Trải qua một thời gian huấn luyện cực khổ Vô Song doanh nay đã lột xác hoàn toàn, khác hẳn với những tên tạp nham ngày đầu mà hắn chọn ra. Chỉ là còn có chút hỗn độn, chưa kết hợp được thành một đội quân chân chính, xem ra cần phải điều chỉnh một chút.
Lại nói về Nam Cung Nỗ, hôm nay cũng đã chả phải tên tiểu tử ngông cuồng ngày nào nữa, hiện đang cùng với hai tên Vô Song binh tập dợt đánh trận, Cung Nỗ linh hoạt né qua một bên tránh được một quyền nhanh như chớp của một tên, không hề nghỉ ngơi lập tức phản công – triệu hồi thủy ma pháp cấp hai khóa hai bàn tay của tên lính lại, tay kia nắm cổ của tên lính nhấc lên rồi ném đi xa tít tắp, tên này tựa hồ không còn sức mà đứng dậy được nữa. Tên kia thấy đồng bạn bị đánh thảm liền lao vào không chút nghi kị, nào ngờ kết cục cũng không có gì hay ho, Nam Cung Nỗ bộ pháp như mây trôi nước chảy đã vòng ra đằng sau lưng hắn từ khi nào, khí lực từ tay hòa với thủy lực ma pháp thành một cây băng đao kề ngang cổ hắn. Trong nháy mắt có thể ứng biến như vậy thật đúng là kỳ tài võ thuật, hơn nữa Long Nhất cũng lần đầu thấy một người khác không phải hắn kết hợp ma pháp với đấu khí nên không khỏi hưng phấn, hắn nghĩ bụng tiểu tử này tư chất càng ngày càng bộc lộ, tương lai tựu sẽ không kém hắn là bao.
Long Nhất thập phần hài lòng cười lớn, không chỉ tiểu tử này mà cả Bắc Đường Vũ cũng đã nhai được cái lý thuyết về chiến sự ở tiền thế của hắn, đột phá được cái tư duy truyền thống cổ hủ của sách vở ở Thương Lan Đại lục, kiến thức phát triển không ít. Chiến thuật phối hợp hành quân bày trận nàng đang thực hiện còn hoàn hảo hơn cả hắn, hỏi làm sao hắn không than thở cho được. Chả mấy chốc thì hắn sẽ không còn cần thiết ở Vô Song doanh nữa rồi hắc hắc.
Kết thúc một ngày huấn luyện ngắn ngủi, Long Nhất cùng với Bắc Đường Vũ phi thân chả mấy chốc đã hồi phủ. Đêm nay có một tửu hội do đích thân thái tử Long Ưng mời Long Nhất tham dự, ở trong thiệp còn nêu rõ là sẽ có vô số thiếu gia và tiểu thư quý tộc cùng đến. Long Nhất lúc khác thì còn có hứng thú nhưng Tiểu Y vửa mới rời khỏi, hắn thực không có tâm trạng gì cả, Thái tử Long Ưng mời, làm sao có thể từ chối được đây, băn khoăn một lúc rồi hắn quyết định phải đi một chuyến.
Long Nhất thả người trong bồn tắm nghỉ ngơi một lúc rồi cảm nhận được có chút gì đó không theo thói quen, lúc này đúng ra Tiểu Y đang phải ở đây cùng hắn cộng dục chứ.
Nghắm nghía Dự Ngôn châu một hồi hắn lầm bầm, : “Tiểu Y, nàng nên nhanh chóng quay về đi, bổn thiếu gia thật không chịu được sự vắng mặt của nàng a”
“Tây Môn Vũ, ngươi thật khéo chọn thời gian đó nghen” Từ ngoài phòng tắm vọng vào thanh âm cao vút của Bắc Đường Vũ.
Long Nhất lấy lại tinh thần, vội đứng dậy đồng thời cất tiếng đáp: “Ta ra ngoài bây giờ đây, nàng chịu khó chờ một chút đi.
Cuốn nhanh dưới hạ bộ một chiếc khăn tắm hắn đi nhanh ra ngoài, dưới hông không có quần lót cộm lên một khối thịt to tướng. Tông hai bên cửa một cái, hắn lập tức nhìn thấy một Bắc Đường Vũ khác hẳn từ trước đến nay mà hắn được biết. Nàng đã khéo léo buộc làn tóc đen nháy gọn sang một bên để tôn lên khuôn mặt xinh xắn được trang điểm hết sức nhẹ nhàng, trên người thì mang một bộ y phục bó sát lộ rõ những đường cong cực kì quyến rũ, mị lực toàn thân phát ra mạnh mẽ khiến Long Nhất nhất thời không thể rời cặp mắt dâm đãng ra khỏi.
Bắc Đường Vũ thấy Long Nhất đương lõa thể say sưa nhìn nàng không tránh khỏi đỏ mặt, tim đập nhanh gấp có thể nghe thấy rõ, nửa thì thẹn thùng nửa thì bị thân thể cường tráng kia hấp dẫn lại, thiếu chút không kiềm chế được nàng đã lao vào mà ôm hắn rồi.
“Nàng không nhận thấy gì sao? Ta còn phải mặc nốt quần áo đã” Long Nhất thần trí tỉnh táo trước phát hiện tình trạng Bắc Đường Vũ không khác mình là mấy liền cười một cách rất khả ố.
Mất vài giây, Bắc Đường Vũ cuối cùng cũng tỉnh lại không kiềm chế được mở một nụ cười, nàng thật không nghĩ là mình đã thất thố trước mặt tên đáng ghét kia như vậy.
“Cái… gì mà ta không biết chứ, tên sắc lang đáng chết, quần áo của ngươi ta vừa đặt trên giường kia, còn không mau thay ra” khuôn mặt đỏ lựng của nàng nghiêm trang hét lớn rồi quay lưng khẩn trương trốn đi.
Long Nhất cười trừ, hắn từ lâu đã biết thân thể của Tây Môn Vũ rất hấp dẫn, cái thứ quái đản kia cũng không hề nhỏ, từ khi hắn nhập vào đến giờ lại không ngừng tăng cường bá khí nên có cô nương nào nhìn thấy hắn lõa thể mà không bị ngây người ra hắc hắc. Khẽ kéo cái quần dài lên hắn lại một phen bất ngờ vì Bắc Đường Vũ, bộ quần áo này không phải do chính nàng may chứ?
Long Nhất nghi ngờ cầm bộ xiêm y lên, đúng là được may theo khổ người của hắn, vẫn còn thoảng một mùi hương trinh nữ mê người, quả thật đúng là nàng đã may cho! Nghĩ một lượt hắn cũng không ngờ mình lại có diễm phúc này, trong lòng bùng lên một cảm giác lâng lâng khó tả.
“Chắc chắn không phải nha đầu kia may rồi. ” Long Nhất tựu cũng có chút không dám tin, ngực và vai được may rất vừa vặn, cả bộ y phục tổng thể đều tôn lên những đường nét nam tính của hắn, nhìn qua gương chả khác gì một thợ may quần áo khéo cả. Hắn tông cửa ra ngoài thì vẫn thấy Bắc Đường Vũ đương đứng đó, mặt mũi đỏ hồng ngẩn ra.
“Cám ơn nàng đã đích thân mang quần áo cho ta, ăn cướp được ở đâu hả hắc hắc? ” Long Nhất vỗ vỗ bả vai Bắc Đường Vũ mỉa mai.
Nàng lập tức tỉnh lại, xoay người kinh hãi nhìn Long Nhất, cũng không ngờ là mặc lên đẹp như vậy: “Tây Môn Vũ, xiêm y này xem ra không quá tệ, nhìn ngươi cũng thuận mắt lên rất nhiều nhỉ? ”
“Không sai, còn không mau nói lấy ở đâu ra hả? ” Long Nhất quyết truy hỏi xem nàng đáp thế nào.
“Cái này… ” Bắc Đường Vũ khóe miệng nở một nụ cười, hướng về phía Long Nhất nháy mắt đưa tình.
“Không có gì, sắp đến lúc tửu hội bắt đầu rồi, chúng ta mau đi nào” Long Nhất thấy Bắc Đường Vũ e thẹn bèn cười một cái rất tươi với nàng.
Bắc Đường Vũ lắc người một cái, cấp tốc tiến về phía trước nắm tay áo Long Nhất nổi giận: “Người như thế nào mà lại không nghĩ ra cho đươc. , Nếu không nói chính xác chúng ta tựu chưa thể đi. ”
Long Nhất hết mực ngạc nhiên, bình thường tại binh doanh Bắc Đường Vũ luôn luôn tỏ ra rất thâm trầm, lúc nào đi cùng hắn tới giờ thực chưa có giây phút nào đáng yêu hơn bây giờ.
Nhoẻn miệng cười, hắn vươn hai tay ra vuốt nhẹ bầu má tròn trĩnh của nàng, cười khẩy: “ Đừng có nóng thế, ta dĩ nhiên biết y phục là do đích thân nàng may cho ta”
Bắc đường vũ giãy giụa hòng thoát khỏi ma trảo của Long Nhất, hai má núm đồng tiền thoáng hiện trên khuôn mặt đỏ ửng của nàng: “Ngươi làm thế nào biết”.
Long Nhất kéo kéo vạt áo khoe: “Ngươi xem thợ khéo phải bỏ tiền ra may há lại xấu xí như vậy ư hắc hắc”
Bắc Đường Vũ lúc này thực sự nổi trận lôi đình, nàng hừ một tiếng rồi kéo áo Long Nhất ra: “Ngươi không thích thì mau cởi ra”
Trùng hợp một cái là đúng lúc đó, Đông Phương Uyển cùng với hai thị nữ vô tình đi qua nhìn thấy, trước tình huống này vô cùng ngạc nhiên thầm nghĩ: “Xem ra Vũ nhi đích thực số đào hoa, mấy hôm trước thôi nha đầu Nam Cung gia tộc cũng đã phải xiêu lòng, đến giờ lại tiếp Bắc Đường gia tộc, thật bi thảm thay cho hai cô nương này”, đích thực bà rất mừng, đứa nhỏ ngỗ nghịch ngày nào nay đã lớn khôn làm bà nở một nụ cười tỏ vẻ hài lòng.
“Mẫu thân, người thế nào lại qua đây? ” Long Nhất tức thì phát hiện, ngữ khí có phần lúng túng.
Bắc Đường Vũ nghe Long Nhất nói vậy liền quay đầu ra, chỉ thấy Đông Phương Uyển cùng với hai thị nữ cười rúc rích, đồng thời thần sắc tựu có chút mập mờ nhất thời không hiểu tại sao. Một hồi sau nàng a một tiếng lớn rồi lùi ra sau hai bước, bây giờ ước chỉ có cái hố nào thật lớn mà nhảy xuống thôi.
“Mẫu thân chỉ là đến nhắc nhở nhi thôi, thời gian không còn nhiều, nếu không có gì thì hai nhi mau chóng đi đi” Đông Phương Uyển cười một cái rất duyên dáng rồi rời đi.
Bắc Đường Vũ lấy tay bụp miệng trong đầu cũng đã hiểu 6, 7 phần.
“Nàng sao vậy? Ta vừa rồi là nói chơi thôi, nàng đích thực rất có hoa tay, may bộ này khéo hơn cả thợ giỏi nhất hoàng cung” Long Nhất cười trừ rồi không ngờ phát hiện nước mắt đã rơi trên khuôn mặt diễm lệ kia.
“Ngươi là tên xú hỗn đản, đều tại ngươi mà bây giờ phu nhân chắc chắn cho ta là một nữ nhân không ra gì, đều tại ngươi, đều tại ngươi mà… ” Bắc Đường Vũ hung hăng tung vào ngực Long Nhất vài quyền.
“Hóa ra là đang lo lắng chuyện này à, nàng cứ yên tâm, mẫu thân ta chỉ biết thôi, nhân chuyện này để chứng tỏ nhi tử của bà đích thực có mị lực thu hút a” Long Nhất hắc hắc cười lớn, đối với Đông Phương Uyển hắn cũng thấu rõ tâm tư của bà.
“Ngươi mà có mị lực gì chứ, chỉ có bổn cô nương mới có thể thích thôi… ” Bắc Đường Vũ khẽ gạt nước mắt rên lên, trong lòng hẳn có một chút gì đó ủy khuất.
“Đúng vậy, chỉ có loại cô nương như nàng mới có thể thích ta” Long Nhất nhìn thẳng vào mắt nàng chứa chan tình cảm, tình ý vừa thể hiện của nàng cũng khiến hắn rất rất cảm động.
“Cái… gì mà thích ngươi, ngươi… ngươi chớ có hồ ngôn… ” Bắc Đường Vũ vừa buột miệng nói ra một câu bị Long Nhất nói đúng tim đen, trong lòng choáng váng chả biết làm sao.
Long Nhất đưa bàn tay to bản ra nắm lấy bàn tay nhỏ bé khiết bạch của nàng, khẽ thấy vài giọt nước đọng lại trên mấy ngón tay thổi nhẹ, hắn nhẹ nhàng đáp: “Nàng thật tâm như vậy ta sao không biết, chỉ biết cám ơn nàng thôi. ”
Bắc Đường Vũ thấy Long Nhất nắm tay mình ngượng ngùng có chút chưa quen, rụt ngay tay lại, cặp mắt ướt át không dàm nhìn thằng vào mặt hắn: “Ai da, chúng ta mau nhanh đi thôi” giọng nói nàng đã lấy lại được bình tĩnh, khuôn mặt diễm lệ còn đọng vài giọt lệ tựa như đóa hoa tan sương đêm di buổi ban mai.
Long Nhất lại tuôn một tràng cười tự nhủ, nha đầu kia bình thường lạnh lùng mà nghe vài câu nói thôi đã thay đổi như vậy, rốt cục cũng chỉ là nữ nhân mà thôi.
Lập tức hắn kéo ngay Bắc Đường Vũ vào ngực, vận Tật Phong Thuật phóng về hướng phủ của thái tử Long Ưng.
Hoàng Tử ở Cuồng Long đế quốc sau khi trưởng thành có thể lựa chọn để xuất cung ra phủ riêng, không nhất thiết phải ở lại trong cung. Khi mà Long Ưng trưởng thành quyết định xuất cung Tây Môn Vũ cứ nhầm tưởng là hắn chỉ vì tán gái nên mới ra. Nay Long Nhất nghĩ đến mới biết tuyệt Long Ưng không phài người đơn giản như thế, có lần hắn vì tranh cử thái tử truyền ngôi mà mấy tuần lưu lại trong phủ không ra ngoài, quả thật tâm cơ không thể khinh thường.
Tật Phong Thuật tác dụng vô biên, chả mấy chốc Long Nhất cùng với Bắc Đường Vũ đã đến trước cửa phủ, hai người thấy rất nhiều các loại xe ngựa hào hoa, áo quần sang trọng của các thiếu gia tiểu thư tầng lớp quý tộc, bên trong phủ còn đang có tiếng náo nhiệt lớn.
“Tây Môn Vũ, ngươi đích thân tới rồi, còn tưởng ngươi không xem vị ca ca này ra gì nữa chứ”
Thái tử Long Ưng lao đến, cười cười vỗ vào vai hắn vài cái.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Long Nhất Pháp Sư - Quyển 2 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc, Truyện cổ trang, Truyện sắc hiệp |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 14/06/2018 06:38 (GMT+7) |