Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.moe là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Lâm Vãn Vinh – Quyển 6 » Phần 43

Lâm Vãn Vinh - Quyển 6

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 43

Đợi chờ trong đại lao thật là an nhàn, ăn no uống đủ, còn có người phục vụ, chẳng muốn tiêu diêu cũng khó. Thấy trời không còn sớm nữa, Lâm Vãn Vinh đang muốn vùi đầu ngủ, đột nhiên nhớ tới một việc, tức thì trên người mồ hôi lạnh dầm dề.

Sáng mai chính là ngày Nghê Thường công chúa công khai kén rể. Nếu như Thanh Tuyền thật sự là Nghê Thường công chúa, vậy thì đại sự không ổn rồi. Sứ thần Đột Quyết và tiểu vương tử Cao Ly kia như hổ đói nhìn mồi, không cưới được Nghê Thường công chúa về thì sẽ thề không từ bỏ. Nhưng mà ta lại ở trong thiên lao không thể đi, nếu vạn nhất Thanh Tuyển xảy ra chuyện gì thì lúc đó có hối hận cả đời cũng chẳng còn kịp nữa.

Hắn càng nghĩ càng lo sợ, trong lòng khó chịu như có ngàn vạn con mèo cào cấu, không ngừng đi đi lại lại trong thiên lao, nhưng không nặn ra nổi một chủ ý nào.

Chẳng lẽ phải thỏa hiệp với lão hoàng đế kia, nói ra hành tung của An tỷ tỷ? Nhưng cho dù muốn thỏa hiệp, thì hắn làm sao có thể biết bây giờ An Bích Như ở đâu chứ? Mẹ nó chứ, phiền toái lớn rồi, ta đã biết hoàng đế không có dễ gặp như vậy mà.

Hắn sốt ruột như kiến bỏ chảo nóng, cứ mãi đi tới đi lui ở trong phòng, thời gian từng giây một qua đi mà hắn vẫn không hề nghĩ ra chút biện pháp nào. Lúc này trăng đã lên giữa trời, vạn vật yên tĩnh, trong thiên lao trống không, trừ tiếng ngáy rất nhỏ của hai tên thủ vệ gục trên bàn, không nghe thấy chút âm thanh nào.

Lâm Vãn Vinh đang lo lắng thì bỗng nhiên nghe thấy một tiếng động khe khẽ vang lên. Vừa ngẩng đầu lên nhìn, liền thấy một bóng đen mảnh mai che mặt bằng lụa mỏng, đang rón rén lẻn tới bên này.

Ánh mắt của bóng đen kia lộ ra ngoài tấm lụa mỏng sáng ngời có thần, tựa như được bao lên một làn nước mong manh, nhìn thấy Lâm Vãn Vinh, tức thì lóe lên vẻ vui mừng, vội vàng đưa bàn tay nhỏ khẽ ‘suỵt’ một tiếng, ý bảo hắn đừng lên tiếng.

Tim Lâm Vãn Vinh đập loạn, đây là ai? Hắn làm sao lại đến thiên lao? Là tới cứu ta sao?

Bóng đen mảnh dẻ kia nhìn chung quanh, thấy bốn phía không tiếng động, khẽ nhún mình đã nhảy tới bên người hai tên thủ vệ ngủ say, hai tay ấn khẽ, hai thủ vệ cùng hự một tiếng, liền mềm nhũn ra ngã xuống.

– Ngươi là ai?
Lâm Vãn Vinh vội hỏi khẽ.

Bóng đen lắc đầu, lấy ra chìa khóa trên người thủ vệ, nhảy tới bên cửa, lách cách hai tiếng mở được chiếc khóa lớn trên cửa ra. Lâm Vãn Vinh vẫn đang còn đợi để hỏi tiếp thì bóng đen kia đã kéo tấm lụa mỏng trên mặt xuống, lộ ra khuôn mặt quyến rũ diễm lệ.

– An tỷ tỷ?
Lâm Vãn Vinh kinh hãi lắp bắp, nghĩ tới ai thì quả nhiên người đó tới:
– Tỷ, tỷ sao lại tới thiên lao chứ?

Ánh mắt An Bích Như long lanh lay chuyển, im lặng bình thản nhìn hắn, trên mặt hiện lên một nụ cười dịu dàng:
– Ngươi đã có thể tới, ta làm sao không thể tới?

– Sao giống được!
Lâm Vãn Vinh vội nói:
– Ta tới không có nguy hiểm, còn tỷ tới lại quá nhiều nguy hiểm! Hoàng đế đang muốn bắt tỷ đó.

An Bích Như cười khổ:
– Không có nguy hiểm? Ai nói với người là không có nguy hiểm? Hoàng Đế đã truyền thông báo trong đêm, nói ngươi câu kết với Bạch Liên thánh mẫu, sau giờ ngọ ngày mai sẽ chém đầu ngươi thị chúng, chẳng lẽ ngươi không biết?

Lâm Vãn Vinh nhướng mày: “Không thể nào! Hoàng đế nếu như muốn giết ta, hôm nay đã trực tiếp chém cái rắc rồi, còn đợi tới ngày mai sao? Vẻ mặt hắn trịnh trọng:
– Sư phụ tỷ tỷ, tỷ có được tin tức này từ đâu?

– Trên đường dán đầy cáo thị, trong kinh thành đều biết cả rồi. Tuy không nói rõ là ai, nhưng ta vừa xem liền biết ngay là ngươi. Không cần nói nhiều nữa, nơi này nguy hiểm, ngươi mau chạy theo ta!
An Bích Như nói rồi, nắm lấy tay muốn hắn chạy ra ngoài.

Lâm Vãn Vinh thở dài:
– Sư phụ tỷ tỷ, tỷ thật là khờ! Đây rõ ràng là cạm bẫy mà hoàng đế sắp xếp, mục đích chính là muốn cho tỷ mắc bẫy, tỷ làm sao lại nhìn không ra chứ? Lúc này ngoài cửa sợ rằng sỡm đã an bài thiên la địa vọng rồi, tỷ làm sao có thể chạy trốn chứ?

An Bích Như cười dịu dàng, trong mắt đã long lanh nước, giọng nói tràn đầy tình cảm ấm áp:
– Đệ đệ ngốc, ngươi mới thực sự là ngốc đó, hoàng đế muốn ngươi thú tội ngươi cứ đem tỷ tỷ ta dâng lên, thì có làm sao đâu? Bọn họ sao bắt nổi ta! Ta chỉ là một Miêu nữ đê tiện, không đáng để ngươi vì ta mà thế này.

– Miêu nữ, Miêu nữ thì làm sao?
Lâm Vãn Vinh nói:
– Chỉ có Miêu nữ là đa tình nhất, ta thích nhất chính là Miêu nữ.

An Bích Như nghe xong khẽ cười, tiếng trong như chuông bạc ngân:
– Ngươi vì ta có thể không cần tính mạng, An Bích Như ta tuy hèn mọn, nhưng cũng biết hai chữ nhân nghĩa, Miêu nữ ta có ân tất báo. Đệ đệ tốt, có phải là ngươi thích tỷ tỷ hay không?

“Toát cả mồ hôi! Miêu nữ quả nhiên là quá thẳng thắn!” Mặc dù trong chốn nguy hiểm, nhưng Lâm đại nhân trời sinh dâm tiện, thấy An Bích Như da trắng môi đỏ, mặt như hoa đào, trong mắt nhu tình như nước, bộ ngực đầy đặn khi lên khi xuống đầy mê hoặc, thật chẳng còn lời nào để diễn tả.

– Sư phụ tỷ tỷ, tỷ làm sao lại hỏi vẫn đề khó như vậy, ta sẽ ngượng đó.
Lâm Vãn Vinh cười hì hì.

An Bích Như khẽ hé đôi môi đỏ mọng của, dịu dàng nói:
– Trước đây, ngươi muốn chiếm tiện nghi của tỷ tỷ, tỷ tỷ đều trăm phương ngăn cản ngươi, hôm nay, tỷ tỷ sẽ thuận theo ngươi.

Mặt nàng liền ửng hồng, đôi mắt mơ màng, mang theo sự thẹn thùng vô hạn, đôi môi đỏ thắm nhẹ mấp mấy, ưỡn ngọc nhũ mềm mại lên rồi từ từ ghé sát vào người hắn mà thì thầm:
– Ngươi sờ xem, của tỷ tỷ có phải rất lớn hay không? Có phải còn lớn hơn cả Đại tiểu thư? Đệ đệ tốt, tỷ tỷ chưa từng cho nam nhân chạm vào đâu đó.

Lâm Vãn Vinh nghe thấy huyết mạch liền phun trào: “Nói nàng không phải là hồ ly tinh, quả thực là không có thiên lý, thời khắc nguy hiểm như thế này mà nàng còn dụ hoặc ta.”

Có tiện nghi mà không chiếm là Vương Bát Đản, kệ là đang ở đâu, Lâm Vãn Vinh bước thẳng tới, nghiêm mặt nói:
– An tỷ tỷ, trực giác nói cho ta, nếu ta chiếm tiện nghi của tỷ tỷ là cầm thú, nếu không chiếm thì còn chẳng bằng cầm thú. Nếu đã như thế, ta đành phải làm cầm thú thôi.

Hắn đưa tay ra muốn làm cầm thú, trong mắt An Bích Như ẩn hiện sương mù mờ mịt, gương mặt khi thì e ấp ngượng ngùng khi thì đầy vẻ nhu tình. Thấy hai tay của hắn sắp tới trước ngực mình, chợt đưa bộ ngực tới lướt qua tay hắn. Nhưng Lâm đại nhân còn cảm nhận được cảm giác êm ái kia, An tỷ tỷ đã vội vàng co người lại, trên mặt hừng hực như lửa, gục vào đầu vai của hắn lau đi nước mắt, khi ngẩng đầu lên thì khuôn mặt đã đầy vẻ kiên nghị:
– Đệ đệ tốt, tỷ tỷ hôm nay dù mất đi tính mạng này cũng phải bảo hộ ngươi chu toàn, hai ta cùng trở về Miêu trại, đi hưởng cuộc sống thần tiên. Đi…

Nàng nắm lấy Lâm Vãn Vinh muốn đi ra ngoài, nhưng mới đi được vài bước liền nghe thấy một loạt tiếng ‘xoạt xoạt xoạt’ rít đanh sắc vang lên, vô số mũi tên bay tán loạn như cào cào, bắn về phía hai người.

– Mau lùi lại…
An Bích Như vội thét một tiếng, trường kiếm trong tay nhanh chóng vung lên, ánh bạc lấp lóe, trong nháy mắt dựng lên một bức tường kiếm ảnh, một hồi lách cách khẽ vang lên, mưa tên lần lượt rơi trên mặt đất.

– Lên…

An tỷ tỷ yêu kiều hô một tiếng, khẽ điểm chân, như chim yến giương cánh nhanh chóng phóng ra bên ngoài

Ngoài cửa vang lên một tiếng quát phẫn nộ:
– Dư nghiệt Bạch Liên mê hoặc bách tính, làm loạn giang sơn của trẫm, tội chết có dư. Các ngươi giết ngay lập tức, không được sai sót.

Lâm Vãn Vinh nghe rõ, trong âm thanh này có chút khàn khàn, đúng là hoàng đế phát ra. Lão hoàng đế này trắng đêm không ngủ, sắp đặt tỉ mỉ, đem Lâm Vãn Vinh làm mồi câu An Bích Như tới, vây vào trong thiên lao này, nhỏ cỏ tận gốc thanh trừ đốm tàn cuối cùng của Bạch Liên giáo, từ đó có thể thấy rằng lão ta thống hận Bạch Liên giáo tận xương tủy.

Cửa thiên lao đã có vô số hộ vệ trông giữ, mỗi người trong tay cầm cung cứng tên nhọn, đều là liên hoàn nỏ của Thần Cơ doanh đã qua cải tiến của Từ Chỉ Tình. Thấy thế tới vùn vụt của An Bích Như, liên hoàn nỏ trong tay mấy trăm hộ vệ đồng loạt bắn ra, mũi tên dày đặc như mưa xuân lao tới, so với trận tên vừa rồi còn hơn rất nhiều.

Võ công An Bích Như có cao hơn nữa, đối diện với trận mưa tên khủng bố này, cũng có sức mà chẳng thể dùng. Một mũi tên lạnh buốt sượt qua tai nàng, toàn thân đã ướt đẫm mồ hôi, vội vàng xoay bước lui về bên người Lâm Vãn Vinh.

Lâm Vãn Vinh nắm tay nàng cười khổ:
– An tỷ tỷ, bên ngoài là hoàng đế tự mình tọa chấn, lần này chúng ta sợ là chạy không thoát rồi. Bạch Liên giáo các ngươi thật sự có cừu hận với hoàng thượng lớn như vậy sao? Hoàng thượng bất kể lúc nào cũng không quên tiêu diệt Bạch Liên giáo?

An Bích Như bị hắn nắm lấy tay, trên mặt dường như phát sốt, khẽ lắc đầu:
– Hắn cừu hận không phải là Bạch Liên giáo, mà là người khác. Chỉ là năm đó Bạch Liên giáo ta từng giúp đỡ, phối hợp với người kia giết hắn. Mà hắn thì không thể tùy tiện ra tay với người kia, mối thù sâu nặng này này tự nhiên chuyển qua Bạch Liên giáo ta rồi.

– Tỷ nói là Thành vương?
Lâm Vãn Vinh kinh ngạc.

An Bích Như khẽ gật đầu, giọng ôn nhu:
– Huynh đệ bọn họ tranh đấu hơn hai mươi năm, cũng là hơn hai mười năm ta cùng sư tỷ tranh đấu. Những rắc rồi ngoắt ngéo bên trong, không phải là hai ba lời có thể nói rõ được.

– Nhưng Hoàng thượng đã đăng cơ hơn hai mươi năm, chẳng lẽ còn không động tới được Thành vương ư? Không thể nào kém như thế chứ!
Lâm Vãn Vinh nghi hoặc.

An Bích Như mỉm cười nhìn hắn, khẽ nói:
– Ngươi ấy à, hai mươi năm trước chẳng lẽ không phải sinh trưởng ở Đại Hoa, sao ngay cả việc này cũng không biết?

“Thật hổ thẹn a! Không may bị An tỷ tỷ nói trúng.” Lâm Vãn Vinh cười hì hì:
– Con người ta luôn chẳng quan tâm tới chiều chính, tỷ tỷ chê cười rồi.

– Chúng ta bị vây khốn ở đây, sợ là không bao lâu sẽ bị vạn tiễn xuyên tâm, chẳng biết làm sao ngươi còn cười nổi.
An Bích Như bất đắc dĩ nói:
– Năm đó hai vị vương gia tranh đoạt, vốn mọi người đều ưa thích lão Tam, cũng chính là Thành vương hiện nay. Hắn đối xử với người rộng rãi, thủ hạ thực khách tới ba ngàn, lại nắm bộ lại, quyền thế như mặt trời giữa trưa. Đương kim hoàng đế năm đó còn là nhị vương tử, tư chất bình thường, nhưng hắn có lòng nhẫn nại, ẩn nhẫn chờ thời. Khi lão hoàng đế bệnh nặng, Thành Vương gia bôn tẩu liên lạc khắp nơi, chuẩn bị cho bước đăng cơ cuồi cùng. Chỉ có nhị vương tử trung hiếu nhân nghĩa hầu hạ bên người lão hoàng đế, ngay cả y phục cũng chưa từng thay ra.

Lâm Vãn Vinh gật gù: “Đương kim hoàng đế, quả nhiên là một người rất mưu lược, rất nhẫn nại. Biết rõ thực lực của mình không bằng Thành Vương, nhưng nhắm chuẩn mục tiêu mà ngoạm chặt không rời, cuối cùng đã thành công. Từ điểm này mà nói, để hắn đăng cơ kế vị cũng không có gì sai.”

An Bích Như đang định nói tiếp, chợt nghe bên ngoài hô hào, tiếp đó là tiếng chém giết bình khí giao nhau, có thị vệ cao giọng hô:
– Có thích khách, mau bảo hộ hoàng thượng!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Danh sách truyện cùng bộ:
Lâm Vãn Vinh – Quyển 1
Lâm Vãn Vinh – Quyển 2
Lâm Vãn Vinh – Quyển 3
Lâm Vãn Vinh – Quyển 4
Lâm Vãn Vinh – Quyển 5
Lâm Vãn Vinh – Quyển 6
Lâm Vãn Vinh – Quyển 7
Lâm Vãn Vinh – Quyển 8
Lâm Vãn Vinh – Quyển 9
Lâm Vãn Vinh – Quyển 10
Lâm Vãn Vinh – Quyển 11
Lâm Vãn Vinh – Quyển 12
Thông tin truyện
Tên truyện Lâm Vãn Vinh - Quyển 6
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 26/04/2017 13:56 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Thám tử Hênry - Tác giả The Kid
Ở trong một khu chung cư, có hai vợ chồng Hênry và Như đang sống hạnh phúc bên nhau. Hênry làm nghề thám tử lâu năm rồi, anh đặt biệt danh là Hênry cho nó ngầu. Hiện nay anh đang sống cùng với cô vợ hiền xinh đẹp tên Như. Như vốn là cô gái độc thân sống chung khu chung cư với Hênry, cô thấy anh...
Phân loại: Truyện nonSEX
Lục Thiếu Du – Quyển 2
Gri gri!!! Tiểu Long bay vọt ra khỏi vai Lục Thiếu Du nhanh như chớp hướng tới Nhị thủ lĩnh, tốc độ cực mau, nhanh không thua gì tia chớp. Nhị thủ lĩnh nét mặt sa sầm, lưỡi búa chém ngang hướng tới Tiểu Long ngăn giữa hai người. Yêu thú kỳ lạ làm Nhị thủ lĩnh hơi băn khoăn nên không dám khinh...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Lưu Phong – Quyển 8
Nghe Lưu Phong nói vậy, Phỉ Nhi lúc này mới ý thức được tất cả lời Lưu Phong nói đều là sự thật, hắn thật sự nghiêm túc. “Chủ công, ngươi yên tâm, tài chính ta tự có biện pháp, tốt xấu gì ta cũng là Cao Lệ tứ Công chúa, tuy rằng mấy năm nay không có đất phong, đó cũng bởi vì vận khí...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lưu Phong
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân