Điêu Phong hiển nhiên không nghĩ tới Lăng Tiếu lúc này bộc phát ra lực lượng đáng sợ như vậy, hắn và ba bộ phân thân không thể làm gì Lăng Tiếu.
Hắn và phân thân công kích bốn phía, muốn bức Lăng Tiếu dừng lại.
– Đúng là đáng chết, tiểu tử này chẳng lẽ là nuốt đan dược tăng tốc sao!
Điêu Phong thập phần phiền muộn nói thầm.
Cho dù là võ giả nào gặp được đối thủ phong thuộc tính, gặp loại tốc độ này rất khó đấu, một lực lượng công kích cường hãn hiện ra, làm cho người ta khó lòng phòng bị.
Lăng Tiếu hiện tại còn nhanh hơn võ giả phong thuộc tính nhiều, càng khiến người ta sợ hãi, huống chi lực lượng công kích của hắn bá đạo như vậy.
Nhưng mà kiếm quang của hắn chém lên huyết nhân xuất hiện nhiều vết kiếm, máu huyết giảm nhiều.
– Vừa rồi ta còn chưa dùng toàn lực, cho ngươi đắc ý một chút, hiện tại ngươi có thể ngăn cản bao nhiêu công kích chứ!
Lăng Tiếu nói một câu, bộ pháp càng lúc càng nhanh hình thành phong bạo ở đây, tàn sát bừa bãi phiến thiên địa này.
Điêu Phong càng ngày càng có cảm giác vô lực, hắn sinh ra cảm giác không biết làm sao.
Mặc kệ hắn thi triển thực lực thế nào, không làm tổn thương Lăng Tiếu được cũng chẳng là gì cả, ngược lại còn bị phân thân chém không ít kiếm, nếu tiếp tục như vậy ba phân thân sẽ bị hủy diệt.
– Mẹ kiếp, tiểu tử này chẳng lẽ là truyền nhân của Phong Thanh Dương sao, tốc độ nhanh như vậy!
Điêu Phong thầm mắng một câu, hắn cầm hai thanh cốt đao múa loạn, sau đó muốn thu hồi ba huyết nhân về.
Nhưng mà Lăng Tiếu đã biết ý đồ của hắn, cho nên hắn toàn lực đánh thẳng vào một huyết nhân.
Vô số kiếm quang bắn ra xoắn giết huyết nhân này thành vô hình, một giọt máu tươi cũng không còn lại.
– Hỗn đản, ngươi dám diệt phân thân của ta!
Điêu Phong tức giận quát lên.
Một đạo phân thân như vậy ngưng tụ lực lượng vô số năm của hắn, một phân thân tương đương với một phần tư máu huyết của hắn, phân thân bị phá hủy thì hắn bị thương không nhẹ!
Thiên hạ không có khả năng có thuật phân thân hoàn mỹ, đều cùng một nhịp thở với chân thân.
– Hừ, ta không chỉ có muốn tiêu diệt phân thân của ngươi, ngay cả ngươi ta cũng giết.
Lăng Tiếu hừ lạnh một tiếng, lại đuổi giết Điêu Phong.
Công kích của hắn khó lòng ngăn cản.
Điêu Phong toàn diện phòng ngự, nhưng mà hắn vẫn không ngừng bị thương.
– Tiểu tạp chủng ngươi nhớ kỹ cho ta, quát nữa ngươi sẽ trả đủ!
Điêu Phong tức giận mắng một câu, hắn laop qua phía Ba Mạc cùng Lạc Đông Thăng.
– Muốn chạy trốn sao? Không có dễ dàng như vậy!
Lăng Tiếu cười lạnh một tiếng, một đạo hàn băng kình bắn ra bốn phía, đóng băng một tầng băng dày ngăn cản trước mặt của đối thủ.
Lực lượng bổn nguyên chí hàn này khiến người ta phải ghé mắt nhìn.
Lực lượng của Điêu Phong đạt tới Chí Tôn đỉnh phong, tốc độ chạy trốn của hắn cực nhanh, tốc độ tăng lên phi thường đáng sợ, nhưng mà cũng bị hàn khí này đông cứng lại.
Nhưng mà hàn khí này dù lạnh hơn nữa, muốn dựa vào chúng ngăn cản hắn là không thể.
– Xem ra muốn phong tỏa toàn diện không dễ dàng.
Lăng Tiếu nói thầm một tiếng, hắn lại đánh thẳng vào lưng của Điêu Phong.
Ầm ầm!
Thân hình của Điêu Phong lướt tới trước, máu tươi chảy dầm đìa, đồng thời chạy tới trước nhanh như chó nhà có tang, hắn hét lớn:
– Ba Mạc cứu ta!
Mà Ba Mạc đang giao chiến với Lạc Đông Thăng nghe được Điêu Phong kêu to, lập tức ăn cả kinh, hắn thật sự không nghĩ tới là người nào có thể khiến Điêu Phong kêu cứu như vậy.
Trong đầu của hắn hiện ra thân ảnh của Lăng Thái Mông, hắn cảm thấy chỉ có Lăng Thái Mông mới có thực lực bức ép Điêu Phong tới mức sinh tử.
Lạc Đông Thăng cũng nghe được Điêu Phong kêu cứu, cho dù hắn hiện tại đã bị thương không nhẹ, nhưng mà hắn vẫn nghĩ biện pháp ngăn cản Ba Mạc, giúp cho Lăng Tiếu chém Điêu Phong, như vậy bọn họ mới đạt được thắng lợi toàn diện.
Lạc Đông Thăng dùng toàn lực cuối cùng, vô số sóng lửa từ trời giáng xuống ngăn cản Ba Mạc.
Khí thế cuồn cuộn có thể hủy diệt tinh thần, đốt cháy vạn vật.
Ba Mạc cũng hiểu được làm thế nào, hắn cũng không có liều mạng với Lạc Đông Thăng, lập tức bay qua hướng của Điêu Phong.
Kỳ thật trong lòng của hắn vẫn muốn chém Lạc Đông Thăng, bây giờ Lạc Đông Thăng bị thương chính là cơ hội khó có được.
Nhưng mà cho dù hắn giết Lạc Đông Thăng cũng cần có thời gian, cũng không phải là một chiêu hai chiêu là có thể chém đối thủ.
Hắn không thể không lui, trước trợ giúp Điêu Phong một tay sau đó ổn định trận tuyến.
Nhưng mà hắn muốn trợ giúp Điêu Phong lại phát hiện Điêu Phong bị đối thủ đánh một kích, đán rơi trước mặt của hắn.
Đồng thời hắn cũng nhìn thấy Lăng Tiếu đang giết tới, ánh mắt của hắn co rụt lại nói:
– Tại sao là tạp chủng này?
Nói thật hắn ấn tượng với Lăng Tiếu vốn không sâu, nhưng mà sau này hắn tổ hợp với Ảnh Mã, nghe Ảnh Mã lải nhải nhiều nhất chính là Lăng Tiếu, cho nên hắn cũng có ấn tượng sâu với Lăng Tiếu.
Đạt được Hồn tộc truyền thừa. Tiểu tử này còn là dược thần, mặt khác còn có phân thân tàng hình có chiến lực Chí Tôn đỉnh phong!
Lăng Tiếu lăng không chém tới, tính cả Ba Mạc vào trong đó, muốn cùng chém cả Ba Mạc.
– Thật sự là can đảm!
Ba Mạc tức giận quát một tiếng, dùng Khai Thiên Phủ chém thẳng qua phía Lăng Tiếu.
Ba Mạc tu luyện thổ thuộc tính cho nên lực lượng rất lớn, Lăng Tiếu toàn lực đánh ra một kích bị hắn trực tiếp đỡ được, thân thể chỉ lui ra phía sau vài bước mà thôi.
Cùng lúc đó khí tràng trọng lực của hắn bao phủ thần hồn của Lăng Tiếu vào bên trong, mà Lạc Đông Thăng muốn đánh lén phía sau thì tốc độ cũng bị ảnh hưởng nghiêm trọng, hắn chỉ có thể dừng lại, dùng đan dược khôi phục, lại mau chóng phối hợp với phân thân đối chiến!
– Lạc lão ngươi không sao chớ?
Lăng Tiếu cũng đình chỉ tiến công, nhìn qua hướng Lạc Đông Thăng hỏi thăm.
Lạc Đông Thăng lắc lắc đầu nói:
– Ta còn chưa chết được, chúng ta cùng tiến lên, lưu bọn chúng lại.
– Ba Mạc ngươi đối phó tiểu tử khó chơi này đi, ta đối phó Lạc Đông Thăng!
Điêu Phong nuốt đan dược xong, liền nhìn qua Ba Mạc nói một tiếng, muốn ra tay với Lạc Đông Thăng.
– Không bằng ta đối phó ngươi đi!
Giọng nói này từ xa truyền tới, chỉ thấy Lăng Thái Mông tay cầm kim thương cưỡi chân long thần thú bay tới.
Lúc này thần sắc Ba Mạc cùng với Điêu Phong biến đổi lớn.
Lăng Thái Mông gia nhập, không thể nghi ngờ khiến tình thế đại biến, người của bọn họ lâm vào hoàn cảnh xấu.
– Lão tổ, Ảnh Mã bị ngươi tiêu diệt?
Lăng Tiếu nhìn qua Lăng Thái Mông hỏi.
– Hắn thoát đi rất nhanh, nhưng mà hắn muốn khôi phục thần lực không có thời gian trăm năm là không có khả năng!
Lăng Thái Mông lắc đầu đáp.
– Thật sự là đáng tiếc, chúng ta liên thủ chém hai tên này!
Lăng Tiếu nói một tiếng, U Ảnh thần kiếm chém ra một chiêu.
Lạc Đông Thăng cũng ra tay, lực lượng của hắn dù khôi phục sáu thành, nhưng mà vẫn có thể ngăn cản đối thủ.
Lăng Thái Mông múa kim thương và cùng chân long thần thú gia nhập trận doanh.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lăng Tiếu - Quyển 26 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 15/09/2019 11:29 (GMT+7) |