Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.moe là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Lâm Vãn Vinh – Quyển 8 » Phần 47

Lâm Vãn Vinh - Quyển 8

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 47

“Phì” Một tiếng cười khẽ từ sau rèm, Tiêu Ngọc Sương không nhịn nổi nữa, gắt:

– Tên ngốc tử ngươi, nói lung tung gì đó, ngươi đâu có nhớ ta nhớ tới ngủ không được chứ?

– Ấy, Nhị tiểu thư, nàng, nàng sao lại trốn ở đây?

Lâm Tam như gặp phải quỷ vội lùi lại hai bước, làm bộ ngượng ngùng:

– Ôi chao, hết rồi, tiếng lòng của ta không phải là bị nàng nghe hết rồi sao? Thế này bảo ta sao có thể gặp người ta chứ!

– Đáng ghét!

Khuôn mặt xinh đẹp của Nhị tiểu thư bừng lên ráng hồng, mỉm cười ném một cái gối nhỏ qua, Lâm Vãn Vinh bắt lấy, thấy chiếc gối kia mới tinh, chính diện thêu một đôi uyên ương, lật ngược lại nhìn, tức thì bật cười, mặt sau không ngờ lại thêu một con gấu nhỏ lười biếng.

Nhị tiểu thư thật là sáng tạo, Lâm Vãn Vinh cười lớn, nhìn Ngọc Sương vô cùng có thâm ý. Nhị tiểu thư thẹn chín mặt, vội đánh tới làm hắn ngứa ngáy cả mình mẩy:

– Ai cho ngươi cười, ai cho ngươi khi phụ ta.

Lúc này mới có thời gian nhìn ngắm nàng, Nhị tiểu thư mặc một bộ váy sen màu hồng, mắt phượng mày liễu, mủi cao thanh tú, miệng nhỏ hồng nhuận như anh đào, cả người lộ vẻ vui mừng. Thân hình yểu điệu mềm mại, hai chân thon dài làm nổi bật vẻ thướt tha vô hạn, giống như một đóa hoa sen mới nở nổi lên giữa ao nước trong xanh.

Lâm Vãn Vinh nhìn tới ngẩn ngơ: “Cô bé ngoan ngoãn này cũng thật ghê gớm, mới có mười bảy tuổi đã có phong tình như thế, khi tới tuổi của mẹ nàng, vậy còn không mê hoặc chết lão công ta sao.”

Thấy ánh mắt Lâm Tam không ngừng tuần tra trên thân thể mình, nhất là cứ mãi dừng lại ở ngực và mông mình, Nhị tiểu thư thẹn thùng vô hạn, nhưng lại vô thức ưỡn ngực lên, mặc cho hắn thưởng thức, mặt mày đỏ ửng, hai mắt mơ hồ, môi hồng hé ra, giọng như muỗi kêu:

– Tên xấu xa ngươi, nhìn ta làm gì?

Đúng vậy ta nhìn nàng làm cái gì, phải động thủ mới đúng. Lĩnh ngộ được tín hiệu Nhị tiểu thư đưa tới, Lâm Vãn Vinh ôm nàng vào bộ ngực hùm gấu, bàn tay chậm rãi vuốt ve tấm lưng nàng:

– Ngọc Sương, nàng thật đẹp, sắp câu mất hồn của ta rồi. Hết rồi, hết rồi, đêm nay ta nhất định ngủ không yên rồi. Thật là gặp không bằng không gặp, gặp rồi khó ngủ yên.

Hắn lời ngon tiếng ngọt như nước chảy mây trôi, Nhị tiểu thư mới chỉ là cây đậu non mười sáu mười bảy tuổi, bị hắn làm cho thẹn không thể kìm nén được, nhưng lại vểnh tai lên như sợ lọt mất câu nào. Cảm thấy bàn tay hắn thuận theo eo lưng trườn xuống. Toàn thân như ở trong lò lửa, nhưng cũng chỉ nhắm một mắt mở một mắt, mặc cho hắn chiếm tiện nghi.

– Nhị tiểu thư, nàng trốn ở đây từ khi nào, ta tìm nàng cả một buổi tối, thế nào cũng không tìm ra, thiếu chút nữa lao vào chỗ phu nhân đòi người rồi.

Lời nói ngọt ngào không mất tiền cứ thuận miệng mà tuôn ra, chịu oan uổng chính là Tiêu phu nhân.

– Sau khi ta thu dọn phòng cho ngươi xong, có chút mệt mỏi, liền nằm trên giường ngủ một giấc. Ngươi đừng nên hiểu lầm, ta, ta không phải là cố ý tới tìm ngươi.

Nhị tiểu thư mắt như thoa phấn, tai đỏ bừng bừng.

Cái này gọi là ở đây không giấu ba trăm lượng bạc, Lâm Vãn Vinh mừng lắm:

– Hiểu rồi, hiểu rồi, Nhị tiểu thư khẳng định là không cố ý đến, nhất định là đi nhầm phòng. Nhị tiểu thư, phòng của nàng ở đâu? Ngày mai ta cũng đi nhầm một chuyến. Cái gì, nàng và phu nhân ngủ chung phòng? Vậy thôi xong rồi!

Miệng cứ nói, nhưng tay cũng không nhàn rỗi, bày tay mò mẫm trên cặp mông nhỏ của nàng, thật trơn như sữa vậy, vùi đầu vào ngực nàng, chạm phải ngọn núi mềm mại nhô lên kia, cảm nhận vẻ êm ái, nóng ấm, tức thì cười sảng khoái:

– Ngọc Sương, nàng thật sự lớn lên rồi, ít nhất phải lớn lên hai số. Ấy, bên trái hình như to hơn bên phải một chút, chẳng lẽ là phát triển có vấn đề? Đợi ta kiểm tra cẩn thận một lượt đã.

Hắn nói rồi, đại thủ thần không biết quỷ không hay hướng tới ngực nàng xem xét. Mặt Nhị tiểu thư như phát sốt, vội vàng lấy hai tay che trước ngực, thẹn thùng lườm hắn:

– Tên tiểu tặc ngươi, đúng là xấu đến tận suy nghĩ, Nương thân nói, chưa tới thành thân. Không thể để ngươi chiếm tiện nghi.

– Vậy hả.

Lâm Vãn Vinh thở dài:

– Vậy liền đợi ta từ chiến trường trở về hãy chiếm tiện nghi nhé. Dù sao cũng không mất bao lâu, một năm rưỡi là về rồi.

Nhị tiểu thư trong cơn kinh hãi, nắm chặt tay hắn:
– Ngươi, ngươi thật sự muốn đi.

Lâm Vãn Vinh buồn bã thở dài:

– Nếu như có những việc ta nhất định phải đi làm, ta cũng không thể trốn được. Cuộc sống tựa như bị cưỡng ép, nếu không cách nào phản kháng, không bằng đi hưởng thụ khoái cảm kia.

Nhị tiểu thư đã lưng tròng nước mắt, nắm lấy bàn tay hắn đang đặt trên ngực mình, một cảm giác như lửa từ ngọc nhũ truyền tới làm khuôn mặt nàng đỏ rực:

– Người xấu, ta cho phép ngươi thì đã là người của ngươi, đời đời kiếp kiếp đợi ngươi, ngươi muốn sờ, cứ tận tình sờ cho đủ, ta không nói với nương thân là được.

“Cầm thú, ta đúng là không bằng cầm thú!” Vuốt ve ngực Ngọc Sương hai cái, Lâm Tam mặt đầy hổ thẹn thu tay lại, cười ha hả:

– Đùa với nàng thôi, ta đâu phải là người tùy tiện chứ.

Tiểu nha đầu”ừ” một tiếng, thình lình đưa bầu vú vào trong tay hắn, ôm lấy hắn đè lên một chút, lại mau chóng tránh ra, thẹn thùng:

– Ngươi xem phòng ta thu dọn cho ngươi thế nào? Cái này phí mất công sức mấy ngày của ta đó, bắt đầu từ hôm qua đã sửa sang rồi.

– Tốt, rất tốt…

Lâm Vãn Vinh cười ha hả, lật gối uyên ương qua:

– Ta thích nhất chú gấu con này.

– Thật chứ.

Nhị tiểu thư mặt mày mừng rỡ:

– Con gấu nhỏ này chính là tự tay ta thêu, uyên ương là tỷ tỷ vẽ. Nói như vậy, ngươi thích ta hơn một chút, như vậy không được, một chén nước phải đưa đều. Tỷ tỷ chính là thân tỷ tỷ.

“Còn có như thế nữa ư?” Lâm Vãn Vinh ngạc nhiên.

Nhị tiểu thư cố lấy hết can đảm ghé tới bên tai hắn, thỏ thẻ:

– Áo trên người ta mặc, cũng thêu gấu con, đợi ngươi đánh trận xong trở về, ta sẽ mặc vào cho ngươi xem.

“Áo trên người nàng?” Lâm Vãn Vinh dò xét từ trên xuống dưới:

– Không có a, trừ hoa chỉ còn cỏ.

– Đồ ngốc!

Nhị tiểu thư thoi hắn một quyền, sắc mặt như ánh bình minh rạng ngời, xoạt một cái đẩy cửa chạy đi, khi đi còn quyến rũ lườm hắn, như thẹn như hờn như oán.

“Ai nha, thất bại thất bại… !” Lâm Vãn Vinh ảo não đập tay: “Lão tử sao lại biến thành chẳng còn chút dâm đãng vậy chứ? Rõ ràng là sút kém rồi, lãng phí không một phen tâm tư của Nhị tiểu thư, thật sự là không thể xem nhẹ dũng khí của thiếu nữ.”

Nói chuyện với Nhị tiểu thư trong chốc lát như thế, dù là thời gian chiếm tiệm nghi là phần lớn, nhưng cũng có thời khắc êm ấp cảm động, nằm thẳng cẳng trên giường, vẫn không ngừng miên man suy nghĩ, nếu ngày sau lên chiến trường, sợ là không tìm thấy thời khắc động lòng người thế nữa….. sao Ngưng Nhi vẫn chưa đến chứ?

Lăn qua lật lại ở trên giường, mơ mơ hồ hồ cũng không biết ngủ được mấy canh, chợt cảm thấy giữa cổ lành lạnh, cũng không thèm suy nghĩ, lật người đưa tay ôm lấy:

– Ngưng Nhi con hồ ly xinh đẹp nàng, sao còn mặc nhiều áo quần như thế?

Tay mới chỉ đưa tới một nửa, chợt thấy cái lạnh lẽo kia càng gần, ép lên cổ mình, một cảm giác đau nhói truyền lại, cơn buồn ngủ của hắn tức thì biến mất, mở choàng mắt ra, liền thấy một khuôn mặt xinh đẹp mờ mờ trước mắt.

Nữ tử kia cả người áo trắng. Không hề thoa phấn kẻ mày, mi như núi xa, mắt như nước mùa thu, miệng nhỏ đỏ tươi, gương mặt hơi xanh xao, lại thêm có phần yếu đuối. Thần sắc nàng lạnh nhạt, tay cầm thanh thu thủy bảo kiếm, kề sát ở trên cổ Lâm Vãn Vinh, mũi kiếm như muốn đâm vào.

Lâm Vãn Vinh ngạc nhiên ngây dại, trong mắt đầy vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ, bỗng kêu lên:

– Tiên tử tỷ tỷ, tỷ, tỷ đi đâu vậy? Ta nhớ tỷ muốn chết.

Lúc hắn nói chuyện yết hầu nhô lên, mũi kiếm kia liền cứa vào da thịt hắn, mặc dù không sâu, nhưng đã thấy máu, thần sắc Ninh Vũ Tích bình tĩnh, không có chút ý thu tay.

Cảm giác đau đớn nơi yết hầu đánh thức Lâm Vãn Vinh.”Đã lâu không thấy máu rồi, không nghĩ tới hôm nay tới giết ta lại chính là Ninh tiên tử.” Lâm Vãn Vinh buồn thảm, bất đắc dĩ dang tay:

– Thần tiên tỷ tỷ, cái mạng này của ta ngày đó là do chính tỷ cứu, nếu tỷ muốn giết ta, cứ thoải mái ra tay đi. Nếu ta nhíu mày một cái, ta không phải là lão công của Thanh Tuyền.

Ninh tiên tử không đổi sắc, lạnh lùng liếc hắn, mũi kiếm từng phân từng phân đâm vào, mồ hôi trên trán Lâm Vãn Vinh đổ cuồn cuộn, tựa hồ cảm thấy mùi vị cái chết cách mình ngày càng gần: “Mẹ nó, chẳng còn được chết trên chiến trường nữa, đúng là kết cục mang nhiều ưu sầu của ta!”

Hắn trải qua việc sinh tử không phải là ít nữa. Nhưng chưa từng khó có thể tránh thoát, khó có thể suy tính như hôm nay. Nếu Ninh Vũ Tích nói chuyện, hắn liền có thể nắm chắc năm phần tự bảo vệ được mình, nhưng Ninh tiên tử giống như người hóa đá, không nói không rằng, không chút cảm tình. Hắn trừ việc ai thán thì không còn cách nào khác nữa.

– Đại ca…

Ngoài cửa có một tiếng gọi khẽ hơi run rẩy vọng vào, chính là giọng Lạc Ngưng. Mũi kiếm của Ninh tiên tử khựng lại, cách động mạch nguy hiểm nhất của hắn chỉ một ngón tay.

– Ngưng Nhi…

Khoảng cách nhỏ nhoi như vậy, liền làm Lâm Vãn Vinh đột nhiên nảy sinh cảm giác sinh tử hai bên đều nặng, hắn đã ươn ướt nước mắt: “Hảo bảo bối, một tiếng kêu này của nàng thật đúng lúc, lão công nếu đại nạn không chết, chắc chắn mỗi ngày sủng ái nàng ba lần.”

– Bảo nàng ta đi đi!

Ninh tiên tử cuối cùng cũng mở miệng rồi, âm thanh lạnh lẽo như băng, Lâm Vãn Vinh lại nghe như tiếng trời, chỉ cần nàng mở miệng, lão tử liền nắm chắc năm thành có thể sống sót.

– Lâm Tam, ngươi ngủ rồi sao?

Tiếng Tiêu phu nhân vang lên ngoài cửa:

– Lạc tiểu thư nói có chuyện gấp tìm ngươi, còn nói nếu không thấy ngươi, ngươi nhất định cả đêm sẽ ngủ không yên.

“Tiểu yêu tinh kia tới lúc này rồi còn câu dẫn ta!” Lâm Vãn Vinh vừa muốn khóc vừa muốn cười: “Còn hỏi sao Ngưng Nhi đến muộn như vậy, giờ mới nghĩ ra, nàng không biết võ nghệ, trừ đi đường chính không còn cách nào khác, có dũng khí đến làm ấm giường cho tướng công đã là đáng quý khó được rồi, hơn nữa huống chi còn tạm thời cứu được tính mạng của ta.”

Liếc mắt nhìn Ninh Vũ Tích, chỉ thấy thần sắc nàng không chút biến hóa, kiếm thế lại một lần nữa ép tới.

– Ngưng Nhi, ta không sao.

“Người dưới mái hiên, sao có thể không cúi đầu nhìn xuống”, Lâm Vãn Vinh mở miệng kêu:

– Ta ở dưới giường trong phòng, đè lên một quả dưa chuột, bên trên khắc tên của ta, nàng trước tiên dùng tạm một chút, lại nói với Thanh Tuyền, kêu sư phụ trong nhà bếp, không nên giết dưa chuột. Mau trở lại đi.

– Dưa chuột cái gì, sao rối loạn lung tung thế?

Phu nhân nghe được chau mày, buồn cười hỏi.

Lạc tiểu thư cũng không hiểu dụng ý của phu quân, vô duyên vô cớ muốn dưa chuột làm cái gì, dưa chuột kia lại không phải là ngươi. Nhưng đại ca háo sắc trốn ở trong phòng không ra, bản thân chính là quái sự, huống chi hắn còn nói dưa chuột gì đó, kêu loạn Thanh Tuyền cả lên.

– Nếu đã như thế, muội đi tìm tỷ tỷ.

Lạc Ngưng tuy không hiểu dụng ý của hắn, nhưng bằng vào sự hiểu biết của nàng với đại ca, việc này chắc chắn không hề tầm thường, nếu đại ca chỉ định muốn tỷ tỷ, vậy thì việc không thể trì hoãn. Nàng vốn là người quả cảm, tức khắc xoay người đi ra ngoài.

Đợi cho tiếng bước chên bên ngoài tan đi, mọi người đi xa, Ninh Vũ Tích hừ một tiếng, gương mặt không lộ vẻ gì:
– Ngươi nghĩ rằng Thanh Tuyền có thể cứu được ngươi sao?

“Chỉ có đồ ngốc mới nghĩ như vậy, ta làm vậy là tự cứu mình!” Tiên tử mở miệng một lần, hi vọng thoát hiểm tăng thêm một phần, Lâm Vãn Vinh là nhân vật bậc nào, vẻ mặt vẫn y nguyên, thở một hơi dài:
– Lòng chết rồi, ai cứu cũng vô dụng. Tiên tử tỷ tỷ, ta ngay từ đầu đã chết một lần trong tay Thanh Tuyền, lại chết một lần trong tay An tỷ tỷ, lần này tới phiên tỷ rồi. Kỳ thực, với sự từng trải của ta, dù là chết thêm một trăm lần, cũng không dọa nổi ta. Giết đi, ta đã không còn để ý nữa rồi, không còn gì để quan tâm nữa.

Hắn nhắm hai mắt lại, không nói một lời, thần tình trên mặt rất là cổ quái, không giống khóc, không giống cười, dường như thật sự đã thấu hết cõi hồng trần, cực kỳ bình đạm.

– Ở trước mặt ta còn làm ra vẻ thần bí, ngươi cho rằng ta không dám sao?

Cổ tay Ninh Vũ Tích khẽ nhếch lên, một đạo kiếm quang mang theo tiếng gió bổ tới, Lâm Vãn Vinh toàn thân lạnh thấu xương, mở bừng hai mắt:

– Thần tiên tỷ tỷ…

Ánh mắt hắn như điện, Ninh Vũ Tích giật mình, thủ thế bất giác chậm một chút:

– Ta tuyệt sẽ không bỏ qua cho ngươi, ngươi còn có di ngôn gì, mau nói ra đi, ta cho ngươi chết thống khoái.

– Kỳ thực cũng không phải là di ngôn gì.

Lâm Vãn Vinh cười ảm đạm, gương mặt như đang hồi tưởng với vẻ cay đắng:
– Cuộc đời thoáng qua như một giấc mộng. Quá trình ta và tỷ tỷ quen biết càng huyền ảo như mộng cảnh. Đầu tiên là hiểu lầm, làm cho hai người chúng ta như nước lửa bất dung, sau đó tỷ tỷ mấy lần cứu ta, mới dần dần cùng tỷ hiểu nhau, Chuyến đi Sơn Đông, tiên tử cả đường làm bạn, hơn nữa còn lấy thân cứu mạng, đổi cho ta một con đường sống. Ta từng phát lời thề, những năm còn sống, tuyệt không đối địch với tỷ tỷ nữa. Chỉ là vận mệnh con người lại không phải do chính mình nắm lấy, dường như trời cao trêu đùa, ta và tiên tỷ tỷ quen biết, từ đầu giết nhau, lại giết nhau tới cuối, giống như vẽ một cái vòng tròn, bắt đầu từ nơi đâu, lại trở lại nơi đó. Cho dù tỷ tỷ giết ta, ta cũng sẽ không oán hận. Chết đi, chết đi, chết là hết cả… ! Tỷ tỷ xin mau ra tay đi, để tránh Thanh Tuyền tới, phá hỏng hứng thú của tỷ.

Hắn nói một cách quyết liệt, mang vẻ khí khái nam tử, Ninh tiên tử lạnh lẽo nhìn, tựa như không nghe thấy lời của hắn, bảo kiếm lạnh như băng kia hiện ra một cỗ hàn phong, xoạt một tiếng, chém vào bên cổ hắn.

“Phặt” một tiếng, bảo kiếm chém tới cổ, Lâm Vãn Vinh chỉ cảm thấy máu nóng trào lên, toàn thân nhẹ như én bay.

“Chết rồi, chết rồi, linh hồn bay ra rồi!” Toàn thân hắn lông tóc dựng đứng, muốn kêu nhưng kêu không ra tiếng, cố hết sức lực cúi đầu xuống, tức thì vui mừng như điên…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Danh sách truyện cùng bộ:
Lâm Vãn Vinh – Quyển 1
Lâm Vãn Vinh – Quyển 2
Lâm Vãn Vinh – Quyển 3
Lâm Vãn Vinh – Quyển 4
Lâm Vãn Vinh – Quyển 5
Lâm Vãn Vinh – Quyển 6
Lâm Vãn Vinh – Quyển 7
Lâm Vãn Vinh – Quyển 8
Lâm Vãn Vinh – Quyển 9
Lâm Vãn Vinh – Quyển 10
Lâm Vãn Vinh – Quyển 11
Lâm Vãn Vinh – Quyển 12
Thông tin truyện
Tên truyện Lâm Vãn Vinh - Quyển 8
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 29/04/2017 03:39 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Vĩnh Hằng – Quyển 17
Có lẽ biết thời gian đã không còn nhiều lắm, có lẽ là hiểu rõ tai họa lớn sắp hạ xuống, mình lại rất khó khăn hóa giải, giờ phút này Bạch Tiểu Thuần, hắn ban đầu vốn cho là bản thân mình ở trong áp lực biết sợ. Nhưng có thể nhìn mấy nàng Tống Quân Uyển, Bạch Tiểu Thuần đột nhiên...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng
Thần đèn - Tác giả The Kid
Hôm nay Vinh hơi buồn nên đi lang thang ngoài bờ sông. Tình cờ Vinh thấy có vật gì màu vàng rất đẹp ở ngay mép nước. Anh liền chạy đến nhặt nó lên, thì ra là một cây đèn, nó giống y như cây đèn thần trong truyện Aladdin. Vinh đem cây đèn về nhà để lau chùi lại, định đem bán nó để lấy tiền...
Phân loại: Truyện nonSEX
Vĩnh Hằng – Quyển 7
Tất cả bạo tăng bốn lần. Oanh oanh oanh! Bạch Tiểu Thuần kết ấn ngưng kết hư vô thành khe hở, trong nháy mắt tám kim giáp cự nhân bay tới, Bạch Tiểu Thuần ngẩng đầu rống to, lúc này là tình thế ngàn cân treo sợi tóc, không thể lưu thủ. Sau tiếng nổ lớn, tám kim giáp cự nhân vồ hụt, bọn...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân