Thải Hà Nguyệt đặt tên con là Lăng Duyệt, mà ‘Duyệt’ này tương tự chữ ‘Tiếu’ của phụ thân nó, ngay sau phát triển trong vui vẻ, hơn nữa cùng âm với chữ ‘Nguyệt’ của mẫu thân cho nên càng có ý nghĩa.
Đây không phải tên do Lăng Tiếu đặt, mà là phụ thân Lăng Tiếu Lăng Chiến đặt, Mộng Tích Vân đánh nhịp định ra.
Sau kh Lăng Oanh và Lăng Duyệt lần lượt sinh ra, hào khí trong hậu viên biến hóa nhiều.
Nữ nhân là động vật cảm tình, ngay cả Ngọc Liệt Diễm cùng Vũ Mị Nương quanh năm ít ra cửa cũng đi ra chiếu cố hai đứa trẻ, có thể nghĩ hai tiểu tử này được yêu thương bo nhiêu.
Về phần Phượng Lăng Thiên đã trưởng thành, tuy nói vẫn được tổ mẫu và mẫu thân cùng các tiểu nương ưa thích, thế nhưng mà yêu thương này cũng bị hai tiểu gia hỏa này cướp đi.
Rơi vào đường cùng, Phượng Lăng Thiên cũng rời khỏi Tiếu Ngạo Cung, hắn cùng sư huynh Tân Lập lưu lạc trung vực.
– Nương làm so mà bận rộn, không được thì thỉnh mấy nha hoàn trông giúp.
Mộng Tích Vân ôm Lăng Duyệt, trợn mắt nhìn Lăng Tiếu, nàng còn nói:
– Ngươi làm phụ thân thật sự không xứng chức, hai hài tử sinh ra lâu như vậy, ngươi làm phụ thân còn không nhìn mấy lần, làm sau hài tử hiếu kính ngươi được?
Lăng Tiếu khoát tay nói:
– Nương, ta cũng muốn ah, nhưng mà ta không phải sáng tạo hoàn cảnh cho chúng phát triển ổn định sao, ngươi không biết bên ngoài có bao nhiêu người muốn mạng con của ngươi đâu.
Mộng Tích Vân lúc này u sầu vài phần, nói:
– Tiếu nhi, ngươi đừng làm cung chủ cái gì nữa, không bằng chúng ta quay về Vẫn Thạch thành đi, chỗ đó không ai dám trêu chọc Lăng gia chúng ta.
– Nương không nên lo lắng, không lâu sau Tiếu Ngạo Cung của chúng ta không ai dám chọc đâu!
Lăng Tiếu trịnh trọng đáp.
Một tháng trôi qua rất nhanh, hai tên bán thánh tới đầu nhập có một tên lưu lại.
Một người còn lại cảm thấy Tiếu Ngạo Cung cao ngạo xem người thấp, không phẫn nên rời đi rồi.
Tên bán thánh lưu lại tên là Nguyên Quang, là võ giả quang thuộc tính khó gặp.
Hắn sắp hao hết thọ nguyên cho nên chọn thỏa hiệp.
Chỉ có sau khi thành Thánh giai mới có thể kéo dài thọ nguyên, cho nên hắn không quan tâm chờ đợi một tháng.
Lăng Tiếu xuất hiện và chấp thuận, cũng tiếp kiến tên bán thánh này.
Tiếp kiến cũng không có nghĩa là Lăng Tiếu không ràng buộc cho hắn Thành Thánh Đan, ít nhất… Còn phải trải qua khảo nghiệm nữa.
Lăng Tiếu yêu cầu cũng rất đơn giản, chính là phải tham gia tiêu diệt Hắc Ma Môn lần này.
Chờ hắn biểu hiện đủ trung thành, Lăng Tiếu tự nhiên ban cho hắn Thành Thánh Đan.
Nguyên Quang căn bản cũng biết thời thế, hắn cũng không trông cậy vào một câu “Thuần phục Tiếu Ngạo Cung” là được ban Thành Thánh Đan.
Lại trôi qua một tháng, Lăng Tiếu cũng triệu tập mấy ngàn người lại.
Lăng Tiếu mang theo bọn họ tới trước Hắc Ma Môn, Hắc Ma Môn cũng chuẩn bị quyết chiến.
Có không ít người nghe được phải khai chiến với Hắc Ma Môn thì sinh ra e sợ, mà những kẻ khiếp đảm này không hề nghi ngờ bị đá ra khỏi Tiếu Ngạo Cung.
Lần đi Hắc Ma Môn, Tiếu Ngạo Cung tổng cộng xuất ra sáu gã Thánh giả, một tên bán thánh, hai mươi tên Huyền Đế và năm ngàn Thiên Tôn cùng Địa Hoàng.
Sáu tên Thánh giả phân biệt là Sát Thiên, Cổ Lôi, Triệu Động, Cổ Giang, Hô Duyên Mã, Minh Phong Mỗ Mỗ, nửa thánh chính là Nguyên Quang, mà Huyền Đế tự nhiên là Tổ Tu Viễn, Cảnh Hồng, Tàn Báo…
Trừ bọn họ ra Lăng Tiếu, Long Nữ cùng với Long Quy cường đại ở bên người.
Lăng Tiếu suy nghĩ Hắc Ma chính là Thánh giả đỉnh phong, hắn mang theo số người này chính là vì an toàn của bản thân, hắn phải triệt để diệt sát Hắc Ma Môn này.
Cùng lúc đó Lăng Tiếu đã sớm thông qua tổ chức Sát Thiên phối hợp hành động lần này, vì khiến cho Hắc Ma Môn trở tay không kịp, bọn họ không biết được tổ chức Sát Thiên lại công kích bọn họ!
Tiếu Ngạo Cung tiêu diệt ba đại thế lực thì người của Hắc Ma Môn sớm đoán được Tiếu Ngạo Cung sẽ nhắm vào bọn họ.
Cho nên các thế lực phụ thuộc Hắc Ma Môn đều tụ hợp tới tổng bộ Hắc Ma Môn, chuẩn bị quyết chiến với Tiếu Ngạo Cung.
Trong đại điện Hắc Ma Môn, vị trí thủ tọa không ai ngồi.
Một đám trưởng lão đều lo lắng chờ đợi cái gì đó.
Qua một lát một gã Thánh giả trung giai từ sau đi tới, hắn nặng nề thở dài.
– Xem ra môn chủ đã bỏ chúng ta, môn chủ phu nhân không biết đi đâu.
Tên Thánh giả trung giai tuyên bố tin tức này, mấy chục tên trưởng lão khác giật mình không biết nói gì.
– Tả sư huynh, này… Này không thể nào, vài ngày trước ta còn cảm ứng môn chủ phu nhân đang tu luyện, tại sao đột nhiên biến mất?
Một gã Thánh giả thấp giai nói.
Tên Tả Toàn Thánh giả trung giai nói:
– Ngươi hỏi ta hỏi ai, vừa rồi ta đi tới các nơi mà môn chủ phu nhân có thể tới nhưng không gặp, bây giờ trong tông môn khẩn cấp mà nàng ta không xuất hiện, ta nghĩ… Nàng nhất định là rời đi rồi!
– Vậy phải làm thế nào? Đại quân của Tiếu Ngạo Cung sắp tới, môn chủ cùng phu nhân không có mặt, chẳng lẽ không chiến?
Một gã trưởng lão Huyền Đế lo lắng hỏi.
– Đúng vậy, Tả lão ngươi xem nên làm thế nào, chỗ này bối phận ngươi cao nhất, ngươi nên ra lệnh đi.
– Đúng vậy, Tiếu Ngạo Cung dù mạnh nhưng không có khả năng diệt ba thế lực lớn mà không tổn thất gì, toàn bộ lực lượng của Hắc Ma Môn chúng ta tập trung một chỗ chưa chắc sợ chúng.
– Tả lão ngươi nên mang người quyết chiến liều chết với Tiếu Ngạo Cung đi, sau này chúng ta phụng ngươi làm môn chủ.
– Đúng vậy, Tả lão, Tả môn chủ, bây giờ ngươi chính là môn chủ Hắc Ma Môn chúng ta, ngày sau lão môn chủ trở về, hắn chắc chắn không trách tội Tả môn chủ đâu.
Tả Toàn trong mắt có tinh quang bắn ra ngoài, mang theo vài phần ý thoái thác.
– Như vậy sao được, Tả Toàn ta từ ngày thuần phục tông môn không có nhị tâm, mọi người sao bảo ta phản bội môn chủ, tuyệt đối không được, không được!
Tuy trên miệng hắn nói không được, nhưng mà trong lòng lại có suy nghĩ khác.
– Tả lão ngươi không cần nhường đâu, luận thực lực ngươi cường đại nhất, luận tư lịch ngươi cũng không kém chúng ta cái gì, ngươi mang theo Hắc Ma Môn chúng ta đi đối chiến Tiếu Ngạo Cung đi!
Tên tên Thánh giả thấp giai nói ra.
Ngay lập tức lấy những tên Huyền Đế không ngừng khẩn cầu.
Tả Toàn lúc này cố làm như bị ép.
– Nếu các ngươi ủng hộ lão phu, lão phu sẽ tạm thời làm môn chủ vậy, đợi đến ngày khác lão môn chủ về thì định đoạt.
Tuy nói Tả Toàn trong Hắc Ma Môn quyền cao chức trọng, thế nhưng mà hắn cũng chưa hưởng thụ qua hào khí chỉ điểm vạn quân.
Hắn muốn nếm thử hương vị nhất tông chi chủ này.
Hắn lúc này đi lên đại vị tông chủ, hắn vui mừng ngồi xuống.
Nhưng mà sau đó một đạo thân ảnh lướt vào trong.
– Báo chư vị trưởng lão, ngoài cửa đã có đại quân tấn công!
Người nọ quỳ gối trong đại điện nói ra.
– Cái gì, Tiếu Ngạo Cung tới nhanh như vậy?
Tả Toàn còn chưa ngồi xuống chấn kinh nói.
Người nọ nói:
– Không phải là người Tiếu Ngạo Cung, hình như là người của Sát Thiên!
– Sát Thiên nhảy vào vùng nước đục này, bọn chúng tới bao nhiêu người?
Tả Toàn nói.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lăng Tiếu - Quyển 16 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 27/07/2019 11:29 (GMT+7) |