Đương nhiên, ngồi ở trên hàng ghế chủ trì lại càng là Thành chủ Phạm Quan Trường của Thạch Thiên thành, là một gã trưởng lão ngoại môn của Thanh Nguyệt cung, là người có quyền lực cao nhất ở chỗ này, mà Phá Chú thiên thủy liền nắm giữ ở trong tay hắn.
Phạm Quan Trường một bộ trung niên nho nhã, trái phải đều có người đẹp rót rượu bóp vai.
Hắn nhìn về phía hai người Thiết Lang cùng Liễu Kim Hỉ một cái cười nói:
– Nghe nói lần này các ngươi trở về mang theo một gã tiện dân, chuẩn bị để cho hắn vào Đấu Ngục tràng tê sát một phen?
Thiết Lang hướng về phía Phạm Quan Trường chắp tay nói:
– Thành chủ đại nhân nói đúng rồi, người này rất trẻ tuổi, ta có thể cảm ứng được sinh mệnh kia của hắn cư nhiên chưa vượt qua một trăm, nhưng mà lại có thực lực Thánh Hoàng, đem thủ hạ mãnh tướng Lưu Hắc Đạt của ta đánh bại mà không có bất kỳ thương thế gì, trước đó vài ngày Địa Thứ Long xuất hiện, quáng động bị sập đè chết không ít quáng dân, mà tiểu tử kia lịa có thể bình yên vô sự, còn thừa dịp cứu ra một người, ta khẳng định tiểu tử này có chút thực lực, cho nên để hắn thử một lần, thuận tiện xem giá trị tiềm lực của hắn như thế nào, nếu như thành chủ đại nhân để ý, đem hắn dẫn kiến tới môn hạ của trưởng lão nội cung, chúng ta cũng may mắn dính một chút ánh sáng, nếu như không được vậy thì để hắn chết ở trên Đấu Ngục tràng cũng không vướng bận.
Liễu Kim Hỉ cũng ở một bên nói:
– Không sai, thành chủ đại nhân, người này dù là từ phát phối đất, nhưng mà chỗ đó cũng không thiếu những người thiên tư tốt xuất hiện, hiện tại còn thỉnh đại nhân quan sát nhiều hơn một chút.
Lời của Liễu Kim Hỉ vừa dứt, một người ở đối diện hắn cười nói:
– Xem ra hai vị huynh đệ đối với người nọ rất là coi trọng rồi, không bằng chúng ta đổ một lần, xem hắn có thể vượt thủ hạ Man phong tử kia của ta hay không.
Người này tên là Tất Xa Cao, thân phận giống như Thiết Lang, đều thuộc về thống lĩnh một phương.
Chỉ là Tất Xa Cao luôn luôn nhìn đám người Thiết Lang không thuận mắt, từng vì một danh kỹ nữ mà đại đả xuất thủ, thù này trong trăm năm chưa từng tiêu giảm qua, song phương một mực minh tranh ám đấu, đều muốn đẩy đối phương xuống.
Một gã thân với Tất Xa Cao nói:
– Không sai, nếu Thiết thống lĩnh cùng Liễu thống lĩnh tôn sùng người nọ như vậy, nghĩ đến cũng có chỗ hơn người, không bằng chúng ta đổ một tràng, do thành chủ làm chứng thì như thế nào?
Thần sắc của Thiết Lang cùng Liễu Kim Hỉ có chút khó coi, bọn họ đương nhiên biết lợi hại của Man phong tử.
Phải biết rằng tên kia nhưng là cỗ máy giết người liên tục thắng qua năm mươi tràng, tất cả đối thủ đều bị hắn xé xác.
Bọn họ mặc dù coi trọng Lăng Tiếu nhưng mà chỉ là coi trọng tiền cảnh của hắn, nếu như để cho hắn gặp phải Man phong tử, bọn họ cũng không có nắm chắc.
Bất quá bọn họ cũng là người cần mặt mũi, đều đã nói đến như vậy rồi, phải nghênh đón lấy, trong lòng chỉ là cầu nguyện cho Lăng Tiếu có thể cho bọn họ kinh hỷ.
– Như thế cũng tốt, đến lúc đó bổn thành chủ mời người của các gia tộc đi đến quan khán trợ hứng một chút, hy vọng không nên để bổn thành chủ thất vọng mới tốt.
Phạm Quan Trường nói.
Một gã Thánh Hoàng không tới trăm tuổi, ở chỗ này nhưng là hết sức khó gặp, trong lòng Phạm Quan Trường cũng có chút chờ mong.
Đấu Ngục tràng ở một góc trong thành, chiếm diện tích cực lớn, phần lớn địa phương đều là cung cấp cho khách nhân ngồi quan chiến.
Ở trung tâm tràng có một cái võ tràng dài rộng năm trước thước, võ tràng này nhưng là dùng vật liệu bằng đá khó gặp chế thành, Thánh Hoàng bình thường muốn chấn vỡ đều không có khẳ năng, mà bốn phía võ tràng lại có trận pháp đỉnh cấp bảo hộ, hết thảy công kích đều sẽ không tràn ra bên ngoài.
Đấu Ngục tràng mtooj tháng chỉ sẽ cử hành một lần, nhân tuyển do các phương thế lực đề cử.
Trừ một ít những tiện dân, man dân, thú nhân là tạp nhân cấp thấp ra, cũng sẽ có một ít đệ tử của thế gia vì mài luyện mà tiến vào trong Đấu Ngục tràng này.
Chỉ là những đệ tử của thế gia này dám vào bên trong cũng đều là hạng thiên tài, hy vọng có thể ở trong tê sát tăng cường tâm tính, mài luyện huyền kỹ, khiến cho chiến lực của mình càng thêm cường đại.
Người của Thiên vực đều hiếu chiến, sát lục máu tanh đều là sự tình nhìn quen mắt rồi, cũng sẽ không tồn tại có chỗ gì không ổn.
Đấu Ngục tràng còn chưa bắt đầu, nhưng mà đã công bố rất nhiều người bỉ đấu.
Rất nhiều người đánh bạc không ngừng đối với tên người trên đó chỉ chỉ trỏ trỏ mà đang liên tục thảo luận nên mua ai có thể thắng, ai có thể liên tràng.
– Mau nhìn, Man phong tử kia lại được an bài xuất chiến rồi, lại là năm bồi một, tỉ lệ bồi này thấp a!
– Không nhất định a, hắn đã liên thắng năm mươi tràng, đánh đến cho người khác đều không dám thượng tràng rồi, chỉ sợ là mười bồi một cũng sẽ có người đổ a.
– Di, tên võ si liên thắng bốn mươi tràng cũng thượng tràng, làm sao thoáng cái nhiều hung nhân thượng tràng như vậy.
– Lăng Tiếu này là ai, nghe lên giống như tên của nữ hài tử, lại cũng đến Đấu Ngục tràng, chẳng lẽ là đến chịu chết, tỷ số bồi cư nhiên là một bồi năm, xem ra là gia hỏa đến làm trò.
Giác đấu trong Đấu Ngục tràng sắp bắt đầu, rất nhiều đạt quan quý nhân đến xem sinh tử đấu, công tử tiểu thư liên tục đi vào trong tràng, đều là một bộ hình dáng thích thú bừng bừng.
Lúc này thành chủ Phạm Quan Trường cũng đến.
Bất quá hắn lần này cũng không phải là người đầu lĩnh, ở trước hắn có một đôi thanh niên nam nữ mới là chính chủ.
Nam thần phong tuấn lãng, nữ mỹ diễm cao quý, đi cùng một chỗ xác thật lộ ra vẻ trai tài gái sắc, lộ ra tương đối xứng đôi.
Nam chính là đệ tử nội môn của Thanh Nguyệt cung, tên là Phong Hậu Lâm, còn chưa tới năm trăm tuổi đã đạt tới thực lực Thánh Hoàng, phần thiên phú này bất kể ở đâu cũng coi như là cực kỳ xuất sắc rồi.
Nữ là Trương Liên Hoa là nữ tử của Trương gia đệ nhất đại gia tộc trong Thạch Thiên thành, là tài nữ nổi danh kinh thương, hơn nữa thiên phú cũng không yếu, có nghe nói cũng là ngoại môn đệ tử của Thanh Nguyệt cung, chỉ là sau đó phản hồi về gia tộc cống hiến.
Đấu Ngục tràng này chính là Trương gia cùng với phủ thành chủ và những đại gia tộc khác liên thủ quản lý, mà Trương Liên Hoa thì chính là người quản sự của Đấu Ngục tràng này.
Cho dù Phong Hậu Lâm cùng Trương Liên Hoa chỉ là đệ tử nội ngoại môn của Thanh Nguyệt cung, nhưng mà cũng đủ để cho Phạm Quan Trường để xuống tư thái chào hỏi.
Bởi vì sư phụ của Phong Hậu Lâm nhưng là một gã nội môn trưởng lão bên trong Thanh Nguyệt cung, mà Trương gia ở trong Thạch Thiên thành cũng là tiếng tăm lừng lẫy, Phạm Quan Trường cũng không dám xem thường tư cách này.
– Trương sư muội, ta nghe nói Đấu Ngục tràng này của các ngươi nhưng là hỏa bạo vô cùng, hôm nay đi đến xem quả nhiên là để người kinh ngạc a!
Phong Hậu Lâm nhìn Trương Liên Hoa làm ra một bộ trư ca nói.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lăng Tiếu - Quyển 17 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 01/08/2019 11:29 (GMT+7) |