Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.moe là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Liên Minh Huyền Thoại – Quyển 7 » Phần 7

Liên Minh Huyền Thoại - Quyển 7

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 7

Bên cạnh con suối lúc này là một cuộc chiến không cân sức giữa một người thanh niên có khuôn mặt chững chạc, làn da hơi ngâm đen, mái tóc dài phong trần lãng tử được cột chặt, bên hông đeo thêm một vò rượu, trên tay cầm một thanh kiếm dài sắc bén đôi mắt bừng bừng khí thể muốn uy hiếp hơn 20 kẻ địch trước mặt

Đường kiếm vung lên như cuồng phong gào thét, những bước di chuyển thực sự biến ảo khôn lường, dù bên địch có đến 20 người nhưng vẫn không thể nào làm gì được anh ta cả.

Ầm….. Ầm….

Từ trên trời bất thình lình hơn 10 quả hỏa cầu bắn về phía anh ta.

“Chặn…” – Người thanh niên kia hét lên một tiếng, thanh kiếm dài sắc quét thẳng mộ đường lên không trung, lập tức một bức tường gió nhanh chóng chắn ngay trước mặt anh ta, chặn lại toàn bộ hỏa cầu nóng cả trăm độ kia đang bay đến.

Một tên trong số 20 tên kia tay nắm chặt kiếm chỉ thẳng vào mặt người thanh niên kia hét lớn: “Yasuo, còn không mau chịu buông kiếm, mau theo bọn ta về chịu tội.”

“Về cái đầu bọn bây ấy!” – Người đàn ông được gọi với cái tên Yasuo kia tức giận quát lớn: “Tại sao ta phải chịu cái tội mà vốn dĩ ta không làm kia chứ, các ngươi còn bám theo ta thì đừng trách kiếm trên tay ta vô tình.”

“Nói nhiều với hắn làm gì, bắt không được thì giết, tội danh của hắn có đem về cũng bị tử hình mà thôi” – Một người bên cạnh tiến lại nói.

“Lên!” – Một lần nữa cuộc chiến này lại tiếp diễn, cuồng phong quét ngang dọc, xé nát cả mặt đất, con sông gần đó cũng gần như không chịu nổi sức mạnh của người đàn ông kia mà nổ ầm ầm liên tục.

“Bày trận” – 20 người hô lên đồng loạt, lập tức chia ra làm hai nhóm mỗi nhóm 10 người tạo thành 2 vòng tròn nhốt Yasuo ở bên trong.

“Vút vút” – Kiếm của hai mươi người kia đồng loạt rời khỏi tay nhắm thẳng về phía Yasuo mà đâm đến, trận pháp này là một trong những trận pháp kiếm thuật lấy đông đánh ít, dùng để khắc chế những kẻ địch có khả năng sử dụng kiếm linh hoạt, bởi lẻ dù kiếm thuật của Yasuo có cao đến đâu thì khi gặp 20 người đồng loạt tấn công một lúc uy lực gia tăng đến 20 lần thì cũng khó chống đỡ lâu dài.

“Keng keng keng…” – kết quả dần hiện ra trước mắt, Yasuo liên tục chống đỡ 20 mũi kiếm liên tục tấn công từ bốn phương tám hướng, lúc bên trái, lúc bên phải, lúc thì từ đỉnh đầu găm xuống.

“Hộc hộc…” – xét cho cùng Yasuo cũng là con người, anh ta không thể nào mạnh mẽ như một vị thần để mà chiến đấu với 20 người này cùng một lúc được, mồ hôi chảy ròng ròng cay xè đôi mắt, đôi chân run lên nhè nhẹ như không thể đứng vững.

Trên người đâu đâu cũng là vết thương, xem ra trước khi giao chiến với 20 mươi người này anh ta đã đánh nhau với nhiều kẻ địch khác.

“Cót két” – tiếng hai hàm răng của anh ta cọ xát vào nhau, Yasuo cực kì căm hận lũ trước mặt, nhưng giờ đây làm cách nào mới thoát được bọn chúng…

“Hắn ta mệt rồi, đây là cơ hội tốt” – Tên mặc đồ đen đứng phía trước thấy Yasuo liên tục thở dốc tỏ ra đắc ý nói.

“Tấn công…” – 20 người đồng loạt huy động kiếm lao đến tấn công Yasuo lưỡi kiếm rít gió nghe thật kinh khủng, mặt đất gần như bị xé toạt bởi sức mạnh của 20 lưỡi kiếm kia.

“Giết người là một thói quen xấu… nhưng có vẻ ta chưa muốn bỏ” – Yasuo, cười lạnh một tiếng sau đó lộn người về phía sau liên tục năm vòng, kiếm trên tay đột nhiên thu lại cả người cúi thấp xuống, đôi mắt nhắm chặt…

“Vù… vù…” – bầu trời không có gió nhưng quần áo của Yasuo vẫn phập phùng lay động, mái tóc dài vốn được cột chặt nay bị bung ra, vũ động trong không trung….

“Chết hết đi” – Yasuo hét lớn một tiếng, thanh kiếm đang thu lại đột ngột vung ra chém mạnh về phía trước, một cơn lốc xoáy xuất hiện cuốn bay 20 lưỡi kiếm đang bay đến… cơn lốc xoáy nhanh chóng tiến lại chỗ 20 người kia, một lượt cuốn hết vào bên trong, kế tiếp đó cả người Yasuo như một u linh biến mất ngay tại vị trí, chỉ trong chớp mắt anh ta đã xuất hiện ngay tại tâm cơn lốc, kiếm vung lên như điện xẹt, bốn phương tám hướng đâu đâu cũng có lưỡi kiếm của Yasuo.

“Á… á….” – Những tiếng hét thảm thiết vang lên, khi cơn lốc kia biến mất cũng là lúc hai mươi cái xác mình đầy vết chém rơi bịch bịch trên mặt đất, máu nhuộm đỏ cả người của anh ta.

“Xem ra ta đã đến giới hạn rồi, đôi chân và cả đôi tay này không thể cử động được nữa…” – Yasuo quỳ hai chân xuống mặt đất, đôi tay cố chống lấy thanh kiếm trên mặt đất để không phải ngã xuống.

“Kiếm pháp thuật là khủng khiếp” – John nấp sau những tảng đá lớn cách đó không xa, mọi diễn biến lúc nãy hắn đều thấy, kiếm thuật của Yasuo thực sự khiến hắn phải kinh ngạc không thôi, hắn đang thầm so sánh kiếm thuật của anh ta với Yi không biết ai hơn ai. Bất giác trong lòng của John có một sự khâm phục tinh thần của Yasuo, chưa cần biết anh ta là con người như thế nào nhưng chỉ với những gì vừa thể hiện đó thôi cũng đủ khiến hắn rất khâm phục con người này.

“Hả” – John đột nhiên giật mình nhận ra trong số 20 tên kia vẫn còn một tên còn sống, tên này đang cố gắng đứng dậy đánh lén Yasuo, có vẻ như Yasuo sau một chiêu vừa rồi hiện không thể cử động. Hắn loay hoay nhìn xung quanh, bây giờ trong người hắn đâu có chút sức mạnh phép thuật nào, đột nhiên thấy những viên đá bên dưới chân hắn nhớ lại cách ném phi tiêu khi còn học tại học viện Ninja, nghĩ là làm, ngay tức khắc ba viên đá được John ném thẳng về phía tên định đánh lén Yasuo kia.

“Bụp bụp bụp…” – cả ba viên đá được ném cực kì chuẩn xác trúng ngay vào đầu của hắn ta, khiến hắn không thể kiềm chế mà hét lên đau đớn, Yasuo nhận ra kẻ địch định đánh lén ngay tức khắc xoay người đâm kiếm xuyên bụng hắn ta.

“Ai vậy?” – Nói được hai chữ này xong Yasuo liền ngã lăn ra bất tỉnh…

John rời khỏi vị trí chạy đến cạnh Yasuo xem xét, biết anh ta còn sống hắn liền thở phào nhẹ nhõm, vác Yasuo lên vai cố gắng đưa anh ta thoát khỏi chỗ này, đề phòng kẻ thù khác lại tiếp tục tiến đến đánh lén.

Bạn đang đọc truyện Liên Minh Huyền Thoại – Quyển 7 tại nguồn: http://truyensextv.moe/lien-minh-huyen-thoai-quyen-7/

Trăng lên cao, một màu sáng bạc chiếu rọi khắp nơi, từng cơn gió nhè nhẹ thổi qua những tán lá tạo nên một bản giao hưởng của màn đêm.

Ngồi bên một đống lửa đang bừng bừng cháy, John nhìn người thanh niên đang nằm gần đó, hắn thở dài rồi nhìn lên mặt trăng trên cao: “Đêm nay sao dài như vậy?

“Hự…” – một tiếng rên khẽ vang lên từ tận sâu trong cuốn họng của anh ta, John liền tiến lại bên cạnh hỏi: “Anh tỉnh rồi à? Giờ cảm thấy thế nào?”

“Đây là đâu vậy?” – Yasuo mở mắt nhìn cảnh vật xung quanh vội hỏi, nhưng đột nhiên anh ta như sợ hãi điều gì, hai tay luốn cuống tìm kiếm cái gì đó. John biết Yasuo đang tìm cái gì, mỉm cười nói: “Đừng sợ, tôi không làm hại anh đâu, kiếm của anh ở đằng kia.”

“A” – vì mới vừa tỉnh dậy mà đã cử động mạnh nên khiến vết thương trên người phát tác, Yasuo khẽ rên lên một tiếng đau đớn, nhìn John hỏi: “Cậu là ai? Tại sao lại cứu ta? Có mục đích gì?”

“Cứu người cũng cần mục đích sao?” – John xoay người tiến về chỗ ngồi của mình rồi nói tiếp: “Tôi vô tình bắt gặp anh đang chiến đấu với 20 người khác, thấy anh bị thương nên cứu chữa cho anh mà thôi, đừng nghĩ tôi có ý gì xấu xa.”

“Trên đời này không ai đáng tin cả, chỉ có gió là bạn của ta mà thôi.” – Yasuo nói chuyện 7 phần lạnh lùng 3 phần tàn nhẫn.

“Ha… ha…” – John cười ha hả một tiếng nói: “Được rồi, tùy anh thôi, hiện tại vết thương trên người của anh mới chỉ hồi phục được một chút, nếu cử động mạnh nó tái phát nặng hơn, đến lúc đó khó lòng giữ được tính mạng của anh đấy.”

“Sống có gì vui, chết có gì buồn, cuộc đời của ta trải qua không biết bao nhiêu chuyện, vui thì ít buồn nhì nhiều.” – Yasuo nói ra với đôi mắt cực kì thê lương, ẩn chữa mỗi câu nói của anh ta đều là nỗi buồn tận sâu trong tâm hồn.

“Yasuo, nếu có chuyện gì không thể nuốt được thì hãy tìm ai đó nói ra đi.” – John nói.

Yasuo giật mình nhìn John hỏi: “Cậu biết tên ta sao?”

John mỉm cười lắc đầu: “Tôi nghe đám người khi giao chiến với anh nói… tôi nghĩ đấy là tên anh.”

Yasuo lắc đầu chống kiếm đứng dậy nói: “Cuộc gặp mặt này đáng ra không nên có, bởi ai tiếp xúc với tôi thì chỉ có gặp bất hạnh mà thôi, Yasuo này nợ cậu ơn cứu mạng, nếu còn sống để sau này gặp lại nhất định ta sẽ báo đáp cậu.”

Yasuo bước từng bước tập tễnh rời đi, nhưng anh ta đi chưa được vài bước đã ngã gục xuống mặt đất… John vội chạy lại đỡ lấy rồi nói: “Anh biết vì sao tôi cứu anh không? Thứ nhất là tôi thấy anh gặp nạn nên ra tay cứu, thứ hai là tôi khâm phục tinh thần của một võ sĩ như anh, đối mặt với 20 tên địch mà không chút sợ hãi, từng đường kiếm đều sắc bén lạnh lùng, chính điều đó khiến tôi muốn cứu anh. Còn về việc trả ơn, tôi không cần, cứu người đâu hẳn chỉ mong muốn người khác trả ơn cho mình, đúng chứ?” – hắn cười nhìn Yasuo, đôi mắt Yasuo kinh ngạc nhìn người thanh niến trước mặt, xét về độ tuổi chắc hẳn cậu ta nhỏ hơn mình cỡ 4 – 5 tuổi gì đó, vậy mà lại có cách suy nghĩ và cách nhìn sắc bén đến vậy.

John đỡ Yasuo quay lại chỗ ngồi của mình, hắn nói tiếp: “Anh có thể tin tưởng tôi, tôi tuyệt đối không phải kẻ thù của anh.”

Không hiểu sao từ tận sâu trong đáy lòng của mình Yasuo lại có lòng tin với người thanh niên trước mặt này, mặc dù mới chỉ gặp nhau nhưng từ ánh mắt đến điệu bộ của cậu ta lại khiến mình luôn có cảm giác an tâm.

Yasuo đặt kiếm xuống hỏi: “Cậu tên gì? Là người ở Ionia này sao?”

“John, đi không đổi tên, ngồi không đổi danh tính, John là tên của tôi.” – John đáp một cách đầy tự tin.

Thế nhưng cái tên này có lẽ là nỗi ác mộng đối với bất cứ ai tại Valoran này, Yasuo tròn mắt nói: “Cậu không đùa chứ? Cái tên này ta nghĩ đã biến mất trên Valoran này rồi kia mà.”

“Lại là chuyện đó sao? Xem ra chuyện này không đơn giản chút nào” – John thầm nghĩ.

“Ha… ha…” – đột nhiên Yasuo cười ha hả, điều này khiến John vô cùng khó hiểu, hắn lập tức hỏi: “Sao anh lại cười?”

Yasuo đáp: “Xưa nay ta luôn thích làm những việc khác người, vốn nghĩ trên đời này sẽ chẳng có ai có khả năng đặc biệt này nhưng xem ra hôm nay gặp được đối thủ rồi, mang trên mình cái tên mà cả Valoran này đều căm thù, dám làm chuyện này chắc hẳn không phải tầm thường, ta thích cậu rồi đấy… ha… ha….”

John chỉ biết cười khà khà vài tiếng mặc dù đây quả thực là tên của hắn.

Hắn hỏi lại: “Yasuo, anh cho tôi biết nguyên nhân vì sao đám người kia muốn giết anh được chứ?”

“Hài…” – Yasuo thở dài nói: “John, có thể được gặp cậu là một điều may mắn trước khi chết của ta, ta sẽ kể cho cậu nghe một câu chuyện”

“Câu chuyện về một lưỡi kiếm được ghi lại bằng máu. Một chàng trai nọ là một người đàn ông đầy quyết tâm, một kiếm khách nhanh nhẹn biết cách vận dụng gió để trảm sát kẻ thù. Trớ trêu thay, chàng dũng sĩ kiêu hãnh này đã bị vu cáo khiến anh ta không chỉ mất đi toàn bộ thanh danh, mà còn phải vất vả bỏ trốn khỏi những cuộc truy sát. Khi cả thế giới đã quay lưng lại với mình, anh buộc phải làm mọi cách để có thể lấy lại danh dự của mình, cũng như lôi kẻ thủ ác thật sự ra trước ánh sáng công lí. Đã từng là một môn sinh tài năng tại trường Kiếm Thuật Ionia trứ danh, chàng trai kia là người duy nhất của cả trang lứa môn sinh có thể luyện thành công phong tuyệt kĩ trong truyền thuyết. Nhiều người tin chắc rằng định mệnh của anh ta là trở thành một anh hùng vĩ đại. Nhưng, mọi chuyện đã hoàn toàn thay đổi khi quân Noxus kéo tới xâm lăng. Anh ta được giao phó sứ mệnh bảo vệ Trưởng lão Ionia, và rồi, sự tự tin ngu muội rằng chỉ mỗi thanh kiếm của anh là quá đủ để tạo nên sự khác biệt, đã khiến anh rời bỏ vị trí để tham gia cuộc chiến. Đến khi anh trở lại, thì Trưởng lão đã trở thành một cái xác không hồn. Hổ thẹn, anh ta tự thú, với đầy đủ giác ngộ sẵn sàng gánh chịu mọi hình phạt để trả giá, dù là chính tính mạng của mình. Thế nhưng, hắn điếng hồn khi biết rằng tội danh không chỉ dừng lại ở sao nhãng nhiệm vụ, mà còn bị cáo buộc là chính thủ phạm của vụ ám sát. Dẫu bối rối và đau đớn vì tội lỗi của mình, hắn biết rằng lũ sát thủ sẽ có thể ung dung tự tại ngoài kia nếu hắn chấp nhận hình phạt thế chỗ chúng. Người thanh niên kia vung kiếm lên chống lại cả học viện và cả Ionia này để đào thoát, bất kể hành động đó sẽ khiến cả Ionia quay lưng lại với hắn. Lần đầu tiên trong cả đời, hắn thật sự cô độc, nhưng vẫn phải lên đường tìm ra thủ phạm thật sự đã hạ sát Trưởng lão. Sau đó anh ta trở thành một lãng khách trong những năm tiếp theo, tất cả chỉ vì một mục đích duy nhất, truy tìm bất kì manh mối nào giúp tìm ra kẻ thủ ác. Đó là mục tiêu phía trước, còn phía sau hắn luôn bị bám sát bởi những đồng minh thủa xưa, và kết cục chỉ có thể là một, địch chết ta sống hoặc địch sống ta chết.”

Mỗi lời nói của Yasuo đều chất chứa nhiều nỗi u sầu, John lẳng lặng nghe anh ta kể, hắn hiểu nỗi đau khổ của Yasuo đang chịu đựng, không phải cách đây mấy ngày thôi hắn cũng rơi vào tình trạng không khác anh ta sao, John hỏi nhẹ: “Vậy người thanh niên ấy có phải là anh?”

Yasuo không đáp chỉ gật đầu, ánh mắt nhìn lên trời cao như muốn hỏi vì sao cuộc đời này lại có lắm bất công như vậy.

“Cậu biết không, trong một khoảng thời gian dài, ta đã chọn cách trốn chạy, chết chóc cũng song hành cùng ta. Những người săn đuổi ta đã từng coi ta là bạn. Giờ đây, khi phác họa lại thanh kiếm của ta, họ gọi ta là “Kẻ giết người”. Từng người một, họ tìm thấy ta. Đầu tiên là một kiếm sĩ với sức mạnh lừng danh ở Ionia. Khi chúng ta còn trẻ, ta đã chứng kiến hắn chẻ đôi một cái cây chỉ bằng một nhát chém từ thanh kiếm của mình. Nhưng hắn không thể chẻ đôi được gió. Thứ hai là một chiến binh vô cùng nhanh nhẹn và kiều diễm. Với bộ pháp linh hoạt và thân thủ cao cường cô ấy có thể di chuyển nhanh hơn cả hô ly giữa rừng sâu nhưng cô ấy không thể vượt qua cơn gió.” – mọi hình ảnh trong quá khứ cứ lần lượt lướt qua đầu của Yasuo.

Mặc dù chỉ nghe Yasuo kể lại nhưng John cảm giác không khác gì tự mình trải qua mọi chuyện.

“À đúng rồi” – John đột nhiên nhận ra điều gì đó không đúng trong lời kể của Yasuo hắn vội hỏi: “Trong câu chuyện anh vừa kể, có chi tiết nói đến chuyện quân đội Noxus tấn công Ionia, không lẽ chuyện này đã xảy ra từ 10 năm trước?”

Yasuo nheo mắt nhìn John, anh ta nghĩ: “Không lẽ cậu ta từ đất nước khác đến đây hay sao? Cũng không đúng, dù có ở đâu trên Valoran này thì chuyện quân đội Noxus tấn công Ionia vốn dĩ là chuyện lớn không thể có chuyện không có người biết được.” – Yasuo hỏi: “Không lẽ cậu không biết chút gì về chuyện này sao? Cuộc chiến này cách đây gần 5 tháng, kết quả là hai bên thương vong vô số, quân Noxus buộc phải rút quân về nước.”

“Cách đây 5 tháng? Không lẽ mọi quốc gia không có hiệp ước hòa bình, cùng sống chung với nhau hay sao?” – John kinh ngạc nói.

“Hòa bình? Ha…. ha….” – Yasuo cười ha hả lắc đầu nói: “Ở Valoran này làm gì có hòa bình thực sự, tất cả đều được thống trị bởi sức mạnh mà thôi, kẻ nào mạnh người đó đứng đầu, chính ngài Ralaw đã nói điều này mà.”

“Thế là thế nào kia chứ… tại sao lại không có hòa bình ở Valoran, các quốc gia không thể chung sống hòa bình được với nhau hay sao mà lại đem sức mạnh ra làm thước đo kia chứ?” – John hai tay ôm chặt đầu khó hiểu.

“Tôi thực sự…” – John đang muốn nói điều gì đó thì đột nhiên Yasuo cầm kiếm để trước người, ánh mắt trở nên sắc lạnh nhìn xung quanh, anh ta nói: “John, cậu nên rời đi đi, ở lại đây sẽ rất nguy hiểm.”

“Có chuyện gì sao?” – John thấy hành động của Yasuo khác lạ vội hỏi.

“Là kẻ thù của tôi, John, gặp cậu xem như là một chút may mắn này của tôi trước lúc chết nếu còn sống tôi rất muốn được gặp lại cậu, bây giờ thì rời khỏi đây đi.” – Yasuo cầm kiếm đứng dậy.

“Kẻ thù đến sao? Yasuo vết thương của anh vẫn chưa lành, như vậy quá nguy hiểm, hay chúng ta chạy đi.” – John lo lắng nói.

“Chạy?” – Yasuo lắc đầu nói: “Kẻ thù lần này đến không phải là những kẻ tầm thường khi chiều, bọn chúng là những Ninja của Ionia, không thể nào chạy khỏi bọn chúng được.”

“Bặp…” – Đột nhiên Yasuo nắm lấy bả vai của John đôi mắt của anh ta nheo lại nhìn hắn thở dài nói: “Trong người cậu không có một chút sức mạnh phép thuật, ở lại đây chỉ có chết mà thôi, đi đi…” – nói xong những lời này như một lời từ biệt, Yasuo quét kiếm một cơn lốc lập tức cuốn John bay đi thật xa…

“Không… Yasuo….” – John hét lớn, nhưng không thể nào kháng cự lại được cơn lốc mà Yasuo đã tạo.

“John…. trong những lúc nguy nan thế này chỉ có những bằng hữu thực sự mới quan tâm đến nhau, nếu sau này có thể gặp lại, tôi rất muốn cùng cậu uống thật say.”

“Xoạt xoạt” – năm phút sau, từ khắp các nơi trong khu rừng trước mặt, mười mấy người mặc đồ đen bịt mặt, lưng đeo kiếm xuất hiện trước mặt Yasuo.

“Cuối cùng cũng tìm thấy ngươi” – Một người Ninja dẫn đầu với đôi mắt sắc lạnh như mắt diều hâu nhìn thẳng vào Yasuo đang thản nhiên nhấm nháp rượu bên trong chiếc bình hay mang bên cạnh.

“Các ngươi đến nạp mạng cho ta sao?” – Yasuo vẫn rất bình tĩnh nói.

“Yasuo, kẻ sát nhân, bọn ta được nhận nhiệm vụ tiêu diệt ngươi để lấy lại công lý, bọn ta cho ngươi hai sự lựa chọn, một là tự sát như một kiếm sĩ thực sự, hai là để bọn ta giết chết.” – tên Ninja cầm đầu nói.

“Công lý? Ha…. ha….” – Yasuo khinh thường hai chữ này, hắn căm hận nhìn bọn Ninja trước mặt nói: “Với ta công lý sớm đã mục nát rồi, nếu công lý còn thì tại sao suốt mấy tháng qua ta lại bị vu oan cho tội giết ngài trưởng lão còn kẻ chủ mưu thật sự thì lại lẩn trốn đâu đó trong bóng tối?”

“Chứng cứ đã có, ngươi đừng có ngụy biện… chọn đi, tự sát hay để bọn ta thanh toàn giúp ngươi?”

“Xoạt” – Yasuo rút kiếm ra khỏi vỏ, đặt bình rượu xuống cạnh rồi nói: “Ta biết ngày này sớm muộn gì cũng sẽ đến, kẻ đến gặp ta chỉ có duy nhất kẻ thù, trừ một người… Đến đây! hãy thử xem chân tay các ngươi nhanh hay cơn gió của ta nhanh!”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Danh sách truyện cùng bộ:
Liên Minh Huyền Thoại – Quyển 1
Liên Minh Huyền Thoại – Quyển 2
Liên Minh Huyền Thoại – Quyển 3
Liên Minh Huyền Thoại – Quyển 4
Liên Minh Huyền Thoại – Quyển 5
Liên Minh Huyền Thoại – Quyển 6
Liên Minh Huyền Thoại – Quyển 7
Liên Minh Huyền Thoại – Quyển 8
Liên Minh Huyền Thoại – Quyển 9
Liên Minh Huyền Thoại – Quyển 10
Thông tin truyện
Tên truyện Liên Minh Huyền Thoại - Quyển 7
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 22/02/2017 08:39 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Vỏ sò lật ngược - Tác giả Mai Trang
Sinh tử biệt ly Nhất ăn, nhì mặc, thứ ba đút cặc vào lồn, mấy thứ thống khoái đó cám dỗ người ta đến tận cùng. Cho nên thế giới bên ngoài không còn khiến thầy để ý nữa, trong bóng trăng mờ nhạt không thể cảm nhận hết cơ thể Dờ được. Nên thầy đã ngừng chơi cô, rút con cu ra khỏi...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện les Truyện sex Full Truyện sex học sinh
Gái Sài Gòn
Dừng xe tại Đài Đức Mẹ đèo Bảo Lộc, Lâm Đồng. Đúng rồi tôi đang đi Đà Lạt, với 1 người mới vào Sài Gòn sống như tôi thì đây không phải lần đầu tôi đi Đà Lạt chơi, nhưng là lần đầu đi bằng xe máy. Xe ai ư, đương nhiên không phải xe tôi rồi, tôi nghèo lắm làm gì đã mua nổi xe...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện bú vú
Giáo viên Yoga dâm đãng
Bất quá, Thẩm Hạo làm sao có thể không phát hiện, dư quang nơi khóe mắt hắn, vẫn chưa từng rời khỏi Tần Phỉ Tuyết, nhìn thấy một màn này, hắn cũng không muốn giả ngu, cho dù đây là mẹ vợ tương lai của mình, hắn cũng phải đem nàng ăn sạch sẽ. Nghĩ đến đây, hắn giả vờ nói... “Dì...
Phân loại: Truyện sex dài tập Dâm thư Trung Quốc Đụ mẹ vợ Truyện sex cô giáo
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - https://go88apk.app/ - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân