Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.moe là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Lưu Phong – Quyển 10 » Phần 39

Lưu Phong - Quyển 10

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 39

Lão Hoàng đế còn đang kinh ngạc, Lão Tổ giống như một làn khói nhẹ đã chậm rãi rơi xuống giữa đại điện.

Chỉ thấy Lão Tổ mỉm cười nói với Vu Thiên: “Mấy năm nay tu vi Tôn giả hình như không có tiến bộ lớn. Có vẻ như cẩu Hoàng đế cung cấp đồng nữ cho ngươi không nhiều lắm a?”

Thái tử phi cùng mọi người từ lời đối thoại biết được người này chính là Hoàng đế mất nước của tiền triều, trên mặt tràn ngập vẻ không tin nổi.

Lúc này Vu Thiên chậm rãi đi xuống mấy bậc nói với Lão Tổ đang đứng giữa đại điện trầm giọng quát: “Lão Tổ, đáng tiếc tu vi Tử Linh tiên của ngươi chưa thành, lại vẫn chưa hoàn toàn sống lại, căn bản không phải ta đối thủ cuả ta. Ngươi quá vội vàng. Ngươi nên chờ ở Tế Thiên tháp đại thành rồi mượn lực lượng của Ma thần sống lại lần nữa mới đúng.”

“Hừ…”

Lão Tổ cười nhạt nói: “Tế Thiên tháp, không phải là ngươi cũng muốn làm Tế Thiên tháp sao?”

Trên mặt Lão Hoàng đế hiện ra vẻ giận dữ trước đây chưa từng gặp, nhìn Lão Tổ dưới đại điện, tức giận nói: “Ngươi có ý tứ gì, vì sao nói Vu Thiên Thượng tôn cũng có chủ ý làm Tế Thiên tháp?”

“Cẩu Hoàng đế, ngươi cho là Vu Thiên tốt như vậy sao, ngươi xây Tế Thiên tháp chỉ là vì trường sinh…” Lão Tổ châm chọc nói: “Hắn bất quá là muốn mượn Tế Thiên tháp để thu được lực lượng càng cường đại hơn mà thôi.”

Nghe xong Lão Tổ nói thì lão Hoàng đế quay sang Vu Thiên.

Không đợi lão Hoàng đế nói cái gì, Vu Thiên cũng bắt đầu giải thích: “Bệ hạ, sự tình cho tới bây giờ, ta cũng không gạt. Không sai, xây Tế Thiên tháp là ta có tư lợi. Thế nhưng ước muốn trường sinh của ngươi và lực lượng của ta cũng không mâu thuẫn, chỉ cần cúng tế cho đủ là Hắc Ma thần hoàn toàn có thể thỏa mãn nhu cầu của chúng ta.”

“Thật vậy chăng?” Lão Hoàng đế hầm hừ nói.

“Đương nhiên là thật, Hoàng Đình Đấu Ti trước mặt tổ Hoàng phát ra lời thề linh hồn. Trách nhiệm của chúng ta chính là bảo hộ Hoàng đế triều đại đương thời, ta sao lại dám làm hại ngươi.” Vu Thiên nói nghiêm túc.

Nghe Vu Thiên nói xong, sắc mặt lão Hoàng đế hòa hoãn một chút nên không ngần ngại ưỡn ngực nói: “Hừ, ngươi định gây xích mích quan hệ của chúng ta, thực sự là ngu xuẩn…”

Nói đến đây, Lão Hoàng đế chậm rãi quét mắt qua đám người Thái tử phi, vẻ mặt nghiêm nghị nói: “Điềm nhi, hy vọng những lời ngươi hôm nay nghe được đều quên đi.”

Vu Thiên chậm rãi nói: “Đó cũng là ý tứ của ta.”

“Nếu như ta muốn động thủ, ngươi và Bất Tử Chiến sĩ của ngươi hôm nay đừng mong sống sót rời khỏi nơi đây.” Vu Thiên rất sợ Thái tử phi không nghe vội vàng thêm một câu uy hiếp.

Thái tử phi khinh thường cười cười: “Ta là nữ nhân của Lưu Phong. Các ngươi dám động đến ta?”

Thái tử phi cười lớn một tiếng, nói: “Thế lực Lưu Phong nghĩ đến các ngươi cũng biết. Hơn nữa quan hệ của ta và Lưu Phong được Thu Sương tiên tử tán thành, nếu như các ngươi ai dám đụng đến ta một chút, vậy chờ trả giá nghìn vạn lần đi. Sự tình hôm nay, ngoại trừ Lưu Phong thì ta sẽ không nói cho bất luận ai khác, các ngươi cứ yên tâm đi.”

Nghe xong Thái tử phi nói, lão Hoàng đế và Vu Thiên liếc nhìn nhau.

Lão Hoàng đế cười nói: “Điềm nhi, ngươi nói quá lời, Phong nhi là người nhà. Ngươi nói cho hắn cũng không sao… Trong lúc này chúng ta đừng làm tổn thương hòa khí. Lúc này cứ đối phó Tử Linh tiên trước rồi hãy nói.”

Nói xong lão Hoàng đế vẻ đầy nghiêm túc chỉ vào Lão Tổ dươi đại điện nói: “Ngươi nhất định phải chết… – !”

“Đến đây đi, lão bằng hữu, để ta kết thúc sinh mệnh của ngươi.” Vu Thiên lạnh nhạt cười, không giấu diếm thế lực bản thân nữa phóng xuất khí tức toàn thân.

Lão Tổ trong lòng không khỏi chấn động, âm thầm nghĩ ngợi: “Tu vi Vu Thiên tựa hồ tịnh tiến không ít, trước đây không ngờ lại ẩn dấu tu vi.”

Nghĩ tới đây, trong lòng lão liền xuất hiện ý niệm rút lui.

“Lão bằng hữu còn nghĩ chạy dễ dàng như vậy sao…” Vu Thiên có vẻ đoán được tâm tư Lão Tổ thì mỉm cười tập trung lực lượng sẵn sàng.

Lão Tổ chậm rãi ngẩng đầu lên nhìn Vu Thiên trên bậc lên Long Ỷ cao giọng nói: “Ngươi đã muốn gây sự như vậy. Ta đây cũng không e ngại nữa.”

Nói đến đây liền tập trung tinh thần tạm thời loại bỏ tạp niệm trong đầu. Hai chân Lão Tổ nhẹ nhàng nhấn xuống, cả người lăng không phi thân lên công kích Vu Thiên.

Lão chuẩn bị đánh một đòn tối hậu sau đó bỏ chạy. Hôm nay tuy rằng ám sát không có kết quả, thế nhưng lão nghĩ Tĩnh Vương Gia cũng đã thu được Hổ Phù vào tay, chỉ cần hoàn toàn nắm giữ Tứ Đại Quân Đoàn thì sợ gì không diệt được cẩu Hoàng đế này.

Việc cấp bách bây giờ là nghĩ biện pháp rời khỏi nơi đây.

Vu Thiên từ trên bậc thang phi thân xuống vượt qua mấy trượng trong nháy mắt, thân pháp biến hóa cực nhanh khiến người ta không khỏi líu lưỡi. Hai người giữa không trung giao thủ mấy chiêu, tựa hồ lực lượng ngang nhau.

Sau đó, hai người cùng rơi xuống đất, Vu Thiên nhìn khí thế hùng hậu của Lão Tổ trước mắt chiến ý sâu trong nội tâm bùng lên mạnh mẽ, lập tức cao giọng nói: “Lão bằng hữu, hy vọng ngươi toàn lực ứng phó, để chân tay già của ta hoạt động một chút…” Vừa dứt lời lão liền chậm rãi phát động linh lực trong cơ thể.

Trong sát na, một sát khí hùng hồn không gì sánh được từ thân thể lão không ngừng tỏa khắp.

Cảm thụ được sát khí hùng hồn không gì sánh được của Vu Thiên, gương mặt Lão Tổ lộ vẻ lo âu, trong lòng càng cẩn thận đề phòng. Chỉ thấy tay phải vòng sau lưng rút ra một thanh kiếm tiên màu đỏ như máu. Ngay trong nháy mắt, Vu Thiên đột nhiên cảm giác được chung quanh tràn ngập một khí tức máu tanh.

Đối mặt với Vu Thiên từng là thần hộ mệnh, Lão Tổ nhìn như dễ dàng ung dung tự tại. Nhưng mà trong lòng không chút nào dám khinh địch, Tử linh khí trong cơ thể liên tục lưu chuyển, kiếm trong tay chậm rãi giơ lên rồi cười nói với Vu Thiên: “Hôm nay không chết không dừng… – !” Nói xong, thân hình Lão Tổ lập tức khẽ động trong thư phòng chợt trái chợt phải, khi nhanh khi chậm, hướng phía Vu Thiên không ngừng tới gần.

Vu Thiên vội vã tập trung tinh thần, cẩn thận quan sát phương vị công kích của Lão Tổ.

Chỉ thấy Lão Tổ đi tới cách Vu Thiên ba thước, cả người và kiếm phi thân lên giống như lưu tinh đánh về phía Vu Thiên.

Kiếm theo ý động, kiếm chiêu vừa ra thì Vu Thiên liền bị bao phủ bởi sát khí và máu tanh vô tận.

Trên mặt Vu Thiên hiện lên một nét kinh ngạc, bất quá trong lòng cũng chỉ lo lắng một chút. Chỉ thấy tay phải bỗng nhiên chặn đứng đột kích của kiếm theo kiểu dĩ cường đối cường, lấy cứng chọi cứng hoàn toàn chống đỡ được kiếm của Lão Tổ.

Trong nháy mắt công kích hai người đã giao phong trực tiếp phát ra một tiếng nổ thật lớn. Á Đương vội bảo vệ Thái tử phi và lão Hoàng đế tránh cho bọn họ thụ thương.

Lúc này đây nhìn như ngang cơ, kì thực Vu Thiên chiếm thượng phong. Phải biết rằng lão dùng tay không để đối chiến.

Một kích không có kết quả, lẩn trốn vô vọng, huyết kiếm trong tay Lão Tổ lần thứ hai dương uy với tốc độ sét đánh không kịp bưng tai nhằm các đại huyệt khắp người Vu Thiên toàn lực bắn tới.

Vu Thiên mặc dù thấy nguy bất loạn. Chân phải điểm xuống lùi lại cực nhanh. Đồng thời tay phải như chớp đánh ra. Trong sát na hai người giao phong không ngừng, những tiếng nổ rất nhỏ không ngừng vang lên.

Dần dần, Lão Tổ cảm giác được cổ tay mình có chút tê dại, hiển nhiên bị lực phản chấn đánh đả thương.

“Ầm ầm…”

Tâm niệm vừa chuyển, hai tay cầm kiếm Lão Tổ liều mạng toàn lực đâm ra. Khi đó lão phi huyết kiếm vội vàng lui lại chuẩn bị thoát đi.

Vu Thiên bị huyết kiếm ẩn chứa lực công kích cường đại lực ép lui về phía sau một bước, đợi khi lão phản ứng xong thì Lão Tổ đã thi triển huyết độn trốn chạy, muốn đuổi cũng không còn kịp rồi.

“Bệ hạ, ngươi đã an toàn. Lão Tổ tuy rằng đã đào tẩu, thế nhưng vì sử dụng thuật huyết độn sẽ làm tu vi hắn giảm thấp phân nửa. Trong khoảng thời gian ngắn không thể ra tay lần thứ hai” Nói xong câu đó, Vu Thiên liền ẩn thân rời đi.

“Bệ hạ, ngươi đã an toàn, ta cũng nên đi,” Thái tử phi lạnh lùng nói. Cũng không hành lễ rời đi.

“Điềm nhi, nếu đã tới thì lưu lại bồi tiếp trẫm nói chuyện a. Trẫm cảm thấy rất cô đơn…” Lão Hoàng đế làm ra hình dạng hiền lành.

“Hừ.” Thái tử phi khinh thường hừ nói: “Chúng bạn xa lánh? Đây đều là ngươi tự mình tìm đến. Xin lỗi, ta không có nghĩa vụ bồi ngươi nói chuyện.”

Nhìn theo bóng lưng Thái tử phi, Hoàng đế tức giận hầm hừ đem chén trà trên bàn ném xuống, quát: “Đem xử nữ đến, ba… Không… Ta muốn năm…”

Bọn thái giám nghe thế, vội vàng phối hợp với Chân Long vệ mang theo năm cung nữ đến. Rất nhanh trong Thượng Thư Phòng vang lên tiếng kêu thảm thiết của nữ nhân và tiếng cười phát cuồng của nam nhân.

Mật thất Tĩnh Vương Gia.

Tĩnh Vương Gia tay cầm hai mặt Hổ Phù hợp cùng một chỗ, phát ra một trận cười to đắc ý: “Thiên hạ là của ta, là của ta. Cẩu Hoàng đế, chờ ta chỉnh đốn Tứ Đại Quân Đoàn ít ngày nữa phát binh đến kinh đô.”

“Hừ…”

Liền đó ở phía sau mật thất vang lên âm thanh Lão Tổ: “Vô liêm sỉ, hay cho câu thiên hạ là của ta…”

“Chí tôn, người đã đến rồi… Người không sao chứ.” Tim Tĩnh Vương Gia âm thầm đập nhanh. Nguyên là nghĩ lão đã chết ở Hoàng cung. Thế nhưng không nghĩ tới sao lão còn có thể sống trở về.

Vương cẩn thận nói: “Chí tôn, không phải người nói, chỉ cần sống lại sao?” Hôm nay… ” Ước định trước đây thì Lão Tổ mượn Tế Thiên tháp sống lại, Vương lấy được thiên hạ.

“Hiện tại ta thay đổi” Lão Tổ trầm giọng hỏi: “Ngươi giúp ta chuẩn bị chọn người thế nào. Ta bị thương, hiện tại nhất định phải có thế thân. Bằng không…”

Tĩnh Vương Gia vội vàng nói: “Khởi bẩm chí tôn vẫn chưa chọn người xong. Trong khoảng thời gian ngắn không tìm được người thích hợp…” Đối với việc này, nguyên là Tĩnh Vương Gia vẫn chây lười, căn bản là chưa từng làm. Hôm nay nghe nói lão thụ thương thì trong lòng càng âm thầm hài lòng.

“Không có thích hợp sao?” Lão Tổ đột nhiên cười khẩy lập tức nói: “Lúc này không phải đã có một chọn lựa thích hợp sao?”

“Ở đâu?” Tĩnh Vương Gia trầm giọng hỏi.

“Xa cuối chân trời, gần ngay trước mắt…” Lão Tổ điên cuồng cười nói: “Tối thích hợp chính là ngươi, Tĩnh Vương Gia…”

Nói xong, Lão Tổ hóa thành một đoàn huyết vụ, nhất thời bay về phía Tĩnh Vương Gia, vây Vương trong một cái bọc. Huyết vụ này bắt đầu xuyên qua thân thể Tĩnh Vương Gia chậm rãi thẩm thấu.

Tĩnh Vương Gia liền đau đớn khó chịu nổi, sắc mặt không ngừng co giật, khàn giọng hô: “Chí tôn, ngài không thể như vậy a. Ngài muốn người, ta đi tìm giúp ngài, ngài không thể đối với ta như vậy… Ngài quên ước định của chúng ta sao?”

“Tĩnh vương, đừng trách ta ngoan độc…” Lão Tổ cười nói: “Căn bản là Ngươi chư từng giúp ta, không muốn để ta sống lại. Ngươi chỉ là muốn lợi dụng lực lượng của ta… Được rồi, có chuyện tình nhất định phải nhắc cho ngươi, trên đời này ngươi là người tối thích hợp cho ta đoạt xác… Tuy rằng ngươi không phải tu chân, nhưng ngươi cùng ta có huyết mạch tương thông…”

“Huyết mạch tương thông?”

Hai tay Tĩnh Vương Gia nắm lấy cổ mình, rít lên: “Ngươi là ai? Ngươi đến tột cùng là ai?” Hai người tuy rằng hợp tác đã lâu, thế nhưng Lão Tổ chưa bao giờ hiện chân thân trước mặt Tĩnh Vương Gia.

“Kiến nhi, dã tâm của ngươi thì đã có vi phụ thực hiện…” Lão Tổ đột nhiên nói một câu ý vị sâu xa như thế.

Lời này vừa nói ra, Tĩnh Vương Gia nhất thời hiểu hết, Vương điên cuồng khản giọng hô: “Nguyên lai là ngươi, nguyên lai là ngươi, vì sao trước đây ta thật không ngờ…”

“Hổ không ăn thịt con, ngươi vì sao phải hạ thủ đối với ta…” Tĩnh Vương Gia phẫn nộ hỏi.

“Không có biện pháp. Nếu như ta không hạ thủ ngươi thì chẳng phải ta xong đời a. Chí ít còn phải chờ trên mấy trăm năm mới khôi phục lực lượng như trước, ta sợ chờ đợi, sợ tịch mịch. Ngươi là huyết mạch của ta, trong lúc chúng ta dung hợp thì tất cả đều không là vấn đề. Kiến nhi chớ có trách ta, nếu không phải bất đắc dĩ vi phụ cũng sẽ không làm như vậy đối với ngươi. Không được từ chối, thả lỏng một chút. Ngoan ngoãn cùng ta dung hợp, ta và ngươi sẽ cùng nhau hưởng thụ giang sơn Hoa Hạ và niềm vui báo thù…”

“Không… Ngươi không thể như vậy… Ngươi ác ma này…” Tĩnh Vương Gia không ngừng mà lấy tay bóp cổ, hy vọng có thể đẩy tà ác trong cơ thể ra.

Thế nhưng tất cả đều không làm nên chuyện gì. Huyết vụ quanh thân Vương càng lúc càng mờ nhạt. Sau đó huyết vụ hoàn toàn tiêu thất. Thân thể Vương đã hoàn toàn bị Lão Tổ chiếm giữ.

“Kiến nhi, đừng lo lắng, ta cũng là ngươi phụ thân của ngươi. Ta sẽ không đuổi tận giết tuyệt ngươi, ta sẽ lưu lại ý thức của ngươi. Cứ coi là từ nay về sau chúng ta cùng nhau sử dụng thân thể này. Đương nhiên về sau chiếm chủ đạo là ta.” Lão Tổ cười nói: “Chờ chúng ta sau khi dung hợp, trí tuệ của ngươi và lực lượng của ta đạt được kết hợp hoàn mỹ thì thế giới này sẽ là của chúng ta… Đợi được tương lai chúng ta đã khống chế Tế Thiên tháp, đạt được lực lượng Hắc ám của Ma Thần, ta sẽ trở thành vị chúa tể của thế giới này. Tất cả sinh linh đều triệt để thần phục ta…”

Không… Không…”

Một trận âm thanh thống khổ vang lên trong không trung, huyết vụ quanh thân Tĩnh Vương Gia hoàn toàn dung nhập trong cơ thể vương. Ngay trong nháy mắt, Tĩnh Vương Gia vốn già nua đột nhiên biến thành một người tuổi trẻ, tràn đầy sức sống. Tóc, chòm râu đều đen nhánh, nếp nhăn trên mặt cũng đã biến mất. Thân thể vốn có vẻ khô quắt cũng trở nên khỏe mạnh, con ngươi trước đây càng thêm lóe sáng và thâm thúy, thỉnh thoảng lại có huyết quang lóe ra.

Lúc này Tĩnh Vương Gia hoàn toàn là một trung niên nam tử nhìn qua không quá bốn mươi tuổi.

“Ha ha… – !” Tĩnh vương ngẩng đầu lên phát ra một trận cuồng tiếu, tràn ngập khí thế hăng hái nói: “Ân, không sai, thân thể hài tử nhà mình, quả thật là tối thích hợp.”

Rất nhanh như trong nháy mắt, Tu chân Đại hội đã đến hồi trận chung kết. Kết quả thi đấu rất hồi hộp, Lưu Phong và Thiên Tâm vốn có ưu thế tuyệt đối dễ dàng chiếm chức vị đệ nhất. Mặt khác cùng đệ nhất hai tổ khác lần lượt là đệ tử Phách Đao Môn Triệu Vô Cực và Đình Nhi, đệ tử Huyền Tâm Chánh Tông.

Đệ tử Kiếm môn Triệu Vô Cực tự mình chủ động nói với hội Trưởng lão của Đại hội rút lui không tranh vào trận cuối. Hắn chỉ cùng Đình Nhi tranh đoạt đệ tam danh.

Đồng thời, Đình Nhi vì một số nguyên nhân, cũng chủ động rút lui khỏi cuộc tranh đoạt giữa Lưu Phong và Thiên Tâm.

Cứ như vậy cuối cùng trận quyết đấu cũng rơi vào Lưu Phong và Thiên Tâm.

Dựa theo quy trình thi đấu, hôm nay chính là ngày thi đấu tranh chức vị đệ tam danh. Vào buổi sáng Lưu Phong đã tới cổ động Đình Nhi. Hai người tay nắm tay nghiễm nhiên mang dáng dấp của một đôi tình lữ. Tuy rằng đệ tử Huyền Tâm Chánh Tông thấy ở trong lòng có chút không phục, thế nhưng cũng không thể tránh được, Đình Nhi người ta nguyện ý a.

“Lão công, chàng yên tâm, chỉ là một tên Triệu Vô Cực, ta có thể ứng phó.” Đình Nhi dễ dàng cười cười.

Lưu Phong gật đầu, cười nói: “Ân, lời tuy như vậy, thế nhưng vẫn phải cẩn thận một chút, nghìn vạn lần đừng để bản thân bị thương, bằng không ta sẽ đau lòng lắm.”

“Đình Nhi, cẩn thận một chút, có ta ở đây, nàng không cần lo lắng…” Đột nhiên, Thiên Tâm đã đi tới, thân thiết căn dặn Đình Nhi một câu.

Đình Nhi khẽ nhíu mày, không vui chút nào: “Ta rất quen thuộc với ngươi sao? Hy vọng ngươi về sau cứ gọi ta là sư muội… Xưng hô Đình Nhi như vậy cũng không phải ngươi có khả năng kêu.”

Lời này vừa nói ra, Thiên Tâm trong lòng nhất thời tức giận, nhưng cuối cùng hắn không hề nổi giận bình tĩnh nói: “Ta biết nàng không thích ta, thế nhưng nàng không thể ngăn cản ta thích nàng. Đình Nhi, nhất định ta phải chiến thắng Lưu Phong, đoạt lại nàng. Nàng là của ta, vĩnh viễn là của ta…”

“Hừ… – !”

Đình Nhi hừ lạnh một tiếng, khinh thường nói: “Đồ ngốc nói viển vông”

Sau đó, nàng ôm cánh tay Lưu Phong, thân thiết nói: “Lão công, chúng ta đi, không nên để ý tới người điên.”

Đi được vài bước, Lưu Phong đột nhiên quay đầu lại khinh miệt nói: “Thiên Tâm, thất bại đã định trước cho ngươi, dù cho Bạch Huyền Y có tới giúp ngươi, ngươi cũng là một người sự thất bại thôi.”

Triệu Vô Cực chính là người tiếp theo tiếp nhận chức cung chủ Phách Đao Môn, cũng là đệ tử có thiên phú trong vòng trăm năm trở lại đây của Phách Đao Môn.

Một thân tu vi đã đột phá Nguyên Anh kỳ.

Chỉ là sư môn vì ẩn dấu thế lực, vẫn chưa từng công bố ra bên ngoài.

Có người nói, người này đã từ phía sau núi Phách Đao Môn nhặt được bí quyết cổ đao, gọi là thiên hạ Phách đao.

Uy lực tuyệt luân, chính vì tu luyện Phách đao nên tu vi hắn tiến giai nhanh chóng.

Lần này mục tiêu thi đấu vốn là muốn chức danh đệ nhất làm nổi danh Phách Đao Môn.

Thế nhưng khi nhìn qua thế lực Thiên Tâm và Lưu Phong thì hắn rất sáng suốt giảm thấp mục tiêu của mình, quyết định cố gắng lấy danh hiệu đệ tam, thu được Ngọc Lưu Ly kiếm tiên đưa cho vị song tu tình lữ của mình.

Trưởng lão hội tuyên bố trận đấu bắt đầu, Đình Nhi và Lưu Phong cáo biệt, nắm thật chặt chuôi kiếm trong tay, từng bước một tiến lên trước.

Triệu Vô Cực đã sớm leo lên lôi đài.

Thấy vẻ mặt bình tĩnh của Đình Nhi, trong lòng liền căng thẳng.

Biết đại chiến sắp tới.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Danh sách truyện cùng bộ:
Lưu Phong – Quyển 1
Lưu Phong – Quyển 2
Lưu Phong – Quyển 3
Lưu Phong – Quyển 4
Lưu Phong – Quyển 5
Lưu Phong – Quyển 6
Lưu Phong – Quyển 7
Lưu Phong – Quyển 8
Lưu Phong – Quyển 9
Lưu Phong – Quyển 10
Thông tin truyện
Tên truyện Lưu Phong - Quyển 10
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 25/10/2018 03:29 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Lâm Vãn Vinh – Quyển 11
Kỵ binh thanh thế vô cùng lớn, chừng mấy vạn người. Mỗi người đều trông rất cường tráng, tay vung mã đao sáng loáng, vừa nhìn đã biết toàn là những kẻ lão luyện kinh qua sa trường. Chẳng lẽ là người Hồ phát hiện ra chúng ta? Hồ Bất Quy cả kinh, vội vàng yểm hộ trước người Lâm Vãn Vinh...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lâm Vãn Vinh
Hàn Lập – Quyển 12
Hàn Lập nhìn theo hướng ngón tay Thần Kinh chỉ, thấy tại phía nam tiểu thành đích xác có một mảnh kiến trúc cùng các phòng ốc khác không giống nhau. Mỗi cái đều cao lớn phi thường, đa số đều là lầu bốn năm tầng, mà thấp thì cũng hai ba tầng. Mà ở cửa lớn những lâu các này, đang có một ít...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Miêu Nghị – Quyển 10
Yến Bắc Hồng cười khan nói: Yến Bắc Hồng dẫn hai thị nữ cùng ra ngoài rồi. Lục gia đột nhiên làm phép, cất cao giọng nói: Trấn Canh điện có ai hay không? Thanh âm quanh quẩn dãy núi xung quanh, rất nhanh có mấy đạo nhân ảnh lăng không lướt đến, nhìn thấy Yến Bắc Hồng đã ở đây, cũng vội...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - https://go88apk.app/ - ảnh sex - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân