Mộc Hòe chém liền ba kiếm, ngăn chiêu thức của La Bá Thiên lại.
Thế nhưng ba chiêu kia của La Bá Thiên chỉ là để nhiễu địch, kiếm thứ tư của hắn cũng đã chém đến trước ngực Mộc Hòe.
– Lão cẩu, đi chết đi!
La Bá Thiên dữ tợn quát.
Một kích đánh úp tới ngực, khiến Mộc Ân ở một bên trái tim như muốn vọt lên.
Nhưng Mộc Hòe thành danh nhiều năm, mặc dù dựa vào đan dược mới vừa tiến giai cao giai Vương cấp không lâu, nhưng cảnh giới đã sớm vững chắc, hơn nữa hắn tu luyện chính là lục cấp đỉnh tiêm huyền kỹ ẩn linh quyết dùng tiềm ẩn làm trứ danh.
Chỉ thấy khi cự kiếm kia sắp quét tới ngực hắn, Mộc Hòe lần nữa biến mất.
La Bá Thiên đối với chuyện này không ngoài ý muốn, hắn tuy rằng xem thường người Tử Thiên Tông, nhưng không có nghĩa là hắn khinh thị bất cứ đối thủ nào.
Sau lưng của hắn truyền đến cảnh giác, đáng tiếc không đợi hắn kịp phản ứng, mũi kiếm đã phá vỡ hộ minh kình của hắn, đâm thẳng vào sau lưng.
Nhưng khi Mộc Hòe cho rằng đã đắc thủ lại phát hiện kiếm trong tay mình lại không cắm vào trng người La Bá Thiên, mà phát ra một tiếng ‘Đinh’, rốt cuộc cũng không thể tiến thêm được nữa.
Rất hiển nhiên, La Bá Thiên có mang vệ giáp cao giai, bằng không bằng vào huyền khí tứ giai của hắn, sao lại không thể đâm xuyên vào được.
Mộc Hòe không đắc thủ, lập tức liền muốn thối lui.
La Bá Thiên sao có thể để hắn dễ ràng rời đi như thế.
Hắn trở tay cầm kiếm, chém ra liên tục mấy chục kiếm, mỗi một kiếm đều mang theo linh lực cường đại, từng đợt vầng sáng màu vàng đất tản ra màu sắc rực rỡ.
Đinh đương đinh đương!
Mộc Hòe toàn lực đón đỡ, nhưng La Bá Thiên mỗi một kiếm đều cực kỳ đáng sợ, mỗi một kiếm đều như có cự lực ngàn cân đè xuống, khiến hổ khẩu hắn rách tả tơi, máu tươi mãnh liệt tung tóe.
Cuối cùng, Thanh Vân Kiếm trong tay hắn cũng không chịu nổi uy lực của Cự Kiếm, liền bị chém đứt.
Mộc Ân tháy Mộc Hòe bị thương, huyền khí lại hư hao liền kinh hô một tiếng:
– Sư đệ, ta đến giúp ngươi!
Dứt lời, trong tay hắn nhiều hơn một cây huyền côn, lăng không đập tới La Bá Thiên, hy vọng tách La Bá Thiên ra.
Đáng tiếc, lão giả của Trọng Kiếm Môn kia liền xuất hiện, một tay nắm huyền côn Mộc Ân đập tới vào tay, trên mặt phát ra nụ cười âm hiểm:
– Ở đây không có phần của ngươi!
Dứt lời, hắn dùng lực hất lên, Mộc Ân mang theo huyền côn bị vứt bay ra xa.
Cao giai Vương cấp không chịu nổi một kích, lão giả này là cao thủ Địa Hoàng giai.
Bên kia, trong tay Mộc Hòe lại có thêm một thanh kiếm, chỉ là hắn đối mặt với công kích bá đạo của La Bá Thiên khiến thân lâm vào hiểm cảnh.
Ngay khi Mộc Hòe sắp bị Cự Kiếm chặn ngang chém giết, bọn người Tiêu Tùng Lâm rốt cục cũng đuổi tới.
– Đã đủ rồi tiểu bối, thực có can đảm dám giết đồ đệ của ta, ngươi đừng hòng rời khỏi Tử Thiên Tông!
Tiêu Tùng Lâm hét lớn một tiếng, theo tay vung lên liền dẫn Mộc Hòe sắp bị chém ngang sang một bên.
La Bá Thiên cũng không tiếp tục truy kích, lão giả kia cũng lui trở về bên người La Bá Thiên, cùng lúc đó, dưới nhã các liền có vài đạo thân ảnh bay ra bảo hộ La Bá Thiên vào trong.
Sáu người này đều là trưởng lão Trọng Kiếm Môn đi theo La Bá Thiên đến Tử Thiên Tông đề thân nhân, kỳ thực chính là để bảo hộ an nguy cho La Bá Thiên.
Năm người có trung giai đến cao giai Vương cấp không đều, có một người giống như lão giả kia, đều là Địa Hoàng giai.
Bởi vậy có thể thấy được Trọng Kiếm Môn đối với La Bá Thiên coi trọng cỡ nào.
Tùy thân cũng mang theo năm tên Vương cấp, càng có hai gã Địa Hoàng thực lực mạnh mẽ, cổ thực lực này đủ sức khinh thường quần hùng rồi.
– Sư phó, ngươi đừng nhúng tay, để ta tiêu diệt tên tiểu xúc sanh kia.
Mộc Hòe bi phẫn nói.
– Ha ha, lão cẩu, ngươi có bản lĩnh đó sao?
La Bá Thiên hai tay ôm trước ngực thập phần khinh miệt phản bác nói.
– Ngươi lui ra.
Tiêu Tùng Lâm trừng mắt liếc Mộc Hòe nói.
Mộc Hòe nắm thật chặt hai đấm, không dám vi phạm ý tứ của Tiêu Tùng Lâm, lui về bên người Tiêu Tùng Lâm.
Lúc này, đám người Vân Hùng cũng nhanh chóng bay tới.
Trong lúc nhất thời, trên không Tử Thiên Tông đã tụ tập không ít cường giả.
– Vân tông chủ, đây chính là đạo đãi khách của Tử Thiên Tông các ngươi sao?
La Bá Thiên mỉa mai nhìn Vân Hùng hỏi.
Ánh mắt cuồng vọng kia tựa hồ cũng không để tông chủ như Vân Hùng vào mắt, thật không biết là hắn ở trong Trọng Kiếm Môn dưỡng thành tính cách như vậy, hay là thật sự có tiền vốn để hung hăng càn quấy nữa, nơi này dù sao cũng là địa bàn Tử Thiên Tông ah!
Vân Hùng có chút nhíu mày đáp:
– La thiếu chủ, chúng ta đã đáp ứng yêu cầu của các ngươi, nhưng người vì sao lại bắt một đệ tử trên Mộc Kỳ Phong đi? Chẳng lẽ La thiếu chủ đổi ý rồi sao?
– Mau thả người ra đi, miễn cho hòa khí hai tông bị tổng thương.
Hứa Kiếm Nam ở bên cạnh khuyên.
La Bá Thiên cười lạnh nói:
– Việc này ta đang muốn thương lượng với Vân tông chủ đây.
Nói đến đây hắn dừng một chút, lại nói tiếp:
– Sư muội Mộc Kỳ Phong kia coi như là thị nữ hồi môn của Vân tiểu thư đi, có thể trở thành tông chủ phu nhân tương lai của Trọng Kiếm Môn ta, không có thị nữ hồi môn sao được, huống hồ ngày sau Vân tiểu thư đến Trọng Kiếm Môn ta, cũng cần một người quen để làm bạn mà!
– Hỗn đãn, tiểu thư của chúng ta có thể gả cho ngươi đã là vinh hạnh của ngươi, rõ ràng còn yêu cầu của hồi môn, đừng nghĩ Trọng Kiếm Môn các ngươi thực lực mạnh liền có thể lấy thế đè người, nơi này là Tử Thiên Tông không phải Trọng Kiếm Môn các ngươi.
Phong chủ chư phong đều bị lời của La Bá Thiên chọc cho tức giận, Cát Chân của Hắc Nham Phong gần đây hòa khí nhất rõ ràng đứng ra đầu tiền mắng.
Ở đây đều là phong chủ chư phong, ai cũng không hy vọng phụ thuộc vào Trọng Kiếm Môn, nhưng tình thế bức bách khiến bọn hắn không thể không đồng ý. Nhưng hiện giờ La Bá Thiên quá tự cao tự đại, rõ ràng đồng thời muốn từ Tử Thiên Tông bọn hắn mang đi nhị nữ.
Vân Mộng Kỳ là gả đi còn nói được, nhưng Cát Bối Hân cũng không có quan hệ gì ah, La Bá Thiên này rõ ràng còn muốn tiện nghi mua một tặng một, ai mà cũng khó nuốt nổi cơn giận này a.
Cát Thực vừa mắng xong chỉ cảm thấy một cổ khí thế cường đại lập tức ép về phía hắn.
– Coi chừng!
Tiêu Tùng Lâm phản ứng nhanh nhất, đang muốn giúp Cát Thực ngăn lại, đáng tiếc vẫn muộn!
PHỐC!
Cát Thực ngực giống như bị trọng kích, cả người bị đánh cho bay ngược ra ngoài, một ngụm máu tươi nghịch phun ra.
– Ai dám mở miệng bữa bãi, đừng trách ta không khách khí.
Lão giả của Trọng Kiếm Môn kia âm trầm nói.
Vừa rồi đúng là khí thế hắn phát ra đã chấn cho Cát Thực tổn thương.
– Hảo hảo… Không nghĩ tới Trọng Kiếm Môn các ngươi lại khinh người quá đáng như thế, để ta tới lĩnh giáo cao chiêu của các hạ đi!
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lăng Tiếu - Quyển 8 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 08/06/2019 11:29 (GMT+7) |