Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.moe là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Hàn Lập – Quyển 6 » Phần 62

Hàn Lập - Quyển 6

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 62

Nghe khẩu khí Hàn Lập cường ngạnh như thế, hán tử xấu xí cảm giác rằng không nên đối đầu, quay đầu định đi nhưng bỗng nhiên thấy có một cái thủ cấp bay tới khiến hắn càng kinh sợ.

Hắn không dám chần chừ thêm, thân hình chợt lóe lên, đem ngay vật này ném đi.

Bất quá trong khoảnh khắc sượt qua hắn cũng thấy rõ khuôn mặt thủ cấp đã xám trắng lại kia, thật sự đúng là Đinh lão giả, khiến cho hắn không khỏi trong lòng đại chấn.

Khô lâu ở một bên cũng nhìn thấy rõ ràng, cũng cực kỳ hoảng sợ.

Nhưng hai người này tựa hồ thường xuyên phối hợp với nhau nên nhanh chóng phát hiện tình hình có vẻ không đúng, lập nhong chóng hợp lại. Sau đó hướng tới pháp bảo đang đánh nhau trên không trung điểm một chỉ, đưa khai sơn việt cùng quái nhận gọi trở về.

Tiếp theo vẻ mặt cảnh giác, bốn mắt lạnh lùng nhìn Hàn Lập chằm chằm.

Mặc dù Hàn Lập là tu sĩ Kết Đan Hậu Kỳ, nhưng hai người tự nhủ cùng liên thủ đối phó cũng chưa chắc không địch lại, bởi vậy cũng không có tỏ vẻ sợ hãi.

Nguyên Dao trong đám hắc vụ phía xa cũng bị một màn trước mắt làm cho hết sức nghi hoặc.

Nhưng nữ tử này cẩn thận dị thường, cũng không có nhân cơ hội này phi độn đào tẩu và cũng chưa đem ma công bao quanh thân tán đi. Chỉ là đem hồng sắc quái chùy xoay quanh trước người, im lặng nhìn chăm chú cử động quái dị của ba người Hàn Lập.

Hàn Lập thâm trầm liếc mắt hướng Nguyên Dao nhìn một cái, rồi nhân tiện quay đầu về hai người khô lâu mỉm cười.

Hắn cũng không giải thích gì, hai tay vung lên, hơn hai mươi thanh tiểu kiếm màu xanh từ trong tay áo như đàn cá mà lướt ra, tụ lại trên không trung, tiếp theo hào quang đại thịnh tất cả phi kiếm đều hướng về phía đối diện bắn nhanh tới.

Khô lâu cùng đại hán hung ác ở phía đối diện vừa thấy tình hình này, cơ hồ không tin vào mắt mình, trên mặt tràn đầy vẻ khó tin.

Kết Đan Tu Sĩ bình thường, trên cơ bản phải dùng hết quá nửa tinh lực bản thân mới có thể luyện chế được một kiện bổn mạng pháp bảo. Nhưng đối thủ trước mắt đột nhiên dễ dàng phóng ra hơn hai mươi thanh phi kiếm.

Hai người không cần suy nghĩ cũng biết, đối phương tuyệt đối không phải là tu sĩ Kết Đan Hậu Kỳ bình thường, bọn họ cũng tuyệt đối không phải là đối thủ.

Khô lâu sắc mặt đột biến, đột nhiên gầm nhẹ một tiếng:

“Chạy, tự bảo mệnh!”

Vừa dứt lời, hắn hóa thành một đạo hắc quang, xoay người bỏ chạy. Đại hán hung ác nghe vậy, không nói một câu đem cự việt thu lại, biến thành độn quang theo hướng ngược lại chạy trốn, tốc độ không hề chậm hơn so với đồng bạn bao nhiêu, bộ dáng chạy trốn thoạt nhìn cực kỳ thuần thục.

Hàn Lập trông thấy cảnh này, sắc mặt trầm xuống, hai tay như múa bắt pháp quyết, hướng về phía quần kiếm nhẹ nhàng điểm tới.

Nhất thời như có luồng sóng xanh hiện lên, mỗi đạo phi kiếm huyễn hóa ra ba đạo kiếm quang giống nhau như đúc phá không mà đi, nguyên bổn hai mươi bốn đạo thanh mang, một chút đã biến thành chín mươi sáu đạo kiếm quang đi ra, quần kiếm thanh thế một chốc tăng gấp bội.

Tiếp theo Hàn Lập vung tay lên, lạnh lùng quát ‘Phân’.

Tiếng quát vừa dứt, chúng kiếm quang cực kỳ nghe lời chia ra thành hai đạo.

Hai đạo kiếm quang trong nháy mắt kết thành hai mảng, thanh quang lấp lóe, chúng kiếm như thanh phong, chia nhau phá không mà đi.

Chiêu thức kiếm quang phân ảnh thuật làm cho khô lâu cùng đại hán hung ác đang đào tẩu sắc mặt lại càng trắng bệch, lập tức toàn lực vận chuyển pháp lực toàn thân, liều mạng mà đào tẩu.

Hàn Lập vẫn đứng yên tại chỗ, ánh mắt lộ ra một tia thương tiếc. Hàng chục đạo kiếm quang liên kết phá không bay đi, tốc độ nhanh như thế thường nhân mấy ai có thể chạy thoát được.

Trừ phi trên người có Huyết sắc phi phong hoặc là bảo vật nghịch thiên như Phong Lôi Sí, nếu không hai người một chút cơ hội cũng không có.

Quả nhiên chỉ sau một lát, đàn kiếm quang đuổi theo ra hơn ngàn trượng đã bắt kịp hai người.

Khô lâu cùng đại hán hung ác bất đắc dĩ không thể làm gì khác hơn là xoay người lại tế ra pháp bảo ngăn cản. Nhưng kiếm quang đầy trời điên cuồng đâm xuống, hai người chỉ kịp cất tiếng kêu thảm thiết rồi lập tức bị loạn kiếm phân thây.

Hàn Lập lúc này mới không chút vội vã, tâm niệm vừa động triệt tiêu Kiếm quang phân ảnh thuật, sai khiển phi kiếm đem chiến lợi phẩm Túi Trữ Vật bay trở về.

Phi kiếm như chim về tổ bay rào rào vào trong tay áo Hàn Lập, hắn sau đó với vẻ như cười như không xoay mặt hướng về hắc vụ cách đó không xa.

Làm cho hắn ngoài ý muốn là chưa chờ hắn mở miệng nói chuyện, từ trong hắc vụ lại truyền ra tiếng cười khẽ của Nguyên Dao.

“Là Hàn đạo hữu! Không nghĩ tới mới có hơn mười năm không gặp, Hàn huynh thần thông lại tiến bộ đến mức này. Tiểu nữ tử thật sự là hâm mộ!” Theo lời nói, hắc vụ dần dần tán đi, lộ ra tuyệt sắc giai nhân như hoa như ngọc.

Nữ tử này khẽ mỉm cười, khuôn mặt như nghi hoặc như vui mừng, dáng vẻ hết sức kiều mỵ, động lòng người, hai mắt lưu chuyển nhìn Hàn Lập cười mà không nói.

“Không nghĩ tới cô nương sớm đã nhận ra tại hạ, Hàn mỗ còn vốn định làm cho cô phải kinh ngạc đấy!” Hàn Lập cười hắc hắc, cũng không dấu diếm nữa đem Hoán Hình Quyết tán đi, sau khi bạch quang lóe lên, thân hình tướng mạo lại khôi phục nguyên trạng.

“Hàn huynh có nhiều phi kiếm như thế làm cho Nguyên Dao rất khó tin tưởng rằng Loạn Tinh Hải còn có người thứ hai có được pháp bảo như vậy” Nữ tử này vừa mặc dù vừa cười nhẹ vừa nói, nhưng thực sự sau khi thấy Hàn Lập hiển lộ hình dáng thực sự thì mới thở phào một hơi, tâm lý mới được thả lỏng một chút.

“Lần này nhờ có huynh đài ra tay cứu giúp, nếu không tiểu nữ khó thoát khỏi tai kiếp” Nguyên Dao chần chờ một chút sau đó cũng không hỏi Hàn Lập vì sao lại có mặt ở đây, mà bay đến ra dáng vẻ yểu điệu thướt tha liên tục thi lễ tạ ơn.

Nữ tử này tâm lý rất rõ ràng, với tu vi của Hàn Lập bây giờ nếu với nàng có ý bất lợi, nàng căn bản không có cơ hội đào tẩu. Bởi vậy chi bằng thoải mái mà lại, cùng đối phương trao đổi kết giao một phen.

Hàn Lập thấy Nguyên Dao cười khanh khách với bộ dáng khách khí như thế tự nhiên cũng rõ ràng vì sao.

Vì vậy sau khi khẽ cười một chút hắn khoát tay chặn lại nói:

“Lần này tại hạ cũng chỉ là đúng dịp gặp gỡ tiện tay trợ giúp mà thôi. Nhưng mấy năm không gặp, công pháp của cô nương tựa hồ tinh tiến không ít”.

“Chẳng lẽ Hàn huynh giễu cợt tiểu nữ sao. Hàn huynh đã là Kết Đan Hậu Kỳ, còn Nguyên Dao ta vẫn đang dẫm chân tại Kết Đan Sơ Kỳ, dám nói gì đến công pháp tinh tiến” Nguyên Dao nghe nói vậy nghiêng đầu liếc mắt nhìn Hàn Lập hờn dỗi nói.

“Hắc hắc! Nguyên đạo hữu rất khiêm nhường. Hàn mỗ mặc dù nhờ cơ duyên xảo hợp mới được gặp lại đạo hữu, nhưng thật đúng là có vài chuyện muốn cùng Nguyên cô nương thương lượng một chút” Hàn Lập không muốn bàn nhiều đến tu vi của mình nên thuận miệng nói một câu để chuyển đề tài, nghiêm sắc mặt nói.

“Hì hì! Đương nhiên có thể. Nếu Hàn huynh không chê động phủ của thiếp thân đơn sơ giản lậu, thì mời huynh đến thăm một lần” Nguyên Dao đầu tiên là ngẩn ra, nhưng sau đó lấy tay che miệng anh đào cười nói.

Tựa hồ bởi vì ơn cứu mệnh nên nữ tử này đối với Hàn Lập có thái độ rõ ràng là nhiệt tình thân mật hơn rất nhiều.

“Như vậy Hàn mỗ cũng nhân tiện xin quấy rầy!” Hàn Lập cũng không có khách khí chắp tay đáp ứng.

Nguyên Dao thấy vậy, mặt mày như nở hoa, mang sắc mặt vui mừng cùng Hàn Lập hai người bay xuống núi.

Hàn Lập đi theo nữ tử này tiến vào trong động phủ.

Động phủ của Nguyên Dao không quá lớn, nhưng bố trí phi thường ưu nhã, hơn nữa bên trong thông đạo hai sườn động, rất nhiều kỳ hoa dị thảo, làm cho một thạch động nguyên bản âm hàn buồn tẻ trở nên sáng lạn thơm lừng.

Hàn Lập đứng nhìn vào trong trên mặt không khỏi có nụ cười.

Nguyên Dao đưa Hàn Lập tiến vào một gian thạch thất cao đến mười trượng, chờ hắn ngồi xuống rồi đem một hồ hoa trà, sau đó nở nụ cười tiến đến ngồi đối diện với Hàn Lập.

“Hàn huynh danh tiếng bây giờ tại Loạn Tinh Hải cũng không nhỏ. Người nào cũng biết đệ nhất bí bảo Hư Thiên Đỉnh rơi vào tay một vị Kết Đan Tu Sĩ họ Hàn. Mà đạo hữu trong khoảng thời gian ngắn cũng tiến vào Kết Đan Hậu Kỳ, chẳng lẽ đúng như nghe đồn bởi vì dùng Bổ Thiên Đan, nếu vậy thì đan dược này thật thần kỳ vậy sao?” Nguyên Dao vừa mới ngồi xuống đã đề cập luôn đến chuyện Hư Thiên Đỉnh, cũng không chút che dấu vẻ ham muốn Bổ Thiên Đan.

Hàn Lập sau khi ngẩn người một lúc thì cũng chỉ cười cười.

Nữ nhân này cũng nhu thuận dị thường, thẳng thắn đề cập đến chuyện Hư Thiên Đỉnh cùng Bổ Thiên Đan để biểu thị cho Hàn Lập thấy cô ta không có dã tâm.

Điều này làm cho Hàn Lập đối với giai nhân này không khỏi có chút hảo cảm.

“Nếu Nguyên cô nương muốn hỏi rõ việc này, tại hạ cũng không muốn lừa gạt, Hư Thiên Đỉnh xác thực trong tay Hàn mỗ. Nhưng là từ khi có đỉnh này tới nay, do tu vi, kiến thức tại hạ còn nông cạn nên vẫn không có cách nào mở ra. Bảo khố này đối với tại hạ đúng là kê lặc (gân gà). Còn chuyện tu vi tại hạ tinh tiến, thì do gặp một phen cơ duyên mà thôi, không liên quan gì đến Bổ Thiên Đan cả” Hàn Lập thở nhẹ một hơi, lắc đầu nói. Hắn tự tin tu vi công pháp hơn xa nữ nhân này, mình cũng không nhất định phải một mực phủ nhận nên thản nhiên thừa nhận việc này.

“Hư Thiên Đỉnh còn chưa mở ra?” Nguyên Dao nghe Hàn Lập lời ấy, đầu tiên là sửng sốt nhưng tiếp theo là hé miệng cười rộ lên, mặc dù không nói gì nhưng trên mặt lộ ra vẻ không quá tin tưởng.

Hàn Lập nhăn mặt cau mày, cũng chẳng muốn giải thích gì. Sau khi ho nhẹ vài cái thì nói thẳng mục đích của hắn.

“Không biết Nguyên cô nương trong tay còn có Vạn niên linh dịch hay không. Đạo hữu cũng biết, tại hạ trong người mang Hư Thiên Đỉnh, lúc nào cũng trong tình trạng chiến đấu căng thẳng nên các loại linh dịch khác đã tiêu hao không còn. Nếu đạo hữu còn có thì tại hạ nguyện ý mua lại với giá cao, tuyệt không sẽ làm Nguyên cô nương chịu thiệt” Hàn Lập nhìn Nguyên Dao chằm chằm, chậm rãi nói. Lúc ở Ngoại Tinh hải, nếu không phải hắn có Vạn niên linh dịch trong tay thì tính mạng đã sớm khó giữ được. Cảm nhận được tầm quan trọng của vật ấy, Hàn Lập tự nhiên sẽ không chịu dễ dàng buông tha, nhân tiện mượn cơ hội này thu thập nốt số linh dịch còn lại.

Sau này nếu có gặp nguy hiểm, hắn cũng có thêm một kiện đồ vật cứu mạng.

Nguyên Dao nghe Hàn Lập nói thế, đầu tiên là ngẩn ra, theo sau lông mày rủ xuống khẽ nhíu, trầm mặc không nói.

Một lát sau, nàng vươn ngọc thủ lấy từ bên hông ra một cái bình nhỏ màu xanh đặt lên thạch bàn, rồi cũng không chút do dự đẩy tới bên Hàn Lập.

“Vạn niên linh dịch trong bình này, một giọt cũng chưa dùng tới, cũng không cần dùng đồ vật hoặc linh thạch trao đổi, Nguyên Dao nhân tiện xin tặng cho Hàn huynh” Nữ nhân này nhìn Hàn Lập, thần sắc bình tĩnh nói.

Đôi mắt đẹp đột nhiên trở nên trong suốt dị thường!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Hàn Lập – Quyển 1
Hàn Lập – Quyển 2
Hàn Lập – Quyển 3
Hàn Lập – Quyển 4
Hàn Lập – Quyển 5
Hàn Lập – Quyển 6
Hàn Lập – Quyển 7
Hàn Lập – Quyển 8
Hàn Lập – Quyển 9
Hàn Lập – Quyển 10
Hàn Lập – Quyển 11
Hàn Lập – Quyển 12
Hàn Lập – Quyển 13
Hàn Lập – Quyển 14
Hàn Lập – Quyển 15
Hàn Lập – Quyển 16
Hàn Lập – Quyển 17
Hàn Lập – Quyển 18
Hàn Lập – Quyển 19
Hàn Lập – Quyển 20
Hàn Lập – Quyển 21
Hàn Lập – Quyển 22
Hàn Lập – Quyển 23
Hàn Lập – Quyển 24
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn Lập - Quyển 6
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 07/07/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Lăng Tiếu – Quyển 12
Hắn... Hắn sao có thể thành công được? Cát Thần vẻ mặt khó có thể tin lẩm bẩm nói. Viêm Chân ở cạnh hắn cũng lộ ra cười khổ, đồng thời ánh mắt cùng nhiều thêm vài phần tôn kính: Quá biến thái rồi! Bất quá... Một ngày nào đó ta sẽ vượt qua ngươi! Hỏa Trần ở không xa không nói gì...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Hướng Nhật – Quyển 2
Anh, anh là ai? Bác sĩ Chu ngón tay run rẩy chỉ vào kẻ vừa xông vào, hơi kinh sợ mà hỏi. Mắt thấy âm mưu thực hiện sắp đạt được, nhưng lại bị phá hỏng ngay lúc khẩn yếu nhất, hắn phẫn nộ không thể tưởng tượng nổi. Hướng Nhật lại hoàn toàn xem như hắn không tồn tại, trực tiếp đi...
Phân loại: Truyện nonSEX Dâm thư Trung Quốc Tuyển tập Hướng Nhật
Dương Thần – Quyển 12
Lau vết máu trên mặt, Trương Quốc Bình thấy hai chiếc răng của mình bị lung lay, tức giận đến hộc máu mồm, nhưng nếu như cứ đánh bừa với Thái Nghien thì y thực sự không dám, y nghe nói Thái Nghiên đã từng được huấn luyện trong bộ đội đặc chủng. Suy nghĩ một hồi, rút lui vẫn là hay nhất...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân