Tiên Vu Hương Mạt đối với Lăng Tiếu quăng đi vẻ si mê nói.
Nàng biết cường đại của Lăng Tiếu, nhưng mà lại không biết nguyên lai Lăng Tiếu cùng loại gia tộc như Viêm tộc cũng có đi lại.
Ở trên Thiên Tước địa vực, Viêm tộc nhưng là áp Man tộc bọn họ một bậc.
Đương nhiên luận đến lực chiến đấu cá nhân lại là khác biệt, chỉ là thế lực chỉnh thể của Viêm tộc xác thật so với Man tộc càng mạnh hơn không ít.
– Ta không phải đã nói với ngươi sao, ta là khách khanh trưởng lão của Dược Minh công hội, sau đó liền biết được Viêm Dương, lấy thân phận của ta nhận thức mấy người đó không coi vào đâu, bây giờ còn không phải là kết giao bằng hữu với Man tộc các ngươi rồi sao?
Lăng Tiếu cười mỉm nói.
Đổi lại là lúc trước hắn có lẽ có chút hư vinh, cảm thấy rất có mặt mũi, bây giờ lại cảm giác được đó cũng không có gì mà khoe khoang.
– Hắc hắc, đúng thế, dũng sĩ mà ta nhìn trúng tự nhiên là lợi hại nhất đấy!
Tiên Vu Hương Mạt lộ ra vài phần đắc ý nói.
Hai người ở đây vừa uống rượu vừa hàn huyên.
Mà người bọn họ chờ cũng rốt cuộc đã chạy đến.
Lăng Tiếu là Thần dược sư, người có thể kinh động đến tự nhiên là nhân vật trọng yếu của Viêm thành rồi.
Người đến là Viêm thành thành chủ Viêm Vô Phương, hắn nhận được tin tức bên trong Viêm thành lại có một vị Thần dược sư mặc áo choàng trưởng lão của Dược Minh công hội xuất hiện chỗ này, vội vàng mang người chạy tới bái phỏng vị Thần dược sư này.
Tuy nói bên trong Viêm tộc bọn họ cũng có Thần dược sư nhưng mà Dược Minh công hội chính là đệ nhất đại thế lực của Thiên vực, trưởng lão của bọn họ đi tới nơi này, Viêm tộc tự nhiên là muốn nghênh đón rồi!
– Không biết vị thần sư này giá lâm, Viêm Vô Phương không có tiếp đón từ xa, còn xin thứ tội!
Viêm Vô Phương ở thật xa đã chắp tay cười nói với Lăng Tiếu.
Người này mặt mũi chính trực, thoạt nhìn mang theo vài phần uy thế bá đạo, có thực lực cao giai Thần Vương.
Ở phía sau hắn còn có hai gã Thần Vương, cũng đều hành lễ đối với Lăng Tiếu.
Lăng Tiếu và Tiên Vu Hương Mạt đều đứng lên, Lăng Tiếu cười nhạt nói:
– Vô Phương thành chủ không nên đa lễ, Lăng Tiếu ta cũng chỉ tiện đường đi qua Viêm Thành, cho nên mới tới ngắm cảnh một chút, không nghĩ lại quấy rầy đến Vô Phương thành chủ, cũng xem là tại hạ đã thất lễ.
Viêm Vô Phương liền nói:
– Không dám không dám, Lăng thần sư có thể giá lâm Viêm Tộc ta là phúc của Viêm Tộc, không biết Lăng thần sư có đến phủ thành chủ một chuyến không, ta rất mong muốn được chiêu đãi Lăng thần sư và vị hiền lệ này!
Lăng Tiếu khách khí đáp:
– Cái này cũng không cần làm phiền Vô Phương thành chủ đâu.
Dừng chút hắn lại nói:
– Không biết Vô Phương thành chủ có thể dẫn kiến một chút không, tại hạ từng có chút giao tình không cạn với Viêm Dương thần sư, hôm nay đi ngang qua nơi này, không đến xem bằng hữu cũ cũng rất băn khoăn ah!
Viêm Vô Phương lập tức hiểu rõ ý của Lăng Tiếu, thì ra người ta là vì Viêm Dương Thần Dược Sư mà đến.
Tính ra thì Viêm Dương là bối phận cháu hắn, nhưng thân phận Viêm Dương còn tôn quý hơn vị thành chủ như hắn nhiều lắm.
– Đã như thế, Lăng thần sư càng lên đến quý phủ của ta, ta sẽ sai người đến tộc địa bẩm báo, tin tưởng Viêm Dương thần sư sẽ đích thân đi ra nghênh đón Lăng thần sư.
Viêm Vô Phương nói.
Lăng Tiếu là Thần Dược Sư, Thần Dược Sư huy chương trước ngực hắn cũng sẽ không giả, Viêm Vô Phương hoàn toàn tin tưởng lời của Lăng Tiếu, đối đãi với Lăng Tiếu cũng đặc biệt khách khí nhiệt tình.
Lăng Tiếu không chịu nổi sự nhiệt tình của Viêm Vô Phương, mà hắn cũng không muốn ở lại đây bị người khác vây xem, vì vậy liền đáp ứng thỉnh cầu của Viêm Vô Phương, cùng hắn tiến đến phủ thành chủ.
Mà Viêm Vô Phương cũng lập tức phái một gã Thần Vương bên người chạy về Viêm Tộc đi bẩm báo chuyện của Lăng Tiếu.
Sau khi đến phủ thành chủ, Viêm Vô Phương lập tức sai người thiết yến khoản đãi Lăng Tiếu, đồng thời còn hỏi một ít chuyện giữa Lăng Tiếu và Viêm Dương.
Lăng Tiếu tự nhiên cũng không giấu giếm, kể lại chuyện quen biết với Viêm Dương ở Dược Minh Công Hội lại một lần.
Viêm Vô Phương trong lòng cũng không nghi kỵ gì nữa, không hề hoài nghi Lăng Tiếu có động cơ bất lương gì không nữa.
Viêm Vô Phương lại nhân cơ hội nhiệt tình chiêu đãi Lăng Tiếu, cùng Lăng Tiếu uống thả cửa trò chuyện vui vẻ, ý định trước kết thiện duyên với Lăng Tiếu đã tính sau.
Nửa ngày trời sau, Viêm Tộc rốt cục cũng có người đến!
Người tới thực sự không phải là Viêm Dương, mà là dòng chính Viêm Tộc bối chữ Vô giống như Viêm Vô Phương, cũng là tộc thúc của Viêm Dương, Viêm Vô Thần.
Viêm Vô Thần là một tồn tại xếp hạng Thiên Thần Vương cấp độ trung đẳng ở Thiên Tước Địa Vực, hắn có thể đại biểu Viêm Dương tới gặp Lăng Tiếu, hiển nhiên cũng thể hiện ra sự coi trọng của Viêm Tộc đối với Lăng Tiếu rồi.
Hiển nhiên ở trong mắt bọn hắn Thần Dược Sư nhiều nhất chỉ là một vị Thần Vương bình thường mà thôi, có một vị Thiên Thần Vương đi ra nghênh đón đã là cực kỳ tôn trọng rồi.
Thái độ của Viêm Vô Thần đối với Lăng Tiếu cũng không được nhiệt tình như Viêm Vô Phương, phảng phất như chỉ qua loa, rất lạnh nhạt hỏi Lăng Tiếu vài câu, lại nói một ít tình huống của Viêm Dương liền dẹp đường hồi phủ, rõ ràng ngay cả mời Lăng Tiếu đến Viêm Tộc bọn hắn làm khách cũng không có.
Tiên Vu Hương Mạt thấy thái độ Viêm Vô Thần như vậy liền thập phần khó chịu, cảm thấy bất bình thay Lăng Tiếu.
Chỉ là Lăng Tiếu lại không thèm để ý đến, dù sao đây là địa bàn đối phương vẫn nên điệu thấp một chút thì hơn.
Viêm Vô Phương ở trong tộc địa vị không cao nên cũng không nói thêm gì.
Lăng Tiếu rất nhanh cáo từ Viêm Vô Phương, mang theo Tiên Vu Hương Mạt vội vàng chạy tới Vạn Thú Sơn Mạch.
Lần này hắn mặc dù không gặp Viêm Dương, nhưng lại biết không lâu trước hắn đã mang theo tộc nhân đến Vạn Thú Sơn Mạch.
Bởi vì Viêm Dương nhìn trúng Thiên Nữ của Vạn Thú Minh, muốn theo đuổi nàng, nếu như hai đại thế lực lớn nhất Thiên Tước Địa Vực liên minh, nhất định sẽ trở thành một đoạn giai thoại.
Lăng Tiếu ngược lại hy vọng Viêm Dương có thể thành công, nói không chừng hắn có thể bắt tay từ trên người Viêm Dương, từ chỗ Thiên Nữ lấy được một khối Thủy Nguyên Thạch, nếu vậy thì chuyến này không tệ rồi!
Chỉ là Thủy Nguyên Thạch đều là vật mà các thế lực lớn phải tranh gianh, sao có thể dễ dàng đạt được như vậy được.
Nhiệt phong từng đợt tiếp từng đợt thổi qua, khiến người cũng không khỏi trở nên có chút nóng nực khó chịu.
Ở dưới loại thời tiết này, bình dân trải qua tương đối gian khổ, thiếu nguồn nước cũng không phải là chuyện dễ chịu gì.
Lăng Tiếu và Tiên Vu Hương Mạt đồng thời đi đường, cũng bị khí tức nóng rực kia ảnh hưởng, hai người đều rất dễ dàng trở nên xúc động, luôn cách chừng một ngày liền tìm một chỗ thâm sơn lão lâm phong lưu khoái hoạt, giảm nhiệt khí một phen.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lăng Tiếu - Quyển 22 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 26/08/2019 11:29 (GMT+7) |