Đây cũng chính là nguyên nhân Lê thị bộ lạc đối với Thác Bạt công chúa đã nguyện nhất định phải có.
Thế nhưng Thác Bạt công chúa sau khi thích Tiên Vu Dã lại thuyết phục tộc trưởng, để nàng và Tiên Vu Dã ở cùng một chỗ.
Những người khác của Thác Bạt bộ lạc vốn đều phản đối, nhưng sau khi tộc trưởng đồng ý với Thác Bạt công chúa thì không còn người nào dám phản đối nữa. Hiển nhiên uy vọng của tộc trưởng mới là chí cao vô thượng, ai dám phản bác bọn hắn chứ.
Lê thị bộ lạc cực kỳ tức giận, nhưng bọn hắn lại không dám khiêu khích uy nghiêm của tộc trưởng, liền chỉ có thể tìm cách khác.
Vì vậy, Lê Đấu liền bắn tiếng, muốn phân cao thấp với Tiên Vu Dã tại dũng sĩ đại hội, xem ai mới là dũng sĩ cường đại nhất trong cùng giai.
Kỳ thật, Lê Đấu chính là muốn mượn cơ hội tiêu diệt Tiên Vu Dã, đến lúc đó Thác Bạt công chúa còn không phải sẽ thuộc về hắn sao?
Không thể không nói dương mưu của Lê Đấu phi thường hữu hiệu, Tiên Vu Dã vì danh tiếng dũng sĩ nên không thể không dự thi!
Tiên Vu Dã trầm giọng đáp:
– Trận chiến này ta không thể tránh, cho dù chết, cũng không thể làm giảm uy danh Tiên Vu bộ lạc, càng không thể phụ một phen tình ý của công chúa đối với ta!
Tiên Vu Dã lời nói chém đinh chặt sắt, cũng không có bất kỳ chỗ trống để thương lượng.
Tiên Vu Tây Túc khẽ thở dài:
– Nếu ngươi có thể sớm trở về trong tộc, Tiên Vu bộ lạc chúng ta sao lại đến nước này, bất kể như thế nào, ngươi cũng phải tận lực bảo trụ tính mạng của mình!
Tiên Vu Dã nhẹ gật gật đầu, ánh mắt nhìn sang một hướng, chỗ đó ngồi một người bộ dáng trẻ tuổi hơn hắn không ít.
Người nọ cũng đang nhìn về phía Tiên Vu Dã, trong mắt lộ ý khiêu khích nồng đậm.
Người này chính là Lê Đấu Lê thị bộ lạc, là một yêu nghiệt trong số Thần Vương trẻ tuổi, vẫn chưa tới ngàn tuổi đã có thực lực trung giai đỉnh phong, trình độ kích hoạt huyết mạch chi lực còn nồng đậm hơn Tiên Vu Dã vài phần.
Trận chiến này Tiên Vu Dã ở vào thế phi thường bất lợi.
Trên luận võ đài, nguyên một đám Man tộc đê giai Thần Vương đang không ngừng đối chiến lấy, lực lượng không ngừng trùng kích khắp nơi.
Nếu không phải có phòng ngự đại trận chỗ che chở thì nơi này đã sớm bị san thành đất bằng rồi!
Từng đợt tiếng hoan hô càng không ngừng phập phồng lấy, nam chiến ý dâng trào, nữ lại thét lên không thôi.
Đều nói Man tộc nhân hung mãnh hiếu chiến, tôn sùng tinh thần dũng sĩ, tràng cảnh náo nhiệt hiện giờ chính là biểu hiện tốt nhất.
Theo từng tràng thi đấu diễn ra, dũng sĩ mạnh nhất cảnh giới đê giai Thần Vương do Thần Vương của Thác Bạt bộ lạc đạt được!
Thác Bạt bộ lạc không hổ là Vương thị bộ lạc, bọn hắn một mực chiếm cứ vị trí chủ đạo Man tộc, những bộ lạc khác tạm thời không cách nào lay động được.
Theo dũng sĩ đê giai Thần Vương được quyết ra, giờ cũng là lúc đến trận quyết đấu giữa dũng sĩ trung giai Thần Vương!
Dũng sĩ trung giai Thần Vương xuất chiến chỉ có mười mấy người, dũng sĩ nào trụ đến cuối cùng chính là người mạnh nhất!
Bởi vì Lê Đấu đã từng đạt được danh tiếng dũng sĩ mạnh nhất, cho nên hắn không cần xuất hiện đầu tiên, mà đến cuối cùng mới có thể ra tràng, phân cao thấp với người giành được thắng lợi liên tiếp.
Cho nên, Tiên Vu Dã nếu muốn phân cao thấp với Lê Đấu, hắn nhất định phải thắng liên tiếp, hơn nữa một mực lưu đến cuối cùng mới được.
Tiên Vu Dã đại biểu cho Tiên Vu bộ lạc, ở trong mắt những bộ lạc khác, bọn hắn chính là tồn tại nhược tiểu nhất, không đáng giá để nhắc tới!
Nhưng Tiên Vu Dã mới vừa lên tràng, lập tức đã liên tiếp đánh bại ba người, lập tức khiến người những bộ lạc khác chú ý!
Lê Đấu híp mắt nhìn Tiên Vu Dã, trong thần sắc lộ ra sát cơ nồng đậm lẩm bẩm nói:
– Nhảy nhót đi, đợi lát nữa ngươi sẽ chết càng quang vinh! Dám đoạt nữ nhân với ta thật là không biết tự lượng sức mình!
– Dũng sĩ Tiên Vu bộ lạc, Thác Bạt Lặc ta đến chiếu cố ngươi!
Một gã trung niên nam tử cường tráng không khác gì Tiên Vu Dã lướt vào luận võ tràng quát.
Thác Bạt Lặc thực lực trung giai Thần Vương hậu kỳ, huyết mạch chi lực cũng không hề yếu hơn Tiên Vu Dã, hắn vừa ra quyền đã là một kích toàn lực, quyền ảnh giống như núi cao đánh tới Tiên Vu Dã.
Man lực, là thể hiện của huyết mạch chi lực Man tộc, lực lượng mỗi một quyền như ngàn vạn quân, tuyệt đối có được lực phá hư cường đại nhất trong đồng bậc.
Tiên Vu Dã hiển nhiên so với trước kia càng thêm trầm ổn, đối mặt một kích đánh đến vẫn không sợ, cũng đáp trả Thác Bạt Lặc một quyền.
Bang bang!
Quyền kình cường đại như va chạm giữa núi cao, vô số hòn đá bắn tung tóe ra, nổi lên một mảnh bụi đất!
Trong chớp mắt, Tiên Vu Dã và Thác Bạt Lặc tiến đã tại trên lôi đài kịch chiến mấy trăm hiệp, hai người nhìn như lực lượng ngang nhau giống như, ai cũng không có chiếm được bình nghi.
Dựa theo mặt ngoài thực lực Thác Bạt Lặc mạnh hơn Tiên Vu Dã vài phần, nhưng Tiên Vu Dã lại có thể đánh ngang tay với Thác Bạt Lặc, cái này đã khiến người Tiên Vu bộ lạc phấn chấn không thôi rồi!
Đã bao nhiêu năm, Tiên Vu bộ lạc bọn hắn chưa từng xuất hiện một dũng sĩ, nếu Tiên Vu Dã có thể cướp lấy một danh xưng dũng sĩ mạnh nhất, đối với Tiên Vu bộ lạc bọn họ mà nói tuyệt đối là một chuyện phi thường vui vẻ.
– Sớm nghe nói Tiên Vu bộ lạc xuất hiện một dũng sĩ không tệ, hôm nay vừa thấy quả nhiên bất phàm, nhưng ngươi còn không phải đối thủ của ta! Bại cho ta!
Thác Bạt Lặc Tiến rống một tiếng, sử xuất ra một kích cường đại nhất của mình.
Chỉ thấy song chưởng hắn tụ một chỗ, song chưởng hợp thành quyền, lâm không nện về phía Tiên Vu Dã, một đạo Man Vương hư ảnh cường đại hiện ra, một cổ Man Hoang chi khí tràn ngập ra, một tòa núi cao cự đại như thiên như từ phía trên đập xuống!
Núi cao như thiên!
Tiên Vu Dã lần đầu cảm nhận được áp lực cực lớn, nếu không đỡ nổi một chiêu này, tuyệt đối sẽ sinh sinh bị đập thành thịt vụn mất.
– Nếu là ta lúc trước, khẳng định không cản được, nhưng… Ta đã lĩnh ngộ được một chút quyền ý tinh túy mà lão đại truyền thụ cho ta, chiêu này có gì đáng sợ chứ!
Tiên Vu Dã thầm nói một câu, tiếp theo hét lớn một tiếng, hai đấm ngưng kình đánh ra.
Quyền kình bàng bạc, mang theo quyền ý cuồn cuộn, uy lực khủng bố không thua thì công kích của cao giai Thần Vương.
Rầm rập!
Tòa núi cao kia bị quyền kình của Tiên Vu Dã trực tiếp đánh nát bấy, vô số nham thạch vẩy ra, nổi lên một hồi tro bụi!
PHỐC!
Thác Bạt Lặc Tiến bị Tiên Vu Dã đánh trúng mấy quyền, phòng ngự trên người hắn trực tiếp bị đánh phá, thân thể như diều đứt dây bay ra xa, máu tươi phiêu tán đầy trời!
Thác Bạt Lặc Tiến bại! Tiên Vu Dã lại chiến thắng!
Người các bộ lạc đều ồ lên!
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lăng Tiếu - Quyển 22 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 26/08/2019 11:29 (GMT+7) |