– Bái kiến chư vị đồng đạo.
Độc Hạt Tử vẫn nho nhã lễ độ như trước chắp tay nói với mọi người.
– Độc Hạt Tử, mau lấy giải dược ra, bằng không thì lão phu không để yên cho ngươi đâu.
Một gã Địa Hoàng Âu Dương gia phẫn nộ quát Độc Hạt Tử.
Một gã Địa Hoàng Đường gia cũng nói:
– Lão độc vật, hôm nay sắp xuất phát, chẳng lẽ muốn khai chiến với chúng ta sao, mau lấy giải dược ra đây.
Nam Cung Liệt tiến lên một bước, một cổ hỏa diệu hào quang cường hãn lóe lên, hắn lạnh lùng nói:
– Lấy giải dược ra!
Nam Cung Liệt mặc dù không dẫn theo nhân mã Liệt Hỏa dong binh đoàn, nhưng hắn trở thành người cầm đầu của những tán tu và dong binh này, tự nhiên phải xuất đầu cho bọn hắn.
– Chư vị cần gì tức giận, chỉ độc khí thôi mà cũng không chịu được, tiến đến Cổ Thành chẳng khác gì chịu chết, không bằng lưu ở đây sống tốt thêm vài năm.
Độc Hạt Tử không chút tức giận đáp, tựa hồ không sợ tất cả mọi người.
– Ngươi là đang tìm chết!
Nam Cung Liệt nhíu mày quát to một tiếng, một quyền mang theo hỏa thế cường liệt đánh tới Độc Hạt Tử.
– Muốn đánh nhau phải không, Cuồng Đạo Nhân ta phụng bồi!
Một tiếng thét cũng từ không xa truyền đến, một chân ảnh màu vàng đất giẫm xuống Nam Cung Liệt.
Nam Cung Liệt không thể không cải biến thế công, hỏa quyền cùng hoàng thối ảnh đối oanh cùng một chỗ.
Ầm ầm!
Hai cổ khí thế cường hãn đụng vào nhau, phát ra tiếng bạo tác điếc cả tai.
– Liệt Hoàng thật danh bất hư truyền, đón thêm ta một chưởng.
Thanh âm trên không trung lần nữa truyền ra, một chưởng ấn màu vàng cực lớn như một tòa núi cao áp xuống Nam Cung Liệt ở bên dưới.
– Hừ, chả lẽ lại sợ ngươi!
Nam Cung Liệt hừ lạnh một tiếng, cả người như mũi tên thoát dây bắn lên, một cự quyền nóng rực như Hỏa Long gào thét hung hăng đụng vào núi cao kia.
Lại một lần nữa phát ra tiếng nổ tung kinh người, mọi người bên dưới đều nhao nhao tránh ra xa.
Nam Cung Liệt cùng người nọ xa xa tương vọng, trong mắt của hắn tràn đầy vẻ đạm mạc nói:
– Cuồng Đạo Nhân, đừng cho là ta thực không dám giết ngươi.
Người đến đúng là Cuồng Đạo Nhân, hắn cầm trong tay đạo phật, thân mang trường kiếm, tay áo bồng bềnh, có vài phần hương vị xuất trần nói không nên lời.
– Liệt Hoàng khẩu khí thật lớn, cho dù ngươi có thể giết ta, ngươi cũng phải trả một cái giá thảm trọng, không tin ngươi có thể thử xem.
Cuồng Đạo Nhân không sợ cùng Nam Cung Liệt đối mắt nói.
– Cuồng đạo huynh xuống đây đi, cần gì khó dễ với Nam Cung huynh chứ.
Độc Hạt Tử đong đưa hắc phiến nói ra.
– Độc Hạt Tử, nếu không lấy ra giải độc, chúng ta tất sẽ cùng ngươi không chết không ngớt!
Đường gia Địa Hoàng tiến lên trước một bước quát.
Sau đó ba nhà khác đều đứng ra một vị Địa Hoàng, tạo thành xu thế vây quanh lấy Độc Hạt Tử.
– Ỷ vào nhiều người khi dễ ít người ah!
Cuồng Đạo Nhân nhanh chóng đáp xuống trước mặt Độc Hạt Tử quát lên với người tứ đại thế gia.
Trong lúc nhất thời, hiện trường liền lộ ra hào khí giương cung bạt kiếm.
Người Ma Ảnh Môn và Thần Đạo Minh đều lộ ra vẻ đùa giỡn, cũng không có ý mở miệng ngăn cản.
Ngay khi mấy người muốn động thủ thì một gã trẻ tuổi tiến lên trước vài bước thản nhiên nói:
– Mấy vị không cần như thế, giờ đã sắp xuất phát, mọi chuyện dĩ hòa vi quý, Độc Hoàng huynh giúp bọn hắn giải độc đi.
Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều đưa mắt nhìn tới người nói chuyện.
Rốt cuộc là vị cao nhân nào đi ra giảng hòa thế?
Không ngờ, bọn hắn trông thấy lại là tên thanh niên mới hai mươi kia, khiến trong mắt bọn họ tràn đầy ý khinh thường cực độ.
Người trẻ tuổi này không phải Lăng Tiếu thì còn ai nữa?
– Ở đây không có chuyện cho tiểu bối ngươi, mau cút đi!
Âu Dương gia Địa Hoàng khó chịu quát lên với Lăng Tiếu.
Chuyện của lục đại Hoàng cấp, nào đến phiên một tên Vương cấp nho nhỏ lên tiếng, quả nhiên là không biết tự lượng sức mình.
– Nếu Lăng huynh đã lên tiếng, ta tự nhiên tòng mệnh.
Độc Hạt Tử chắp tay nói với Lăng Tiếu.
Ngay sau đó, Độc Hạt Tử mở miệng rộng hít sâu một hơi, trên người những Vương cấp trúng độc kia đều hiện lên vài tia hắc khí nhanh chóng bay vào trong miệng hắn.
Sau khi những hắc khí kia rời thế, thống khổ của những Vương cấp kia liền được giải trừ.
Mọi người đều khó hiểu nhìn Độc Hạt Tử, hắn rõ ràng nghe người trẻ tuổi kia sai sử?
Nam Cung Liệt ở không xa ánh mắt nhìn về phía Lăng Tiếu càng trở nên phức tạp hơn. Hắn phảng phất như không nhìn thấu Lăng Tiếu rốt cuộc có lai lịch ra sao, chẳng lẽ thật sự là đệ tử của bát phẩm tông môn Tử Thiên Tông sao?
– Đều cút đi cho bổn đại gia!
Cuồng Đạo Nhân quát to một tiếng với Địa Hoàng của tứ đại gia, tiếp theo đi đến bên người Lăng Tiếu vừa cười nói:
– Lăng huynh từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ?
Nụ cười kia của hắn nhiều thêm vài phần nịnh nót, hoàn toàn không có khí diễm ngông cuồng hung hăng càn quấy đến cực điểm như vừa rồi.
Độc Hạt Tử cũng đi tới trước mặt Lăng Tiếu, liếc qua Thải Hà Nguyệt xinh đẹp không gì sánh được bên người Lăng Tiếu cười nói:
– Lăng huynh thật sự có phúc khí thật tốt, thật sự khiến lão đệ ước ao.
– Dùng phong thái của Độc Hoàng huynh, không biết sẽ có bao nhiêu giai lệ vây quanh, cần gì phải hâm mộ chứ.
Lăng Tiếu đáp, tiếp theo lại chỉ vào Huyền Diệu và Ma Đế giới thiệu nói:
– Hắn là tiểu đệ thần côn ta mới thu, đây là người hầu của ta Triệu quản gia, khi hành động các ngươi phải chú ý chăm sóc họ nhiều một chút.
Quỷ Bà Yêu Công, Độc Hạt Tử và Cuồng Đạo Nhân đều nhìn về phía Huyền Diệu và Ma Đế.
Khi thấy Huyền Diệu chỉ là vừa tấn Vương giai, bọn hắn đều lộ ra vẻ khinh thường, nhưng khi nhìn tới Ma Đế thần sắc đều trở nên giật mình.
Ma Đế thật sự khinh thường liếc bọn hắn một cái liền không để ý đến nữa.
– Người hầu trung giai Địa Hoàng?
Bốn người bọn họ đều toát ra nghi vấn này, trong nội tâm như nhấc lên sóng to gió lớn.
Bốn người bọn họ đều tưởng lầm Lăng Tiếu là Thiên Diện Thư Sinh, Thiên Diện Thư Sinh thực lực vốn tương tự bọn họ, nhưng hôm nay thấy Lăng Tiếu chỉ có tu vị Vương cấp, đều cảm thấy Thiên Diện Thư Sinh đã sớm hơn bọn họ một bước tiến vào bán tôn giai, lại có lục giai Giao Long làm bạn, vậy nên mới khiến bọn hắn cực kỳ cố kỵ Lăng Tiếu. Hôm nay lại thấy Lăng Tiếu rõ ràng mang theo người hầu trung giai Địa Hoàng, lúc này khiến bọn hắn càng thêm tin tưởng Thiên Diện Thư Sinh đã bước chân vào cảnh giới bán tôn giai, bằng không sao có thể nhận lấy người hầu cường hãn bực này chứ.
Bọn hắn hiện giờ đều càng thêm kiêng kỵ đối với Lăng Tiếu.
Không chỉ bốn người bọn họ, mà ngay cả bốn cổ thế lực ở một bên đều cảm thấy cực kỳ hiếu kỳ về thân phận Lăng Tiếu.
Người trẻ tuổi này là ai, rõ ràng có thể khiến tứ đại ác nhân nịnh nọt cung kính hắn như thế, chỉ sợ là tôn giai đại năng mới có lực uy hiếp như vậy a.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lăng Tiếu - Quyển 7 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 31/05/2019 03:29 (GMT+7) |