Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.moe là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Lâm Vãn Vinh – Quyển 3 » Phần 23

Lâm Vãn Vinh - Quyển 3

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 23

Từ Vị thở dài:
– Lâm tiểu ca, hôm qua ngươi vạch trần sự mê hoặc của Phật tượng trồi lên, rồi lại đến hôm nay làm cho lão hủ hiểu được bí mật của việc rửa tay trong chảo dầu. Ta tự cho mình đọc sách biết chuyện không ít, nhưng nói về kiến thức, trước mặt ngươi, cũng phải cam bái hạ phong.

Lâm Vãn Vinh lắc đầu nói:
– Từ đại nhân, lời này nói sai rồi, chính là Đại Hoa ta có ngàn ngàn vạn vạn bách tính, trải qua mấy ngàn năm tích lũy kinh nghiệm, rồi từ từ tìm hiểu ra đạo lý đích thực. Ta chỉ là mượn tạm để dùng, luận nguồn gốc, để cho chúng ta phải bội phục nhất, nên thực sự là vố số tiền nhân thông minh trí tuệ, học vấn của dân gian.

– Hay cho câu học vấn tại dân gian.
Từ Vị nói:
– Lâm tiểu ca, chỉ bằng những lời này của người, đó là phi phàm rồi.

Đại tiểu thư cười nói:
– Từ đại nhân, người chớ khen hắn. Người càng khen, hắn càng đắc ý.

Lâm Vãn Vinh ha ha cười nói:
– Cũng vẫn là Đại tiểu thư hiểu ta.

Đại tiểu thư mặt đỏ một chút, thầm nghĩ, cái gì mà hiểu ngươi, thực sự là bị người làm phiền mới đúng.

Hai người Tây Dương kia thần sắc kiệt quệ, vẫn bị nhốt một bên như cũ, trong đó một người Tây Dương kêu là Tháp Ốc Ni thấy Lâm Vãn Vinh vội vàng kêu lên:
– Mật ti thoát (MR) Lâm. Mật ti thoát lâm.(Mister forest)

Trời ạ, cái lão người Pháp này tiếng Anh thật quá tệ, còn chẳng bằng ta, Lâm Văn Vinh vô cùng xem thường Tháp Ốc Ni, Tháp Ốc Ni qua lại giữa Châu Âu và Châu Á, tuy là người Pháp, nhưng cũng tinh thông chút tiếng Anh, chỉ là lời nói có điểm chút âm vị của Pháp, không phải là thuần âm.

Từ Vị ngạc nhiên nói:
– Lâm tiểu ca, bọn họ đang gọi ngươi sao?

Lâm Vãn Vinh gật đầu nói:
– Đúng vậy, chỉ là ngôn ngữ Tây Dương của họ rất đặc trưng, nghe khó hiểu vô cùng.

Đại tiểu thư nói:
– Như vậy, người Tây Dương xem ra không thu hút bằng người Đại Hoa chúng ta, ngay cả nói chuyện, cũng không nói được cho rõ ràng, rất khó hiểu được.

Ta ngã mất thôi, Lâm Vãn Vinh bất đắc dĩ liếc mắt nhìn Đại tiểu thư, đó là nàng chưa thấy Tây Dương mỹ nữ thôi, Tây Dương tiểu nữ phong tình nồng nhiệt, nóng bỏng kích thích, mê người vô cùng, so sánh với nữ tử Đại Hoa ta có loại quyết rũ khác.

Từ Vị tựa hồ đối với ngôn ngữ Tây dương không bài xích lắm, cười nói:
– Nhiều năm trước khi ta còn trẻ, cũng gặp qua một người Tây Dương, chỉ là đối với ngôn ngữ của bọn họ, khó nghe hiểu nhất, người thế nào lại có thể hiểu được?

Vấn đề này thật sự không biết trả lời thế nào cho phải, Lâm Vãn Vinh cười ha ha nói:
– Việc này nói lại rất dài, là cụ nội ta, năm đó trên biển cứu được một lão quỷ người Tây Dương, theo hắn học học vài câu tiếng Tây Dương, mà ta với người này khiêm tốn học hỏi, cũng theo hắn học được vài câu, không nghĩ rằng hôm nay phải dùng tới.

“Ồ” Từ vị lãnh đạm đáp lại một tiếng, chỉ là nhìn thần sắc này của ông ta thì căn bản là không tin lắm.

Đại tiểu thư thầm nghĩ, người này nói dối cũng không tìm lý do cho tốt, bị người ta nhìn thấu.

Lâm Vãn Vinh cười nói tiếp:
– Hắn hỏi chúng ta khi nào thả cho bọn họ trở về?

Từ Vị suy nghĩ một chút nói:
– Kì thật ở tiền triều, cũng đã có người Tây Dương gặp nạn đến đây, tới đất Đại Hoa ta, tuyên truyền giáo nghĩa của bọn họ, thiên triều thượng quốc ta cùng với người Tây Dương vô cừu vô hận, vì vậy không bao giờ làm khó bọn họ, như vậy đi, để họ nghỉ ngơi mấy ngày, rồi thả họ quay về.

Vô cừu vô hận? Bây giờ có thể nói lời này, chỉ là mấy trăm năm sau, lại có thể có chiến tranh nha phiến và liên quân tám nước không? Lâm Vãn Vinh lắc lắc đầu, đây là một thế giới hoàn toàn bất đồng, tương lai sẽ phát sinh cái gì, không ai biết được.

Hắn bùi ngùi thở dài, nói:
– Từ Vị đại nhân, có một vấn đề, tại hạ vẫn chưa hiểu rõ, muốn thỉnh giáo đại nhân một chút.

Từ Vị vội vàng hỏi:
– Lâm tiểu ca, đừng nói hai chữ thỉnh giáo, khiến làm hủ không nuốt trôi được, ngươi có chuyện gì cứ việc nói thẳng.

Từ Vị là thiên hạ đệ nhất tài học, nhưng ở đây trước mặt Lâm Tam này, ông ta cũng không dám xưng là đệ nhất.

Lâm Vãn Vinh nói:
– Vừa rồi đại nhân mới nói, ở tiền triều có người Tây Dương gặp nạn tới Đại Hoa ta, vậy đại nhân có thống kê qua, cho tới bây giờ, đã có bao nhiêu người Tây Dương tới Đại Hoa ta hay không?

Từ Vị trầm ngâm trong chốc lát nói:
– Cái này chưa từng có thống kê lại, dân gian thỉnh thoảng cũng có truyền văn, nhưng theo lão hủ biết, cũng không dưới trăm ngươi.

Lâm Vãn Vinh thong thả bước vài bước, nói:
– Người Tây Dương, không dưới trăm người, lại còn đến cùng một đợt, điều này phải nói thể nào đây, đại nhân?

Từ Vị lắc lắc đầu nói:
– Lão hủ không biết.

Lâm Vãn Vinh than thở nói:
– Điều này có thể giải thích một điểm, rằng người Tây Dương đang không ngừng thám hiểm thế giới này, bọn họ đi khắp nới trên biển, không ngừng tìm kiếm, cho nên mới có thể không ngừng gặp nạn.

Từ Vị tựa như hiểu như không, Lâm Vãn Vinh lại nói:
– Lại xin hỏi Từ đại nhân, Đại Hoa ta có dũng sĩ tới Tây Dương không?

Từ Vị lắc đầu nói:
– Chưa từng nghe nói quá, xa nhất cũng chỉ phái thuyển tới quần đảo Lưu Cầu (Ryukyu) và Cao Lệ, chưa từng có người tới Tây Dương.

Lâm Vãn Vinh nâng cao giọng chậm rãi nói:
– Người Tây Dương không ngừng thám hiểm thế giới, bọn họ cước bộ rất chậm chạp, rất lóng ngóng, nhưng chúng ta không nên cười nhạo họ, trái lại, còn phải kính trọng bọn họ, bởi vì bọn họ dũng cảm tiến lên phía trước, dũng khí khai thác và tinh thần thám hiểm đúng là những điều Đại Hoa chúng ta nên học tập. Người Tây dương đã mấy mươi lần tới Đại Hoa chúng ta, Đại hoa ta đối với Tây Dương lại chẳng biết gì, đại nhân, ngươi không biết sự nguy hiểm trong đó sao? Nói không chừng buổi sáng một ngày nào đó tỉnh lại, hạm đội của người Tây Dương đã tới cửa chúng ta, khi đó biết làm thế nào…

Từ Vị trầm tư suy nghĩ, Lâm Vãn Vinh cũng có chút buồn bực, tưởng những sự tình này những vị đương quan các ngươi phải hiểu chứ, cần một người dân thường như ta nói sao? Đều vì nghe xong mấy câu kia của Từ Vị, cho nên hắn có cảm giác không nói ra không thoái mãi, tính ra, lão tử ta không phải là muốn cứu vớt thế giới. Cho dù là người sao hỏa đến đây, với ta cũng chẳng quan hệ gì. Ăn ngon, uống ngon, ngủ ngon, vui chơi, là quá đủ cho cuộc đời này rồi.

Tâm tình hắn bình thường lại một chút nói:
– Từ đại nhân, giờ người đã đáp ứng thả hai người Tây Dương, ta nghĩ nên cùng bọn họ làm chút giao dịch. Khi mời bọn họ trở về Tây Dương, để họ mang theo tơ lụa, trà cùng sản phẩm nông nghiệp của Đại Hoa ta làm quà, còn có mấy thứ xa xỉ phẩm nước hoa, xà phòng thơm của Tiêu gia ta cũng đưa tặng cho họ.

Mẹ nó, lão tử sẽ mang nước hoa, xà phòng bán tới Pháp, bán tới Anh, bán tới toàn Châu Âu, rồi bán giá cắt cổ, nhất định phải bán với giá cắt cổ, lại còn có nội y quần lót, thiếu nữ nước ngoài mặc lên nhất định bốc lửa, đặc biệt là mấy tiểu nữ tử người Pháp, nổi tiếng thiên hạ a, lần sau nhất định phải để cho Tháp Ốc Ni mang theo vài tiểu mỹ nhân người Pháp đến, lão tử còn có vài món đồ thú vị buồn bực thiết kế ở trong lòng, không mang mấy mòn đó ra chơi đùa, thật sự là không cam tâm, Lâm Vãn Vinh trong lòng nổi lên hàng loạt các hi vọng, nguyện vọng to lớn.

Từ vị hỏi:
– Lâm tiểu ca, ngươi muốn cùng bọn chúng trao đổi cái gì?

– Còn phải xem Từ đại nhân muốn cái gì đã.
Lâm Vãn Vinh đầy ngụ ý cười nói.

Từ Vị trong mắt thần quang chợt lóe lên, hình như đã nắm bắt được cái gì đó.

Từ Văn Trường à Từ Văn Trường, ta đã nói hết những gì nên nói với ông rồi đó. Lâm Vãn Vinh trong lòng thở dài, chỉ mong những điều hắn nói hôm nay đối với ông ta có thể khai sáng phần nào, với lại hắn cũng chỉ có thể làm bao nhiêu đó thôi. Lâm Vãn Vinh hắn lúc này không có thời gian dạy người, hắn còn muốn theo đuổi thiếu nữ xinh đẹp, bận tới mức không có thời gian quản tới chuyện khác.

Từ Vị hướng tới Lâm Vãn Vinh cười thần bí nói:
– Lâm tiểu ca, mời người làm thông dịch một hồi, tiện cái gì nói cái ấy, để thể hiện thiện ý Đại Hoa ta, đặc biệt phái thợ thủ công lành nghề tới Hải An, giúp người Tây Dương sửa chữa thiết giáp thuyền của họ, mời bọn họ nhất định phối hợp thật tốt, giảng giải tỉ mỉ nguyên lí cho chúng ta, tốt nhất là có thẻ vẽ ra bản phác họa, chúng ta xem thấu đáo rồi, nhất định cùng họ sửa chữa, xem không hiểu, bọn họ chỉ có thể vĩnh viễn ở lại Đại Hoa thôi…

Vô sỉ, quá vô sỉ rồi, bất quá, ta thích thế!

Lâm Vãn Vinh ha ha cười to, đem những lời này ra nói lại :
– Ta, Mật ti thoát Lâm, vị trước mặt này là tài chính đại nhân của Đại Hoa quốc, hai vị nói hết mọi thứ thật rõ ràng, đổi lại sự khoan dung của đại nhân đối với lời giải thích về việc tiến vào biên giới nước ta của hai vị. Viên mã não của ngươi giấu dưới giày bị Đào Đông Thành tìm ra, tặng cho ta là lấy hết của ngươi rồi… Ngoài ra đối với Tháp Ốc Ni ngươi, để biểu đạt thiện ý của thiên triều, chúng ta sẽ nhất định tận lực giúp đỡ các người sửa chữa thiết giáp thuyền, mời các người phối hợp cho tốt, biết gì phải nói, nói phải cho hết, để sớm mai bọn ta phản hồi…vân vân và vân vân…

Tháp Ốc Ni cảm kích nói:
– Mật ti Thoát Lâm, người thực sự là người thiện lương nhất trên thế giới này, để biều đạt sự cảm kích đối với người, ta sẽ hướng tới Lộ Địch bệ hạ( Louis đại đế) đề nghị. Ngày sau Pháp Lan Tây ta cùng với Đại Hoa buôn bán, đều do người một tay kinh doanh.

” Như thế thật tốt, như thế thật tốt” Mẹ nó, không cẩn thận lại trở thành giai cấp tư sản mất, cái câu ” người thiện lương nhất thế giới” làm cho Lâm Vãn Vinh suýt không thể nhịn được cười. Hắn cố gắng kiềm chế cười nói:
– Bất quá, mật ti thoát Tháp Ốc Ni, tiếng Anh của ngươi phải luyện tập thật nhiều, mới có thể đọ với ta, ha ha ha…

Lâm Vãn Vinh kéo Đại tiểu thư qua một bên hỏi:
– Đại tiểu thư, nội y kia hôm nay làm được bao nhiêu kiện rồi?

Tiêu Ngọc Nhược trên mặt đỏ lên nói:
– Ngươi hỏi cái này làm gì?

Lâm Vãn Vinh cười nói:
– Lão quỷ này trên thuyền, còn cất không ít Kim cương, ta với hắn thương lượng ổn thỏa rồi, nội y đổi toàn thạch, món sinh ý này thật thật là đáng giá.

Tiêu Ngọc Nhược che miêng cười e thẹn, nói:
– Người như ngươi, ý tưởng gì cũng có thể xuất ra được, nội y kia cũng làm không ít, nguyên là muốn cung cấp hai vùng Kim Lăng Hàng Châu, nay ngươi muốn dùng thi cứ lấy đi.

Trời ạ, ta dùng mấy món đồ chơi đó làm gì, là tiểu nữ tử xinh đẹp của Pháp Lan Tây muốn dùng đó, Lâm Vãn Vinh cười hắc hắc nói:
– Quần áo lụa của chúng ta cũng đều chuẩn bị đủ rồi, lại lấy chút trà lá, không cần loại tốt lắm, hàng thứ phẩm là được rồi, người Tây Dương không có uống qua, rất là trân quý, đem đổi hết với kim cương của hắn, sau này nếu không có việc gì chúng ta được ngủ trên giường kim cương rồi.

Đại tiểu thư ừm môt tiếng, suýt nữa lại khinh rẻ nói, miệng chó không mọc được ngà voi, ai muốn cùng ngươi ngủ trên giường kim cương chứ.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Danh sách truyện cùng bộ:
Lâm Vãn Vinh – Quyển 1
Lâm Vãn Vinh – Quyển 2
Lâm Vãn Vinh – Quyển 3
Lâm Vãn Vinh – Quyển 4
Lâm Vãn Vinh – Quyển 5
Lâm Vãn Vinh – Quyển 6
Lâm Vãn Vinh – Quyển 7
Lâm Vãn Vinh – Quyển 8
Lâm Vãn Vinh – Quyển 9
Lâm Vãn Vinh – Quyển 10
Lâm Vãn Vinh – Quyển 11
Lâm Vãn Vinh – Quyển 12
Thông tin truyện
Tên truyện Lâm Vãn Vinh - Quyển 3
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 17/04/2017 12:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Bà hàng xóm tốt bụng - Tác giả The Kid
Ông Tú là một đại gia, một doanh nhân thành đạt. Trong tay ông có nhiều tiền bạc nhưng ông chỉ sống một mình, không có vợ con gì cả. Kế bên nhà ông Tú là nhà của bà Sáu Thư, bà hàng xóm này cực kỳ đối xử tốt với ông. Mỗi khi có nấu đồ ăn bà đều đem qua mời ông ăn, hoặc là sẵn sàng...
Phân loại: Truyện nonSEX
Hạ Thiên – Quyển 1
Cửa xe mở ra, một người từ bên trong bước xuống, người này rất quen thuộc với tôn hinh hinh, nhưng nàng không thể nào liên hệ hắn và chiếc Volvo kia. Ủa, đây không phải là Hạ Thiên sao? Phương Hiểu Như cũng hô lên một tiếng khá trầm. Không sai, đó chính là Hạ Thiên, mà lúc này Hạ Thiên cũng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Hạ Thiên
[Truyện Tết] Ma thổi đèn – Quyển 2
Con ma mà Gà Gô ám chỉ ở đây là mấy người nước ngoài ở trên tàu, Gà Gô nhìn lên hồi lâu, cảm thấy mấy thằng cha người Tây này rất đáng nghi, hơn nữa trên người bọn chúng còn giấu súng, trong hành lý lộ ra cán xẻng, cán cuốc, dây thừng, lại đang chụm đầu một chỗ thì thầm to nhỏ. Kì...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Ma thổi đèn
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân