Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.moe là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Hàn Lập – Quyển 24 » Phần 45

Hàn Lập - Quyển 24

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 45

Sắc mặt Vạn Hoa phu nhân trắng như tờ giấy, bất động trong chốc lát.

Lúc này, chẳng những trận đồ bị cự chưởng vàng kim chấn vỡ đến thất tinh bát lạc, mà ngay cả cự sư màu đen sau lưng bà lão cũng bị một luồng sức mạnh lớn khủng khiếp đè xuống, co lại một chỗ, căn bản không thể nào cựa quậy.

Mặc dù trên người Vạn Hoa phu nhân thoáng cái đã phóng ra một cái thuẫn màu lục và vài kiện bảo vật phòng ngự bảo vệ toàn thân, nhưng trong lòng cũng hiểu rất rõ, với uy năng khủng bố của cự thủ kia, những bảo vật này căn bản không thể tạo ra bao nhiêu tác dụng ngăn cản.

Chân Ma Chi Thể của đối phương lại khủng bố đến tình trạng thế này, chỉ dùng một tay đã đánh bại bà ta dù đã giở ra thủ đoạn áp rương.

Điều này làm Vạn Hoa phu nhân vốn tâm cao khí ngạo thoáng chốc tâm lạnh như tro tàn.

“Đạo hữu đã nhường rồi!”

Hàn Lập biến thành cự nhân nhàn nhạt cười, nói một câu, sau đó co tay thu chiêu lại.

Gần như cùng lúc, cự chưởng trên đầu Vạn Hoa phu nhân cũng lóe lên biến mất không thấy bóng dáng.

Lúc này, bà lão cũng không biết mình đã ly khai màn sáng bằng cách nào, đờ đẫn về đến khán đài.

Bên ngoài, Thanh Bình đạo nhân cùng Tiêu Minh thoáng liếc nhau một cái, đều lộ ra thần sắc cực kỳ hoảng sợ.

Hàn Lập trong màn sáng nhìn về phía Thanh Bình đạo nhân, nói:

“Thanh Bình đạo hữu, kính mời xuống trường đấu chỉ giáo một chút…”

Thanh Bình đạo nhân vừa tỉnh lại sau cảnh tượng kinh người, Hàn Lập một kích đánh bại bà lão, nghe Hàn Lập nói như vậy, sắc mặt biến đổi. Sau một lúc lâu mới chắp tay với Hàn Lập, cười khổ trả lời:

“Đạo hữu ma công cái thế. Bần đạo tự biết tuyệt đối không phải là đối thủ của đạo hữu. Một chiêu này không cần đánh nữa, tại hạ cam bái hạ phong.”

Vị Thanh Bình đạo nhân này sau một hồi tranh đấu nội tâm, chủ động nhận thua.

Hàn Lập nghe được cũng không cảm thấy bất ngờ, không cưỡng ép thêm, chỉ gật đầu rồi đem Phạm Thánh chân thân thu lại, sau một cái chớp động cũng hiện ra bên ngoài màn sáng.

“Hàn đạo hữu thần thông to lớn, có thể nói cả đời Tiêu mỗ cũng ít gặp. Nhưng cũng làm cho ta nhớ đến một người. Đạo hữu hẳn là Hàn Lập của Phong Nguyên Đại Lục, người từng tiến vào Ma Giới chém giết Minh Trùng Mẫu rồi.” Tiêu Minh quan sát Hàn Lập không chớp mắt một lúc, từng chữ nói ra.

“Hổ thẹn! Lời đồn có chút khuếch đại thôi, nhưng tại hạ quả thực là Hàn Lập Nhân Tộc.” Ánh mắt Hàn Lập có chút lóe lên, bất động thanh sắc trả lời.

“Hắc hắc, quả nhiên là Hàn đạo hữu, khó trách thần thông lợi hại đến thế. Nhưng thế này quả thực là quý khách đến nhà rồi. Đạo hữu nhất định phải nghỉ ngơi tại bản thành một thời gian ngắn để ta có thể tiếp đãi chu đáo một chút.” Tiêu Minh không để ý đến biểu tình của hai người kia, cười to, nói.

“Nếu đạo hữu đã thành tâm mời như vậy, tại hạ tự nhiên không cự tuyệt rồi.” Hàn Lập cũng thấy hứng thú với công pháp huyết đạo của Huyết Cốt Môn, nghe được lời ấy mỉm cười đáp.

“Thật tốt quá! Vạn Hoa phu nhân, Thanh Bình đạo hữu hay là cùng đến động phủ tại hạ tụ họp một chút nhé.” Tiêu Minh dường như rất hưng phấn, quay sang Vạn Hoa phu nhân và Thanh Bình đạo nhân đề nghị.

“Hai người bọn ta đến chuyến này vốn là có chuyện để cầu. Trước khi nghe Tiêu huynh hồi đáp, tự nhiên không thể rời đi như vậy rồi. Tiêu huynh dẫn đường trước, hai người bần đạo đành quấy rầy một chút rồi.” Thanh Bình đạo nhân cùng Vạn Hoa phu nhân liếc nhìn nhau, sau một hồi do dự, nói.

“Tại hạ vừa rồi đã phân phó môn hạ chuẩn bị thịnh yến trong động phủ. Nhất định sẽ khiến các vị đạo hữu thỏa mãn vô cùng. Chư vị cứ yên tâm.” Tiêu Minh nghe vậy khẽ cười, nói.

Vì vậy, sau một khắc, cả nhóm hóa thành mấy đạo cầu vồng sáng rực, nhanh chóng lao đi về phía cung điện khổng lồ ở trung tâm thành Huyết Hạc.

Hơn nửa ngày sau, khi sắc trời đã muộn, bầu trời hiện ra một màu đỏ như máu, Hàn Lập bình tĩnh, nhanh chóng bay ra từ cung điện. Lại hơn nửa giờ tiếp theo, đã tìm đến đình viện đã thuê trong một khách sạn trên một con đường vắng vẻ.

Tại cửa đình viện, Hoa Thạch lão tổ cùng Chu Quả Nhi kính cẩn đứng bên ngoài, vừa thấy Hàn Lập đến đã bước lên thi lễ.

Hàn Lập phất tay, mang theo hai người tiến vào trong đình viện. Tiếp đó ánh sáng trắng lóe lên, cửa lớn đóng chặt.

Cùng thời gian, tại một chỗ bên trong Thiên Điện của cung điện khổng lồ, ba người Tiêu Minh, Thanh Bình đạo nhân, Vạn Hoa phu nhân đang ngồi quanh một cái bàn tròn bằng bạch ngọc, tựa như đang tranh luận chuyện gì đó.

Bởi vì Tiêu Minh có mang mặt nạ, nên ngoài ánh mắt có chút bất định, không có biểu lộ gì khác ra ngoài.

Thanh Bình đạo nhân cùng Vạn Hoa phu nhân đều thần sắc ngưng trọng, thậm chí còn có chút tức giận lẫn vào trong đó.

“Tiêu lão quái, điều kiện ngươi đưa ra hơi quá đáng, lại muốn đến chín phần thu hoạch bên trong Thiên Đỉnh cung, chỉ chia cho ta và Thanh Bình đạo hữu một phần. Chẳng lẽ thực sự xem hai người bọn ta không ra gì?” Vạn Hoa phu nhân nổi giận quát lớn.

“Nếu nhị vị có được chìa khóa Thiên Đỉnh cung, hơn nữa còn biết đại khái địa điểm mở ra, cũng có thể đưa ra điều kiện như vậy.” Nam tử đeo mặt nạ không chút tức giận, trả lời.

“Hai người bọn ta đương nhiên biết rõ Tiêu huynh có được những vật này, nếu không cũng không tìm đến cửa đạo hữu mà tiến vào sơn mạch Vạn Nguyệt trước. Nhưng bất kể nói như thế nào, chỉ để cho ta cùng Vạn Hoa phu nhân một phần, quả thực hơi quá đáng rồi.” Thanh Bình đạo nhân chau mày, nói.

“Hai vị cho rằng Thiên Đỉnh cung là nơi nào? Nếu không có chìa khóa trong tay tại hạ, cho dù biết địa điểm mở ra sớm một bước cũng có tác dụng gì? Năm đó, Tiêu mỗ vì có được chìa khóa này đã phải bỏ ra cái giá thật đắt đó. Để lại cho hai vị một phần cũng xem như không ít rồi.” Tiêu Minh không nhúc nhích, nói.

“Hừ, chìa khóa tiến vào Thiên Đỉnh Tiên Cung không chỉ một cái. Cái trong tay đạo hữu dù sao chỉ là một trong số đó, nhưng không biết có phải là vật nguyên bản chân chính hay không. Trước kia mỗi lần Thiên Đỉnh Tiên Cung xuất thế, những vật giả mạo được đưa ra không ít đâu. Những chìa khóa giả tạo này tuy không đưa người ta bình yên đến Thiên Đỉnh Tiên Cung, nhưng cũng dư khả năng cảm ứng đại khái thời gian và vị trí. Nếu chịu mạo hiểm tính mạng một chút cũng có thể xông vào đấy.” Vạn Hoa phu nhân nhìn chằm chằm Tiêu Minh, lạnh lùng nói.

“Chìa khóa giả? Chuyện này thì ta biết một chút. Ta cam đoan với hai vị, trong tay tại hạ là một trong những vật nguyên bản, nếu không sao lại dám đưa ra điều kiện như thế.” Tiêu Minh cười hắc hắc, mười phần tự tin, nói.

“Tiêu huynh đã tự tin như vậy cũng không phí công bọn ta tự mình đến đây. Nhưng trước kia, nhiều chìa khóa giả được đưa ra như vậy, chỉ sợ lúc Thiên Đỉnh Tiên Cung mở ra, những tồn tại cấp thấp như Luyện Hư, Hợp Thể thì không nói, nhưng những tồn tại đồng giai như chúng ta tuyệt đối sẽ không ít. Dù sao cũng là động phủ của Thiên Đỉnh chân nhân, người vượt qua số lần thiên kiếp nhiều nhất của đại lục rồi phi thăng thành công từ trăm vạn năm trước. Bên trong không biết có bao nhiêu bảo vật, linh dược có tác dụng với chúng ta. Ít nhất từ công pháp, bí quyết, bảo vật còn sót lại bên trong, có thể biết rõ vị Thiên Đỉnh chân nhân này dùng thủ đoạn gì để vượt qua thiên kiếp. Chỉ một điểm này thôi cũng làm không biết bao nhiêu lão quái vật động tâm rồi. Tiêu Minh đạo hữu nếu không có sự tương trợ của hai người bọn ta, dù có đi vào trong Thiên Đỉnh Tiên Cung, dù có đạt được trọng bảo cũng có thể bình yên đi ra hay sao? Tiếp đó, đạo hữu thật không sợ bọn ta tìm được người có chìa khóa khác mà hợp tác sao? Đến lúc đó không phải đã tăng thêm hai kẻ cạnh tranh sao?” Thanh Bình đạo nhân sau khi nhíu mắt lại, nói ra một phen.

“Thanh Bình đạo hữu, ngươi đang uy hiếp ta đó hả?” Thanh âm của Tiêu Minh trầm xuống.

“Cái này không phải là uy hiếp, chẳng qua bần đạo ăn ngay nói thẳng mà thôi. Hai người bọn ta xuất hiện tại nơi này, ít ra cũng biểu thị thành ý, nhiệt tình hợp tác cùng đạo hữu. Huống chi không cùng hai người bọn ta hợp tác, Tiêu huynh vẫn có thể yên tâm đồng hành cùng những người khác. Vị Hàn Lập của Phong Nguyên Đại Lục kia có thần thông kinh người. Tiêu huynh vì sao lúc trước không mời hắn cùng đến Thiên Đỉnh Tiên Cung? Không phải là do thực lực vị Hàn đạo hữu này quá mạnh, khiến Tiêu huynh kiêng kỵ hay sao?” Thanh Bình đạo nhân chậm rãi nói, trên mặt hoàn toàn khôi phục vẻ thong dong.

“Đúng vậy! Ta với người kia quả thực có chút kiêng kỵ, cũng không thể nắm chắc áp chế được đối phương nên mới không nói sự tình Thiên Đỉnh cung. Nhưng chỉ như vậy mà khiến Tiêu mỗ nhượng bộ là chuyện không thể.” Tiêu Minh không hề do dự, trả lời.

Lần này, sắc mặt Thanh Bình đạo nhân có chút khó coi.

“Thanh Bình đạo hữu, Tiêu lão quái quá ngoan cố. Vậy đem chuyện kia nói cho hắn biết đi. Có điều kiện này, xem hắn có chịu nhượng bộ hay không.” Bà lão bà ở bên cạnh lạnh lùng, nói.

“Chuyện gì?” Tiêu Minh thật sự sững sờ.

“Đạo hữu có biết lai lịch thật sự của Thanh Bình đạo hữu không?” Vạn Hoa phu nhân lộ ra vẻ mặt thần bí.

“Thanh Bình đạo hữu là…” Tiêu Minh có vẻ kinh ngạc, ánh mắt chuyển lên người thanh niên đạo sĩ này.

“Thật xấu hổ, kỳ thực truyền thừa chính thức của tại hạ là…” Sau khi khẽ thở dài, Thanh Bình đạo nhân nhúc nhích miệng truyền âm, không để một lời nào lộ ra.

Tiêu Minh trước đó còn có bộ dáng lơ đễnh, nhưng một lúc sau, hai mắt sáng ngời bày ra biểu tình kinh hỉ.

Tại một hợp cốc bên trong sơn mạch Vạn Nguyệt, Huyết Phách cưỡi trên người một khôi lỗi cự ưng toàn thân đen thùi, không nhúc nhích, đang nhìn chằm chằm vào một khối thạch bích tỏa ra ánh sáng trắng nhè nhẹ.

Bên trong bạch quang, bất ngờ có những phù văn quái dị như ẩn như hiện, biến hóa liên tục, dường như biểu thị cho một tin tức cực kỳ thần bí.

“Thiên Đỉnh cung.”

Từ trên người khôi lỗi, Huyết Phách đột nhiên nói ra một tiếng. Tiếp đó trong đầu sáng lên, dường như trong chốc lát, ký ức bị phong ấn đã nhớ lại rất nhiều.

Cùng thời gian, tại một thạch thất của đình viện bên trong thành Huyết Hạc, Hàn Lập ngồi khoanh chân trên một cái ghế, tay nâng một cái đỉnh nhỏ, cẩn thận quan sát.

Đỉnh này màu sắc xanh nhạt, bên ngoài phong cách cổ xưa, mặt ngoài lại chạm khắc các phù điêu trùng, cá, chim, thú đủ loại đồ án. Lúc này còn chớp động ánh sáng nhè nhẹ nhưng liên tục, dường như sắp sống lại.

Hàn Lập sờ cằm, rồi lại nhìn đỉnh nhỏ trong tay, trên mặt hiện ra vẻ trầm ngâm.

Tại một không gian đen nhánh được giấu kín trong sơn mạch Vạn Nguyệt, bỗng truyền ra một tiếng thở dài:

“Cuối cùng cũng đến lúc cửa cung mở ra. Ta bị nhốt trong nhiều năm như vậy, cuối cùng cũng có thể ly khai, lại có thể thấy ánh mặt trời rồi.”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Danh sách truyện cùng bộ:
Hàn Lập – Quyển 1
Hàn Lập – Quyển 2
Hàn Lập – Quyển 3
Hàn Lập – Quyển 4
Hàn Lập – Quyển 5
Hàn Lập – Quyển 6
Hàn Lập – Quyển 7
Hàn Lập – Quyển 8
Hàn Lập – Quyển 9
Hàn Lập – Quyển 10
Hàn Lập – Quyển 11
Hàn Lập – Quyển 12
Hàn Lập – Quyển 13
Hàn Lập – Quyển 14
Hàn Lập – Quyển 15
Hàn Lập – Quyển 16
Hàn Lập – Quyển 17
Hàn Lập – Quyển 18
Hàn Lập – Quyển 19
Hàn Lập – Quyển 20
Hàn Lập – Quyển 21
Hàn Lập – Quyển 22
Hàn Lập – Quyển 23
Hàn Lập – Quyển 24
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn Lập - Quyển 24
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 22/08/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Đạo mộ bút ký – Quyển 1
Tôi mơ mơ hồ hồ không biết bên ngoài xảy ra chuyện gì, định hỏi chú Ba mới phát hiện chú đang gà gật ngủ trên băng ghế bên cạnh, ngủ say như chết. Tôi chạy ra khỏi trạm xá, thấy người trong thôn phần đẩy xe phần dắt la, vội vàng hướng vào trong núi. Một thằng nhóc người miền núi vừa...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đạo mộ bút ký
Lục Thiếu Du – Quyển 33
Từng cường giả ngẩng đầu nhìn chăm chú lên không trung tràn ngập tiếng sấm minh. Tất cả mọi người sững sờ, lập tức có người phát hiện ra đây là dị tượng thiên địa. Có người khiến cho thiên địa có dị tượng. Dị tượng thiên địa. Mắt nhìn dị tượng thiên địa cùng với tiếng sấm...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Bộ đôi chiến sĩ - Tác giả The Kid
Hòn đảo Ahihi một hòn đảo hư cấu ở vùng biển Việt Nam đang bị bọn zombie ngoài hành tinh xâm chiếm. Bọn zombie này biết trang bị vũ khí và có nhiều phương tiện chiến đấu tối tân. Chính phủ Việt Nam gửi quân đội ra ngoài đảo để đánh đuổi bọn quái vật, giành lại hòn đảo của tổ quốc...
Phân loại: Truyện nonSEX
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - https://go88apk.app/ - ảnh sex - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân