Nó mấy lần muốn xông vào, nhưng hai hỏa diễm một kim một lam kia thiêu đốt khiến nó đau nhức không thôi.
Kim Liệt U Châu thủy chung vẫn mạnh mẽ hơn Si Mị Lam Hỏa Châu rất nhiều, kim diễm đè nặng lam diễm, kim quang càng ngày càng chói mắt, mà làm sắc lại ngày càng ảm đạm.
Đúng lúc này, Hỏa Thiên Trọng ở trên không quát to:
– Chư vị sư huynh lập tức bố trí xuống mắt trận đi!
Theo hắn kinh hô, Dược Môn tứ thánh lập tức từ trong tay ném ra mấy viên bát giai thú đan.
XIU… XIU…
Hơn mười khỏa bát giai thú đan phân biệt bay tới các góc của sơn mạch.
Năm tên thánh giai đồng thời đẩy nhanh tốc độ khắc trận vân, chậm rãi phong ấn xuống.
– Lăng sư chất, mau thu Thiên Châu của ngươi lại, chúng ta phải phong ấn Kim Liệt U Châu rồi!
Hỏa Thiên Trọng hô lên với Lăng Tiếu.
Lăng Tiếu cũng biết bọn người Hỏa Thiên Trọng đã tới lúc mấu chốt, hắn đã sống qua nửa canh giờ, lập tức liền sử xuất cảm ứng gọi Si Mị Lam Hỏa Châu trở về.
Đáng tiế là Si Mị Lam Hỏa Châu đã bị Kim Liệt U Châu áp chế, căn bản không cách nào quay về thức hải của Lăng Tiếu được.
– Đáng chết, sao có thể như vậy!
Lăng Tiếu liền luống cuống chân tay!
Si Mị Lam Hỏa Châu chính là một chỗ dựa lớn của Lăng Tiếu, ngoại trừ dùng làm thủ đoạn công kích ra, càng là tuyệt thế dị bảo hỗ trợ luyện chế đan dược.
Lăng Tiếu vốn tưởng rằng Si Mị Lam Hỏa Châu và Kim Liệt U Châu tuy rằng cấp bậc có chút chênh lệch, nhưng muốn kiên trì nửa canh giờ cũng không thành vấn đề.
Thế nhưng Si Mị Lam Hỏa Châu ngay từ đầu đã lộ vẻ luống cuống, rõ ràng không dám đối kháng với Kim Liệt U Châu.
Giờ bị hắn bắt buộc đi ra, Lăng Tiếu mới biết được Si Mị Lam Hỏa Châu luống cuống không phải là không có nguyên nhân, Kim Liệt U Châu đã toàn diện chế trụ Si Mị Lam Hỏa Châu.
Hắn hiện giờ muốn gọi nó về cũng không được nữa.
– Lăng sư chất, ngươi còn không triệu hoán Thiên Châu của ngươi về còn chờ tới khi nào nữa!
Hỏa Thiên Trọng lần nữa kinh quát.
Nếu Kim Liệt U Châu kịp phản ứng, lao ra khỏi nơi này thì bọn hắn coi như mất công toi rồi.
– Thiên Châu của ta bị Kim Liệt U Châu áp chế, không thể triệu hoán được! Các ngươi chờ một chút!
Lăng Tiếu quát to một tiếng, gọi luôn Thiên Âm Phong Châu trong thức hải của mình ra.
– Ta không tin dùng hai đánh một còn đánh không lại! Đi cho ta!
Lăng Tiếu cắn răng, để Tiên Thiên Âm Phong Châu đi hiệp trợ Si Mị Lam Hỏa Châu, hắn tuyệt đối không muốn Si Mị Lam Hỏa Châu bị cắn nuốt mất, như vậy hắn sẽ nổi điên mất!
– Còn có một khỏa Thiên Châu, cái này… Cơ duyên của tiểu tử này thật nghịch thiên!
– Cái này… Thiên Châu này lộ ra âm sát khí đầm đặc, hẳn là Tiên Thiên Âm Phong Châu, không nghĩ tới oa nhi này còn có dị châu như thế!
– Xem ra truyền nhân Tà Đế quả nhiên có chỗ bất phàm ah!
… Bạn đang đọc truyện Lăng Tiếu – Quyển 12 tại nguồn: http://truyensextv.moe/lang-tieu-quyen-12-full/
Bốn gã Thánh giai cũng nhịn không được kinh hô lên, Hỏa Thiên Trọng cũng lộ ra vài phần khiếp sợ.
Tam đại Thiên Châu giao chiến với nhau, một kim một lam một tro, ba loại nhan sắc bắt đầu dây dưa.
Đã có Tiên Thiên Âm Phong Châu gia nhập, năng lượng của Kim Liệt U Châu phải phân hóa ra để ứng phó với Tiên Thiên Âm Phong Châu, Si Mị Lam Hỏa Châu rốt cục cũng có cơ hội thở dốc, Lam Diễm khí thế cũng tăng vọt.
Một tro một lam trái phải giáp công kim diễm, nhưng năng lượng kim diễm rõ ràng cường thịnh hơn chúng nhiều.
Ba khỏa Thiên Châu tiến nhập trạng thái quấn lấy nhau, tạm thời không thể phân ra được thắng bại.
Phiến Thiên Địa này nếu không phải bị năng lượng của năm đại Thánh Giả bao phủ thì chỉ sợ Dược Môn đã bị ba cổ năng lượng này hủy diệt hầu như không còn rồi.
– Mấy vị sư huynh, mắt trận đã hạ, chúng ta nhất định phải thu trận vân lại, nếu không sẽ tan rã mất!
Hỏa Thiên Trọng kêu lên một tiếng, hai tay càng không ngừng đánh ra năng lượng huyền ảo, cả người chậm rãi buông xuống.
Bốn gã Thánh giai cũng như như vậy, đánh ra từng đạo năng lượng.
Giữa không trung phía như tạo thành Thiên Võng, thời gian dần qua dần dần bao phủ xuống sơn mạch bên dưới.
– Lăng Sư chất, ngươi nhanh một chút, trận pháp đã khởi động rồi!
Hỏa Thiên Trọng nhắc nhở Lăng Tiếu.
Lăng Tiếu đương nhiên biết rõ chuyện gấp gáp, thức hải càng không ngừng gọi về song châu, hy vọng chúng có thể đồng loạt phản hồi.
Thế nhưng song châu lại như không thể khống chế, rõ ràng đều không nghe triệu hoán, cái này khiến hắn cực kỳ lo lắng!
– Đáng chết, giờ làm sao cho phải đây!
Lăng Tiếu lo lắng nghĩ đến, tiếp theo hắn cầu viện Lục Ông trong thức hải:
– Lục lão, ngươi có cách nào khiến chúng nó trở về không?
– Lão hủ có cách, năng lượng của bọn nó đều hơn xa ta, lạ tồn tại chuyên khắc chế bổn nguyên lực lượng của ta, tất cả phải xem ngươi có thể quấy nhiễu Kim Liệt U Châu kia không, khiến chúng nó có thời gian thở dốc, có lẽ sẽ có cơ hội khiến chúng nó quay về!
Thanh âm của Lục Ông vang lên đáp.
– Ta quấy nhiễu nó? Nó cường đại như vậy, ta làm sao quấy nhiễu nó ah!
Lăng Tiếu đáp.
– Đúng rồi, ta có thể dùng tinh thần lực!
Bỗng nhiên, Lăng Tiếu mới nghĩ tới tinh thần lực của mình có thể rót vào giữa tam đại năng lượng kia để công kích.
Nghĩ tới đây, Lăng Tiếu bắt đầu điều động tất cả tinh thần lực của mình.
– Đi cho ta!
Tinh thần lực Lăng Tiếu giống như thủy triều, huyễn hóa ra vô số lưỡi dao sắc bén đánh tới chỗ kim diễm đại thịnh.
Tinh thần lực Lăng Tiếu tốc độ cũng không tính nhanh, bởi vì hắn muốn rót tinh thần lực vào thì phải tìm đến chỗ chính thức của Kim Liệt U Châu, làm ra công kích hữu hiệu đối với nó, chỉ có như thế mới có tác dụng.
Tinh thần lực là tồn tại vô hình vô ảnh, chạy bên trong kim diễm muốn tìm ra chỗ trung tâm nhất.
Đúng lúc này, tình huống của Si Mị Lam Hỏa Châu và Tiên Thiên Âm Phong Châu đã càng ngày càng yếu đi, mà năng lượng Kim Liệt U Châu càng không ngừng bành trướng thêm.
Nó lấy một địch mà hai, rõ ràng còn dần dần chiếm cứ thượng phong.
Năng lượng của Kim Liệt U Châu này xem ra ở trong số Thiên Châu cũng được sắp xếp cực kỳ gần trước.
– Lăng sư chất, ngươi đang làm gì thế, còn không mau rút Thiên Châu của ngươi về?
Hỏa Thiên Trọng ở trên không trung lần nữa kinh quát.
Trận pháp đã khởi động, chỉ cần Lăng Tiếu rời khỏi nơi đây là bọn hắn có thể tiến hành phong ấn.
Nếu như Lăng Tiếu lại không rời đi, chỉ sợ hắn sẽ bị cùng bị phong ấn luôn mất.
Lăng Tiếu làm gì có thời gian đi để ý tới Hỏa Thiên Trọng, tinh thần hết sức chăm chú xuyên qua trong vùng năng lượng màu vàng kia.
– Sư đệ, giờ phải làm thế nào cho phải, lại tiếp tục như vậy trận vân của Kim Liệt U Châu sẽ biến mất, đại trận cũng không tồn tại nữa!
Một gã Thánh giai cực kỳ lo lắng nói.
– Đúng vậy, nhất định phải lập tức phong ấn xuống dưới!
Một tên Thánh giai khác đáp.
– Thế nhưng Lăng sư chất vẫn còn ở bên dưới, hai khỏa Thiên Châu của hắn cũng ở đó, cho dù cưỡng ép phong ấn xuống chỉ sợ cũng không chịu được ba khỏa Thiên Châu phá hư ah!
Hỏa Thiên Trọng thập phần khó xử nói.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lăng Tiếu - Quyển 12 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 07/07/2019 11:29 (GMT+7) |