Nữ nhân linh lung dẫn đường, mọi người đi vào bên trên chính giữa quảng trường. Có một bệ đá dài, trên bệ bày đầy hoa quả tươi, đồ ăn chay ngon lành. Còn có mỹ tửu do chính tộc Thải Vân Yêu Tước tự mình ủ.
Nữ nhân linh lung cho biết rượu này là một loại rượu đặc biệt. Dùng một trăm loại trái cây cực kỳ hiếm thấy ủ thành, mùi trái cây đậm đặc, vị thanh mát. Hai kẻ ăn hàng Lục Tâm Đồng, Tiểu Long rất thích loại rượu này.
Trên bệ đá, đám trưởng lão Vân Dao đều có mặt. Thấy nhóm Thiên Độc Yêu Long, Lục Thiếu Du đi tới, bọn họ tự mình nghênh đón.
Mọi người ngồi xuống, Vân Dao lấy một khối tinh thạch trắng to cỡ bàn tay ra:
– Độc Long lão đệ, đây chính là Yêu Linh Tinh, vật hứa cho các người.
Vật đó trong suốt lấp lánh chứa năng lượng hùng h ậu.
Tinh thạch xuất hiện làm năng lượng trong không gian dao động. Không gian quanh tinh thạch hơi vặn vẹo, mơ hồ thấy bên trong tinh thạch có một thân hình Thải Vân Yêu Tước ảo lấp lóe, là Yêu Linh Tinh lúc trước Vân Dao tháo từ trên nóc hang xuống.
Lục Thiếu Du thầm nghĩ:
– Không tệ.
Một khối Yêu Linh Tinh to cỡ bàn tay đổi ra mệnh giá rất lớn.
Thiên Độc Yêu Long không khách sáo thu Yêu Linh Tinh vào tay ngay:
– Đa tạ Vân Dao tộc trưởng.
Trên quảng trường, nhiều Thải Vân Yêu Tước lục giai, ngũ giai vừa múa vừa hát, không khí vui mừng.
Lục Thiếu Du tò mò hỏi:
– Vân Dao tộc trưởng, tại sao tối nay náo nhiệt như vậy?
Vân Dao mỉm cười nói:
– Hôm nay là lễ trưởng thành của tiểu nữ của Vân Dao được tám trăm tuổi, nên đang làm nghi thức chúc mừng.
Dương Quá kinh ngạc hỏi:
– Tám trăm tuổi thành làm lễ trưởng thành?
Thấy Dương Quá ngạc nhiên, Vân Dao giải thích rằng:
– Vì tộc Thải Vân Yêu Tước ta có chút đặc biệt nên lễ trưởng thành chậm chút, bình thường khoảng tám trăm tuổi. Tộc nhân Thải Vân Yêu Tước ta thiên phú tốt một chút chỉ có thực lực lục giai, hiện tại Hàm Hàm là thất giai trung kỳ, xem như thiên phú này cực tốt vạn năm khó gặp của tộc Thải Vân Yêu Tước ta.
Lục Thiếu Du mắt lộ ý cười, hắn không ngờ công chúa đã tám trăm tuổi. Sức sống của của yêu thú thật khiến con người hâm mộ. May mắn tốc độ gây giống của yêu thú không nhanh bằng nhân loại, tốc độ tu luyện không mau như nhân loại, nếu không trên đại lục này sớm đều là của yêu thú.
Trong khi Lục Thiếu Du suy nghĩ lung utng thì một tiếng quát vang lên:
– Công chúa đến!
Phía trước đại điện, công chúa tộc Thải Vân Yêu Tước được các trưởng lão vây quanh, nhiều Thải Vân Yêu Tước theo sau lưng, giống như chúng sao vây quanh mặt trăng đi tới.
Đêm nay công chúa trang điểm tỉ mỉ, đầu đội miện nhiều màu, quần áo huyễn lệ ôm thân hình nhấp nhô. Đôi chân thon dài chống cặp mông trăng khuyết vểnh lên, khuôn mặt tinh xảo, làn da trắng nõn. Bộ dáng này trong đáng yêu chứa quyến rũ ngây thơ, nếu đặt trong nhân loại thì thuộc hàng tuyệt đẹp.
Công chúa xuất hiện, nhiều tộc nhân Thải Vân Yêu Tước hò reo cất tiếng hót trong trẻo:
– Gru gru!!!
Không khí trên quảng trường lại lên cao.
Công chúa bước gót sen chậm rãi đến bên cạnh Vân Dao hành lễ:
– Vân Hàm tham kiến mẫu thân.
Vân Dao đứng lên nhìn nữ nhi, trong mắt tràn ngập yêu thương, vui mừng, rốt cuộc nữ nhi trưởng thành.
– Hàm nhi, hôm nay ngươi đã lớn, rất đẹp.
Công chúa cúi gập người hành lễ:
– Đa tạ mẫu thân chăm sóc cho nữ nhi tám trăm năm qua.
Vân Dao nâng nữ nhi lên:
– Hôm nay là lễ trưởng thành của ngươi, cho ngươi có thể chọn một người cùng khiêu vũ, uống Bách Quả Tửu.
Vân Dao nhìn nguyên quảng trường:
– Các tộc nhân của ta, hôm nay là lễ trưởng thành của Hàm nhi, có ai muốn khiêu vũ với công chúa, cùng uống Bách Quả Tửu không?
Ồn ào!
Trên quảng trường, các Thải Vân Yêu Tước nam giới hò reo, thanh âm xuyên thấu không gian quanh quẩn thật lâu. Điều này có ý nghĩa đặc biệt với bọn họ, đều muốn được đến công chúa ưu ái.
Trong khi nhiều Thải Vân Yêu Tước hoan hô mong chờ thì công chúa nhìn hướng Lục Thiếu Du, chậm rãi bước tới bên cạnh hắn:
– Ngươi có thể cùng ta nhảy không?
– Ta…
Lục Thiếu Du sửng shốt, đứng dậy nói:
– Nhưng công chúa, ta không biết nhảy.
– Không sao, ta dạy ngươi là được.
Công chúa mặc kệ Lục Thiếu Du có đồng ý hay không, nàng kéo tay hắn đi tới quảng trường.
Tiểu Long, Lục Tâm Đồng hò reo:
– Lão đại cố lên!
– Ca ca cố lên!
Trong không khí náo nhiệt bọn họ cũng hưng phấn hùa theo.
Thấy công chúa mời nhân loại, các tộc nhân Thải Vân Yêu Tước sửng sốt nhưng rồi càng kích động hơn. Về Lục Thiếu Du, tất cả Thải Vân Yêu Tước không còn bài xích nhân loại nữa. Hôm đó chính là nhân loại này gúp bọn họ dạy cho tộc Hỏa Vũ Ngốc Ưng bài học đau điếng, hắn nhận được toàn bộ Thải Vân Yêu Tước tôn kính.
Thùng thùng!
Âm nhạc rộn ràng vang lên, Lục Thiếu Du bị công chúa kéo đi. Mấy ngàn con Thải Vân Yêu Tước bao quanh, bốn phía như biển mây bảy sắc. Cùng với âm nhạc réo rắt, công chúa xinh đẹp đã nhảy.
Công chúa lắc lư toàn thân, vẽ ra đường cong mê người, nàng xoay tròn, vương miện bảy sắc trên đầu, tóc bay theo gấu váy phấp phới như hòa vào giai điệu, thân hình mềm mại uyển chuyển, điệu múa như mộng. Các khớp xương dẻo như con rắn, tự do vặn vẹo, mỗi động tác của công chúa tự nhiên mà nhẹ nhàng như sen trắng nhô khỏi mặt nước.
Trong lúc múa đôi mắt của công chúa như biết nói múa xoay quanh Lục Thiếu Du. Bước chân nhẹ nhàng chuyển động, toàn thân xoay, cực kỳ động lòng người. Lục Thiếu Du nhìn ngơ ngẩn, hắn không ngờ công chúa múa đẹp vậy.
Các tộc nhân Thải Vân Yêu Tước đều nhìn, không khí yên lặng lại, trong mắt chỉ có công chúa múa.
Lục Tâm Đồng không kiềm được tán thán:
– Đẹp quá.
Điệu múa xinh đẹp thế này Lục Tâm Đồng không học được, mắt nổi lên hâm mộ, chỉ hận mình không thể múa đẹp như công chúa. Dương Quá, Tiểu Long, Tuyết Sư nhìn say mê, thay đổi cái nhìn về công chúa.
Khúc nhạc hết, đại điện vang tiếng hoan hô như sấm. Công chúa ngừng lại trước mặt Lục Thiếu Du, đôi mắt trong veo sáng ngời.
Công chúa hỏi:
– Nhân loại, tên của ngươi là gì?
Lục Thiếu Du lấy lại tâm thần:
– Lục Thiếu Du.
Lục Thiếu Du còn chìm trong điệu múa xinh đẹp.
– Vậy sau này ta gọi ngươi là Lục đại ca đi. Tuy ta tám trăm tuổi nhưng ở trong tộc Thải Vân Yêu Tước thì chỉ vừa trưởng thành. Đa tạ ngươi cứu ta hai lần, cùng ta uống rượu đi.
Công chúa mỉm cười kéo Lục Thiếu Du đi nhanh đến bệ đá đầu quảng trường.
Công chúa kéo tay Lục Thiếu Du đến trước Vân Dao, hỏi:
– Nương, ta muốn uống Bách Quả Tửu với Lục đại ca được không?
Vân Dao ngạc nhiên, mỉm cười nói:
– Hôm nay ngươi lớn nhất, ngươi muốn gì cũng được.
Vân Hàm vui vẻ nở nụ cười động lòng người:
– Đa tạ nương!
Vân Hàm bưng hai ly Bách Quả Tửu tỏa mùi trái cây thơm nức đặt trên bệ đá, nàng đưa một ly cho Lục Thiếu Du:
– Lục đại ca có đồng ý cùng ta uống một ly Bách Quả Tửu không?
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lục Thiếu Du - Quyển 22 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 22/02/2019 11:36 (GMT+7) |