Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.moe là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Hàn Lập – Quyển 7 » Phần 65

Hàn Lập - Quyển 7

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 65

Thời điểm mấy tên tu sĩ Kết Đan Quỷ Linh Môn bị tiêu diệt toàn bộ, đại môn của phòng bế quan tại Yểm Nguyệt Tông một lần nữa được mở ra, tu sĩ áo bào trơn mặt trầm như nước đi tới.

Vài tên đệ tử đắc lực của hắn đồng thời bị giết, điều này làm cho lão ma Nguyên Anh Kỳ đang bế quan không thể xem như không biết. Lúc này không nói một lời thả ra mấy đạo phù truyền tin, cấp cho tất cả phân đàn Quỷ Linh Môn tại Việt Quốc phát ra tin tức, lập tức tra rõ chuyện mấy tên đệ tử bị ngộ hại. Hắn muốn tự thân xuất mã, xem một chút rốt cục là ai phía sau dám hạ độc thủ đối với môn hạ của Toái Hồn môn.

Có điều, hành động của hắn rõ ràng là chậm một bước.

Không chờ ma đạo Quỷ Linh Môn tìm tới, Hàn Lập đã bay khỏi Việt Quốc, bắt đầu đi ngang qua Nguyên Vũ Quốc.

Cuối cùng vị Toái Hồn Chân Nhân này không thu hoạch được gì, chỉ đại khái biết, mấy tên đệ tử của mình bị một tên tu sĩ Nguyên Anh Kỳ không biết tên tiêu diệt. Đối phương đã rời xa Việt Quốc, khiến cho hắn nổi trận lôi đình.

Mà hơn mười ngày sau, Hạm Vân Chi cũng ủ rũ trở về Kỳ Linh Sơn tại Thiên La Quốc, quỳ trước gian thạch thất đen nhánh, nói lại chuyện đã trải qua một lần, tự mình thỉnh tội lão giả trong thất.

“Các ngươi tại ngoài mấy trăm dặm đã bị đối phương phát hiện. Tất cả những người khác cùng tu sĩ Quỷ Linh Môn đều bị tiêu diệt, chỉ có ngươi bình yên thoát ra?” Trong lời nói của lão giả mang một tia cổ quái.

“Không sai, sư bá. Vân Chi cùng đám người Liễu sư muội chia nhau chạy trối chết, kết quả chỉ có một mình ta có thể chạy thoát. Những người khác không rõ ở nơi nào. Không biết chừng còn chưa gặp phải độc thủ”.

Hạm Vân Chi không biết vì sao lại giấu diếm vị tu sĩ Nguyên Anh Kỳ không biết tên kia, tựa hồ vì nhận ra nàng mà thả đi, chỉ hàm hồ là nói mình chạy thoát.

“Người nọ nếu có thể giam cầm Mộc Linh Anh, hiển nhiên tám chín phần là tu sĩ Nguyên Anh Kỳ. Nhưng có thể ở ngoài trăm dặm phát hiện hành tung của các ngươi, việc này có thể rất đáng sợ. Theo ta được biết, tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ cả Thiên Nam căn bản không có mấy người. Chẳng lẽ thật sự là một trong mấy lão bất tử này” Thanh âm lão giả trầm xuống, mang theo một tia kiêng kỵ.

“Cái này sư điệt không rõ ràng lắm. Bởi vì thần thức đối phương thật sự cường đại, nên con không dám đuổi theo đối phương. Chỉ có thể từ xa cảm ứng được người này rời đi Việt Quốc, xuyên qua Nguyên Vũ bay về phía bắc. Bởi vì phía trước là thế lực của chánh đạo cùng Thiên Đạo Minh, sư điệt không dám đi theo nữa, cuối cùng cũng không biết được đối phương là người phương nào, không thể làm gì khác hơn là quay về bổn tông. Thỉnh sư bá thứ tội”.

“Ngươi không làm sai, thì có tội gì? Nếu người nọ thật sự là tu sĩ Nguyên Anh Hậu Kỳ, dù là ta tự mình đến đó, cũng vô dụng như nhau. Ngươi có thể sống sót trở về, đã không dễ dàng. Lần này cũng là do ta lo lắng không chu toàn, vốn tưởng rằng bằng vào bí thuật cảm ứng của ngươi cùng Liễu Ngọc, cũng đủ để tra rõ chi tiết đối phương, lại không hề nghĩ rằng đối phương có thể là tu sĩ Nguyên Anh Hậu Kỳ. Hôm nay người nọ đã chạy xa như thế, cho dù mật thuật của ngươi có thần diệu hơn nữa, cũng không có cách cảm ứng được chỗ của Linh Anh. Việc này tạm thời cho qua. Ngươi hãy đi xuống nghỉ ngơi. Mặt khác, hình như nghe nói Hạm sư đệ đã xuất quan, ngươi qua nhìn hắn một chút”.

Lão giả trong phòng thở dài một hơi, chậm rãi nói.

“Đa tạ sư bá đại lượng, sư điệt trước xin cáo lui” Hạm Vân Chi xá một cái, trong lòng nhẹ nhõm, sau đó cung kính lui xuống.

Chứng kiến thân ảnh Hạm Vân Chi dần dần đi khuất, lão già trong thạch thất im lặng trong chốc lát, sau đó quay về hướng không có bóng người, mở miệng một cách khó hiểu.

“Ngươi nhìn sư muội ngươi là nói thật hay giả, thật sự là lão gia Nguyên Anh Hậu Kỳ này bắt đi Linh Anh không? Phải biết rằng, cái loại tu sĩ cấp bậc này, sao có thể để cho con nhỏ Vân Chi may mắn chạy thoát” Thanh âm lão giả không mang theo một chút cảm tình, phảng phất như biến thành một người khác.

“Sư bá. Mới vừa rồi ta dùng bí thuật cảm ứng trái tim Hạm sư muội một chút, mặc dù không thể nói hoàn toàn bình thường, nhưng đại bộ phận thời gian là yên ổn. Chỉ khi nói đến đoạn chạy thoát nọ thì trong lòng mới có chút hỗn loạn. Ta phỏng chừng chỗ giấu diếm, hơn phân nữa là có liên quan đến chuyện này”.

Theo câu hỏi của lão già, một nhân ảnh trong thạch thất chợt lóe, hiện ra một gã trung niên mắt to mày rậm, cung kính nói với lão già.

“Hừ! Ta cũng nghĩ như thế. Nếu nàng không phải là hậu nhân của Hạm sư đệ, như thế nào ta lại để nàng rời đi dễ dàng như vậy, bằng không phải sử dụng Sưu hồn thuật, nhìn xem rốt cục nàng giấu diếm điều gì. Bây giờ không nhìn mặt tăng cũng nhìn mặt phật, cũng vì e ngại quan hệ với Hạm sư đệ, loại thủ pháp thương tổn thần thức độc địa này, thật không thể tùy tiện dùng trên người nàng. Dù sao nàng là hậu nhân của Hạm sư đệ, bình thường rất được yêu thương. Thậm chí vì muốn làm cho nữ tử này kết đan, không tiếc đại hao nguyên khí thi triển nghịch thiên đại pháp, tẩy tủy dịch kinh cho nàng. Nếu thứ mà nàng giấu diếm không phải trọng yếu, ta cũng chẳng muốn truy cứu nữa. Việc Mộc Linh Anh rơi vào tay lão gia này, mới thật sự là chuyện phiền toái. May mắn là lần này chỉ mất đi Mộc Linh Anh, hai Linh Anh khác vẫn bình yên. Với Mộc Linh Anh ta nhớ còn có một cái dự bị, mặc dù hơi thiếu một chút, nhưng tạm thời trước hãy bồi dưỡng. Thật không biết, có thể đợi được tới ngày Ngũ Hành Linh Anh tề tụ không” Lão giả thở dài một hơi, có chút buồn bực nói.

“Bí pháp Ngũ Hành Linh Anh này nguyên vốn là một đại bí thuật thần thông thất truyền nhiều năm, nếu không phải vài năm trước trong lúc vô ý sư bá luyện chế ra Thổ Linh Anh, sợ rằng bây giờ bổn tông còn không thể có lại được Ngũ Hành Linh Anh này. Chỉ cần tất cả Linh Anh đều chuẩn bị hoàn toàn, liền thi triển bí thuật làm cho Linh Anh dung hòa cùng một thể với đệ tử bổn môn. Không bao lâu, Ngự Linh Tông chúng ta sẽ có thêm năm tu sĩ Nguyên Anh Kỳ, đủ có thể cùng Hợp Hoan Tông tranh đua vị trí đứng đầu ma đạo. Có điều, đám tu sĩ này mặc dù có được thần thông của tu sĩ Nguyên Anh Kỳ, nhưng chính thức lại không có được thọ mệnh của tu sĩ Nguyên Anh Kỳ, thật sự là một chuyện đáng tiếc. Về phần Mộc Linh Anh bị mất nọ, nguyên vốn là Linh Anh được luyện hóa sớm nhất, là một thứ rất hung hãn. Nghe nói trước kia từng cắn nuốt nguyên anh của tu sĩ Nguyên Anh Kỳ bổn tông, thật sự dị thường bạo ngược, khó có thể thuần phục. Nếu muốn hợp thể, cũng khó có thể thành công. Bị mất đi, trái lại là chuyện may mắn” Người trung niên chững chạc nói.

“Hắc hắc! Lời ngươi nói ta sao không biết. Không biết Mộc Linh Anh nọ hơn ngàn năm trước gặp cơ duyên xảo hợp gì, lại tự sinh ra thần trí, lại len lén ẩn vào Tàng kinh các Ngự Linh Tông chúng ta, rình coi nhiều bí thuật công pháp, làm cho thần thông tăng lên, thoát ly cấm chế được một chút. Nếu lúc ấy không phải vừa lúc có một vị trưởng lão Nguyên Anh Hậu Kỳ tọa trấn, liền thi triển đại thần thông trấn áp xuống, thiếu chút nữa liền gây thành đại họa. Có điều cũng bởi vậy, ta phỏng chừng nếu có thể dung hợp Linh Anh này, sợ rằng vị đệ tử hợp thể kia liền có thể có được thần thông của Nguyên Anh Trung Kỳ không phải là không có khả năng. Nên tự nhiên không muốn bỏ qua dễ dàng. Nói đến cũng buồn cười, trước khi dung hợp Linh Anh, không thể làm cho pháp lực Ngũ Hành Linh Anh gia tăng, ngược lại phải làm suy yếu đi tu vi của chúng, chỉ có như vậy mới có thể cam đoan khi dung hợp, nguyên thần của đệ tử trong tông môn không bị cắn nuốt. Nếu không, ta cần gì mạo hiểm cho người mang theo Mộc Linh Anh, đi tới Kiền Kim Cốc tiếp nhận kim phong tẩy thể” Lão giả bình tĩnh nói, nhưng tia tiếc hận trong lời nói vẫn phi thường rõ ràng.

Nam tử trung niên nghe vậy, muốn mở miệng khuyên cái gì đó, nhưng khi nghĩ lại thì mặt lại mang vẻ cười khổ không nói.

Hơn một tháng sau, Hàn Lập rốt cục cũng đến Khê Quốc, trở lại động phủ của mình.

Lúc này Hàn Lập mới thở phào một hơi, đem nữ tử họ Liễu vào trong tĩnh thất, trước hết đi xem Mộ Phái Linh.

Thấy nữ tử này còn đang trong thời kỳ bế quan tu luyện, trong lòng hắn rất là hài lòng. Sau đó lại đi bái phỏng hai vị trưởng lão, để cho đối phương biết hắn đã trở về.

Hai người lão già tóc bạc vừa thấy Hàn Lập liền rất là cao hứng, hỏi han sơ qua vài câu tình huống ra ngoài của Hàn Lập lần này.

Hàn Lập nói sơ qua, chỉ là nói trên đường đã giết vài tên tu sĩ kết đan Quỷ Linh Môn cùng Ma Diễm Môn.

Kết quả, hai vị này đều không có lộ ra vẻ lo lắng, ngược lại còn lớn tiếng khen hay.

Xem ra hai người này đối với chuyện lần trước chánh ma lưỡng đạo tính kế bọn họ, vẫn ghi hận trong lòng. Đặc biệt là lão già tóc bạc, lúc đầu vì mạng sống, không thể không thi triển một loại bí công bảo vệ tính mạng, khiến cho nguyên khí bây giờ vẫn còn đại thương, chưa hoàn toàn hồi phục.

Hành động này của Hàn Lập, cũng xem như là thay bọn họ trả thù.

Thấy tình hình này, Hàn Lập càng thêm an tâm, sau khi trò chuyện nữa ngày, liền trở về động phủ.

Trên đường hắn bắt đầu suy nghĩ, xem xử trí vị đại mỹ nữ áo trắng kia như thế nào.

Nữ tử họ Liễu trong mê man từ từ tỉnh lại.

Đôi mắt sáng mới vừa mở ra, liền thấy một khuôn mặt tiến đến trước mặt, không khỏi kinh hãi, vội vàng lùi ra phía sau mấy bước, tựa vào tường đá.

Lúc này nàng mới phát hiện, chủ nhân của khuôn mặt chính là một thiếu phụ kiều mị hơn hai mươi tuổi, đang thản nhiên cười. Mà xung quanh nàng nhìn như hoàn toàn bị phong bế trong mật thất, nơi đây ngoại trừ một cái bồ đoàn hình tròn, cũng không có thứ gì khác.

“Đạo hữu đã tỉnh lại, nếu không có chuyện gì, hãy theo ta đi gặp chủ nhân” Thiếu phụ cười hì hì nói.

“Chủ nhân? Hắn là ai? Nơi này là địa phương nào” Liễu Ngọc nhất thời còn không rõ ràng chuyện gì đã xảy ra, một mãnh hỗn loạn trong đầu, chần chờ hỏi.

“Đạo hữu hãy đi theo thiếp thân, chẳng phải sẽ biết sao. Về phần nơi đây, chính là Vân Mộng Sơn trong Khê Quốc. Ta nghĩ hẳn là đạo hữu biết mình ở nơi nào”.

Ngân Nguyệt nhìn thân thể cao gầy của nữ tử từ trên xuống dưới, chậm rãi nói.

“Khê Quốc, Vân Mộng Sơn, các ngươi là người của Thiên Đạo Minh!”

Liễu Ngọc đánh giá sơ qua, liền lập tức nghĩ ra lai lịch của đối phương, thần sắc không khỏi biến đổi thất thanh nói.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Hàn Lập – Quyển 1
Hàn Lập – Quyển 2
Hàn Lập – Quyển 3
Hàn Lập – Quyển 4
Hàn Lập – Quyển 5
Hàn Lập – Quyển 6
Hàn Lập – Quyển 7
Hàn Lập – Quyển 8
Hàn Lập – Quyển 9
Hàn Lập – Quyển 10
Hàn Lập – Quyển 11
Hàn Lập – Quyển 12
Hàn Lập – Quyển 13
Hàn Lập – Quyển 14
Hàn Lập – Quyển 15
Hàn Lập – Quyển 16
Hàn Lập – Quyển 17
Hàn Lập – Quyển 18
Hàn Lập – Quyển 19
Hàn Lập – Quyển 20
Hàn Lập – Quyển 21
Hàn Lập – Quyển 22
Hàn Lập – Quyển 23
Hàn Lập – Quyển 24
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn Lập - Quyển 7
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 09/07/2019 11:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Hạ Thiên – Quyển 2
Anh đúng là phiền phức. Hàn Thấm đứng lên. Hạ Thiên, ra tay nhẹ thôi. Tôn Hinh Hinh vội vàng nói. Ra tay nhẹ thôi sao? Mọi người nghe được lời này của Tôn Hinh Hinh thì cảm thấy quỷ dị, chẳng lẽ Tôn Hinh Hinh cảm thấy Hạ Thiên lợi hại hơn Trần Chí Cương? Nhưng sự thật đã được chứng minh...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Hạ Thiên
Lục Thiếu Du – Quyển 8
Sưu. Kình phong sắc bén đảo qua cổ, trong lòng Lục Thiếu Du ngẩn ra, lúc này hắn có thể cảm giác được sự đau rát từ trên cổ mình. Vì sao ngươi không né tránh? Lữ Tiểu Linh kinh ngạc nhìn về phía Lục Thiếu Du. Đoản kiếm trong tay gần tới cổ Lục Thiếu Du thì thủ ấn thu lại, đoản kiếm lập...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Giang Nam – Quyển 26
Hỗn Độn Ôn Đế chém mình ba nhát, khí thế nhanh chóng suy sụp. Khí thế hỗn độn Đạo Quân giảm xuống còn cảnh giới hỗn độn Thiên Quân. Hỗn Độn Ôn Đế liên tục chém ba nhát, tu vi từ cảnh giới Đạo Quân rớt xuống Thiên Quân, gã cười to như kẻ điên. Hỗn Độn Ôn Đế quát to với Giang Nam...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - https://go88apk.app/ - ảnh sex - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân