Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.moe là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Hàn Lập – Quyển 7 » Phần 86

Hàn Lập - Quyển 7

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 86

Hàn Lập thần thức cảm giác được hoàng phong phô thiên cái địa bay đến, cuồng phong cao chừng hơn trăm trượng, những nơi nó đi qua cát bay đá chạy, bụi vàng cuồn cuộn như nghiệt long xuất thế, sát khí ầm ầm.

Hắn trong lòng cả kinh!

Bất quá thần thức của hắn cường đại cơ hồ có thể so với tu sĩ Nguyên Anh Hậu Kỳ, bởi vậy ở khoảng cách ngoài trăm dặm hắn vẫn có thể tra xét, khác hẳn đám tu sĩ khác. Trong cơ thể Đại Diễn Quyết vận hành một lượt, thần thức ngưng tụ dò xét vào trong bão cát.

Nhưng khi thần thức vừa tiến vào trong bão cát thì lại cảm thấy mờ mịt, chỉ có thể mơ mơ hồ hồ cảm ứng được hơn mười trượng mà thôi. Hướng vào chỗ sâu bên trong tìm kiếm tình hình cũng đồng dạng, giống như sương mù bao phủ.

Hàn Lập cảm thấy ngạc nhiên, tiếp theo lão phụ nhân có vẻ mặt mặt họ Vưu cũng đem thần thức thu hồi nói.

“Không sai, đây chính là Phong Linh Thuật của người Mộ Lan! Trước kia khi cùng ta đấu pháp đã thi triển loại linh thuật”Hồng Trần Vạn Trượng”này. Linh thuật này một khi thi triển ra, chẳng những có thể ngăn cản tu sĩ chúng ta dò xét mà trong đó còn có cuồng phong cát vàng có tác dụng hộ thân vây địch kỳ hiệu, phi thường phiền toái. Bất quá, tình cảnh kinh người trước mắt như vậy ta cũng chưa bao giờ thấy qua, hình như là đem phạm vi linh thuật mở rộng gấp trăm lần ngàn lần, có chút cổ quái” Nam Lũng Hầu sắc mặt âm trầm đứng bên nói.

“Người Mộ Lan?”

Mấy người khác nghe vậy, tất cả đều có chút biến sắc.

Vương Thiền cùng Yến Như Yên sắc mặt lại càng tái nhợt. Bất quá hai người này ở đây có thân phận cùng tu vi thấp nhất nên tự nhiên không dám tùy ý ngắt lời.

“Nam Lũng huynh nói không sai. Cũng chỉ có pháp sĩ linh thuật mới có thể làm cho bão cát trở nên kinh người như vậy. Hơn nữa xem uy lực mà nói không biết nên trong có ẩn tàng bao nhiêu pháp sĩ, có những người có cùng tu vi với chúng ta ở trong đó cũng không phải là chuyện không có khả năng” Bạch sam lão giả đồng dạng thận trọng nói.

“Điều này sao có thể? Người Mộ Lan đột nhiên xuất động nhiều pháp sĩ như vậy là muốn làm gì?” Lão phụ nhân kinh nghi hỏi.

“Thai phu nhân, chúng ta lần trước cùng Người Mộ Lan đình chiến là chuyện khi nào” Vương Thiên Cổ đột nhiên sắc mặt cổ quái hỏi.

“Đại khái khoảng hơn trăm năm trước. Sao! Vương huynh có ý tứ gì” Lão phụ nhân nghe vậy, trên mặt chợt lộ ra vẻ có chút sở ngộ.

“Trăm năm hơn thời gian cũng không sai biệt lắm. Đủ có thể làm cho Người Mộ Lan nghỉ ngơi dưỡng sức xong” Vương Thiên Cổ trên mặt lộ ra một tia châm chọc thản nhiên nói.

“Vương huynh nói không sai, không sai biệt lắm cũng nên bắt đầu cuộc chiến tranh mới. Không biết lại chết mất bao nhiêu người tu tiên. Bất quá sao lại xảo ngộ như vậy, chúng ta lại đụng đầu với nhóm Người Mộ Lan đị tiên phong” Nam Lũng Hầu thì thào nói, trên mặt hiện lên một tia bất đắc dĩ.

Những người khác nghe vậy, cũng hiểu được việc này thật sự cực kỳ trùng hợp.

“Trên thế gian này chuyện trùng hợp cũng nhiều, không nên quá kinh ngạc. Bất quá lúc này, chúng ta chỉ có hai con đường có thể đi. Một là quay lại đường cũ, không cần ngạnh kháng đám Người Mộ Lan tiên phong trước mắt. Sau này tìm thời cơ khác lại tới tìm bảo khố, dù sao bảo vật cũng không có chân chạy đi, sau này chúng ta hoàn toàn lại có cơ hội. Nhưng chuyện Người Mộ Lan tiến công sẽ không chỉ mất mấy năm mà xong. Mà thế sự khó lường. Sau này còn có thể khiến chư vị đạo hữu tụ tập cùng nhau nữa hay không cũng khó mà nói trước được” Bạch sam lão giả trầm giọng nói.

“Không cần phải nói, con đường thứ hai khẳng định là trực tiếp động thủ, từ trong phong trận đối phương xông qua. Bất quá, trận phong hiểm này cũng quá lớn. Vạn nhất bên trong ẩn náu mấy lão quỷ lợi hại có cùng tu vi với chúng ta, chúng ta rất khó thành công. Chẳng lẽ không thể nghĩ đến biện pháp tránh chạm mặt đối phương sao?” Lão phụ nhân lắc đầu, không đồng ý nói.

“Đi quanh quẩn sợ rằng không kịp. Người Mộ Lan một khi khai chiến thì đâu chỉ có một đạo tiên phong thế này. Chúng ta cho dù đi quanh quẩn theo phương hướng khác thì sẽ vẫn không tránh được chuyện gặp phải Người Mộ Lan. Bất quá chúng ta có thể trước tiên ẩn nặc thân hình một chút xem có thể từ bên cạnh đi qua hay không. Chỉ cần không đụng đầu trung tâm quân tiên phong, hẳn là không thành vấn đề. Mà chỉ cần qua được đội Người Mộ Lan tiên phong thì chúng ta cũng có đủ thời gian tránh xa pháp sĩ chủ lực. Sau đó phóng tới Mộ Lan hư không thảo nguyên là có thể dễ dàng lấy được bảo khố rồi rời đi” Lão giả sau khi trầm ngâm một chút, mới ngưng trọng nói.

Nghe lão giả đề nghị, những người khác thoáng thương lượng với nhau một chút, cảm giác cũng chỉ còn có cách như thế. Dù sao ai cũng không muốn buông tha cơ hội trước mắt, mà chờ mấy năm sau thì cũng không biết được chuyện gì sẽ xảy ra.

Đương nhiên, nguyên nhân cũng có phần là đám người Nam Lũng Hầu đều là tu sĩ Nguyên Anh Kỳ. Nếu không thì dù có tâm lấy bảo vật thì bọn họ cũng chỉ có thể bụi bặm đầy mắt quay đầu mà về.

Bất quá trước đó mấy người này cũng đều thả ra Truyền tín phù bay về mấy chỗ Cửu Quốc Minh cứ điểm phía gần đây để cho Cửu Quốc Minh sớm chuẩn bị sẵn sàng, không bị Người Mộ Lan đánh lén không kịp ứng phó.

Điều này cũng xem như bọn họ đã làm một chút nghĩa vụ với Thiên Nam tu sĩ.

Sau đó chín ngườ bọn họ nhất loạt thu liễm công pháp hơi thở, ẩn nặc thân hình, bắt đầu hướng một bên lặng yên bỏ chạy, muốn tránh xa trung tâm bão cát mãnh liệt nhất, từ bên cạnh chuồn đi.

Bởi vì sợ Vương Thiền hai người tu vi không đủ, cho nên Vương Thiên Cổ cố ý khởi động một cái quang tráo thật lớn, đem hai người này bao bọc ở trong đó, sau đó không thèm nhìn Hàn Lập, dần dần biến mất bóng dáng.

Bất quá Hàn Lập nhìn thấy cảnh này không khỏi khóe miệng lại ám ngậm một tia cười lạnh.

Lấy thần thức hắn mà nói, hành tích đám người Vương Thiên Cổ sao có thể có thể giấu được cảm ứng của hắn.

Khoảng cách hơn trăm dặm trong nháy mắt tới ngay.

Bụi, hoàng trầm cùng bão cát như phảng phất như yêu ma từ phía chân trời xa xa mơ hồ đè xuống.

Cát vàng chưa tới nhưng một cổ thiên phong trụ liên tục gào thét mà đến.

Cũng may bọn họ trước đó đã di chuyển lệch khỏi quỹ đạo phong trận, mọi người đã di chuyển khá xa sang một bên, chỉ có rất ít cổ phong trụ từ một bên xẹt qua, căn bản không tạo được uy hiếp.

Phong trụ này đường kính lớn cũng tầm vài chục trượng, nhỏ cũng đến mấy trượng, đủ để giấu mấy tên pháp sĩ bên trong.

Hàn Lập ẩn hình tại cự ly gần như thế dùng thần thức cảm ứng rất rõ ràng.

Trong các phong trụ này mơ mơ hồ hồ có nhân ảnh thoáng động, xem ra đều có pháp sĩ ẩn nặc ở trong đó.

Bất quá đám pháp sĩ này hiển nhiên cũng không có phát hiện đám người Hàn Lập nên ngự gió bay đi.

Đám người Hàn Lập mắt lạnh nhìn chằm chằm, mọi người đồng dạng lặng yên vô thanh vô tức bỏ chạy về phía trước.

Mắt thấy bọn hắn chuẩn bị tiến vào phía sau vùng cát vàng thì Nam Lũng Hầu đi đằng trước đột nhiên thần sắc biến đổi truyền âm cảnh cáo.

“Không ổn! Cẩn thận bên cạnh!”

Hàn Lập nghe vậy xoay đầu nhìn, kết quả sắc mặt cả kinh.

Một đạo thô rộng ước trăm trượng, mắt nhìn không thấy đỉnh phong trụ từ xa xa nhằm hướng mấy người bọn họ điên cuồng gào thét bay đến.

Phong trụ lớn như vậy hẳn pháp sĩ làm phép bên trong không phải tầm thường. Chẳng lẽ đám người này đã phát hiện ra bọn họ?

Hàn Lập hít sâu một hơi, Thanh Trúc Phong Vân Kiếm trong cơ thể không khỏi thúc dục lên.

Mặc dù đối với pháp sĩ đã sớm lâu nghe thấy đại danh, nhưng hắn thật chưa có chính mắt nhìn thấy lần nào. Bất quá tại tình thế trước mắt thì việc nhìn thấy thật sự không phải là chuyện gì cao hứng.

Mấy người khác đồng dạng đề phòng nhìn chằm chằm cự phong trụ, có người thậm chí trên tay có ám quang lưu chuyển, đã đem pháp bảo cầm ở trong tay.

Nhưng cự phong trụ chỉ lướt qua bên cạnh mọi người dường như không phát giác chút nào.

Điều này làm cho Nam Lũng Hầu không khỏi thở phào một hơi.

Chỉ khoảnh khắc sau từ trên trời chợt giáng xuống khôn cùng sa vụ, đem mọi người bao phủ bên trong, bốn phía lập tức trở nên vô cùng ảm đạm, khắp nơi đều là mờ mịt bụi vàng gây cho mọi người áp lực dị thường.

“Coi chừng một chút. Bão cát này có chút cổ quái, thần thức không cách nào xuyên thấu quá xa, cũng không nên tẩu tán” Nam Lũng Hầu tỉnh táo hô.

Mặc dù mọi người nếu muốn có thể phá màn sa vụ dễ dàng nhưng có thể làm bại lộ hành tích.

Cũng may hoàng sắc bão cát đi qua rất nhanh, đám người Hàn Lập cũng chỉ có thể đem khoảng cách kéo gần chút, tiếp tục ẩn nặc thân hình, cẩn thận đi tới.

Nhưng chỉ sau một lát công phu chừng một bữa cơm, Hàn Lập nhìn cảnh sắc bốn phía buồn bã đơn điệu thì đột nhiên trong lòng mơ hồ cảm giác được có cái gì đó không đúng.

Đột nhiên, toàn thân Hàn Lập khựng lại giữa không trung, tựa hồ muốn độn quang.

Điều này tự nhiên làm cho Nam Lũng Hầu mấy người đều ngẩn ra, cũng kinh ngạc dừng lại.

“Hàn đạo hữu, vì sao không đi” Lão phụ nhân nhướng mày, có chút bất mãn hỏi.

“Mấy vị đạo hữu không có phát giác điều gì không ổn sao?” Hàn Lập mặt không chút thay đổi nói.

“Đạo hữu nói lời này là có ý tứ gì?” Hán tử ngăm đen thân hình chợt lóe lên đã đến bên người Hàn Lập có chút kinh ngạc hỏi.

Vương Thiên Cổ cùng bạch sam lão giả nghe vậy, sau khi nhìn nhau liếc mắt một cái trên mặt lại cũng lộ ra vẻ kinh nghi.

“Kỳ thật ta không nói, có đạo hữu cũng có thể nhận thấy được. Chúng ta ở trong khu vực bão cát bay lớn như vậy nhưng ngay cả một pháp sĩ cũng không có đụng tới. Điều này không lẽ tất cả các pháp sĩ đều tập trung đến trung tâm bão cát hay sao. Hơn nữa cảnh sắc chung quanh, cũng vẫn không thay đổi chút nào. Điều này đại biểu cho cái gì, mấy vị đạo hữu cũng có thể biết!” Hàn Lập sắc mặt khó coi nói.

“Có người ở thi triển cấm chế ám toán chúng ta!” Hán tử ngăm đen sau khi nghe xong, đồng dạng sắc mặt hổ thẹn lẩm bẩm nói. Theo sau trong mắt tinh quang chớp động, hướng bốn phía nhìn dò xét không ngừng.

“Hàn đạo hữu nói không sai. Ta cũng cảm giác được có chút cổ quái. Xem ra chúng ta đích xác bị đối phương phát hiện, sau đó làm phép đối phó chúng ta. Xem ra không thể không đại chiến một hồi!” Nam Lũng Hầu sau khi im lặng một chút, gật đầu âm trầm nói.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Hàn Lập – Quyển 1
Hàn Lập – Quyển 2
Hàn Lập – Quyển 3
Hàn Lập – Quyển 4
Hàn Lập – Quyển 5
Hàn Lập – Quyển 6
Hàn Lập – Quyển 7
Hàn Lập – Quyển 8
Hàn Lập – Quyển 9
Hàn Lập – Quyển 10
Hàn Lập – Quyển 11
Hàn Lập – Quyển 12
Hàn Lập – Quyển 13
Hàn Lập – Quyển 14
Hàn Lập – Quyển 15
Hàn Lập – Quyển 16
Hàn Lập – Quyển 17
Hàn Lập – Quyển 18
Hàn Lập – Quyển 19
Hàn Lập – Quyển 20
Hàn Lập – Quyển 21
Hàn Lập – Quyển 22
Hàn Lập – Quyển 23
Hàn Lập – Quyển 24
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn Lập - Quyển 7
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 09/07/2019 11:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Giúp gái teen trả thù - Tác giả The Kid
Ở trong một xóm nọ, thằng Tú và con Nhi chơi thân với nhau. Thằng Tú đã 20 tuổi trong khi con Nhi chỉ mới 17 tuổi. Nhà hai đứa cũng gần nhau, hai đứa hay gặp nhau. Thằng Tú đã nghỉ học từ lâu để đi làm kiếm tiền, còn con Nhi vẫn còn đang đi học lớp 11. Con Nhi tuy không đẹp bao nhiêu nhưng nhìn...
Phân loại: Truyện nonSEX
Hạ Thiên – Quyển 8
Người phụ nữ này cũng ba mươi tuổi, tướng mạo rất quyến rũ, tuy chênh lệch không nhỏ khi so với Vân Thanh, nhưng nếu trong mắt người thường thì cũng tuyệt đối được xưng tụng là mỹ nữ. Vân Thanh sao? Vẻ mặt Người phụ nữ có chút tái nhợt: Cô... Sao cô lại ở đây? Các người là ai? Các...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Hạ Thiên
Miêu Nghị – Quyển 39
Tuy là nói như vậy, nhưng đây không phải là kết quả mà Hoàng Phủ Quân Nhu tưởng muốn, thứ nàng muốn là danh phận, mà không phải vĩnh viễn lén la lén lút, ít nhất thì có thể quang minh chính đại cũng được a? Thần sắc Hoàng Phủ Đoan Dung càng là u ám, năm xưa còn có thể ở trước mặt Ngưu Hữu...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân