Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.moe là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex cũ » Làm tình trong men rượu

Làm tình trong men rượu

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!
Bạn đang đọc một phần của truyện Hồi ức: Ngày đó ta bên nhau, bạn có thể đọc bản full tại đây: http://truyensextv.moe/hoi-uc-ngay-do-ta-ben-nhau-full/

Nằm xuống tôi thiếp đi, chỉ đến khi những cái đập nhè nhẹ của chị chạm vào tôi mới tỉnh, mở mắt ra thấy chị ngồi cạnh tôi, mắt chị ngân ngấn nước chị nói:
– Anh…anh mệt lắm à. 9h rồi, anh dậy tắm rồi đi ăn cơm.
Nói rồi chị quay mặt vào tường giấu đi đôi mắt chỉ trực òa khóc bất kể lúc nào. Quay sang ôm ngang đùi chị tôi hỏi:
– Có chuyện gì vậy vợ? Anh M và ông K còn ở đó không?

Chị chỉ lắc đầu rồi lại nghìn ra sân buồn bã. Chút niềm vui ít ỏi của buổi chiều đã tan biến, giờ đây lại là những tiếng thở dài cùng khuôn mặt nặng trĩu, không giấu được những muộn phiền trong chị. Có lẽ anh M đã nói với chị điều gì đó làm chị buồn. Với chị ông K có lẽ chẳng làm chị phải bận tâm nhiều, nhưng anh M thì khác. Vì dù sao anh M và chị cũng là anh em một nhà, giờ vì tôi mà chị với anh xảy ra xích mích, hôm qua anh còn tát chị, anh đang cố gắng ngăn cản điều mà chị đang cố gắng vun đắp. Cầm tay tôi, vân vê ngón tay tôi chị lại giục tôi:
– Anh… dậy đi, ăn cơm rồi ngủ tiếp.

Vào tắm rửa xong, quay ra tôi thấy chị đang ngồi bên cuộn len móc móc xỏ xỏ, thi thoảng chị ngồi vân vê mấy sợi len rồi nhìn ra ngoài suy nghĩ điều gì đó. Thương chị quá. Tôi lặng lẽ đỉ dọn cơm, chị vẫn miên man suy nghĩ chẳng để ý đến tôi. Dọn cơm xong tôi gọi chị:
– Xuống ăn cơm đi em.

Chị nói chị không thấy đói, chị không muốn ăn. Cất len vào túi chị chui vào nhà tắm. Tiếng xả nước không át đi được tiếng khóc thút thít của chị. Thương chị lắm, cố nuốt nốt miếng cơm nghẹn đắng buông bát tôi đi vào nhà tắm, nước ngập ngụa chiếc chậu chị đang xả nhưng chị không để ý, chị vẫn đang ngồi khóc nức nở. Nhìn chị xót xa lắm mà tôi chẳng thể làm được gì, ôm chị tôi hỏi:
– Có chuyện gì hả em? Sao em không nói gì với anh?

Như tủi thân chị lại khóc càng to hơn. Ôm ghì lấy tôi chị khóc nấc lên thành tiếng. Sau một hồi như đã nguôi đi nỗi tủi thân trong lòng chị sụt sịt nói:
– Thôi anh ra ăn tiếp đi, em tắm rồi mình đi đâu đó chơi anh nhé.
Lúc này tôi chẳng muốn hỏi chị điều gì, tôi chỉ sợ những câu hỏi của tôi lại càng làm chị buồn hơn. Lòng lặng trĩu, tôi lặng lẽ ra bàn ngồi một mình.
Chị tắm xong tôi và chị lên xe đi chơi, chị bảo tôi đưa chị đi ăn ốc, chị thấy thèm thèm. Đến quán ốc cạnh bưu điện, có lẽ do chiều nay gió mùa về, trời trở lạnh nên khách chỉ thưa thớt vài người. Chị vẫn buồn bã, thi thoảng thở dài, ngồi cạnh tôi, ngả đầu vào vai tôi chờ chị chủ quán luộc ốc, chị thủ thỉ:
– Hôm đầu tiên mình yêu nhau, chúng mình cũng đi ăn ốc ở quán này anh nhỉ.
– Ừ, mấy tháng rồi. – Tôi trả lời rồi lại nhìn ra đường.

Lúc này tôi buồn lắm, chỉ mong chị được vui được yên bình bên tôi mà khó quá. Chị nói chị chủ quán lấy cho tôi và chị 1 chai rượu rồi chị rót đều 2 chén, tôi và chị cùng uống. Ngày đầu tiên bên chị cũng vậy, tôi và chị cũng đi ăn ốc và uống rượu nhưng đêm đó với bao niềm vui, niềm vui được hòa vào nhau, niềm vui và cả sự lạ lẫm của lần đầu tiên đi vào đời nhau. Tôi uống chén nào chị uống chén đó. Đến chén thứ 3 thì mặt chị ửng hồng. Chị vẫn muốn uống nữa nhưng tôi không muốn nhìn thấy chị như này. Sao chị lại phải khổ như vậy? Có phải là vì tôi, vì tình yêu chị dành cho tôi quá lớn để bây giờ chị chấp nhận chống chọi lại với cả những người thân trong gia đình chị. Đứng dậy thanh toán tiền rồi đưa chị đi lòng vòng quanh thị xã, 11h đêm, đường phố vắng tanh, tôi và chị cũng im lặng. Gục đầu vào lưng tôi chẳng biết chị đang nghĩ gì. Loanh quanh đến 12h kém tôi và chị về xóm. Cất xe rồi sang phòng tôi ngủ. Nằm xuống ôm tôi chị nói:
– Chiều nay anh M xuống bảo em vài ngày nữa trả phòng rồi lên nhà bác ở cùng anh ấy anh ạ.

Tôi như lặng đi, ôm chị vào lòng mà chẳng biết nói gì lúc này. Chị nói tiếp:
– Em chuyển đi rồi… Anh còn yêu em nữa không?
Thật sự tôi chẳng biết phải trả lời chị thế nào, tôi chỉ thấy buồn, hụt hẫng, cảm giác như mình sắp phải mất đi một cái gì đó quý giá nhất làm cổ họng tôi nghẹn đắng.Cố gắng bình tĩnh tôi hỏi chị:
– Bao giờ em chuyển đi?
– Em chưa nói với anh M khi nào em chuyển, e chỉ bảo em đã đóng tiền phòng đến hết tháng 2 năm sau rồi, nhưng anh ấy kiên quyết nói em trả phòng để lên ở cùng 2 bác. – Chị trả lời.

Tôi như kẻ mất hồn, chẳng biết chị chuyển đi rồi tôi sẽ thế nào. Yêu nhau ở bên cạnh nhau còn xảy ra bao nhiêu chuyện, tới đây xa nhau rồi biết sẽ còn những chuyện gì nữa. Buồn vô hạn. Ôm tôi chị lại thủ thỉ:
– Để cuối tuần này về em nói chuyện với bố mẹ. Em sẽ cố gắng để vẫn được ở đây với anh.
– Ừ.
Tôi buông câu trả lời đầy tuyệt vọng rồi lại miên man suy nghĩ. Chị nói tiếp.
– Nếu em phải chuyển đi thì anh cứ ở đây nhé. Sáng em sẽ đi làm sớm rồi qua phòng chơi với anh, trưa em về phòng ăn cơm với anh nữa. Tối thì thi thoảng em xin bác cho sang nhà Hương ngủ, em sẽ xuống với anh bất kể khi nào có thể.
Tôi biết chị cũng đang buồn lắm. Chị đang động viên tôi nhưng lúc này có lẽ tôi và chị chẳng quyết định được việc gì. Một chút hi vọng mỏng manh cuối cùng là bố mẹ chị vẫn đồng ý cho chị ở lại xóm trọ để đi làm cho gần, nhưng còn chuyện với tôi… chị sẽ nói thế nào với bố mẹ chị. Chán nản và thất vọng đến cùng cực. Ôm chị trong lòng mà cảm giác như khoảng cách giữa tôi và chị đang ngày một xa. Thì thầm chị nói:
– Giá như anh đã ra trường và đi làm…. em sẽ mang thai của anh, lúc đó chẳng ai ngăn cản nổi mình nữa anh nhỉ, nhưng bây giờ…..phù….
Tiếng chị thở dài.

Từng lời chị nói như cắt cứa vào lòng tôi, 3 năm nữa, còn bao nhiêu sóng gió, còn bao nhiêu lo lắng, bao nhiêu muộn phiền nữa sẽ đến với chị và tôi. Buồn quá, lòng tôi rối bời, làm gì để giữ chị ở bên tôi khi trong tay tôi chẳng có gì, chỉ tình yêu không liệu có đủ? Lại một đêm trắng với bộn bề suy nghĩ, lo lắng và hoang mang của tôi và chị. Xa nhau rồi, hàng đêm ai bên chị? Chị nói chị sợ lắm, chị sợ tôi buồn, chị sợ tôi thay đổi khi không còn chị thường xuyên bên cạnh nữa. Còn chị vắng tôi, nhưng chị sẽ cố gắng đến với tôi bất kể khi nào có thể. Chị nói điều chị lo lắng nhất không phải là bố mẹ chị cấm cản chị yêu tôi mà nỗi lo lớn nhất trong lòng chị chính là tôi, chị sợ tôi không vượt qua được những lời châm chọc, những áp lực và gia đình chị gây lên, chị sợ tôi tự ái rồi bỏ chị. Chị sợ xa mặt cách lòng…

Ôm chị trong lòng tôi chẳng biết phải nói gì, nói gì bây giờ khi chị không ở cạnh tôi nữa, không nói nhưng thật sự chị đã là một phần trong con người, trong cuộc sống của tôi. Yêu chị và tôi cũng như chị, tôi không muốn mất chị. Chị buồn tôi cũng chẳng vui, chị lo lắng, chị suy nghĩ, chị bị mọi người châm chọc tôi cũng đau lắm, cũng xót xa lắm chứ. Nhưng chẳng làm được gì. Ôm chị, tôi nói tôi sẽ chờ chị, sẽ chỉ có chị để nếu có phải chuyển đi chị cũng đừng quá lo lắng cho tôi. Tôi nói tôi sẽ vượt qua được mọi thử thách để có chị. Đêm buồn, lặng lẽ lặng lẽ trôi qua.

Sáng hôm sau mắt chị thâm quầng vì mất ngủ, dáng vẻ mệt mỏi chị cúi xuống ôm tôi rồi vào nhà tắm đánh răng rửa mặt thay quần áo đi làm. Sáng nay tôi được nghỉ ở nhà ôn thi. Nằm cầm quyển sách đọc mà chẳng nhập tâm chút nào. Nhớ chị quá, thương chị nữa. Có lẽ tôi đã làm khổ chị.

Những ngày sau đó tôi và chị vẫn ở bên nhau, tối tối đi làm về tôi và chị nấu cơm rồi ăn cùng nhau, đêm đêm tôi và chị ở bên nhau, bao nhiêu tình yêu, sự nhớ nhung, lo lắng tôi và chị trao hết cho nhau. Cùng nhau quên đi mọi khó khăn, mọi muộn phiền để sống.

Thứ 7, học xong buổi sáng tôi bắt xe thẳng về quê. Chiều nay làm xong chị cũng về quê theo lời anh M dặn chị. 2 ngày ở quê muốn điện cho chị mà chẳng biết điện rồi để nói gì. Nhớ chị thì tôi nhớ chị nhiều lắm, nhưng gặp chị rồi sợ chị lại buồn, chị lại khóc. Lo lắng lắm, không biết chị về bố mẹ có mắng chị không, có bắt chị chuyển lên nhà bác ở không.

Sáng thứ 2 tôi bắt xe lên thẳng trường học xong rồi về, sốt ruột quá, tôi chỉ muốn về thật nhanh để gặp chị. Nhưng khi vừa về đến xóm thì tôi gặp ông K đi từ phòng chị đi ra, đồ đạc, máy tính, bàn làm việc của chị lần lượt được chuyển ra chiếc taxi tải. Đứng sừng sững như chết lặng, tôi đến cửa phòng chị nhìn vào nhưng không có chị ở trong phòng. Quay ra quán điện thoại dịch vụ, bấm số của chị nhưng không thấy chị nhấc máy. Chẳng lẽ tôi và chị xa nhau thật sao?

Lững thững đi về xóm, qua phòng chị ông K vẫn đang lúi húi thu dọn đồ đạc cùng chị. Có lẽ chị vừa được nghỉ trưa nên tạt qua nhà. Mặt chị buồn rười rượi, những động tác của chị như rất nặng nề. Thấy tôi về chị bước ra cửa phòng, nhìn tôi mắt chị ngân ngấn nước, còn tôi cảm giác ức nghẹn đến tận cổ khi nhìn cảnh người yêu sắp rời xa mình. Mím chặt môi tôi nhắm mắt quay đi, thật sự tôi không muốn nhìn thấy cảnh này. Lúc đó nếu chị nói gì có lẽ tôi cũng sẽ bật khóc. Rồi chị nói khe khẽ:
– Anh… đi học về à?
Chẳng nói gì, tôi đi tiếp về phòng. Chị giật giọng gọi như quát tôi:
– Anh. Anh quay lại đây.hu..hu..hu.
Thấy chị khóc, lão K từ trong phòng chạy ra, thấy tôi quay lại hắn lại quay vào thu dọn tiếp. Chị đi đến gần tôi, hai hàng nước mắt lăn dài, chị lí nhí:
– Sao em gọi anh không nói gì?
– Phù….. – Tôi thở dài.
– Anh…hu..hu..hu. – Giọng chị như van nơn tôi hãy nói điều gì đó.

Nói gì bây giờ? Tôi im lặng tôi biết chị buồn và sợ lắm. Nhưng lúc này tôi nói ra điều tôi nghĩ, điều tôi mong muốn thì mọi chuyện cũng không thể thay đổi được nữa. Quay đầu tôi bước thẳng về phòng, tôi không muốn nhìn chị như thế này, nhìn chị tôi không chịu nổi. Nỗi uất ức càng lớn lên trong tôi, nghĩ đến lão K… uất ức lắm mà chẳng làm gì được. Cái ý kiến bắt chị chuyển lên ở với bác là do hắn nói với anh M. Chị đi theo tôi sang phòng, nước mắt vẫn lăn dài trên má chị.
– Anh, hu..hu..hu. Em khổ lắm anh có biết không..hu..hu..hu. – Chị vừa nói vừa khóc.
Gục mặt xuống bàn tôi chẳng nói gì. Đau quá, đau lắm, tôi cũng cũng đau lắm chị có biết không? Lay lay cánh tay tôi chị lại nói:
– Anh…hu..hu..hu. Anh….hu…hu..hu. Anh ơi..hu.hu.hu.
– Thôi em đi về đi, anh mệt lắm, để anh nghỉ một lúc. – Vẫn gục mặt xuống bàn tôi nói.
– Không, anh..hu..hu..hu. Anh bỏ mặc em thế này à..hu..hu..hu.
Ôm chặt lưng tôi chị khóc to hơn. vừa khóc chị vừa nói:
– Em không muốn như này đâu …hu…hu…hu. anh ơi…hu…hu…em khổ lắm. Đừng bỏ em.
Tiếng lão K vang lên từ phòng chị:
– P ơi, về xem mấy thứ này có chuyển đi không?
Chị như chẳng quan tâm, chị vẫn ôm chặt lấy tôi và khóc nấc lên. Chị nói nhiều lắm nhưng lúc đó đầu óc dối bời nên tôi chẳng biết chị nói những gì. Thương chị lắm, xót xa lắm nhưng đành tuyệt vọng. Tôi không dám ngẩng lên nhìn chị.
– Em đi về đi, anh mệt mỏi lắm. – Vẫn gục mặt xuống bàn tôi bảo chị.

Buông tôi ra chị đờ đẫn người ngồi thụp xuống đất khóc nức nở. Tiếng lão K lại vọng sang:
– P ơi, về xem còn gì nữa không để anh dọn nốt.
Chị đứng dậy đến gần bên tôi, sụt sịt chị nói:
– Mai anh có phải đ ến trường thi không, mai em xin nghỉ làm một hôm, em xuống ở với anh. Sáng mai em xuống sớm nếu đi thi thì em đi cùng anh, em chờ anh dưới căng tin như hôm trước. Tối nay chắc em phải lên nhà bác ở luôn rồi. Nay bác làm cơm.
Ngập ngừng chị nói tiếp:
– Anh đừng thay khoá phòng, để đó khi nào đi làm em mệt em vào phòng anh em nghỉ. Anh nghỉ đi, Em phải đi đây.
Lòng tôi thắt lại, vậy là xa nhau th ật rồi. Tuyệt vọng và chán chường đến cùng cực. Những ngày tới đây sẽ thế nào… P ơi, gặp nhau làm chi? Tiếng xe Taxi tải chở đồ của chị nổ máy như cứa thêm vào ruột gan tôi, cay đắng, cứ thế này chẳng biết tôi có chịu được không.

Chiều hôm đó, tôi bắt xe lên Cầu Giấy, nơi ở trọ của mấy thằng bạn cùng lớp. Tối đó tôi không về phòng mà ngủ lại luôn cùng hội bạn. 4 thằng kia chia đội đánh đế chế với nhau cười nói vui vẻ, tôi chẳng muốn chơi gì, từ chiều đến tối chỉ nằm cuộn chăn ngủ. Nhớ chị lắm, vẫn yêu chị nhiều lắm nhưng giờ có lẽ tôi chẳng làm thay đổi được điều gì. Đêm đó nằm ngủ trật trội, chúng bạn thì nằm đùa nhau châm chọc nhau, chỉ có tôi nằm một góc, mắt chong chong mệt mỏi lắm mà chẳng ngủ được. Nghĩ đến chị, giờ này không bi ết chị có ngủ được không, hơn 3 tháng rồi, đêm đêm tôi vẫn được ôm chị ngủ, được nghe chị thủ thỉ mọi điều, có lẽ đã thành thói quen. Giờ đây phải từ bỏ thói quen đó, chắc cũng khó lắm. Nhớ chị nhiều lắm P ơi.

Sáng hôm sau tôi dậy sớm bắt xe về quê, thời gian này chúng tôi đang thi học kỳ nên thi 1 buổi lại đợc nghỉ vài buổi. vừa về đến nhà mẹ tôi ngạc nhiên hỏi:
– Sáng nay vừa đi sao giờ lại về?
– Con thi xong lại được nghỉ vài ngày, ở lại cũng chán nên con về. – Tôi trả lời.
– Sao con không ở trên đấy mà ôn. – Lời mẹ tôi.
– Con mang sách về ôn mẹ ạ. – Tôi nói.
– Ừ, thế cũng được nhưng đi lại nhiều vất vả. Thôi trông nhà nhé, mẹ đi có việc.

Lên phòng tôi lại rũ trăn ra ngủ. 11h trưa thấy mẹ tôi lên phòng nói:
– Thế có chuyện gì trên đấy không?
– Không, sao mẹ hỏi con thế. – Tôi hỏi mẹ.
– Mẹ thấy chị P gọi điện về hỏi con có về quê không? Với lại mẹ thấy mày có gì đó khác thường, mặt mũi như thằng mất hồn – Mẹ tôi căn vặn.
– Không có gì đâu mẹ ạ, chắc tại con mệt nên thế. – Tôi trả lời mẹ.
– Ừ, không có gì thì thôi, thế có nợ nần ai không? – Mẹ hỏi tiếp.
– Không, con có làm gì đâu mà nợ. – Tôi trả lời.
– Ừ, thôi xuống chuẩn bị cơm nước đi. Thằng Th chắc cũng sắp đi học về rồi đấy.

Ngồi nhặt rau tôi lại nghĩ đến chị, có lẽ sáng nay chị xuống phòng chờ tôi nhưng không thấy tôi về nên chị sốt ruột. Thực lòng tôi cũng nhớ chị lắm, cũng muốn gặp chị lắm nhưng tôi sợ. Sợ gặp rồi tôi và chị lại càng khổ tâm hơn. Càng buồn hơn.
Nhặt rau xong thì thấy cu Th về. Dựng xe vào tường, nó chạy xuống bếp nhe nhởn:
– Sếp, lại về à, cơm xong em với sếp ra làm tí nhỉ. Phục thù trận hôm qua cái.
– Đánh thế chứ đánh nữa thì ngày nào đi về chú cũng chi chít tên ở mông thôi. – Tôi trêu nó.
– Chiều nay thử xem. He he.
Nó cười khiêu khích rồi lại chạy biến đi chơi. Tôi nghĩ nếu không gặp chị có lẽ giờ tôi cũng vẫn vô tư như nó. Chẳng suy nghĩ, chẳng lo lắng gì ngoài việc học. Phù….tôi thở dài rồi đi dọn cơm. Tiếng xe máy đậu trước cửa nhà tôi. Thằng Th lon ton chạy xuống bếp lại gần chỗ tôi nói:
– Xinh thế, ai đấy?
– Thằng hấp này, ai xinh, mày nói ai? – Tôi gõ đầu nó.
– Cái chị trên kia kìa, gặp bác D hỏi thăm về nhà mình, đúng lúc em đi đến đó bác D bảo em dẫn về nhà luôn. – Nó nói nghe có vẻ nghiêm nghị.
Tôi bỏ chai nước mắm xuống kệ, đi lên nhà. ………….. Sững sờ khi thấy chị đang tháo giầy ở cửa.

Cảm giác trật trội và nghẹn đắng nơi cổ họng lại trào lên trong tôi. Sao chị lại phải khổ sở vì tôi như vậy, cứ như thế này liệu rồi tôi và chị có chịu đựng được nữa không. Ngước lên nhìn tôi với ánh mắt sợ sệt pha lẫn sự tủi thân, chị lí nhí:
– Anh…!
Có lẽ chị sợ tôi sẽ tức giận khi chị mò về tận nhà tôi. Có lẽ chị nghĩ tôi không còn yêu chị nữa. Mắt chị hoe đỏ, mi mắt thâm quầng, nhìn chị mà xót xa, lòng tôi quặn thắt. Nếu không phải là đang ở nhà tôi có lẽ tôi đã chạy đến ôm lấy chị vào lòng. Để vỗ về để bù đắp cho những vất vả và cả những nỗi khổ tâm mà tôi đã gieo lên cuộc đời chị. Thương chị quá, có lẽ đêm qua chị cũng không ngủ được. Lại gần chị tôi đỡ túi xách cùng túi hoa quả giúp chị rồi bảo chị vào nhà. Cu Th chẳng hiểu gì, lon ton đi pha nước, thi thoảng nhìn trộm chị rồi lại quay sang nhìn trộm tôi. Ngồi ở phòng khách cùng tôi và cu Th chị hỏi:
– Không có ai nhà à T?
– Mẹ em đi có việc chắc sắp về bây giờ. – Tôi trả lời.

Rồi chị lại ngồi im lặng, có lẽ chị buồn lắm, chị chẳng nói gì, cúi gằm mặt vân vê ngón tay, thi thoảng chị ngước lên nhìn tôi dò xét xem thái độ của tôi thế nào. Tôi nhắc cu Th xuống dọn cơm rồi hỏi chị:
– Sao em lại về đây?
Lặng một lúc không trả lời, chị hỏi lại tôi:
– Anh… anh …về từ chiều qua à?
– Sáng nay anh mới về. – Tôi trả lời.
– Thế hôm qua anh ngủ ở đâu? Chiều qua tan làm em qua phòng anh nhưng thấy khóa cửa, sáng sớm nay em xuống cũng vẫn thấy khóa cửa.
– Tối qua anh lên nhà bạn anh ngủ. – Tôi trả lời.
– Bạn nào, ở đâu vậy?
– Bạn cùng lớp. Hôm qua ….lên đấy em ở …. Lão K có qua đó không? – Tôi ấp úng.
Ánh mắt chị vui hơn, nhìn tôi âu yếm chị trả lời:
– Lão ấy đến từ chiều, làm cơm cùng hai bác và anh M. Chiều qua, em xin nghỉ sớm, tưởng anh vẫn ở phòng, em sang nhưng không thấy anh đâu, em cũng không muốn về nhà bác sớm nên nằm một lúc ở phòng anh rồi em mới về, về thì thấy lão K ở đó rồi. Buổi tối ăn xong em xin phép hai bác sang nhà Hương chơi một lúc, lão bảo để lão đưa đi nhưng em bảo em với Hương có việc riêng. Ra khỏi nhà em đi thẳng xuống xóm trọ nhưng anh…

Đang nói chuyện thì mẹ tôi về. Vào nhà tôi nói với mẹ đây là chị P mà mẹ hay gọi điện lên, mẹ tôi tấm tắc khen chị xinh, có vẻ mẹ tôi quý chị lắm. Mẹ không biết chị đã chuyển đi nên cả bữa cơm mẹ cứ dặn đi dặn lại chị rằng trên đó em nó mà nghịch ngợm hay chơi bời gì thì chị phải bảo em nó hoặc điện về cho cô. ..vv..vv. Mẹ nói với chị rất nhiều và tiếp thức ăn cho chị. Mẹ hỏi sao chị lại biết nhà mà đến. Chị nói chị đi về kho bạc huyện tôi có chút việc nên rẽ qua. Mẹ tôi cũng tin vì nghĩ rằng lúc sáng chị gọi hỏi tôi có về quê không chắc là để chị qua chơi.

Ăn cơm xong mẹ bảo chị vào phòng mẹ nằm nghỉ, mẹ đưa tiền cho tôi dặn tôi và Th ở nhà đi chợ mua thức ăn nấu cơm sớm, chiều mời chị ở lại ăn cơm xong rồi hãy đi. Chiều nay mẹ phải đi họp dưới ủy ban xã chắc muộn mới về. Chị vâng dạ rồi cùng cu Th rửa bát. Rửa bát xong 3 chị em ngồi xem tivi. Cu Th biết tôi có khách chắc không đi đánh đế chế được nên chào chị rồi ra quán net. Còn tôi và chị ở nhà. Đến dưới khung ảnh của gia đình, chị ngắm nghía một lúc rồi chị ra ghế ngồi xuống cạnh tôi chị hỏi:
– Khi nào anh lên?
– Ngày kia anh lại thi, chắc chiều tối mai anh lên.
Chị ngồi nhìn tôi rồi lại hỏi:
– Anh giận em à?
Tôi lắc đầu, chị ngồi sát lại tôi gục vào vai tôi thì thầm:
– Đừng bỏ em nhé. Đêm qua, cả sáng nay em chẳng làm được việc gì , nghĩ đến anh em lại không yên trong lòng, anh im lặng em sợ lắm.
Phù… tôi thở dài rồi nói:
– Chuyện chúng mình….phù….3 năm rưỡi nữa….
Phù… tôi lại thở dài. Chị nắm tay tôi, nghịch nghịch ngón tay tôi. Chị thì thầm:
– Ra trường rồi anh có yêu em nữa không?

Tôi chẳng nói gì, ôm chị vào lòng. Muốn nói với chị nhiều lắm, nhưng chính tôi cũng không biết sau 3 năm rưỡi nữa còn có những chuyện gì nữa xảy ra và còn bao nhiêu điều thay đổi nữa. Yêu thì yêu chị nhiều lắm, thương chị nhiều lắm. Tôi là con trai, thực sự chuyện hôn nhân và thời gian với tôi không phải là vấn đề quá quan trọng, nhưng với chị thì lại khác. Gần 1 tuần nay chưa lúc nào lòng tôi yên kể từ khi chị nói anh M bắt chị chuyển lên ở cùng bác. Hai ngày hôm nay tôi đau lắm, chị chuyển đi là một chuyện nhưng chính bản thân chị cũng buồn, cũng đau đớn khi phải xa tôi. Hôm nay chị về tận đây gặp tôi thực lòng tôi vui lắm, nhưng rồi nghĩ đến tôi và chị chỉ được ở bên nhau chốc lát rồi lại xa nhau, trong lòng tôi vẫn còn chút gì đó lo lắng, nửa muốn quấn lấy chị, nửa lại sợ có điều gì đó không chắc chắn. Ôm chị vào lòng, tôi thì thầm:
– Em đừng suy nghĩ gì cả, dù có chuyện gì anh cũng sẽ vẫn yêu em.

Chị bật khóc, tay chị cấu chặt vào tay tôi, chị khóc càng lúc càng to hơn. Có lẽ cả tuần nay chị đã cố gắng kìm nén để tôi yên lòng. Hai hôm vừa rồi có lẽ chị buồn và thất vọng về tôi lắm, chị nghĩ tôi không còn yêu chị, chị nghĩ tôi bỏ mặc chị trong lúc buồn khổ nhất. Còn giờ đây chị đang khóc vì hạnh phúc. Có lẽ vậy. Kéo chị sát vào tôi, tôi nói:
– Thôi em nín đi, hàng xóm nhà anh nghe thấy bây giờ.
Chị quệt nước mắt, khẽ ngồi ra xa tôi một chút. Rót nước tôi đưa cho chị uống. Chị đã tươi tỉnh hơn. Chị đưa chén cho tôi nói:
– Cho em một chén nữa.
Tôi rót rồi lại đưa cho chị. Uống xong chị hỏi:
– Phòng anh đâu?
– Trên kia kìa nhưng mà em hỏi để làm gì? – Vừa chỉ tay lên gác tôi vừa cười cười hỏi chị.
– Em lên xem từ bé đến giờ chồng em ăn ở như nào?
Chị vênh mặt lên với tôi rồi cẩm túi đi thẳng lên phòng. Một lát sau chị gọi với xuống:
– T ơi, lên đây em bảo.
Tôi ra chốt cổng rồi đi lên phòng. Chị mở túi xách lấy ra chiếc khăn len quàng vào cổ tôi ướm ướm rồi hỏi:
– Đẹp không?
– Bình thường. – Tôi trả lời.
– Hứ, phí công người ta thức cả đêm qua đan nốt cho xong. – Chị nũng nịu.
Tôi ôm chị vật xuống giường, hôn chị ngấu nghiến, chị cũng hé môi đáp trả tôi nồng nhiệt. Bỗng chị ngước lên nhìn tôi hỏi:
– Mẹ về thì sao?
– Còn lâu, mẹ đi họp phụ nữ, vẫn đang nói oang oang trên đài truyền thanh xã đấy thôi. – Tôi trả lời.

Rồi tôi và chị lại quấn lấy nhau. Hai ngày nay buồn, nhớ và thương chị lắm, hôm nay được gặp chị là điều ngoài dự tính của tôi, tôi và chị vồ lấy nhau như đã từ lâu lắm rồi chưa được gần gũi để trao nhau những yêu thương. Những đưa đẩy, những nụ hôn ngọt ngào lên khắp thân thể của nhau, những tiếng rên rỉ đầy hạnh phúc của chị ngay tại căn phòng của tôi, tôi bùng nổ trong chị, chị quằn quại trong khoái cảm hạnh phúc. Ôm chị vào lòng, tôi thầm mong bình yên sẽ ở lại với tôi và chị mãi mãi.

Chị nằm gọn trong lòng tôi, dụi đầu vào ngực tôi thủ thỉ kể chuyện cuối tuần trước về quê bố mẹ và anh M mắng chị ra sao. Chị kể:
– Bố nói em yêu ai bố không cấm nhưng em phải tìm hiểu xem anh là người như thế nào. Anh có yêu em thật lòng hay không?
Như lời chị nói thì có lẽ chỉ có bố chị là không ngăn cấm chuyện chị yêu tôi mặc dù nỗi lo trong lòng ông là có thực. Còn mẹ chị, có lẽ mẹ chị nghe anh M với lão K nên mẹ là người ngăn cấm quyết liệt nhất, chị kể tiếp:
– Mẹ nói anh M và lão K nói anh là người không có công ăn việc làm, lại ít tuổi hơn em, với lại mẹ xem tuổi thì em và anh nằm trong nhóm tứ hành xung Tí – Ngọ – Mão – Dậu, nếu lấy nhau cuộc sống sẽ không ra gì…v.v. nên mẹ kiên quyết bắt em phải chuyển ngay trong ngày hôm sau. Tối đó Em cũng muốn gọi điện cho anh lắm nhưng em sợ… sợ gọi cho anh rồi em chẳng biết phải nói với anh thế nào. Em sợ mất anh lắm.

Tôi hỏi chị:
– Sao hôm nay liều thế, sao dám đi một mình về nhà anh.
– Em cũng chẳng biết nữa, chờ anh mãi, buồn lắm, ngập ngừng mãi em mới dám gọi điện về nhà mình, em sợ anh không còn yêu em nữa, nếu cứ nằm đó một mình chắc em chết mất. Em đi giặt chăn màn, quần áo cho anh em càng thấy nhớ anh. Phơi đồ xong em quyết định về nhà mình, vừa đi đường em vừa sợ gặp anh rồi không biết sẽ thế nào, lại cả chuyện nghĩ lí do để nói với mẹ nếu mẹ hỏi vì sao em về nữa.

Chị dụi dụi đầu vào ngực tôi rồi lại thủ thỉ:
– Đừng bỏ vợ nhé, vợ yêu chồng nhiều lắm.
Ôm xiết chị vào lòng, tôi hôn chị ngấu nghiến, chị nằm đè hẳn lên tôi, đôi tay trắng ngần của chị quắp chặt cổ tôi hưởng ứng nụ hôn một cách cuồng nhiệt . Ở dưới cô bé vẫn còn ướt át của chị trượt qua trượt lại cậu bé của tôi. Đưa tay xuống cầm cậu bé của tôi chị nhấc mông lên rồi đưa vào miệng cô bé, chị hạ mông xuống và nhấp. Một lần nữa tôi đi vào trong chị, ào ạt trao cho chị những yêu thương cùng bao khát khao sau những ngày đầy sóng gió vừa qua.

Dậy mặc quần áo, chải lại tóc rồi chị lúi húi dọn dẹp giường, sắp xếp lại sách vở cho cu Th. Xuống nhà nhìn đồng hồ đã hơn 3h, chị nói:
– Giờ em đi luôn đây anh ạ. Anh chào mẹ giúp em nhé. Mà mẹ họp gì mà lâu vậy ạ.
– Mẹ họp tổng kết cuối năm mà. Hay… anh đi luôn cùng em. – Tôi ngập ngừng.
– Thôi, anh ở nhà mai thì lên, sáng vừa về lại lên luôn cùng em sợ mẹ lại nghi. Với lại hôm nay anh lên cũng không có chăn mà ngủ đâu, sáng nay em giặt hết rồi.
Tôi ậm ừ, chị lại nói tiếp:
– Mai em sẽ cố gắng xin bác cho sang nhà Hương ngủ, nếu được em xuống ở với anh nhé. Mai anh lên sơm đi chợ nhé rồi cứ để đấy lúc nào em về em nấu, mai chắc em làm về hơi muộn vì nay nghỉ cả ngày rồi. Giờ em lên qua phòng cất chăn vào nhà cho anh xong rồi về nhà bác. Chào Th giúp em nữa nhé.
Chị quấn khăn kín mít đầu, ngồi lên xe chị cười cười với tôi. Nhìn chị hạnh phúc tôi cũng thấy vui trong lòng. Yêu chị nhiều lắm.

Những ngày sau đó tôi và chị tuy không được ở cùng nhau nhiều nhưng bất cứ khi nào có thể xuống ở được với tôi là chị lại xuống. Mỗi khi chị xuống tôi và chị lại hòa vào nhau, lại cuồng nhiệt lại cháy hết mình cùng nhau. Lão K sau một thời gian tấn công chị bằng mọi cách có lẽ cũng lờ mờ hiểu được rằng khi người ta yêu nhau và đến với nhau bằng tấm chân tình có lẽ vật chất hoặc những lời nói hứa hẹn về một tương lai tươi đẹp cũng không đủ sức để che lấp được thứ tình cảm mà người ta đã cùng nhau vun vén, cùng nhau gìn giữ qua bao gian khó. Hắn không còn cố gắng để tách chị và tôi mà hắn chuyển sang cay cú. Chị nói về quê hắn nói chị là người thế này thế kia, chị là người lăng nhăng… nhưng chị cũng chẳng thèm chấp. Và hắn cũng gần như không dám xuống nhà bác lần nào nữa.

Những ngày cuối năm mọi người ai cũng tất bật, sau khi thi xong học kỳ tôi được nghỉ tết. 19 tháng chạp, sau buổi thi cuối cùng tôi về phòng thu dọn đồ đạc. Hôm đó là thứ 7 nên chị chỉ phải làm buổi sáng. Tan làm chị xin bác hôm nay sang nhà Hương chơi rồi ngủ lại luôn, nhưng thực chất hôm đó chị xuống ở với tôi. Đang ngồi cọ cọ cái trạn bát, chị đỗ uỵch xe máy xuống vào phòng ôm chầm lấy tôi, chị ríu rít rằng lấy cái cọ rồi nói:
– Nhớ chồng quá, nhớ chồng quá. Chồng bỏ vợ về ăn tết à? Chồng nghỉ đến bao giờ?

Nhìn chị vui vẻ cười nói lòng tôi phơi phới, trả lời những câu hỏi của chị xong, chị kéo tôi lên giường nằm để chị hỏi chuyện và dặn dò:
– Về quê thì đi chơi ít thôi nhé. Lúc nào vợ nhớ chồng vợ gọi điện về là phải có ở nhà đấy. hihi. Với lại có cô nào tán tỉnh không được đi theo người ta đâu đấy. Vợ mà biết vợ về tận nhà chồng vợ….
– Làm gì? – Tôi cười cười hỏi chị.
– Cắt… cắt…tóc.hihi. – Chị nhí nhảnh nói.

Chiều hôm đó sau khi ăn cơm tôi và chị nằm ôm nhau ngủ đến tận 6h chiều. Thật thỏa mái và hạnh phúc. Buổi tối ăn cơm xong tôi và chị lại chở nhau đi lòng vòng quanh thị xã, mua sắm vài thứ để mai tôi về nghỉ tết. Chị mua quà cho Th nhưng không dám mua quà cho mẹ, chị nói chị sợ mẹ nghi ngờ.

Sau khi mua sắm đầy đủ tôi và chị rẽ vào quán ốc quen thuộc. Tôi vả chị uống rất nhiều rượu, chị nói xuống ở với tôi chị thấy thỏa mái và hạnh phúc, chứ không như ở nhà bác. Gò bó, chẳng được làm những điều chị thích. Đi về đến xóm thì mọi người đã ngủ hết, trời tháng chạp tối om om, năm nay trời cũng lạnh hơn mọi năm. Phòng nào cũng đóng kín cửa, một vài phòng thì đã về quê nghỉ tết. Vào phòng tôi và chị cùng nhau đánh răng, rửa ráy. Đang đứng rửa mặt thì chị từ đằng sau ôm chầm lấy tôi, gục mặt vào lưng tôi chị hít hà:
– Hà……nhớ chồng quá, nhớ chồng quá. Yêu chồng lắm.

Miệng chị vẫn phảng phất mùi rượu phả vào gáy tôi nóng bừng. Quay lại tôi ôm ngang eo chị đẩy chị dựa vào tường tìm môi chị hôn ngấu nghiến. chị kéo áo tôi lên rồi cúi xuống hôn ngực tôi, đưa lưỡi liếm láp đầu ti tôi, tay chị luồn vào trong quần tôi mân mê cậu bé. Tụt dần xuống, liếm láp khắp bụng dưới rồi chị kéo hẳn chiếc quần sịp của tôi xuống, cậu bé bật ra chĩa về phía chị, chị đưa lưỡi liếm quanh đầu cậu bé. Tôi run lên vì sướng. Chị mút rồi lại nhả, mút rồi lại nhả cứ thế cứ thế làm cậu bé ướt đẫm vì nước miếng của chị. Kéo chị đứng dậy, đẩy chị quay mặt vào tường, từ đằng sau tôi kéo quần chị xuống, nhấm nước bọt vuốt ve cô bé rồi từ từ đưa cậu bé đi vào trong chị. Chị cong mông đón nhận cậu bé của tôi, miệng chị rên rỉ theo mỗi nhịp dập. mỗi lúc chị rên một to hơn, chị thở hổn hển:
– Em.. yêu…anh…anh…mạnh lên….ư …ư..ư.

Có lẽ chị sắp lên đỉnh. Dốc hết sức tôi nắc thật mạnh, chị bám chặt vào tường, mông chị ngúng nguẩy theo mỗi nhịp nắc của tôi. Tôi và chị lạc đi trong khoái cảm. Từng đợt từng đợt xối xả bắn vào trong chị. Quay lại ôm cổ tôi, chị hôn chụt lên má tôi rồi nói:
– Yêu chồng lắm.hihi.
Rửa ráy xong tôi và chị lên giường ôm nhau ngủ một mạch đến 9h sáng ngày hôm sau. Chị đưa tôi ra Giáp Bát bắt xe về quê. Chị hẹn 27 tết được nghỉ nếu không bận gì chị sẽ về quê tôi chơi. Lên xe về nghỉ tết, dù phải xa chị nửa tháng nhưng trong lòng tôi không một chút lo lắng, không một chút buồn phiền, có lẽ chị cũng vậy. Có chị thật hạnh phúc!

Bạn đang đọc một phần của truyện Hồi ức: Ngày đó ta bên nhau, bạn có thể đọc bản full tại đây: http://truyensextv.moe/hoi-uc-ngay-do-ta-ben-nhau-full/

Thông tin truyện
Tên truyện Làm tình trong men rượu
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex cũ
Phân loại Truyện cũ mà hay
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 09/07/2015 08:57 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Thùy Dương đưa thân cứu chồng
Thùy Dương tựa mình vào ghế máy bay, hai mắt nhắm chặt, cơ thể nàng còn âm ỉ dư vị của trận hoan ái cuối cùng trên đất Thái Lan. Hai nàng đã vào trong thành công. Nhờ sự hộ tống của hai gã an ninh, hai nàng tránh né được tai mắt của hơn mười tên bảo vệ của ông Rai rải rác khắp nơi và đi...
Phân loại: Truyện sex cũ Truyện cũ mà hay
Gái les cùng phòng
Mắm úi ùi! Liên vừa mở cửa phòng vừa khẽ gọi, nhưng không hề có tiếng trả lời nào cả. Lạ nhỉ? Con nhỏ này đi đâu mất tiêu rồi? Liên vừa xoay người đóng cửa phòng vừa lẩm bẩm. Giờ này mà còn đi đâu thế nhỉ? Hay là ở mãi trong phòng chán rồi nên đi kiếm chàng nào để đi ‘long...
Phân loại: Truyện sex cũ Truyện cũ mà hay
Nga bắt đầu thấy sướng ở lồn
Hương nghe thấy thế thì như vớ được cọc, đã từ lâu nàng muốn dụ 3 bà còn lại để có bạn có bè chứ cứ thi thoảng nàng lại bị cả nhóm trêu trọc thì ngại lắm. Nàng thì không sao vì chỉ có nàng biết buồi chó thì cũng là buồi, buồi bằng thịt đâm vào lồn là sướng nhưng thằng Hải con...
Phân loại: Truyện sex cũ Truyện cũ mà hay
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân