Nhiệm vụ này lúc đó cơ hồ khiến cả Nam Hoang khiếp sợ.
Giải thưởng lớn như vậy, quả thực là ngàn năm hiếm thấy.
500 vạn thượng phẩm huyền tinh này cũng sánh được với một trung hạ phẩm tinh quáng cỡ nhỏ rồi.
Ở Nam Hoang vốn không có thế lực nào có thể lấy ra số lượng lớn như thế cả, chỉ sợ mấy thế lực lớn cộng lại mới có thể.
Lúc ấy Nam Cung Liệt thân là đệ nhất dong binh hoàng liền nhận lấy nhiệm vụ này.
Đáng tiếc, mười lăm năm qua đi lại không tìm thấy chút dấu vết nào cả.
Nơi duy nhất cảm thấy có khả năng tồn tại là Cổ Thành, nhưng hắn lại không dám đặt chân.
Hôm nay xảo ngộ thấy Lăng Tiếu rõ ràng muốn tiến vào Cổ Thành, cho nên Nam Cung Liệt mới động ý niệm cùng đi vào.
Đương nhiên, hắn sẽ không mang tính mạng mình ra đùa giỡn, hắn phải hiểu rõ Lăng Tiếu có nắm chắc có thể vào rồi ra được không, bằng không hắn tuyệt đối không dấng thân vào nguy hiểm.
Ngay khi hai người đang bắt chuyện thì một tiếng nổ tung kinh thiên chân vang phía chân trời.
Hai người thần sắc biến đổi, Thiết Chân Dũng nói:
– Chẳng lẽ có linh thú tập kích sao?
Dứt lời, hắn liền bay về phía bộ lạc, Nam Cung Liệt từ sau nhanh chóng đuổi kịp.
Lúc này, phòng để cho bọn người Lăng Tiếu nghỉ ngơi đã nổ thành bột mịn, các đại thụ chung quanh đều sơ xác, người trong một tí gian phòng gần đó cũng bị dọa cho phải chạy ra ngoài.
Cao thủ trong Thiết Lặc bộ lạc liền vây chỗ này lại.
Bọn hắn đều không hiểu ra sao nhìn vào nơi nổ tung kia, thần sắc cực kỳ ngưng trọng.
Bọn họ cũng đều biết đây chính là chỗ nghỉ ngơi của khách quý Thiết Lặc Vương, nếu khách quý bên trong ở địa bàn bọn hắn xảy ra chuyện gì, bọn hắn thật sự sẽ vô cùng xấu hổ.
Huyền Diệu không biết từ một góc nào xông ra, nhìn căn phòng Lăng Tiếu ở tặc lưỡi nói:
– Tên này đến cùng đang làm gì, chẳng lẽ luyện đan cũng sẽ gây tai nạn chết người sao?
Sưu sưu!
Hai đạo nhân ảnh rất nhanh đáp xuống.
Những tộc nhân Thiết Lặc kia liền thi lễ với Thiết Chân Dũng.
Bọn hắn dùng man ngữ oa lạp một hồi, không biết là nói gì với nhau.
– Bọn hắn nói vụ nổ tung này là vô duyên vô cớ sinh ra.
Thiết Chân Dũng nói với Huyền Diệu.
Huyền Diệu xấu hổ cười nói:
– Có thể là huynh đệ kia của ta ở bên trong luyện đan, luyện lấy luyện lấy liền phát nổ, hai vị tiền bối nên biết trò luyện đan này rất nguy hiểm, ta đã khuyên hắn rồi, trò nguy hiểm này vẫn ít nên chơi thì tốt hơn, giờ ngay cả phòng của quý tộccũng phát nổ, ta thay tên huynh đệ ma quỷ kia xin lỗi.
Thiết Chân Dũng và Nam Cung Liệt nghe xong đều lộ ra vẻ kinh ngạc.
Nam Cung Liệt hỏi:
– Lăng tiểu huynh đệ còn là Luyện dược sư?
– Cái này… Hẳn là Luyện dược sư vô lưu a, chỉ có điều Cổ Ba đại sư từng muốn thu hắn làm đồ đệ, huynh đệ kia của ta lại không chịu tiếp nhận, tự mình lục lọi như thế đã rất tốt rồi.
Huyền Diệu đáp.
– Ha ha, chỉ là không biết Lăng tiểu huynh đệ luyện chế là đan dược mấy phẩm, rõ ràng tạo thành động tĩnh lớn như vậy.
Nam Cung Liệt khẽ cười nói.
Tiếp theo, từ trong căn phòng hủy hoại kia truyền ra từng đợt hương vị đan dược nồng đậm.
Mọi người chung quanh đều bị mùi thơm này hấp dẫn khiến nước miếng ướt sũng.
– Thật là thơm, thật muốn ăn ah!
Huyền Diệu nhẹ lau nước miếng nơi khóe miệng nói.
– Cái này… Đây là đan dược gì? Rõ ràng khiến ta sinh lòng muốn ăn.
Thiết Chân Dũng vuốt mũi kinh ngạc nói.
Nam Cung Liệt cũng lộ ra vẻ khác thường, hắn suy đoán nói.
– Tam, Tứ phẩm đan dược không có dược tính lớn như thế, cái này… Đây là hương vị của đan hương, chẳng lẽ là Ngũ phẩm đan dược?
Đan dược chia làm thập phẩm, nhất nhị giai chỉ có thể coi là đan dược không nhập lưu, đan dược đạt đến tam giai được xưng là ‘Phẩm’ đan dược, dược tính của nó đã có đủ danh xưng của linh đan diệu dược rồi, Tứ phẩm đan dược phẩm giai nâng cao một bước, dược tính nhất định sẽ càng thêm nồng đậm, dược hiệu càng thêm rõ rệt, đan dược phẩm giai càng cao khẳng định càng thêm bất phàm.
Mà chỉ có đan dược đạt đến ngoài Ngũ phẩm mới bắt đầu xuất hiện đan hương, đan hương cũng không phải là chỉ vị thuốc của đan dược, mà là một loại hương vị khiến nhân loại hoặc linh thú đều sinh ra dục vọng muốn ăn mãnh liệt.
Nhìn qua thần sắc, mọi người Nam Cung Liệt mới suy đoán cái này có thể là vị đan hương mà Ngũ phẩm đan dược phát ra.
Ngay khi mọi người đang nghi hoặc thì mũi đan hương kia liền gián đoạn.
Hai đạo nhân ảnh từ trong phế tích đi ra.
Đúng là Lăng Tiếu vẫn một mực luyện đan, Ma Đế cũng đi theo phía sau hắn nửa bước.
Lăng Tiếu lúc này lộ ra cực kỳ chật vật, đầu tóc tán loạn không chịu nổi, quần áo trên thân xuất hiện nhiều chỗ tổn hại, lộ ra không ít cơ bắp thuần trắng như thiếu nữ bên trong.
Quần áo Ma Đế cũng có vài phần tổn hại, bất quá chỉnh thể coi như hoàn hảo.
Lăng Tiếu vừa mới xuất hiện, lập tức liền gãi cái ót cười khan nói.
– Thật sự là xin lỗi các vị, quấy rầy mộng đẹp của mọi người, Lăng Tiếu thật sự xấu hổ a!
Thiết Chân Dũng thấy Lăng Tiếu xuất hiện liền phất tay với thủ hạ, bảo họ rời đi.
– Ta nói huynh đệ, không việc gì đừng chơi trò nguy hiểm này vi huynh cũng không muốn người tóc đen tiễn đưa người tóc đen đâu.
Huyền Diệu Lăng Tiếu trêu ghẹo nói.
Lăng Tiếu ra vẻ cho Huyền Diệu một cước nói:
– Cút sang một bên cho ta.
Nam Cung Liệt cười nói:
– Không nghĩ tới Lăng tiểu huynh đệ còn là một vị luyện đan đại sư, quả nhiên là thất kính.
Thiết Chân Dũng từ bên cạnh nhiệt tình nói:
– Đúng vậy, tiểu huynh đệ thật sự chân nhân bất lộ tướng ah, tuổi còn trẻ đã có cảnh giới luyện đan như thế, quả nhiên thật đáng mừng.
Lăng Tiếu có chút không có ý tứ nói:
– Hai vị tiền bối cất nhắc rồi, các ngươi có thể đợi ta rửa mặt chút lại hỏi tội không, hình dáng này của ta cũng không tiện gặp người…
Lăng Tiếu trong nội tâm hối hận, hắn vốn tưởng rằng dựa vào cấm chế mình bố trí có thể khắc chế ảnh hưởng của tạc lô. Nhưng hắn hoàn toàn không nghĩ tới năng lượng sau khi Ngũ phẩm đan dược Ngưng Hình lại lớn như thế, không chỉ phá hủy hết cấm chế mà hắn bố trí, mà thiếu chút nữa đã lấy luôn cái mạng nhỏ của hắn.
Nếu không phải hắn tu luyện cổ hoàng thần công, một thân mình đồng da sắt, chỉ sợ đã sớm xuống dưới gặp Diêm Vương rồi.
Thiết Chân Dũng phân phó hạ nhân mang đồ tới cho Lăng Tiếu, thay đổi chỗ ở, lạ bảo người phục thị Lăng Tiếu tắm rửa thay quần áo.
Đợi khi Lăng Tiếu lần nữa xuất hiện trong màn trướng của Thiết Chân Dũng thì cũng đến sáng sớm rồi.
Lúc này trong màn trướng không chỉ có mấy người bọn họ, còn có mấy man nhân trung lão niên cùng với hai nữ tử mỹ mạo.
Sau khi Lăng Tiếu đi vào liền trở thành tiêu điểm của mọi người.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lăng Tiếu - Quyển 7 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 31/05/2019 03:29 (GMT+7) |