Đích đích hai tiếng vang liên, cây lôi mâu trong tay hắn lắc lên hai lần đánh cho hai luồng chân khí từ hai ngón tay của Long Nhất và đạo hồng mang đang nhắm thẳng vào mi tâm mình từ phía Long Nhị trong phút chốc đã tiêu biến không còn tăm hơi, mà lôi hệ cấm chú do Cuồng Lôi thú phóng tới không làm hắn thương tổn mảy may, ngược lại còn thể hiện vẻ mặt hưởng thụ dòng điện chạy qua người hắn.
Long Nhất khoé miệng méo xệch, nghiến răng chửi một câu: – “Biến thái”
Quả thật, vừa Long Nhất vừa Long Nhị cùng với Cuồng Lôi thú hợp lực, tại Thương Lan Đại lục tung hoành ngang dọc cũng không ai không phục, ngoại trừ mấy tên già mà chưa chịu chết đã tiến vào cảnh giới thần cấp, cơ hồ không có ai có thể chống lại bọn họ, nhưng nay gặp tên Lôi thần thị vệ trước mặt này, cả ba đã biết thế nào là “Ếch ngồi đấy giếng rồi”.
– “Tiếp thêm 1 chiêu nữa của ta” Long Nhất hét lớn một tiếng, nội lực hoàn toàn tập trung vào mười đầu ngón tay, mười đạo chân khí âm nhu đánh mạnh về phía tên Lôi thần thị vệ.
– “Không cần uổng phí khí lực, trong mắt ta bọn ngươi chỉ là một bọn kiến hôi mà thôi” Lôi thần thị vệ căn bản không thèm né tránh, mặc dù mười đạo chân khí của Long Nhất bắn tới vô thanh vô tức, nhưng hắn vẫn có thể nhận ra được sự dao động rất nhỏ, bàn tay hắn phất lên đập thẳng vào khiến mười đạo chân khí tan thành mây khói.
Vẻ mặt giận dữ của Long Nhất đột nhiên thay đổi, khoé miệng hắn nổi lên một nụ cười đắc ý, ngay khi tên Lôi thần thị vệ cảm thấy được có gì không đúng thì đột nhiên mắt phải hắn đau nhói lên, một cơn đau từ đầu hắn phát tán, toàn thân mềm nhũn, chỉ nghe khách sát một tiếng, một tấm thân khổng lồ mang giáp nặng quỳ sụp xuống, vẻ mặt không dám tin.
Thừa dịp vòng vây xuất hiện lỗ hổng cùng với 3 tên Lôi thần thị vệ đang ngẩn người, thân hình Long Nhất loé lên như quỷ mị nhảy ra ngoài vòng vây, mục tiêu vẫn như cũ hướng đến pho tượng Lôi thần tại tế đài đang cầm Lôi thần ngọc bài trên tay.
Ngay lúc bàn tay Long Nhất chụp trúng Lôi thần ngọc bài, một tiếng nổ mạnh vang lên bên tai hắn, một cỗ lực lượng cuồng bạo bén nhọn từ lưng xuyên vào thân hắn làm thân hình Long Nhất mềm nhũn té xuống, trong miệng phun ra một búng máu.
Long Nhất khó khăn lắm mới quay đầu lại được, chỉ thấy ánh mắt tràn đầy tức giận của hai gả Lôi thần thị vệ đang nhìn hắn chằm chằm, điều làm cho hắn càng kinh ngạc hơn là tên Lôi thần thị vệ đang quỳ sấp kia đã đứng sau tên Lôi thần thị vệ còn lại, trên thân hai gã đều thoáng hiện lên những tia điện quang màu tím bạc doạ người.
– “Ách, còn chưa chịu chết, mạng ngươi cũng lớn thiệt” Long Nhất lẩm bẩm trong lòng, chơi đến cỡ này mà không giết được một tên thì quả thật là thất bại.
Đương nhiên thực lực thật sự của Long Nhất cũng không cách nào so sánh với tên Lôi thần thị vệ kia, nhưng vừa rồi hắn lợi dụng lúc gã đang dùn gánh mắt khinh thường nhìn mình, khi hắn bắt đầu tụ tập chân khí lên hai đầu ngón tay thì hắn đã tính toán rồi, chắc chắn tên Lôi thần thị vệ kia cũng biết. Long Nhất nghĩ đến việc gã coi con kiến và hắn giống nhau, lực công kích của con kiến thì có hạn, nhưng gã không nghĩ Long Nhất khác với con kiến hôi ở chỗ xảo trá, lần thứ hai Long Nhất công kích đã ngầm dấu sát chiêu, khi mười đạo chân khí âm nhu phát ra đã mang theo một cây ngân châm nhỏ như lông trâu.
Lực âm nhu vốn là sắp đánh tới trước mặt mới có thể hiển hiện ra, còn khi trân đường đánh tới đều vô thanh vô tức. Cho dù tên Lôi thần thị vệ đã nhận ra, đương nhiên, cũng là điều mà Long Nhất đã đoán trước. Bởi vậy hắn mới dùng ngân châm làm chính, còn mười đạo chân khí chỉ là yểm hộ mà thôi. Ngay lúc tên Lôi thần thị vệ dễ dàng vươn tay ngăn chặn mười đạo chân khí thì ngân châm đã xuyên qua, từ mắt phải của hắn xuyên thẳng vào, trực tiếp xuyên thấu đại não phá hư thần kinh.
Theo lý mà nói, một người khi đã bị phá huỷ thần kinh não, cho dù hắn có mạnh đến cỡ nào cũng phải chết không thể nghi ngờ, nhưng hiển nhiên tên Lôi thần thị vệ này đã không thể so sánh với người thường được.
Lúc này, vì một tên Lôi thần thị vệ đã bị thương đã làm hai tên Lôi thần thị vệ kia nổi điên. Tư đích vài tiếng, hai ngọn Thiểm điện lôi mâu của hai gã Lôi thần thị vệ đã nhắm thẳng tới nơi Long Nhất đang ngồi, mà trong lúc này Long Nhất đã hư nhuyễn vô lực chỉ còn có thể trợn tròn mắt chờ chết.
Khách lạp khách lạp hai tiếng, một bóng đen đã xuất hiện phía trước Long Nhất, chính là tên Long Nhị vừa mới có năng lực tự suy nghĩ, áo giáp bằng xương đã bị hai ngọn lôi mâu dâm xuyên qua ngực và bụng, làm xuất hiện hai cái lỗ. Chỗ giáp xung quanh hai cái lỗ ấy vẫn còn xẹt qua xẹt lại những tia lửa điện. Mà Long Nhị lúc này không hề sợ hãi phóng ra một đạo hồng mang đánh úp về phía hai gã Lôi thần thị vệ để cản chúng không đâm xuống tiếp được.
Oanh đích một tiếng, hai gã Lôi thần thị vệ rút lôi mâu về, còn Long Nhị bị phản chấn ngã ra bên cnạh Long Nhất.
– “Long Nhị, ngươi không sao chứ? ” Long Nhất vừa thấy Long Nhị bất chấp tất cả dùng thân che chắn cho hắn, làm tâm trạng dâng lên một trận cảm động.
– “Lão Đại, ta không có việc gì” Hai hốc mắt sâu thăm thẳm của Long Nhị đột ngột loé lên một tia hồng mang, hắn chống tử thần liêm đao đứng dậy, hoàn hảo là hắn không hế biết dau đớn, bằng không một người thường bị xuyên 2 lỗ trên người như vậy không thể dễ dàng đứng lên như hắn được.
Long Nhị lại một lần nữa đứng chắn phía trước Long Nhất, trong hắn chỉ có một ý nghĩ, Long Nhất là Lão đại của hắn, đã tạo ra mình, hắn không thể để cho Lão Đại bị thương tổn, cho dù chính mình có bị tiêu biến đi cũng không có thể.
Oanh đích một tiếng, một cảm giác áp bách khiến người ta hộc máu truyền đến, Long Nhị đã bị một luồn điện quang đánh bay ran goài, tay trái hắn vỡ nát, đùi phải bị lôi quang nổ thành nát bấy, từ xương đầu đến xương gót chân không còn một đốt xương còn hoàn hảo.
Khách sát khách sát, Long Nhị lại đứng lên, dùng một tay phải còn sót lại cầm tử thần liêm đao, dùng chân trái còn lại loạng choạng nhảy tới trước mặt Long Nhất, những đoạn xương chưa gãy hẳn lủng lẳng trên thân.
– “Long Nhị… ” Long Nhất khẽ há miệng, toàn thân run rẩy, tay phải nắm chặt lấy Lôi thần ngọc bài đã vấy máu của hắn. Trong lòng hắn chỉ còn sự đau đớn vô cùng bi phẫn, hắn không cách nào dễ dàng tha thứ được, không cách nào trơ mắt nhìn Long Nhị trước mặt hắn chịu từng trận hành hạ mà không động lòng.
Lại một lần nữa, những đoạn xương không trọn vẹn của Long Nhị lại một lần nữa bị bắn lên không trung thành một đường cong hoàn mỹ, chân trái hắn hoàn toàn nát bấy, mà đầu lâu chỉ còn lại một bên đang trụ lại trên xương cổ, hốc mắt hồng mang lấp loé, hắn vẫn như cũ cố giãy dụa đứng lên nhưng không có sức, mà lúc đó tinh thần liên lạc giữa hắn và Long Nhất bắt đầu yếu đi.
– “Không thể tưởng tượng được Long Nhất ta cũng có ngày này” Long Nhất cười thảm, hàm răng hắn nghiến chặt, ánh mắt nhìn về những cột đá giam giữ 4 nữ nhân kia, họ là những nữ nhân mười phần trọng yếu trong tính mạng của hắn, 3 thê tử, còn một biểu muội dây dưa không rõ.
– “Hống… Hống… ” Cuồng Lôi thú giận dữ rống lên, nó cảm nhận được nỗi bi phẫn không lối thoát trong lòng Long Nhất. Nó nổi giận, bất chấp cả sự khủng hoảng trời sanh trong lòng, xù lông lên công kích tới những tên Lôi thần thị vệ.
Những tên Lôi thần thị vệ kia cũng không biết vì cái gì mà cũng không làm tổn thương tới Cuồng Lôi thú, chỉ là một lần lại một lần đánh bay nó về phía bên cạnh Long Nhất.
Nguyên tố lôi hệ ma pháp không ngừng tụ tập, liên tiếp mấy đạo cấm chú đánh tới Lôi thần thị vệ, những tia chớp cuồng bạo cùng một lưới điện phác thiên cái địa bao phủ cả lôi thần chánh điện.
– “Lấy nó xuống” đột nhiên Long Nhất dùng ý niệm nói với Cuồng Lôi thú.
Cuồng Lôi thú do dự một chút, thân hình hoá thành một đạo ánh sáng tím nhằm vào Lôi thần nhãn châu đang lơ lửng trên bàn tế, cái miệng rộng của nó mở ra nuốt gọn Lôi thhần nhãn châu đang lơ lửng trên không trung.
Một chùm quang mang tím bạc từ trên thân thể Cuồng Lôi thú bạo phát ra, nó ngửa mặt lên trời điên cuồng rống lên, cả Lôi thần điện đều run rẩy dưới cơn rống giận của nó, thân hình nó không ngừng phình to như một quả bong bóng được bơm hơi.
Chẳng biết lúc nào, tên Lôi thần thị vệ đã bị Long Nhất đánh trọng thương kia đã đứng lên, ánh mắt hắn nhìn chằm chằm vào Cuồng Lôi thú, thần sắc trong mắt biến ảo không ngừng.
Linh hồn Long Nhất lúc này tựa như đang phiêu lãng, cảnh vật trước mắt bắt đầu chớp tắt liên tục.
– “Ta sắp chết sao? ” Long Nhất lầm bẩm nói trong lòng, hắn không phát hiện Lôi thần ngọc bài trong tay hắn đã bắt đầu xảy ra biến hoá, mặt trên dính máu đã hoá thành từng luồng ánh sáng tựa như tơ hồng quỷ dị lưu chuyển trong Lôi thần ngọc bài, vô số tinh linh nguyên tố lôi hệ ma pháp nhảy múa xung quanh hắn.
Long Nhất cười nhẹ, máu nơi miệng phun ra hướng lên trời tạo thành một hồ tuyến hoàn mỹ.
Bỗng nhiên, những cột đá tại tế đàn Lôi thần điện nhốt 4 nữ nhân đột ngột biến mất trong phút chốc, 4 nữ nhân dựa theo cột đá mềm người ngã xuống, mỹ mục cơ hồ ngay lúc đó đã mở ra.
Trong nháy mắt các nàng có thể mơ hồ nhìn quanh, hiển nhiên còn có chút mê hồ, nhưng những cơn tê dại do nguyên tố lôi hệ ma pháp mang tới rất nhanh làm cho tứ nữ tỉnh lại.
– “Phu quân… ” Phong Linh, Ti Bích, Lãnh U U đồng thanh hô lên rồi phóng đến chỗ Long Nhất.
– “Biểu ca” Đông Phương Khả Hinh cũng bất chấp tất cả phóng theo.
Nhưng tứ nữ chưa kịp tiếp cận đã bị một cỗ khí tức khổng lồ ngăn cách bên ngoài.
Cuồng Lôi thú lúc này cũng đã bước đi, thân thể cao lớn mang theo những tia điện quang xẹt quanh thân, nhắm hướng 4 gã Lôi thần thị vệ, khí thế lẫn tốc độ không thể so sánh với lúc bình thường.
Hai gã Lôi thần thị vệ đang ở tại tế đàn dưới khí thế của Cuồng Lôi thú đã đứng dậy, vừa rồi Cuồng Lôi thú còn không chịu nổi một kích của Lôi thần thị vệ nay đã cùng hai tên Lôi thần thị vệ đánh tới thiên hôn địa liệt. Mặt khác hai gã Lôi thần thị vệ cũng đã từng bước một bước tới chỗ Long Nhất nơi tế đàn, trong đó có một gã Lôi thần thị vệ biết nói chuyện.
Tuy không biết xảy ra chuyện ghì, nhưng tứ nữ Ti Bích cũng đoán ra được kẻ đả thương Long Nhất chính là bọn Lôi thần thị vệ kinh khủng không giống lòai người này.
Ti Bích đột nhiên chắn trước Long Nhất, hai tay nhu nhược cố gắng mở ra, tại Lôi thần điên này, một Quang minh ma đạo sư như nàng cơ bản là không có năng lực công kích, nhưng nàng không chút do dự kiện định che ở phía trước Long Nhất, mắt phượng hiện lên vẻ quật cường, vừa mang theo mợt tia nhu tình vừa mang theo một chút thương cảm. Nếu như cần thiết, nàng sẽ không chút do dự tự bạo để bảo vệ nam nhân của nàng.
Cùng lúc đó, cả Phong Linh lẫn Lãnh U U và Đông Phương Khả Hinh đồng thời đứng tới bên Ti Bích, cả ánh mắt lẫn vẻ mặt so với Ti Bích không khác chút nào.
Thân thể Long Nhất từ từ lơ lửng, những tơ máu lưu chuyển trong Lôi thần ngọc bài trong tay hắn bắt đầu sáng lên, cùng lúc đó, vô số tinh linh nguyên tố lôi hệ ma pháp bắt đầu chui vào trong cơ thể Long Nhất, hắn liền bị một tầng quang mang tím bạc bao phủ cả người.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Long Nhất Pháp Sư - Quyển 3 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc, Truyện cổ trang, Truyện sắc hiệp |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 24/06/2018 06:36 (GMT+7) |