– Ta đáp…
Phương Bất Nhị lập tức ứng nói.
Chỉ là lời của hắn còn chưa dứt, Hạ Công lại là đánh gãy lời nói của hắn:
– Lăng thần sư, Phương thống lĩnh chỉ là nói lên nghi vấn của hắn, ngươi làm sao quá mức như vậy!
Lúc này Phương Bất Nhị mới bình tĩnh trở lại, thân thể lại là phả ra không ít mồ hôi lạnh, hắn thầm hô:
– Thiếu chút nữa trúng kế của tiểu tử này rồi!
– Hừ, quá phận sao? Thật giống như người nào một mực lớn tiếng muốn phế trừ ta!
Lăng Tiếu cười lạnh nói, tiếp theo lại nói:
– Ta cũng không cần hắn đem chức thống lĩnh bỏ xuống, chỉ cần hắn cho ta 180 gốc Thần thảo, việc này coi như xong, bằng không cái luyện đan như ta sẽ không dễ dàng mà bỏ qua đâu!
– Lời này cứ như vậy đi, Lăng thần sư có thể làm được một lô hai đan liền theo lời hắn mà làm, nếu như làm không được liền phế trừ danh hào của Lăng thần sư!
Lăng Thần không để cho Phương Bất Nhị cự tuyệt lập tức lên tiếng nói.
Lúc này hắn không đánh chó mù đường thì còn đợi khi nào?
Phương Bất Nhị còn có thể nói được cái gì, hắn chỉ là hy vọng Lăng Tiếu thật không có cái khả năng này.
Chỉ tiếc suy nghĩ trong lòng hắn vĩnh viễn đều không thể trở thành sự thật!
Lăng Tiếu cười mà lấy thần tài từ trong tay Cung Đàm Triển nói:
– Đa tạ Cung thần sư, Lăng Tiếu sẽ không để cho ngươi thất vọng!
Hắn một bộ cảm kích, ở trong mắt Cung Đàm Triển lại là tràn đầy vẻ chế nhạo, để gã đặc biệt khó chịu.
Lăng Tiếu lại một lần nữa luyện đan ở trước mặt mọi người.
Không có bất kỳ ngoài ý muốn nào, Lăng Tiếu đem thần đan luyện thành, hơn nữa vẫn là một lô hai khỏa Thần đan.
Nhìn hai khỏa Thần đan còn đang nóng bỏng, phát tán ra hương nồng cùng từng đoàn uân nhân chi khí kia, không ai dám lại nói một chữ ‘Không’ nữa rồi!
Trịnh Xán nhìn hai khỏa Thần đan kia của Lăng Tiếu có chút thất thần, hắn chìm vào trong luyện đan chi thuật mấy vạn năm nhưng mà đến bây giờ lại không bằng một thanh niên chưa tới trăm tuổi, hắn đều đang hoài nghi Lăng Tiếu có phải là một vị Chí tôn dược thần nào chuyển thế hay không.
Bất kể như thế nào hắn từ đầu đến cuối nhìn thủ pháp luyện đan của Lăng Tiếu, phát hiện cái thủ pháp này lại tương tự với một loại thủ pháp luyện đan nào đó thất truyền đã lâu, mà hắn cũng nhìn thấu một tôn Hắc Diệu thần đỉnh cùng với cao giai bổn nguyên thiên hỏa của Lăng Tiếu.
Hắn chắc chắn tài nghệ luyện đan của Lăng Tiếu có thể vượt qua hắn.
Những người khác cũng không thể không đối mặt với cái sự thật này, mà thần sắc của Tề Dương Thái lại là trở nên vô cùng tái nhợt.
– Thật là giang sơn to lớn nhân tài xuất, luyện đan chi thuật của Lăng thần sư ngươi thật là để lão phu mở rộng tầm mắt a!
Trịnh Xán lộ ra ánh mắt bội phục mà tán thưởng nói.
Hắn bây giờ đã đem Lăng Tiếu coi như là người đồng bối để đối đãi rồi, ở trong mắt của hắn đã có thể khẳng định Lăng Tiếu hẳn là lại đoạt thể trọng tu giả, hoặc là chiếm đựa cơ duyên truyền thừa nghịch thiên nào đó.
Bất kể nói như thế nào hắn không có nửa phần ý tứ khi dễ Lăng Tiếu.
Nhớ đến lúc trước hắn có nghe nói có một Thần dược sư còn chưa tới trăm tuổi ở trong Thiên Long môn đản sinh, hắn còn không quá tin tưởng, bây giờ muốn không tin cũng không được.
Lăng Tiếu khiêm tốn nói:
– Trịnh thần sư ngươi quá khen, tiểu tử còn muốn hương ngươi học tập nhiều hơn.
Trịnh Xán thấy Lăng Tiếu khiêm tốn hữu lễ đều cảm thấy tiểu tử này nhìn cũng thuận mắt.
– Vậy có thời gian rảnh ta đến trên phong của ngươi trao đổi với nhau một chút!
Trịnh Xán nói.
Những Luyện dược sư ở chung quanh kia nghe Trịnh Xán nói như thế, mỗi một người đều ném ánh mắt kính nể tới Lăng Tiếu.
Nghĩ tới Thiên Long nào có ai có thể để Trịnh Xán dời tôn gia đi tới trao đổi, chỉ sợ chỉ có một người Lăng Tiếu đi.
– Lăng Tiếu không dám, vẫn là Lăng Tiếu ngày sau đến trên phong của Trịnh thần sư cùng nhau nghiên cứu là tốt rồi!
Lăng Tiếu nói.
Người kính ta một thước, ta kính người một trượng!
Đây là tiêu chuẩn làm người của Lăng Tiếu.
Tiếp theo Lăng Tiếu nhìn về phía Tề Dương Thái nói:
– Tề thần sư, có phải là nên thực hiện lời hứa rồi hay không?
Tề Dương Thái chỉ cảm thấy trước ngực cứng lại, song quyền của hắn nắm chặt mà quát lên:
– Lăng thần sư xin thứ lỗi!
Nói xong hắn cư nhiên không để ý đến mọi người, xoay người rời khỏi.
Lăng Tiếu đối với tên hề xấu xí này căn bản không để ở trong lòng, tùy tiện hắn có ghi hận cũng chả sao.
Khi ánh mắt của Lăng Tiếu rơi vào trên người Phương Bất Nhị, Phương Bất Nhị rất thức thời mà hừ một tiếng:
– Thứ ngươi muốn ở chỗ này!
Nói xong hắn hướng về phái Lăng Tiếu ném đi một cái không gian giới, cũng khẩn cấp rời khỏi chỗ này.
Hắn cũng không muốn nghe đến những lời chế nhạo kia của Lăng Tiếu, ở trong lòng hắn thầm nghĩ:
– Người này chưa diệt trừ sớm muộn sẽ trở thành đại họa tâm phúc!
Phương Bất Nhị đã đem Lăng Tiếu trở thành cái gai trong mắt, rồi, cũng chính là như thế nên hắn muốn đem Lăng Tiếu trừ đi, đến bây giờ lại là chọc phải đại họa vào người.
Lăng Thần ngồi ở trên cao trong lòng vui vẻ nở hoa rồi!
Lăng Tiếu tốn nhiều công phu như vậy, đầu tiên là khiêu chiến với tất cả Thần Vương một đời trẻ tuổi, bây giờ lại đem Thần dược sư của chư phong áp xuống, hoàn toàn là tạo thế vì môn chủ hắn a!
Trong lòng hắn đối với Lăng Tiếu dị thường cảm kích, hắn tin tưởng này sau hắn ở trên điện phát gôn càng có lực đạo rồi, hắn tính toán đem Lăng Tiếu vinh danh thành Nghị sự đường trưởng lão.
Nghị sự đường trưởng lão nhưng là tồn tại quyền cao chức trọng nhất bên trong môn, bọn họ đại biểu tối cao nhất bên trong môn, chỉ có loại Thần Vương cấp bậc Thiên Thần Vương trở lên mới có tư cách nhập tuyển.
Mà trong Lục đại Thần dược sư cũng chỉ có Trịnh Xán cùng Cung Đàm Triển nhập truyển Nghị sự đường, mà nay lấy thực lực của Lăng Tiếu muốn an bài hắn vào hoàn toàn sẽ không có trở ngại gì, chỉ cần Lăng Tiếu vào nghị sự đường, tin tưởng ngày sau có thể chấn nhiếp không ít người a!
– Tốt lắm, ta bây giờ tuyên bố Lăng thần sư là Thủ tịch Thần dược sư!
Lăng Thần lãng thanh nói.
Ai ngờ lúc này Lăng Tiếu lại nói:
– Môn chủ, Thủ tịch Thần dược sư hẳn là Trịnh thần sư mới đúng, ta mặc dù có thể may mắn luyện ra nhiều khỏa thần đan, nhưng mà Trịnh thần sư mới là định hải thần châm của Thiên Long chúng ta, có hắn ở đây Luyện dược sư các phong mới sẽ đoàn kết nhất trí, cố gắng hướng về phía trước tu tập luyện đan thuật, Lăng Tiếu tuổi còn nhỏ, còn cần phải học tập Trịnh Xán trưởng lão rất nhiều, cho nên còn thỉnh môn chủ đêm danh hiệu Thủ tịch Thần dược sư này phong cho Trịnh thần sư mới đúng.
– Cái này sao được!
Trịnh Xán vội vã cự tuyệt nói.
Lăng Tiếu không để cho hắn lại tiếp tục nói:
– Trịnh thần sư ngươi đừng cự tuyệt, luận uy vọng, luận tư cách ngươi đều cao hơn một đoạn so với Lăng Tiếu, ngươi liền chớ đùn đẩy nữa rồi, tin tưởng ý nghĩ của những vị Thần dược sư khác cũng là như vậy đi?
Cung Đàm Triển, Lô Hạ cùng với Phù Viêm lại thế nào dám nữ một chữ không.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lăng Tiếu - Quyển 20 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 16/08/2019 11:29 (GMT+7) |