Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.moe là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Lâm Vãn Vinh – Quyển 2 » Phần 68

Lâm Vãn Vinh - Quyển 2

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 68

“Ngọc Sương…” Lâm Vãn Vinh chưa nói xong thì bên ngoài truyền vào một tiếng gọi nhẹ. Âm thanh đó vô cùng quen thuộc, không ngờ lại là Đại tiểu thư. Sắc mặt Nhị tiểu thư biến đổi, vội nói:
– Ai da, ta quên mất, buổi tối hôm nay tỷ tỷ muốn ngủ cùng ta. Lâm Tam, làm sao bây giờ…

Chuyện loạn rồi đây. Lâm Vãn Vinh rất là căm tức trong lòng, sao mà lần nào cũng đều bị con bé này phá hủy chuyện tốt hết. Bất quá hôm nay không đơn giản, đêm hôm lẻn vào nội viện của Tiêu phu nhân, nếu bị phát hiện thì sẽ hết sức nghiêm trọng.

Nhị tiểu thư vội vàng bảo:
– Hay là chàng mau chui xuống giường núp đi.

Ta xỉu mất, như vậy cũng được ư? Trốn dưới giường đàn bà, sẽ gặp phải điềm gở, Lâm Vãn Vinh kiên quyết lắc đầu:
– Không được.

Nhị tiểu thư cũng nhận ra như vậy có chút không ổn, đột nhiên nhìn thấy cái tủ treo quần áo phía sau bình phong, liền giữ chặt hắn đẩy vào, lo lắng bảo:
– Chàng hãy tránh ở trong đó một lát, ngàn vạn lần đừng lên tiếng.

Lâm Vãn Vinh bị một đống quần áo màu sắc sặc sỡ che lại, chịu không nổi giật phăng cái mũ gia đinh xuống, trong lòng thở dài ai oán. Gia đinh đã phải vụng trộm với tiểu thư, mà vẫn bị ngăn cản ở trong phòng, như thế này thì còn làm ăn được gì nữa a. Lang quân Tây sương như lão tử, thật là thất bại a.

Nhị tiểu thư mở cửa, Tiêu Ngọc Nhược đứng ở ngoài cửa, nghi hoặc hỏi:
– Ngọc Sương, muội đang làm cái gì đó? Đã ngủ rồi à?

Mặt Nhị tiểu thư đỏ lên, nhẹ đáp:
– Không có, vừa rồi muội niệm kinh phật, có chút phân tâm.

Đại tiểu thư nắm lấy tay nàng, thương yêu nói:
– Nha đầu này, mệt nhọc thì nghỉ sớm một chút.

Ngọc Sương làm nũng:
– Tỷ tỷ còn chưa có tới, muội sao dám ngủ.

– Quỷ nha đầu này!
Tiêu Ngọc Nhược thân thiết nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng, trầm mặc trong chốc lát rồi nói:
– Ngọc Sương, Lâm Tam hắn có tới tìm muội hay không?

Nhị tiểu thư nghe vậy hoảng sợ, trên mặt nổi lên một lớp phấn hồng, vội vàng đáp:
– Không có, không có, tuyệt đối không có.

Đại tiểu thư nghi hoặc nhìn nàng một cái:
– Thật à?

Ngọc Sương vội gật đầu, Đại tiểu thư gật gật đầu nói:
– Vậy là tốt. Cái tên Lâm Tam đó, tuy là rất có bản lãnh, nhưng là người khoa trương, hoa ngôn xảo ngữ, luôn có thể làm cho nữ nhân vui lòng. Muội còn nhỏ tuổi, ta lo là muội sẽ bị lừa dối lợi dụng.

Mẹ kiếp, đó chính là ấn tượng thật sự của trong lòng Đại tiểu thư về ta sao? Ở phía sau bình phong, Lâm Vãn Vinh kêu lên oan uổng, con bé này quá đáng lắm rồi a.

– Ngọc Sương, ta cho muội tiểu đao kia, muội vẫn mang theo bên người chứ?
Đại tiểu thư hỏi.

“Vâng.” Nhị tiểu thư lấy ra một cái bao từ trong ngực, bên trong là một ngọn đao nhỏ sắc bén. Ở trong tủ, Lâm Vãn Vinh nghe vậy, đầu toát đầy mồ hôi. Bà nó chứ, quá trình tán gái đêm nay thật là quá hung hiểm, thiếu chút nữa ăn đao mà chết rồi a.

– Nếu có người khi dễ muội, muội hãy lấy tiểu đao này đâm hắn. Sự trong sạch của nữ nhân nhà chúng ta là quan trọng nhất. Dù có phải chết, cũng quyết không để cho người xấu đắc ý.
Đại tiểu thư nghiêm túc nói.

Nhị tiểu thư ừ một tiếng, đột nhiên nhẹ nhàng nói:
– Tỷ tỷ, nếu là Lâm Tam, thì cũng, cũng… Muội cũng phải đâm hắn ư?

– Hắn dám?
Đại tiểu thư cả giận quát, một lúc sau, nhẹ nhàng bảo:
– Con người hắn tuy là có chút xấu miệng, nhưng những cái khác cũng không quá tệ. Muội cứ hù dọa hắn là được rồi, chớ nên đâm hắn thật, ta đỡ phải….

Nàng dừng lại một chút, sửa lời:
– Đỡ cho chúng ta lại phải trả tiền thuốc men, con người hắn không có chuyện gì làm chỉ thích to miệng đòi hỏi những thứ quá đáng, muội cũng biết rồi đó.

Nhị tiểu thư cười khẽ một tiếng:
– Tỷ tỷ nói đúng, con người xấu xa đó, không có chuyện gì làm chỉ thích đòi hỏi quá đáng, dọa chết người ta, khanh khách.

Nàng nói chuyện với âm thanh lớn, chính là cố ý để cho Lâm Vãn Vinh nghe được.

Đại tiểu thư nhẹ nhàng giữ tay của Nhị tiểu thư nói:
– Ngọc Sương, ngày mai tỷ phải cùng với Lâm Tam đi Hàng Châu. Hôm nay chúng ta hãy tận dụng tâm sự vui vẻ. Lần này đi phải mất nhiều ngày đấy.

Nhị tiểu thư thất vọng:
– Tỷ tỷ, tỷ và hắn đều phải đi à?

Đại tiểu thư gật gật đầu:
– Ừm, hắn mà ở nhà thì tỷ không yên tâm. Nói không chừng sẽ lại đến khi dễ muội, tỷ mang hắn theo bên mình để quản giáo hắn cho tốt.

Ngọc Sương cắn nhẹ môi, khó nén được nỗi thất vọng trong lòng, tên xấu đó, ta ở bên ngoài thì hắn không đến thăm ta, ta trở về, hắn lại phải đi, cái đồ nhẫn tâm.

Nhị tiểu thư thở dài:
– Tỷ tỷ, tỷ và Lâm Tam cùng đi, trên đường phải cẩn thận, không được để cho người khác khi dễ tỷ, cũng đừng để Lâm Tam khi dễ.

Đại tiểu thư cười khẽ nói:
– Khi dễ ta? Thách hắn cũng không dám.

Nói lời đó, bản thân nàng cũng có chút đỏ mặt, lần trước không phải chính là đã bị hắn khi dễ rồi ư.

Hai tỷ muội trò chuyện một hồi, Đại tiểu thư duỗi mình, cười nói:
– Chờ tỷ thay đổi xiêm y, rồi nói chuyện tiếp với muội.

Trong khi nói, nàng liền đi tới trước bình phong, cởi áo khoác trên người, sau đó đi thẳng vào bên trong. Nhị tiểu thư muốn ngăn thì đã không kịp, trong lòng vừa sợ vừa lo, không biết làm thế nào cho tốt.

Lâm Vãn Vinh toát mồ hôi lạnh, sao đột nhiên Đại Tiểu thư đến đây, việc này cũng thật quá trùng hợp mà.

Hắn chính là đang nghĩ làm thế nào để đối phó, bỗng nghe từ bên ngoài truyền đến một tiếng gọi:
– Ngọc Nhược, Ngọc Sương, các con đều ở đây phải không ?

Nghe thanh âm thì đúng là Tiêu phu nhân, Tiêu Ngọc Nhược vội vàng mặc thêm áo, nhẹ nhàng nói:
– Nương thân, chúng con đều ở đây.

Nàng không kịp thay xiêm y, vội vàng chạy đến mở cửa phòng.

Lâm Vãn Vinh lau mồi hôi trán, thầm than may mắn may mắn. Tiêu phu nhân tự nhiên lại cứu mạng mình.

Tiêu phu nhân vừa mới tắm rửa, trên tóc còn chưa khô, trên mặt còn vương chút hơi nóng ửng đỏ, vừa đi vào phòng, đã thấy tỷ muội hai người đều ở đây, bà liền tiến đến giữ chặt hai chị em :
– Hai nha đầu các ngươi, đều ở chỗ này sao.

Đại tiểu thư gật đầu:
– Nương thân, ngày mai con phải đi Hàng Châu, nên muốn cùng ngọc Sương nói chuyện

Nhị tiểu thư cũng nhào vào lòng mẫu thân nói :
– Nương thân, con cũng muốn đi Hàng Châu.

Tiêu phu nhân yêu thương véo cái mũi của con gái :
– Làm loạn, tỷ tỷ của con đi là vì chính sự, con đi làm cái gì ?

Tiêu Ngọc Sương khẽ nói :
– Con cũng là vì chính sự mà, con muốn học làm kinh doanh, thay tỷ tỷ giúp nương thân đỡ lo âu.

Phu nhân hòa Đại tiểu thư đều phì cười, Tiêu Ngọc Nhược nhẹ nhàng nói:
– Muội tuổi còn nhỏ, đợi thêm một hai năm, tỷ tỷ sẽ dạy cho được không? Việc này để nói sau, muội bây giờ còn phải lễ phật một tháng, lúc này mới được vài ngày, sao có thể không thành tâm như vậy?

Nhị tiểu thư ngẫm lại cũng cảm thấy như vậy, đã trước cửa phật đã hạ lời hứa, thì nhất định phải thực hiện, bèn thủ thỉ :
– Ta sẽ ở lại đây để tại đây chờ tỷ tỷ đã trở về. Bất quá, tỷ tỷ. Ta lần trước cùng ngươi đã nói qua mấy việc, ngươi cần phải nhớ rõ nghe.

Tiêu phu nhân ngạc nhiên hỏi:
– Ngọc sương, con cùng Ngọc Nhược đã nói sự tình gì vậy gì?

Đại tiểu thư nói:
– Nương thân, ngọc sương nói muốn đi cầu học.”

Nhị tiểu thư cũng vội vàng tiếp lời:
– Đúng vậy. Nương thân, con nếu chỉ ở nhà, sẽ không học được gì cả, con nghĩ đi ra ngoài sẽ học được nhiều kiến thức, tương lai cũng giúp tỷ tỷ chia sẽ ưu lo.

Tiêu phu nhân lo lắng nói :
– Con là một nữ hài tử, một mình ra ngoài cầu học, ta như thế nào mà yên tâm được.

Tiêu ngọc nhược liền nói tiếp:
– Nương thân yên tâm đi. Đợi hết năm, con tiện phải lên phía bắc tới kinh thành để coi sóc việc làm ăn trên đó, đến lúc đó Ngọc Sương và con cùng đi. Con chiếu cố, tiện cho Ngọc Sương tại kinh thành học thêm nhiều thứ. Nương thân thấy như thế nào?

Tiêu phu nhân thấy bọn tỷ muội hai người thật sự hòa thuận yêu thương nhau như vậy, lòng dạ thiệt khoan khoái, nhẹ giọng nói:
– Có Ngọc Nhược lo cho Ngọc Sương, ta cũng an tâm. Chỉ là cả hai đều đi kinh thành, ta một mình ở lại Kim Lăng, ta nếu nhớ các con, phải làm sao bây giờ ?

Một câu nói hai vị tiểu thư ánh mắt cùng bắt đầu đỏ hoe, hai tiểu thư nghẹn ngào:
– Nương thân cũng cùng chúng con cùng đi kinh thành nghe.

Phu nhân âu yếm nhìn hai đứa con gái:
– Nha đầu ngốc. Nếu tất cả cùng đi kinh thành, thì nhà ở Kim Lăng làm sao bây giờ? Các con có việc cần thì hãy đi đi, nương thân nếu rảnh rỗi sẽ lên thăm các con.

Lâm vãn vinh nghe mẫu tử ba người các nàng bên ngoài tâm sự chuyện nhà, hắn tránh ở mặt sau bình phong thật cảm thấy khó chịu. Ngọc Sương nha đầu kia như thế nào lại nêu vấn đề kia ra, tựa như đã quên có ta ở đây. Chà, từ khi tán gái, cho tới bây giờ không chưa có bị qua như vậy, bị người ta ba mẹ con giam trong phòng mãi không đi, thật sự là bi ai.

Tiêu phu nhân thở dài:
– Ngọc nhược, sang năm con cũng đã hai mươi tuổi, cũng nên lo lắng việc chung thân một chút đi.

Nhị tiểu thư lập tức vỗ tay cười nói:
– Hay lắm, chúng ta nên giúp tỷ tỷ tuyển một phu tế tốt nhất thiên hạ.

Tiêu ngọc nhược ngượng ngập:
– Nương thân, việc này không vội, nữ nhân đâu chỉ lo lắng mỗi việc này.

Tiêu phu nhân thở dài:
– Ngọc nhược, con từ năm mười bốn tuổi đã bắt đầu đi theo ta học cách làm ăn. Đã mất bao nhiêu năm, cũng thật khổ cho con, việc chung thân này, vạn vạn lần không thể lại chậm trễ.

Đại tiểu thư khổ sở nói:
– Nương thân, vì giúp Tiêu gia phát triển, cho dù có chậm trễ vài năm, con cũng không oán trách hối hận đâu.

Tiêu phu nhân liếc nhìn nàng:
– Ngọc nhược, con nói cho nương thân, ngươi đã có ý trung nhân chưa ?

Tiêu ngọc nhược mặt đỏ lên :
– Con thân mang nhiều trọng trách kinh doanh, việc này thật tình còn chưa có nghĩ đến.

Tiêu phu nhân lại than:
– Con năm nay tuổi cũng không còn nhỏ, việc này cũng nên nghĩ sớm đi. Ta từng nhìn qua vị Đào công tử kia, phẩm mạo cũng không tồi, vốn tưởng con cũng để mắt tới hắn. Bây giờ xem ra, ngươi đối với hắn tựa hồ không có cảm tình. Trong số công tử thế gia trong Kim Lăng thành, ta cũng đều biết qua, nhưng tìm không thấy nhân tuyển thích hợp. Sau khi vào kinh, ngươi cần phải tự mình lưu tâm,để ý, nếu là gặp gỡ được ý trung nhân, vạn vạn lần chớ có bỏ qua. Người đàn bà khi còn sống, muốn tìm một người ưng ý, là thật không dễ dàng đâu!

Đại tiểu thư đỏ mặt:
– Nương thân, người không cần lo lắng, người xem con có phải giống như là người không lấy được chồng không ?

Phu nhân cảm thán:
– Không phải ta nghĩ rằng con không xuất giá được, đúng hơn chỉ là lo lắng con không cưới được người tốt. Ngọc Nhược, nghe nương thân nói một câu, không thể vì công việc của Tiêu gia, mà bỏ qua hạnh phúc cả đời của chính mình. Nếu là như vậy, nương thân vĩnh viễn trong lòng sẽ không yên.

Tiêu phu nhân cũng biết rõ tâm tư của nữ nhân, Đại tiểu thư cái gì cũng tốt, chỉ là quá chú tâm cho sự nghiệp, vì công việc của Tiêu gia, cái gì cũng có thể hy sinh, chỉ mới ngần tuổi này mà đã trở thành người quan trọng nhất của Tiêu gia. Nữ nhân mà chỉ có ý niệm này trong đầu cuối cùng sẽ hại cả đời mình.

Đại tiểu thư khẽ “vâng” một tiếng, cúi đầu cũng không biết suy nghĩ cái gì.

Tiêu phu nhân hai mắt đỏ hoe, bùi ngùi than thở:
– Cũng là Tiêu gia chúng ta mệnh khổ, không có được một đứa con trai. Nếu mà có một người đàn ông, nơi này cần gì đến đàn bà chúng ta ra mặt, Ngọc Nhược ngươi cũng sẽ an tâm mà làm một tiểu thư, thoải mái lựa chọn một tấm chồng tốt, đâu có nhiều tâm sự phiền não như bây giờ.

Tiêu phu nhân thủ tiết nhiều năm, một mình nuối hai nữ nhân khôn lớn, trong thời gian đó cũng trải qua không biết bao nhiêu tủi cực. Lúc này bồi hồi nghĩ lại có một chút đau xót, nước mắt cứ thế rơi rớt như mưa.

Đại tiểu thư nhìn mẫu thân rơi lệ, nhớ tới mấy năm nay lúc nào trong tâm cũng toan tính, cũng ôm lấy mẫu thân khóc rấm rứt. Nhị tiểu thư tuy là tuổi còn trẻ, song cũng yêu thương mẫu thân và tỷ tỷ, mẫu nữ ba người ôm nhau cùng khóc.

Lâm vãn vinh tại đứng tại chỗ nghe ba người đàn bà “hu hu” khóc, nhịn không được lắc đầu, đàn bà thật là phiền toái, nghĩ lại một chút chuyện cũ, mười thì có chín là thống khổ. Nhân sanh sinh ra là phải chịu khổ, có ai thoát được đâu ? Bộ tưởng rằng gian khổ, nếu là đàn ông thì không phải gánh chắc ?

Hắn cảm thán một hồi, ngẫm lại bên ba nữ tử Tiêu gia ở bên ngoài. Đúng là có chút đáng thương, cô nữ quả mẫu, vừa phải kinh doanh, vừa phải chiếu cố cho cả một đại gia đình, là thật không dễ dàng.

Rốt cuộc thì Tiêu phu nhân cũng đã trải qua nhiều thâm niên, sau một lát đã dừng khóc, nhìn hai nữ nhi nói:
– Ngọc Nhược, Ngọc sương, các con cũng chớ khóc nữa, chỉ để cho hạ nhân thấy làm trò cười.

Nói đến hạ nhân. Tiêu Ngọc Sương nhất thời nhớ tới, phía sau bình phong còn có một Lâm Tam, nói như vậy, cảnh mẹ con mình ba người ôm nhau khóc, tất cả đều rơi cả vào trong tai hắn sao? Bất quá hắn không tính là ngoại nhân, Nhị tiểu thư ngọt ngào thầm nghĩ.

– Ngọc nhược, gần đây việc làm ăn tiến triển như thế nào? – Tiêu phu nhân hỏi.

Đại tiểu thư gật gật đầu nói:
– Kinh doanh vải vóc trong tháng này cả lượng tiêu thụ lẫn lợi nhận đều giảm nhẹ. Nhưng chúng ta trước mắt sẽ từ từ đổi phương hướng kinh doanh, cho nên ảnh hưởng không tính là quá lớn. Chúng ta đang tiếp thị cho nội y, hiên tại là tại Kim Lăng thành, các tiểu thư, thái thái bắt đầu quan tâm, vừa mới trông đã rất có hứng thú. Còn về nước hoa kia cũng không cần phải nói vừa mới tung ra đã bán hết sạch, còn được đặt hàng trước cả hai tháng. Mấy ngày trước đây vừa mới chào bán xà phòng, phản hồi cũng rất tốt. Trước mắt phúc bá bọn họ đang làm thiết bị với công thưởng, sẽ nhanh chóng đưa vào sản xuất chính thức.

Tiêu phu nhân gật gật đầu:
– Cái tên Lâm Tam kia, đúng là nhân tài.

Tiêu Ngọc Sương thấy mẹ khen ngợi Lâm Tam, nhất thời mặt mày hớn hở:
– Đúng mà, đúng mà! Nương thân, con đã sớm nói qua hắn là người tài.

Phu nhân ý vị thâm sâu liếc nhìn nhị tiểu thư, thở dài:
– Chỉ tiếc lại là một hạ nhân.

Đại tiểu thư cũng nói:
– Tên Lâm Tam ý nghĩ linh hoạt, ăn nói hơn người. Cơ trí dũng cảm, dám làm dám chịu, quả thật không đơn giản. Tiêu gia chúng ta lần này có thể khởi tử hồi sanh, công của hắn là rất lớn.

Lâm Vãn Vinh phía sau bình phong nghe được thầm thấy thật sảng khoái. Chà, đây là nói ta sao, tiểu nữ này như thế nào lại trong chốc lát là biến giọng, lần trước gặp còn nói ta liến thoắng ba hoa, bây giờ khước biến thành ăn nói hơn người.

Phu nhân gật đầu:
– Quả thật như thế, nhân tài như vậy, chúng ta ngàn vạn lần phải lưu giữ. Chút nữa quên, hắn chỉ cùng chúng ta ký khế ước một năm.

Nhị tiểu thư cắn răng nói:
– Nương thân, nếu các ngươi muốn Lâm Tam vĩnh viễn ở lại nhà chúng ta, con nghĩ hắn sẽ nguyện ý thôi.

Tiểu nha đầu này, bộ dễ ăn vậy sao, lời này không thể tùy tiện thốt nghe, ta khi nào đã nói qua nguyện ý vĩnh viễn ở lại Tiêu gia ? Ta là muốn đem lấy ngươi về Lâm gia của ta kia.

Tiêu ngọc nhược nói tiếp:
– Lâm Tam quả có chút tài hoa, bất quá người này có chút quá tự kiêu, thiết không thể nhượng để hắn quá đắc ý, phải chấn chỉnh, chấn chỉnh hắn cẩn thận mới được.

Phu nhân cười nói:
– Ngọc Nhược, con lần này cùng tên Lâm Tam kia đến Hàng Châu, tiện nên chỉ bảo hắn một chút. Tiêu gia ta khó mà có một người tài như vậy, nếu được dạy tốt, đối với con cũng là một đại trợ thủ.

Lâm vãn vinh nghe được trong lòng thầm than: “Ta mà là người vô dụng vậy sao? Để Tiêu Ngọc Nhược dạy ta, không bằng để ta giáo huấn cô ta còn hơn! ”

Tiêu phu nhân lại tiếp:
– Ngọc nhược, con cần phải đối xử tốt với Lâm Tam, chớ để lại như trước kia cùng hắn đấu khẩu.

Đại tiểu thư trên mặt đỏ lên:
– Con đâu có cùng hắn đấu khẩu, chỉ là kẻ đó quá xấu xa luôn làm cho người ta ghét.

Phu nhân nói:
– Con đối xử với mọi người đều là bình đạm, như thế nào đối Lâm Tam này lại luôn bảo thủ vậy. Ta nhìn Lâm Tam điểm này so với con kiềm chế tốt hơn. Vậy mới thấy bất luận kẻ nào mà da mặt dày, thì ai cũng không sợ, ta cũng chưa thấy hắn chịu thiệt dưới tay ai.

Lâm vãn vinh nghe được vế đầu tiên rất đắc ý, nghe được phần sau cũng đôi chút ấm ức, ta đây là loại da mặt dày sao ? Ta đây là người nhân hòa, là tài năng, đàn bà các ngươi, thật sự là kiến thức hẹp hòi.

Đại tiểu thư nhớ tới khuôn mặt Lâm Tam, cũng nhịn không được bật cười:
– Ta thấy da mặt hắn đúng dày không ai bì được. Người như hắn, da mặt đã dày thế mà lá gan cũng chẳng biết có phải là gan báo không nữa. Hôm nay ngay cả công tử của phủ doãn mà hắn còn dám đánh nữa.

Phu nhân nghe xong cả kinh:
– Có việc này sao?
Cả Nhị tiểu thư cũng chấn động.

Đại tiểu thư đem sự tình hôm nay giảng một lần, Tiêu Ngọc Sương thở dài:
– Tỷ tỷ, lâm tam nói không có việc gì, vậy tức là không có việc gì, hắn là loại người xưa nay chưa lấy việc trọng đại ra đùa, không có nắm chắc trong tay, hắn sẽ không hứa bừa đâu.

Tri kỷ! này tiểu nha đầu, Lâm Vãn Vinh nghe cả đêm, cuối cùng chỉ có những lời này là hợp ý, thật hận không được đem tiểu nha đầu này ôm chặt vào trong lòng hôn luôn mười cái.

Đại tiểu thư cũng gật gù nói:
– Hắn là người, mặc dù hơi độc mồm nhưng không phải là kẻ hành sự lỗ mãng. Ta nghe nói hắn cùng phủ Tổng đốc Lạc đại nhân và cả công tử, tiểu thư nhà đó đều có giao tình, tự nhiên không phải là kẻ ngốc. Nhưng nhà chúng ta không thể để hắn lại tiếp tục ngạo mạn, nhân cơ hội này, phải quản giáo hắn thật tốt.

Nguyên lai Đại tiểu thư này đã có chủ ý, Lâm Vãn Vinh xem như đã hoàn toàn hiểu được, tiểu nữ kia đúng là nhân cơ hội này lấy cớ để kiềm chế hắn. Hừ, ta mà dễ bị chèn ép vậy sao? ta làm sao không nghĩ, không hiểu được, đúng là muốn bị đánh mà, sẽ phải đánh vào mông mới được. Lâm vãn vinh tỏ vẻ vô tội thầm nghĩ.

Phu nhân mỉm cười:
– Lần này, con nên quản hắn cho tốt nghe. Bất quá đừng làm quá, hắn là người không ưa cứng.

Đại tiểu thư gật đầu:
– Nữ nhi nhớ kỹ, con sẽ dạy hắn thật tốt.

Lâm vãn vinh nghe được vừa tức giận vừa buồn cười. Ta ưa mềm ư? Ta như thế nào cho tới bây giờ không biết sao. Đúng là mẹ nào con nấy, phu nhân này cùng Đại tiểu thư đều giống nhau, đều là kẻ âm mưu thủ đoạn thâm hiểm mà.

Mẹ con ba người lại một phen rôm rả, rồi phu nhân cùng Đại tiểu thư đến phòng của mình, bàn tiếp về chuyến đi ngày mai đến Hàng Châu.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Danh sách truyện cùng bộ:
Lâm Vãn Vinh – Quyển 1
Lâm Vãn Vinh – Quyển 2
Lâm Vãn Vinh – Quyển 3
Lâm Vãn Vinh – Quyển 4
Lâm Vãn Vinh – Quyển 5
Lâm Vãn Vinh – Quyển 6
Lâm Vãn Vinh – Quyển 7
Lâm Vãn Vinh – Quyển 8
Lâm Vãn Vinh – Quyển 9
Lâm Vãn Vinh – Quyển 10
Lâm Vãn Vinh – Quyển 11
Lâm Vãn Vinh – Quyển 12
Thông tin truyện
Tên truyện Lâm Vãn Vinh - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 16/04/2017 00:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Quan Trường – Quyển 6
Được, không thành vấn đề, chú trả hết các khoản nợ bên ngoài đi, phần còn lại giao cho cháu, cam đoan kết quả thu được không tồi. Cái gọi là khoản nợ, Hạ Tưởng tin là Cao Hải sẽ nhận ra được ý của hắn trong câu nói. Ngắt điện thoại, Hạ Tưởng trở lại chỗ cách lão Lỗ khoảng ba...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Ma Vương – Quyển 3
Kinh Hỉ... Cả đêm, Đặc Lan Khắc Tư uống rượu liên tục, ôm mặt khóc ồ ồ không dứt làm cho mắt đỏ hoe. Tiếng khóc của một nam tử dạn dầy phong sương như y nghe thật thê lương, cơ hồ làm cả bọn chịu không nổi. Hàn Thạc muốn khuyên bảo vài câu cũng không có tác dụng, y tựa hồ hoàn toàn...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển Tập Ma Vương
Đạo mộ bút ký – Quyển 8
Người bạn của tôi hai giờ chiều ngày hôm sau mới tới, tôi nói với cậu ấy rằng chú của tôi cần cậu ta kiểm tra giúp cái máy tính, chi phí là mười vạn. Người này đang trong lúc thiếu tiền, năm giờ sáng đã rời giường lên máy bay đi tới đây. Tôi còn nói với cậu ta, tôi đang bận chút chuyện...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đạo mộ bút ký
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân