phải nhắc nhở.”
Lưu Phong cũng không e ngại, cười khẽ: “Ta lặp lại một lần, thê tử của ta cũng bị mất tích…”
Đối mặt với sự vô lễ của Lưu Phong, Mã hoàng hậu không kìm được liền tức giận vội vàng chỉ vào mũi Lưu Phong nói: “Ngươi cút ngay cho ta, chuyện này ta sẽ phụ trách.”
Mẹ kiếp, lão thái bà đáng chết. Ta xem ngươi làm như thế nào để phụ trách.
“Lưu Phong, ta hỏi ngươi một câu. Chuyện này rốt cuộc có phải ngươi làm hay không?”Lúc Lưu Phong gần ra khỏi cửa. Mã hoàng hậu đột nhiên lớn tiếng hỏi.
Lưu Phong cũng không có xoay người lại, gằn giọng nói: “Ba ngày… Ba ngày sau nếu còn không có tin tức của Tố Tố, ta sẽ đi tìm Bệ hạ…”
Nhìn bóng lưng của Lưu Phong đã khuất sau khung cửa, Mã hoàng hậu cực kỳ phẫn nộ nói: “Chuyện này ta nhất định sẽ làm sáng tỏ.”.
Lão thái bà chết dẫm. Ngươi tự cho mình là thần tiên hay sao, xem ngươi sẽ làm như thế nào để tra ra.
Lưu Phong sớm đã an bài chu đáo mọi việc. Ân quý phi. Ân Tố Tố cùng Lâm Lang, đã đi từ lâu… nơi đến là Phong thành.
Phong thành là địa bàn của Lưu Phong. Chỉ cần tới nơi này rồi, hết thảy mọi sự đều thuận lợi…
Đúng như dự đoán của Lưu Phong, ba ngày sau Mã hoàng hậu vẫn không phát hiện thêm được gì.
Lưu Phong bèn tự mình đi vào tẩm cung của Mã hoàng hậu, kiêu ngạo một trận, sau đó lập tức đem mọi chuyện nói cho Hoa Hạ đại đế, mời Bệ hạ đứng ra làm chủ việc thê tử của hắn bị mất tích.
Hoa Hạ đại đế cũng không quan tâm đến thê tử của Lưu Phong. Hắn chỉ để ý đến chuyện Ân quý phi bị mất tích. Việc này quan hệ đến thể diện của Hoàng gia.
Đối với sự việc Mã hoàng hậu giấu diếm không báo, hoa hạ đại đế rất tực giận.
Khi Lưu Phong đi rồi, lão Hoàng đế lập tức rời khỏi tẩm cung của Hoàng hậu.
Bất thình lình lại có chuyện xảy ra, Mã hoàng hậu đột nhiên bị chết.
Có người nói, là do Hoa Hạ đại đế tự mình bóp chết Mã hoàng hậu, cũng có người nói là do Mã hoàng hậu bị hỏa khí công tâm mà chết.
Không một ai biết được rõ ràng chân tướng là như thế nào.
Bởi vì tối hôm đó, tất cả cung nữ cùng thái giám ở đây, toàn bộ đều biến mất một cách thần bí. Nói cách khác, bọn họ đã chết, toàn bộ đã bị diệt khẩu.
Tang sự của Mã hoàng hậu được làm rất hoành tráng, theo tiêu chuẩn quốc tang, tràng diện rất lớn, chỉ là lão Hoàng đế cũng không có dựa theo lễ chế làm việc. Sau khi Mã hoàng hậu vừa mới mất được hơn mười ngày, hắn liền thượng triều tuyên bố người tân nhậm hoàng hậu… Trần phi.
Đối với cái chết của Mã hoàng hậu, Lưu Phong cũng có chút tiếc hận. Trên thực tế hắn cũng không hy vọng Mã hoàng hậu phải chết đi.
Vị lão hoàng hậu này làm việc có lúc bất cận nhân tình, nhưng trên tổng thể mà nói, vẫn tốt lắm, là vị hiền lương đức thục, là một vị quốc mẫu tốt.
Cẩn thận ngẫm lại, cái chết của Mã hoàng hậu, Lưu Phong không khỏi không có liên quan.
Giống như ta không giết Bá Nhân, nhưng Bá Nhân lại vì ta mà chết.
Bất quá, việc đã đến nước này, Lưu Phong cũng không thể xoay chuyển.
Lưu Phong đang suy nghĩ, nếu những tin đồn kia là thật, vậy lão Hoàng đế này thật không bằng cầm thú. Phải biết rằng, Mã hoàng hậu dù sao cũng là người kết tóc với hắn, là vợ hiền của hắn. Lão hoàng đế có thể có được như ngày hôm nay, có thể ngồi trên ngai vàng kia, Mã hoàng hậu đã phải bỏ ra không ít công lao.
Lão hoàng đế đích thật là không có tình người…
“Chủ công, bên ngoài có đại quan Trương Tử Ngưu muốn gặp ngươi.”Ngay lúc Lưu Phong đang xuất thần suy ngẫm. Nữ quỷ Lăng Ba đi đến bên cạnh. Cùng Lưu Phong song tu đã lâu, linh thể của Lăng Ba đã cơ bản ngưng kết gần giống như người bình thường, thoạt nhìn cũng không phát hiện ra. Dạo này nàng giả trang thành một thiếp thân nha hoàn của Lưu Phong.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lưu Phong - Quyển 7 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 28/09/2018 11:29 (GMT+7) |