Lăng Tiếu điên cuồng hô một tiếng, toàn thân sắp không chịu nổi nhiệt độ nóng chảy.
Đúng lúc này trong thức hải Lăng Tiếu, Thiên Âm Phong Châu tản mát âm phong sát khí âm hàn cực độ, xuyên thấu qua thức hải tiến vào ngũ tạng lục phủ, tứ chi của Lăng Tiếu.
Chỉ một lát toàn thân Lăng Tiếu được bao phủ trong hào quang màu xám đen những nhiệt khí kia dính vào trong âm phong sát khí liền bị bù trừ lẫn nhau, không còn tạo thành chút uy hiếp gì với Lăng Tiếu.
– Đúng vậy, ta làm sao quên Thiên Âm Phong Châu!
Lăng Tiếu vỗ đầu kinh hỷ kêu lên.
Thiên Âm Phong Châu chính là chí bảo âm hàn, nó phát tán tiên thiên âm phong sát khí, tự nhiên có thể đối kháng nhiệt độ cao.
– Xem ra tạm thời không cần chết!
Lăng Tiếu vô cùng hưng phấn nói ra.
Nhiều lần thoát chết, đối với kẻ nào cũng là chuyện vô cùng may mắn.
Nhưng mà Lăng Tiếu vẫn may mắn một chút, kế tiếp hắn không biết thoát ra khỏi nơi này thế nào, hắn còn chưa đạt tới Vương giai, thậm chí ngay cả Linh Sư giai cũng không phải, đây là dưới lòng núi lửa cả ngàn mét, trong đó còn có tầng tầng dung nham ngăn cản, muốn rời khỏi đây còn khó hơn lên trời.
Tiếp tục như vậy, hắn cuối cùng nhất vẫn phải chết không thể nghi ngờ.
Trong lòng núi lửa cực lớn, nhìn thấy dung nham vô tận, nhiệt khí tầng tầng bốc hơi không ngớt, từng đảo hỏa diễm lúc lớn lúc nhỏ, nhiệt độ đáng sợ tới cực điểm.
Trên người một nam tử trần trụi có hào quang bao phủ, hoàn toàn không bị hoàn cảnh chung quanh ảnh hưởng.
Thanh niên này đúng trong góc ở lòng núi, lộ ra thần sắc lo nghĩ.
Thanh niên này này không phải Lăng Tiếu sao?
Hắn hiện tại đang phiền não làm sao thoát ra khỏi núi lửa đấy.
Nếu như tiếp tục như vậy, cho dù hắn không bị dung nham núi lửa hòa tan, cũng sẽ bị chôn sống mà chết.
– Bại gia tử đáng chết, thật sự là hại chết bản thiếu gia rồi!
Lăng Tiếu ảo não lẩm bẩm.
Trong miệng thì hắn trách Hỏa Kỳ Lân, nhưng mà trong lòng của hắn cũng không có bao nhiêu trách cứ, Hỏa Kỳ Lân vẫn theo sau hắn, cũng giúp hắn không ít, nó đưa hắn tới nơi này dù vô tình hay cố ý, chỉ bằng nó lúc trước dùng hào quang bảo vệ hắn, đã biết rõ Hỏa Kỳ Lân căn bản không có ý hại hắn.
Nhưng mà sau đó không biết nó xảy ra chuyện gì, lúc này đột nhiên đánh bay hắn.
Chẳng lẽ bởi vì nói nó vài câu mà nó tức giận sao? Điều này hiển nhiên không thể nào đâu!
Lăng Tiếu nghi hoặc, Hỏa Kỳ Lân có phải tiến giai hay không.
Theo lý thuyết hỏa huyền tinh chính là cực phẩm huyền tinh hỏa hệ, Hỏa Kỳ Lân tuy là thần thú, nhưng mà liên tiếp thôn phệ như vậy cũng chạm tới biên giới đột phá.
– Tính toán, chỉ có thể nhìn bại gia tử nhớ tình cũ hay không.
Lăng Tiếu bất đắc dĩ thầm nghĩ.
Nơi này nửa vời, chung quanh đều là biển lửa, hắn không biết rời đi bằng cách nào, chỉ có chờ Hỏa Kỳ Lân khôi phục thần trí tới tìm hắn, bằng không hắn phải chết rồi.
Nếu như đổi thành người khác ngây ngốc trong hoàn cảnh này lâu, chỉ sợ chỉ có tuyệt vọng chờ chết, mà Lăng Tiếu vĩnh viễn lạc quan, hắn thu liễm tâm thần dùng tu luyện giết thời gian.
Hắn ngồi xuống, quyết định lợi dụng hoàn cảnh tuyệt hảo nơi này tu luyện Kim Cương Ngũ Biến Quyết đệ tam biến “Luyện tạng” tới đại thành.
Đây chính là chí dương chi địa, hỏa độc tung hoành bốn phía, hơn nữa độc tính gấp mười lần bên ngoài, lợi dụng hữu ích, tuyệt đối có thể trong thời gian ngắn tu luyện thành công.
Hắn phục dụng Ngoan Sinh Thảo chỉ qua nửa tháng, dược hiệu còn một thời gian ngắn, không thể lãng phí.
Bốn phía thân thể của Lăng Tiếu có âm phong sát khí bao quanh, những hỏa độc này không thể xâm nhập, cho nên hắn chỉ có thể đưa bàn tay ra ngoài chỗ mong manh nhất của âm phong sát khí, làm ra một lỗ hỏng cho hỏa độc tiến vào.
Quả nhiên hai tay Lăng Tiếu chạm vào làm tiên thiên âm phong sát khí giảm bớt rất nhiều, những hỏa độc này tiến vào.
Phốc phốc!
Hỏa độc vô cùng cương mãnh, vừa mới xâm lấn Lăng Tiếu đã như điện giật, phun máu tươi.
Hắn cố nén đau đớn, lập tức chặn lỗ hỏng lại, phòng ngừa có hỏa độc tiến vào nhiều hơn.
Hỏa độc vừa xâm nhập vào cơ thể đã vô cùng hung mãnh, ngũ tạng lục phủ của Lăng Tiếu suýt nữa bị hòa tan.
May mắn Ngoan Sinh Thảo không hổ là tam giai linh thảo, tốc độ khôi phục cực nhanh.
Hỏa độc làm hư hao chỗ nào, nó sẽ chữa trị chỗ đó, hơn nữa công hiệu của Kim Cương Ngũ Biến Quyết cũng hỗ trợ, tốc độ tu luyện cực nhanh.
Những ngũ tạng lục phủ mỗi lần được chữa trị, càng tỏa ra sinh cơ mạnh hơn ẩn ẩn có dấu hiệu biến thành kim sắc.
Chiếu theo tốc độ này, luyện tạng đại thành có lẽ chỉ là vấn đề thời gian.
Trong núi không ngày tháng, Lăng Tiếu cũng không biết mình tu luyện ở đây bao nhiêu thời gian.
Mỗi một lần tỉnh lại đều là hỏa độc trong người không thể tạo thành phá hư nội tạng của hắn nữa, hắn lại cho hỏa độc vào tiếp.
Trải qua tu luyện nhiều lần như thế, hắn rốt cục ý thức được nội tạng của mình mạnh tới mức không thể tưởng tượng.
Hắn hiện tại phi thường có tự tin, cho dù bị người khác hạ độc cũng không ảnh hưởng quá lớn.
Đệ tam biến luyện tạng đã sắp đạt tới đại thành, chỉ cần tiến hành thêm một lần nữa là đại thành.
Mà một ngày này Lăng Tiếu cảm thấy đã không xa.
Bởi vì mà hắn gom góp tài liệu đã đủ, chỉ cần hắn có thể luyện chế một khỏa Tứ phẩm đan dược, khiến cho nội tạng của mình trọng hóa, như vậy hắn đã đạt tới luyện tạng đại thành, đến lúc đó hắn đạt tới cảnh giới bách độc bất xâm chân chính.
Luyện tạng đại thành, Lăng Tiếu biết rõ hỏa độc nơi này không có ảnh hưởng tới hắn, cho dù hắn không có tiên thiên âm phong sát khí hộ thể, những hỏa độc này không thể ảnh hưởng tới hắn, mấu chốt chính là nhiệt độ nơi này quá dạo người, hắn vẫn không thể triệt hồi tiên thiên âm phong sát khí phòng hộ.
Lăng Tiếu tạm hoãn tu luyện, từ trong không gian giới lấy linh thảo ra nhai.
Những ngày này hắn chỉ có thể dựa vào linh thảo trong không gian giới duy trì năng lượng trong người và tìm nước, bằng không đã sớm chết rồi.
Nghỉ ngơi một lát, Lăng Tiếu lại ngồi xuống lần nữa.
Nhưng mà lần này hắn không còn tu luyện Kim Cương Ngũ Biến Quyết, mà là tu luyện Tam Phân Quy Nguyên Khí.
Chỉ chớp mắt đã qua mấy ngày, Lăng Tiếu đã không thể lại tu luyện.
Bởi vì huyền lực của hắn đạt tới cảnh giới đại viên mãn, bao giờ cần làm chính là hấp thu linh khí chuyển hóa huyền lực, đột phá Linh Sư giai.
Thế nhưng mà Lăng Tiếu biết rõ hôm nay tuyệt đối không phải thời cơ đột phá.
Trong lòng của hắn không bỏ được hoàn cảnh chung quanh, hắn không biết mình có thể kiên trì bao lâu, lại không có biện pháp rời khỏi nơi này, buồn bực muốn chết.
– Bại gia tử đang chết, ngươi ở đâu rồi, mau dẫn lão tử đi ra ngoài!
Tâm tình của Lăng Tiếu tâm phiền muộn gầm rú.
– Trời xanh ah, lão tử không cam lòng cứ như vậy bị vây chết ở đây, bên ngoài còn có nhiều cô bé đang chờ ta sủng hạnh đấy, ta đã chết qua một lần, lúc này ngươi tuyệt đối không thể khiến ta chết lần nữa như vậy được!
Lăng Tiếu không cam lòng hét lê.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lăng Tiếu - Quyển 4 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 05/05/2019 03:29 (GMT+7) |