… Bạn đang đọc truyện Lăng Tiếu – Quyển 4 tại nguồn: http://truyensextv.moe/lang-tieu-quyen-4-full/
Trong tràng kích đấu đã tiến vào giai đoạn sôi nổi, những cao thủ kia đều nhao nhao móc ra đan dược ăn vào, tăng cường thực lực lên.
Người trẻ tuổi mặc vệ giáp kia tựa hồ có chút áp chế không nổi bảy người kia rồi.
Ngay khi hắn do dự có dùng đan dược hay không thì người trẻ tuổi ngoại hình cao lớn cường tráng kia liền mang theo rọng đao gia nhập vào vòng chiến.
– Tranh thủ thời gian quét sạch những tên rác rưởi, cũng tiện cho chúng ta tranh tài một hồi.
Người trẻ tuổi cao lớn kia lựa chọn đứng bên người mang vệ giáp đổ, đấu với bảy tên trẻ tuổi khác đang giết tới.
– Tốt!
Người trẻ tuổi vệ giáp màu đỏ lên tiếng, đẩy mạnh công kích.
Hai gã trung giai Linh Sư đấu với bảy tên đê giai Linh Sư, rất nhanh liền quyết ra thắng bại.
Bảy tên đê giai Linh Sư kia đều bị hai người quét ngang.
Người trẻ tuổi vệ giáp đỏ tiêu hao quá nhiều, vừa dừng lại đã lập tức móc ra đan dược ăn vào.
Đúng lúc này, một đạo bóng đen như quỷ mị giống bắt đầu chuyển động.
BA… BA…
Mấy chục chưởng cường hãn mãnh liệt đánh vào phía sau lưng người trẻ tuổi mặc vệ giáp đỏ kia.
PHỐC!
Một đạo máu tươi vẩy ra, người trẻ tuổi vệ giáp đỏ kia liền bay vào trong đám người.
– Hỗn đãn!
Một tiếng gào thét kinh thiên vang lên, một lão giả từ trong bể người xông tới ôm lấy người trẻ tuổi mặc vệ giáp đỏ còn chưa rơi xuống kia.
Lão giả kia không nói hai lời, lập tức móc ra đan dược nhét miệng hắn.
Ai cũng không ngờ được, sẽ có người đánh lén, hơn nữa cơ hội đánh lén còn nắm bắt tương đối chuẩn.
Người đánh lén rõ ràng là thanh niên đội đấu bồng đen vẫn một mực ngồi xếp bằng.
– Hắc Sa Ấn, bọn chuột nhắt tà ác các ngươi rõ ràng đánh thương người Phạm gia ta.
Lão giả ôm người trẻ tuổi mặc vệ giáp màu đỏ bay lên, giận dữ hét lên với người trẻ tuổi đội đấu bồng kia.
Bỗng nhiên, một thủ ảnh màu vàng khổng lồ từ trong đại điện bay ra, nặng nề đập xuống lão giả Phạm gia.
PHỐC!
Lão giả Phạm gia lập tức bị một chưởng nặng nề đập rơi xuống đất.
– Phạm Kỷ lui ra, còn dám quấy nhiễu tranh đoạt, lập giết không tha.
Một thanh âm sâu kín từ trong đại điện truyền ra nói.
Phạm gia lão tử bò dậy, lau đi vết máu nơi khóe miệng, vẻ giận dữ trên mặt biến mất, ngược lại lộ ra vẻ kinh hoảng, cung kính cúi người với đại điện:
– Tạ kim sử đại nhân tha mạng.
Tiếp theo lão giả Phạm gia ôm người trẻ tuổi vệ giáp đỏ kia vội vàng rời khỏi quảng trường.
Lăng Tiếu lại một lần nữa bị kinh hãi.
Vừa rồi lão giả Phạm gia kia rõ ràng là cường giả Vương cấp, nhưng lại bị một chưởng đánh bay.
Xem ra thực lực kim sử kia cũng khủng bố đến cực điểm!
Người trẻ tuổi mang vệ giáp đỏ bị đánh lén trọng thương, ở giữa sân chỉ còn lại bốn gã cao thủ trẻ tuổi.
Cuối cùng hoa rơi vào nhà nào, tất cả đều bằng vào bổn sự.
Giữa sân rộng, ngoại trừ Tế Tự Nữ trên đài cao ra, liền chỉ còn lại bốn gã cao thủ trẻ tuổi trung giai Linh Sư.
Người trẻ tuổi tuấn lãng mặc áo choàng màu vàng chính là cao thủ một đời tuổi trẻ của Phong gia, một trong các đại gia tộc ở Cổ Tế Thành, tên là Phong Hạo, trung giai Linh Sư hai mươi lăm tuổi, so với người trẻ tuổi mặc vệ giáp đỏ trước kia còn phải mạnh hơn vài phần, hắn đột phá đến trung giai Linh Sư sớm hơn Phạm Động Trạch một năm.
Thanh niên cầm trong tay quạt giấy trắng, thần sắc tái nhợt kia gọi là Huyền Diệu, thân phận tạm thời không rõ, chỉ biết là khách nhân mà Đại Tế Tự mời đến, chắc hẳn địa vị cũng không nhỏ, hơn nữa hắn là một gã trung giai Linh Sư trẻ tuổi nhất trên đài, chỉ mới có hai mươi hai tuổi, dùng tuổi nhỏ như vậy đã đạt tới thực lực cường hãn như thế, thiên phú của hắn có thể thấy được lốm đốm.
Người trẻ tuổi cao lớn lão thành kia là cao thủ trẻ tuổi đến từ một đại gia tộc ở thành phụ cận, tên là Lạc Lôi Hổ, mấy ngày nữa mới đầy hai mươi sáu tuổi, cho nên giờ vừa kịp lúc có thể tham gia Tế Tự Nữ tuyển phò mã, nếu lại qua vài ngày nữa, vượt qua hai mươi lăm tuổi vậy thì hắn sẽ mất đi tư cách.
Về phần người trẻ tuổi đội đấu bồng lai lịch không rõ, chỉ biết tên hắn gọi là Ngụy Ảnh, kinh nghiệm chiến đấu có lẽ phi thường phong phú, thập phần am hiểu đánh lén, trước đây Phạm Động Trách thân mang huyền khí phòng ngự vệ giáp nhưng vẫn bị hắn nắm cơ hội một chiêu đánh cho trọng thương, cái này đủ để nói rõ năng lực của hắn.
Lạc Lôi Hổ trước đây cùng Phạm Động Trạch đối phó bảy tên đê giai Linh Sư phi thường bất mãn nhìn hắn nói:
– Loại chuột nhắt đánh lén đả thương người này không xứng cùng bọn ta tranh đoạt Tế Tự Nữ, giờ để ta đánh ngươi ra khỏi tràng.
Dứt lời, Lạc Lôi Hổ đơn thủ đạp một cái, cả người như Mãnh Hổ nhao tới thanh niên đội đấu bồng kia, một quyền như cự thạch vẫn lạc nặng nề đánh tới Ngụy Ảnh.
Ngụy Ảnh đối mặt với Lạc Lôi Hổ đánh tới khinh thường nói:
– Hắc hắc, loại người như trâu điên như ngươi không có tư cách để cho ta xuất hiện.
Hắn cười lạnh một tiếng, rõ ràng đơn quyền đối oanh với Lạc Lôi Hổ.
Oanh!
Hai người dùng lực đấu lực, quyền quyền chạm nhau, chỉ lập tức cả hai liền lui ra.
Lạc Lôi Hổ chỉ lui về phía sau ba bước, mà Ngụy Ảnh thì trọn vẹn lui về phía sau hơn sáu bước.
Uy lực một quyền này đủ để nói rõ nắm đấm của ai mạnh mẽ hơn rồi.
– Chút linh lực ấy cũng dám càn rỡ, bọn chuột nhắt chính là bọn chuột nhắt!
Lạc Lôi Hổ khí thế đại chấn, lần nữa chuẩn bị vận linh lực đánh về phía Ngụy Ảnh.
Ai ngờ, hắn vừa bước ra một bước, cả người đã ngừng lại, nhìn nắm đấm trở nên đen kịt của mình, thần sắc dị thường phẫn nộ nói:
– Ngươi… Ngươi dùng độc?
– Trâu điên chính là trâu điên, đạo lý binh bất yếm trá mà cũng không hiểu sao?
Ngụy Ảnh khinh thường cười lạnh nói.
Lạc Lôi Hổ ngăn chặn cơn giận, lập tức móc ra đan dược muốn ăn vào.
Thế nhưng Ngụy Ảnh căn bản không cho hắn cơ hội này, liên tục đánh ra vài đạo sương mù màu đen bao về phía Lạc Lôi Hổ.
– Quả nhiên là công kích ám thuộc tính.
Huyền Diệu vẫn chưa động thủ kia hơi kinh ngạc một chút, rốt cục bắt đầu động.
Chỉ thấy hắn vung quạt trắng trong tay lên, một vòng sáng chói đánh ra.
Tư!
Hắc bạch linh khí giao thoa vào nhau, hai luồng huyền lực liền cùng biến mất.
Ngụy Ảnh kinh ngạc nhìn Huyền Diệu nói:
– Linh khí quang thuộc tính, ngươi là người của Quang Tinh Điện?
Huyền Diệu mỉm cười một chút, quạt giấy trắng mở ra, mấy tấm nữ sĩ đồ xinh đẹp hiện lên trên giấy, hắn nhẹ ho nhẹ một tiếng nói:
– Các hạ đã đoán sai, ta chỉ là người nhàn vân dã hạc, không dám trèo cao làm môn hạ Quang Tinh Điện, ngược lại các hạ hẳn là môn hạ Ma Ảnh Tông đúng không?
Ngụy Ảnh híp mắt một chút nói:
– Ngươi thực không phải môn hạ Quang Tinh Điện?
– Cái này thật sự trọng yếu như vậy sao?
Huyền Diệu phong khinh vân đạm nói.
– Đã không phải, vậy ngươi đi chết đi!
Ngụy Ảnh thừa dịp Huyền Diệu múa quạt, thân liền như quỷ mị lướt tới Huyền Diệu, song chưởng lại toàn lực đánh ra.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lăng Tiếu - Quyển 4 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 05/05/2019 03:29 (GMT+7) |