Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.moe là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Hàn Lập – Quyển 23 » Phần 43

Hàn Lập - Quyển 23

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 43

“Không ổn, nơi này đang chuẩn bị sụp đổ. Xem ra lời của người vừa nãy không phải là giả!” Khuôn mặt xinh xắn của Bảo Hoa trở nên hơi khó coi.

Còn Hàn Lập lại hơi nhíu mày, ánh mắt đảo nhanh về chỗ Minh Trùng Mẫu mới bị đánh chết rồi đứng từ xa chụp tới.

Véo!

Ở giữa không trung hoàn toàn trống rỗng như không có vật gì tồn tại vậy mà bỗng nhiên dấy lên dao động. Một hạt châu màu đen trong veo bỗng nhiên xuất hiện, nó hơi lắc lư rồi bắn vụt vào lòng bàn tay của hắn.

“Ô, vật này như…” Bảo Hoa thấy vậy liền sửng sốt, vừa lúc nàng đang định thốt ra điều gì đó thì toàn bộ vực biển sâu liền rung chuyển như trời long đất lở. Khắp mọi nơi bắt đầu xuất hiện rất nhiều vết rách màu trắng, rồi với mắt thường cũng có thể trong thấy những cái khe này càng lúc càng lớn thêm.

Khuôn mặt của Bảo Hoa tái đi, nàng giơ tay lên, trong tay liền xuất hiện một cái trận bàn màu đỏ đậm sáng ngời. Nó liền phát ra những tiếng kêu ù ù rồi tràn tới một trận dao động quỷ quái lan theo cánh tay của nàng.

Cái trận bàn đang quay tròn chuyển động nhưng bất chợt hào quang của nó tắt ngấm đi thế rồi trở nên yên lặng, không còn phát sinh thêm điều gì nữa.

“Không được rồi. Quả là người nọ đã ra tay, hai người chúng ta lúc này không thể dễ dàng rời đi được.” Sắc mặt của Bảo Hoa trở nên hơi âm trầm.

“Điều này cũng không có gì đáng lạ. Một khi người đó đã nói vậy thì tất nhiên là có thể nắm chắc mười phần giữ chân chúng ta lại rồi.” Tuy vậy nhưng vẻ mặt của Hàn Lập vẫn hết sức bình tĩnh.

Bảo Hoa hừ lạnh như muốn nói thêm điều gì nhưng đột nhiên bốn phía quanh nàng xuất hiện một làn sáng màu xám. Làn sáng giống như một cái pháp trận trực tiếp bọc lấy hai người bọn họ vào trong.

Cả Hàn Lập và Bảo Hoa đều rùng mình nhưng cả hai vẫn không làm ra điều gì để phản kháng.

Pháp trận bằng ánh sáng chợt lóe, thân hình của hai người liền biến mất tăm hơi khỏi vực sâu trong nháy mắt.

Mà cũng ngay cùng với lúc đó, toàn bộ vực sâu phát ra một tiếng nổ long trời lở đất rồi hoàn toàn bị sụp đổ.

– Ooo000 ooo.

Ở một nơi khác, Hàn Lập lấy lại bình tĩnh sau một lúc hoa mắt vì bị truyền tống bất ngờ. Hắn phát hiện ra mình đang ở trên một tế đài cao khoảng chục trượng đỏ như máu, thoạt nhìn dáng vẻ vô cùng bình thường.

Còn bên cạnh hắn là Bảo Hoa đang lấy lại bình tĩnh rồi cũng dùng vẻ mặt ngựng trọng quan sát bốn phía.

Ở bên trên tế đàn được đặt một cái bát tối đen như mực, còn xung quanh là tám cái cột trụ bằng đồng xanh cao ngất ngưởng. Bên trên còn có thêm một ngọn đèn cổ kỉnh đỏ như máu.

“Chỗ này hình như là một loại loại cấm chế vô cùng huyền diệu có từ thời rất xa xưa, có vẻ nó cùng cùng nguồn gốc với cái phong ấn cổ, cả hai đều có hiệu quả cực kỳ thân kỳ.” Bảo Hoa quan sát một lát rồi không nhịn được thì thảo tự nhủ.

“Không ngờ được đến cả người ở hạ giới cũng có thể nhìn ra đôi phần của Bát Nguyên Tỏa Hồn Đại Trận. Không sai, đúng là trận pháp này có liên hệ với tòa cấm chế phong ấn Minh Trùng Mẫu. Thậm chí có thể nói đây là một bản thu nhỏ cực kỳ tinh sảo cũng không sai.” Âm thanh quen thuộc của người đàn ông khi nãy lại vang lên.

Ánh mắt của Hàn Lập và Bảo Hoa như ngưng lại, cả hai đang chăm chú nhìn lên chiếc bát để trên tế đài. Rõ ràng là giọng nói của người đàn ông phát ra từ trong đó.

“Tiền bối khen quá lời rồi. Chẳng qua là vãn bối từng trấn thủ ở tòa phong ấn ngoài kia một thời gian nên mới có thể nhìn ra đôi nét tương đồng. Còn nói đến sự hiểu biết về trận pháp thì Hàn đạo hữu ở đây hơn ta rất xa.” Bảo Hoa cười ngượng ngập.

“Ô, thì ra là mấy năm nay bộ tộc các người vẫn không quên lời dặn dò của bần đạo lưu lại khi trước. Đã nhiều năm cứ tu bổ tòa phong ấn này như vậy, cũng coi như có chút công lao!” Người đàn ông nhẹ nhàng nói.

“Tiền bối, người là một trong hai Chân Tiên năm xưa đã phong ấn Minh Trùng Mẫu ư!” Mặc dù trong lòng đã sớm có phán đoán nhưng lúc này lại nghe đối phương chính thức nói ra khiến cho Bảo Hoa cảm thấy giật mình. Nàng thốt lên thất thanh.

“Ha ha, bần đạo thực không ngờ lần đó tự mình xuống hạ giới rồi kẹt lại lâu như vậy, mà còn trở thành bộ dáng như thế này. Lần này có thể tiêu diệt được con Minh Trùng Mẫu kia cũng có công lớn là nhờ con bé nhà ngươi hỗ trợ. Ta có một vật tặng ngươi làm quà chia tay, cũng coi như không uổng một phen ngươi đã liều mình.” Người đàn ông cười hiền hòa rồi từ giữa cái bát chợt hiện ra vết nứt. Từ trong đó chợt có một vật bay đến.

Bảo Hoa nghe vậy liền cảm thấy vui vẻ nâng tay chụp tới đem vật đó bắt lấy, thế rồi nàng mới chăm chú nhìn kỹ.

Đây là một vật giống như một cây trâm cài tóc bằng gỗ màu vàng nhạt hết sức bình thường của phụ nữ. Mặt ngoài của nó xù xì, thậm chí còn có vết nứt vỡ.

Tuy vậy nhưng ngón tay của nàng vừa mới chạm đến đó thì trong nháy mắt đã cảm thấy một làn khí mát lạnh truyền tới, thâm nhập vào cơ thể, tràn đi khắp mọi nẻo kinh mạch khiến cho toàn thân nàng ấm áp dạt dào, thần thái cảm thấy cực kỳ thoải mái.

“Đây chính là Kim Dương Mộc! Đa tạ tiền bối đã ban thưởng!” Bảo Hoa quan sát một lát rồi tròn xoe hai mắt. Nàng nhìn về phía đài tế rồi cúi thật sâu để cảm ơn, giọng nói như vui mừng đến phát run.

“Tuy Kim Dương Mộc ở Tiên Giới không được tính là gì đó quý giá nhưng đối với tình hình của ngươi lúc này thì nó rất hữu dụng. Có nó tẩm bổ những thương tổn đang tiềm tàng trong cơ thể người sẽ có thể khỏi hoàn toàn. Tốt rồi, phần thưởng đã có, ngươi hãy ra ngoài trước đi.” Trong cái bát màu đen xì truyền tới tai một âm thanh điềm tĩnh nhẹ nhàng lạ thường, nhưng câu nói cuối cùng lại khiến cho cõi lòng của Bảo Hoa nuối tiếc nao nao.

Thế nhưng không để nàng kịp có ý kiến gì! Cái bình đen kịt chợt lóe hào quang, dưới chân của Bảo Hoa liền hiện ra một cái pháp trận, rồi trong nháy mắt nàng đã bị truyền tống đi đến một nơi khác. Cũng chẳng thể nào đoán được là đi tới đâu.

Cuối cùng nơi tế đàn chỉ còn lại mỗi mình bóng dáng trơ trọi của Hàn Lập.

Hai mắt của Hàn Lập hơi nhíu lại nhưng hắn vẫn không thể hiện ra điều gì khác thường mà chỉ một mực nhìn về cái bát không nói năng câu nào.

“Các hạ thật là người có dũng khí, ngươi không sợ bần đạo đưa ngươi đến đây là có ý đồ bất lợi hay sao?” Người đàn ông cười khẽ rồi hỏi Hàn Lập một lời bâng quơ.

“Nếu tiền bối có ý đồ không tốt cho vãn bối thì cần gì phải giúp ta tiêu diệt Minh Trùng Mẫu, lại càng chẳng phải nhọc lòng đưa ta di chuyển tức thời đến nơi đây.” Hàn Lập cũng mỉn cười, cũng trả lời với bộ dáng thong dong.

“Ngươi nói vậy là có chút hơi miễn cưỡng rồi, nhưng cũng có thể cho là như vậy. Mà thực ra cũng đúng. Quả là bần đạo hoàn toàn không có ác ý gì, sở dĩ đưa hai ngươi đến đây là bởi vì muốn gặp ngươi một chút, còn đưa bé khi nãy chỉ là tiện tay mà thôi. Ta hỏi ngươi, ngươi có phủ nhận việc mình tu luyện môn bí thuật Luyện Thần Thuật hay không?” Ngươi đàn ông hừ lạnh rồi hỏi một câu khiến cho Hàn Lập cảm thấy sống lưng lạnh buốt.

“Tiền bối biết được việc này là bởi nghe được lời của Minh Trùng Mẫu đúng không?” Hàn Lập trầm ngâm một lúc mới mạnh dạn hỏi lại.

“Lúc ngươi vừa mới tiến vào trong cung điện thì cũng chính là lúc ta thông qua tòa pháp trận nơi này mà biết được việc ngươi tu luyện Luyện Thần Thuật. Ngươi có biết trước đây khi còn ở Tiên giới ta đã đảm nhiệm chức vụ gì không? Là một sứ giả chuyên tuần tra và giám sát. Chỉ cần ngươi có tu luyện môn Luyện Thần Thuật này, một khi đối mặt với những sứ giả như ta thì những dao động thần niệm sẽ tuyệt đối không thể dấu diếm trước thần thông đặc thù của người giám sát được.” Giọng nói nhẹ nhàng bâng quơ của người đàn ông truyền ra từ trong chiếc bát.

“Cớ sao những sứ giả ở Tiên giới các ngươi lại chú ý đặc biệt đến môn bí thuật này như vậy?” Hàn Lập nghe vậy sắc mặt liền hơi đổi xấu đi.

“Ngươi đã tu luyện thành công Luyện Thần Thuật, hơn nữa lại có thể luyện đến tầng thứ hai không vướng trở ngại gì. Ta cũng chẳng biết được liệu đây là cơ duyên hay là tai họa của ngươi nữa. Ngươi phải biết là Luyện Thần Thuật vốn là một loại bí thuật bị nghiêm cấm tu luyện lại khu vực Tiên giới mà chúng ta quản lý. Tuy rằng không có điều lệ rõ ràng nhưng nếu tu luyện loại bí thuật này nếu để cho các thế lực cầm quyền biết được thì nhất định sẽ bị giết ngay lập tức. Tuyệt đối phải là như thế!” Giọng nói của người đàn ông trở nên lạnh lùng.

“Nói như vậy thì Luyện Thần Thuật có điều gì đó không ổn hay sao?” Sắc mặt của Hàn Lập càng lúc càng trở nên khó coi. Phải mất một lúc thật lâu sau hắn mới thở dài hỏi.

“Ha ha, đâu chỉ đơn giản là không ổn. Ngươi có biết Tiên giới rộng lớn có bao nhiêu vùng to nhỏ không? Không nói đến những nơi không có danh tiếng gì hoặc là mấy chỗ quá hẻo lánh xa xôi, nhưng hễ là những khu vực có danh tiếng thì phải nói đến con số hàng ngàn mà đếm. Vào hàng ngàn vạn năm trước đây, đúng thời điểm Luyện Thần Thuật được sáng lập ra được coi là phương pháp tăng cường thần niệm cực kỳ hữu hiệu… Người tu luyện bí thuật này nhiều vô số kể. Nhưng chỉ trải qua trăm vạn năm sau thì số người tu luyện nó lại vô cùng thưa thớt, hơn nữa toàn là những kẻ thường xuyên lẩn chốn không dám lộ mặt!” Người đàn ông thở dài não nề, giọng nói của hắn như mang theo nỗi niềm khác thường nào đó.

Hàn Lập đứng bến nghe vậy sắc mặt thay đổi liên tục không ngừng, thế nhưng hắn cũng không hỏi tiếp điều gì. Bởi trong lòng hắn biết rõ, một khi đối phương đã nói ra như vậy thì chắc rằng sẽ kể ra ngọn ngành đầu đuôi.

Quả nhiên là một lúc sau giọng nói của người đàn ông lại loáng thoáng vang lên:

“Sở dĩ có chuyện này cũng bởi vì hễ là người tu luyện môn Luyện Thần Thuật về sau tâm trí đều trở nên thất thường, cuối cùng không áp chế nổi tâm ma rồi nổi điên mà chết. Hơn nữa người nổi điên đều đã mất hết lý trí nên trở thành khát máu vô cùng, chẳng những thế mà còn không có cách nào có thể chữa trị được, chính vì vậy mà thiếu chút nữa gần nửa Tiên giới đã bị hủy diệt theo họ. Cho nên cuối cùng Luyện Thần Thuật trở thành một loại bí thuật bị nghiêm cấm tu luyện ở Tiên giới. Đương nhiên cũng có vài người tự cho là mình có khả năng hơn người vẫn ôm lòng cầu may mà vụng trộm tu luyện nó, nhưng bọn họ đều bị các sứ giả bọn ta bắt được.”

“Với năng lực ở Tiên giới các ngươi mà còn không thể hoàn thiện được nó hay sao? Hoặc chẳng lẽ từ xưa đến nay chưa có người nào tu luyện môn bí thuật này đến đại thành công? Hoặc chưa có ngoại lệ nào khác sao?” Cuối cùng Hàn Lập cũng âm trầm thốt lên hỏi?

“Môn Luyện Thần Thuật này thực ra chính là một cách kích phát tiềm lực trong cơ thể để tăng cường phóng đại thần niệm. Người sáng lập ra nó trước đây vốn là một người có danh tiếng cực kỳ vang dội ở Tiên giới. Nếu người khác muốn hoàn thiện được nó nào phải chuyện dễ dàng. Nhưng dựa vào nó làm cơ sở thì có một số người sáng lập ra nhiều môn thần thông khác cũng có hiệu quả tăng cường thần niệm. Những bí thuật tăng cường thần niệm này so ra thì an toàn hơn nhiều, có điều là hiệu quả của nó lại như một trời với một vực. Còn ngươi hỏi có ai tu luyện thành công hay không ư? Quả đúng là từ xưa đến nay có, mà không chỉ là một người duy nhất. Nhưng những người này không người nào không có những cơ duyên cùng kỳ ngộ, nếu không kết cục của bọn họ cũng đã như ta nói rồi.” Giọng nói của người đàn ông trở nên nghiêm nghị.

“Nếu như vậy ở Tiên giới chỉ có vô ý tu luyện, hoặc phải trốn đi một nơi nào đó rồi tu luyện, còn không thì phải tự mình phế bỏ môn thần thông này đi đúng không?” Hàn Lập nhăn mày thì thào.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Hàn Lập – Quyển 1
Hàn Lập – Quyển 2
Hàn Lập – Quyển 3
Hàn Lập – Quyển 4
Hàn Lập – Quyển 5
Hàn Lập – Quyển 6
Hàn Lập – Quyển 7
Hàn Lập – Quyển 8
Hàn Lập – Quyển 9
Hàn Lập – Quyển 10
Hàn Lập – Quyển 11
Hàn Lập – Quyển 12
Hàn Lập – Quyển 13
Hàn Lập – Quyển 14
Hàn Lập – Quyển 15
Hàn Lập – Quyển 16
Hàn Lập – Quyển 17
Hàn Lập – Quyển 18
Hàn Lập – Quyển 19
Hàn Lập – Quyển 20
Hàn Lập – Quyển 21
Hàn Lập – Quyển 22
Hàn Lập – Quyển 23
Hàn Lập – Quyển 24
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn Lập - Quyển 23
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 18/08/2019 11:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Vĩnh Hằng – Quyển 7
Muốn chết? Bạch Tiểu Thuần vỗ vỗ bụi đất trên người, bốn đại phân thân chung quanh người hắn hóa thành hào quang dung nhập vào trong cơ thể, biến mất không thấy gì nữa. Bạch Tiểu Thuần chậm rãi đi tới bên người tộc trưởng Bạch gia, hắn đi quanh tộc trưởng Bạch gia một vòng, xác định...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng
Lục Thiếu Du – Quyển 15
Mông Kỳ San âm trầm nói. Lúc này sắc mặt của hắn cũng đã không còn bình tĩnh như ban đầu. Nói xong, trên khuôn mặt chậm rãi biến đổi thành ngưng trọng. Thủ ấn được kết. Một tiếng quát lạnh lẽo đột nhiên vang vọng trong bầu trời. Linh Động Phá Thiên chưởng. Một đạo chưởng ấn từ trong...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Lâm Vãn Vinh – Quyển 5
Nơi này cuối cùng có phải là Ngọc Phật tự không? Thanh Tuyền, Thanh Tuyền ở đâu? Hắn mông lung nằm thẳng cẳng, tâm tư cũng không biết bay đi tới tận đâu, con mắt dần dần nhắm lại. Không biết nằm bao lâu, trong mơ hồ, tựa hồ như có chút ẩm ướt trên mặt.”Mưa xuống rồi!” Trong lòng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lâm Vãn Vinh
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân