Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.moe là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Hàn Lập – Quyển 23 » Phần 13

Hàn Lập - Quyển 23

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 13

“Thì ra là tiền bối đã biết về việc của Minh Trùng Mẫu, nếu như vậy thì tất nhiên vãn bối không cần phải dấu diếm điều gì.” Ông lão gầy nhom ngẩn ngơi một lúc, nhưng vẻ mặt lập tức thoải mái lại rồi trả lời.

“Ta chỉ biết một chút sự việc về Minh Trùng Mẫu từ nhiều năm trước. Lần ra ngoài này của ta cũng bởi vì kiếp nạn của Thánh giới. Nhưng bởi vì ta chưa nắm rõ tình hình của Thánh giới lúc này như thế nào nên mới tìm ngươi là người đứng đầu tòa thành hỏi thăm đôi lời. Lúc này ngươi hãy nói ra hết những gì mà ngươi biết đi.” Hàn Lập lạnh nhạt hỏi.

‘Vâng, thưa tiền bối! Thực ra vãn bối biết cũng không nhiều lắm, mà lại còn phải sau mười năm kể từ khi chuyện xảy ra mới nhận được tin này. Được biết là, những con Minh Trùng mới xuất hiện ở Thánh giới chính là ma trùng bình thường mà thôi. Chỉ vì chúng nhiễm phải một chút khí tức của Minh Trùng Mẫu ở trong phong ấn thoát ra nên mới biến dị thành hung ác như vậy. Những ma trùng này sau khi biến dị thành Minh Trùng, chẳng những thực lực tăng lên rất nhiều ma khả năng sinh sản của chúng cũng vọt lên mấy chục lần. Bởi vậy những Minh Trùng này nếu không diệt hết thì càng lúc chúng sẽ càng nhiều, cuối cùng trở thành đại họa của Thánh giới chúng ta.

Ông lão nói đến đây, âm thanh trong miệng hơi chậm lại. Nhưng ngay khi thấy Hàn Lập vẫn chăm chú lắng nghe mình, lão liền hoảng sợ kể tiếp:

“Dựa vào những tin tức mà vãn bối có thì ba vị Thủy Tổ đại nhân cùng các Thánh Tổ khác đang ở nơi được bố trí Thủy Ấn để đối phó với Minh Trùng Mẫu. Lúc mới đầu mọi chuyện tựa như diễn ra vô cùng thuận lợi, nhờ có nhiều tu sỹ cao thâm ở các giới khác đến giúp nên phong ấn của Minh Trùng Mẫu liên tục được củng cố. Nếu cứ như vậy thì rất có khả năng phong ấn sẽ được phục hồi lại như mới. Nhưng từ hai mươi năm trước, khu vực thủy ấn mất hẳn đi liên hệ với bên ngoài, hoàn toàn không có tin tức nào từ trong đó được truyền ra. Lúc này không ai biết được rốt cuộc bên trong đó đã xảy ra chuyện gì.”

“Đến khi có người phát hiện ra việc mất đi liên hệ với thủy ấn thì đã quá muộn. Không biết từ khi nào ở xung quanh thủy ấn xuất hiện vô số đàn Minh Trùng. Chẳng những chúng chiếm cứ lấy vài tòa thành gần đó, mà trong bầy còn có những con mạnh mẽ không hề thua kém với tu sỹ Hợp Thể Kỳ. Người ngoài thật không có khả năng xông qua biển trùng này để tiến vào nơi bố trí thủy ấn.” Ông lão dạ dạ thưa thưa trả lời nghi vấn của Hàn Lập.

“Minh Trùng cùng bậc với tu sỹ Hợp Thể! Bằng vào sự đáng sợ của Minh Trùng Chúa thì sự xuất hiện của loại Minh Trùng cao cấp này cũng không phải chuyện đáng ngạc nhiên. Nhưng chẳng phải là bên ngoài còn có một vài Thánh Tổ còn chưa tiến vào thủy ấn sao? Chẳng lẽ họ ngồi yên mặc kệ chuyện này?” Hàn Lập hơi trầm ngâm một chặp rồi hỏi tiếp.

“Thưa tiền bối, thực khó rõ ràng thái độ của các Thánh Tổ khác thế nào nhưng đúng là chưa hề có tin tức nào về việc các Thánh Tổ khác đi dò xét sự việc ở thủy ấn. Còn nguyên do sâu xa trong đó thì một tên chủ tòa thành nhỏ như vãn bối sao có thể biết được.” Ông lão gầy nhom giữ vẻ mặt ủ ê đáp lời.

“Hay lắm. Xem ra các đạo hữu cấp Thánh Tổ khác đã biết được tin tức nào đó, nếu không thì sẽ chẳng im hơi lặng tiếng đến tận bây giờ. Lúc này có Thánh Tổ nào còn ở lại bên ngoài gần thành Hắc Hồ nhất không?” Hàn Lập cười lạnh.

“Thánh Tổ cách bản thành gần nhất thì phải nói đến Tà Liên Thánh Tổ ở dãy núi Vạn Hoa. Vào ba năm trước vị tiền bối này ra tay một lần đã đem toàn bộ Minh Trùng ở xung quanh dải núi càn quét sạch sẽ.” Ông lão gầy đét lập tức đáp lời không chần chừ chút nào.

“Tà Liên? Dãy núi Vạn Hoa ở nơi nào, ngươi có bản đồ ở đây không?” Hàn Lập gật gật đầu rồi thuận miệng hỏi.

“Có, năm đó vãn bối từng tự mình đi núi Vạn Hoa để xin gặp Tà Liên tiền bối nên bản đồ vẫn còn lưu lại.” Ông lão cười hiền lành, đồng thời lấy từ trong người ra một miếng đá rồi dùng hai tay cung kính dâng lên.

Hàn Lập khẽ phất tay đã bắt được phiến đá. Sau khi rùng thần niệm lướt qua, cuối cùng hắn mỉm cười:

“Thông tin của đạo hữu thực sự làm ta rất hài lòng. Tiếp theo không còn việc gì nữa, đạo hữu hãy đi làm chuyện của chính mình đi thôi.”

“Vâng, vậy vãn bối xin được cáo lui trước.” Ông lão thầm thở phào, cúi người hành lễ rồi rồi về sau vài bước mới xoay người bay xuống dưới.

Một đoàn Ma tộc đã sớm chờ ông lão ở gần đó lập tức túm tụm đến đón, sau đó cả bọn liền kéo nhau biến mất ở trong thành.

“Chúng ta đi thôi, đến núi Vạn Hoa tìm vị Tà Liên Thánh Tổ kia đi!” Hàn Lập nhìn thoáng qua thành Hắc Hồ bê dưới rồi bình thản nói.

Tất nhiên là Ngân Nguyệt và Giải Đạo Nhân không có ý kiến phản đồi gì.

Tiếp đó, Hàn Lập quăng ra một cái phi xa được thiết kế toàn thân đen kịt theo kiểu của Ma tộc. Cả ba người đều đứng lên bề mặt của phi xa rồi hóa thành một vệt cầu vồng màu đen phá không bay đi.

Một tháng sau, ba người Hàn Lập xuất hiện ở một bình nguyên xanh mướt như lá mạ. Xem ra nó chẳng khác so với những dải núi ở Nhân giới là bao.

“Đây chính là dãy núi Vạn Hoa! Cảnh sắc nơi này xinh đẹp lạ thường! Vậy mà vị Tà Liên kia lại chọn được một nơi ở quá tuyệt vời. Nhưng không biết Thánh Tổ này đang ở đâu trên dải núi?” Ngân Nguyệt đứng sau lưng Hàn Lập, quan sát hết thảy cảnh vật phía trước rồi cười khẽ.

“Trên bản đồ ghi rõ là Tà Liên Thánh Tổ ở trên một đỉnh gọi là Triêu Thiên Phong ngay trong trung tâm dãy núi này.” Hàn Lập cười nhẹ.

“Ơ, nếu đúng là như vậy thì cũng không quá khó để tìm được vị Thánh Tổ này. Nhưng hình như chúng ta hơi vội vàng, còn chưa hỏi đến Tà Liên Thánh Tổ là người thế nào, có đại thần thông gì không, có phải phường hung ác không nữa!” Hai mắt của Ngân Nguyệt chớp chớp, sau lại bật cười khúc khích.

“Ha ha, cho dù có là phường gian ác thì ta cũng muốn hỏi cho rõ rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra ở thủy ấn. Chỉ có vậy ta mới có thể xác định được bước tiếp theo nên làm thế nào cho ổn nhất. Đương nhiên là nếu có thể hỏi ra vị trí của hai vị tiền bối Mạc Giản Ly và Ngao Khiếu lúc này thì thật sự là chuyện không còn gì tốt hơn.” Hàn Lập trù trừ định liệu rồi nói.

Ngân Nguyệt vừa nghe thấy tên tổ phụ của mình, trong lòng chợt dấy lên nỗi lo lắng sâu thẳm, nhưng nàng vẫn im lặng gật đầu.

“Đi thôi. Dãy núi Vạn Hoa này không lớn lắm. Để tìm được Triêu Thiên Phong kia chắc cũng không quá lâu đâu.”

Hàn Lập không nói gì thêm. Tay áo khẽ phất lên, lập tức hóa thành một vệt sáng màu xanh phá không bay đi.

Ngân Nguyệt cùng Giải Đạo Nhân cũng bay sát theo phía sau.

Mấy canh giờ sau, bỏ lai sau lưng vô số ngọn núi liên miên không ngớt, lúc này đập vào mắt mọi người là một đỉnh núi màu trắng cao vút đến tận chân mây.

Đỉnh núi này cao khoảng vài vạn trượng. Theo sườn núi lên cao, nửa bên trên là một màu trắng xóa do băng tuyết phủ lên. Còn nửa bên dưới lại bị một tấm màn sương màu đen che kín, bên trong có cuồng phong gào rít liên hồi, thỉnh thoảng còn truyền ra những tiền gào khóc thàm thảm thiết thê lương.

“Đây đúng là ngọn Triêu Thiên. Thật là có chút tà môn.”

Nhóm của Hàn Lập dừng lại cách ngọn núi khoảng mười dặm. Ngoài ra Ngân Nguyệt còn bị hình dạng của ngọn núi dọa cho phát hoảng.

“Chỉ là Chướng Nhãn Pháp mà thôi, đối với đám Ma tộc bình thường còn có tác dụng, chứ với ta và Giải huynh thì sao có tác dụng gì.” Tia sáng màu lam chớp động trên con ngươi của Hàn Lập. Hắn đánh giá ngọn núi vài lần rồi tươi cười nói.

“Chướng Nhãn Pháp?” Đôi mắt xinh đẹp của Ngân Nguyệt mở to. Nàng cẩn thận đánh giá từ trên xuống dưới ngọn núi thật kỹ lưỡng nhưng vẫn chưa phát hiện ra điều gì khác thường.

Hàn Lập thấy vậy bèn cười khẽ, bất chợt nhấc một tay bấm niệm pháp quyết. Giữa hai mắt chợt có khí đen ngưng tụ, lập tức một con mắt đen xì hiện ra, chẻ dọc ngay giữa hai vệt lông mày.

Ngay sau đó, Hàn Lập quát khẽ, một đạo ánh sáng trong suốt lớn bằng ngón cái bắn ra. Sau khi lóe lên, nó nhập thẳng vào hư không phía trước.

‘Oành’, Lập tức ở phía xa truyền đến trận dao động cực kỳ mãnh liệt.

Vốn ban đâu là một ngọn núi khổng lồ thì giờ lại đột nhiên biến mất không thấy bóng dáng đâu nữa.

Thay vào đó là một vùng bình nguyên trải rộng vài trăm dặm, ở giữa còn mọc lên ngọn núi cao khoảng vài ngàn trượng.

Ngọn núi này so với lúc trước hoàn toàn khác biệt. Chẳng những phía ngoài của nó được phủ lên bởi vô số các loài kỳ hoa dị thảo, mà lại còn được che đậy thêm bởi một vầng sáng năm màu, diễm lệ vô cùng.

Ánh mắt của Hàn Lập bị một tòa điện ở đỉnh ngọn núi hấp dẫn. Cung điện này lớn khoảng nửa mẫu, toàn thân xanh biếc lạ kỳ, giống như nó được dựng lên từ gỗ tươi vậy.

“Đây mới thực sự là Triêu Thiên Phong ư?” Ngân Nguyệt sửng sốt mất một hồi mới có thể lẩm bẩm tỏ vẻ khó tin.

Hàn Lập nghe thế liền mỉm cười. Hắn đang định đáp lại thì bỗng nhiên từ trong ngọn núi xinh đẹp phía trước vang đến một âm thanh lạnh lùng của nữ giới:

“Đạo hữu nào đến thăm ta ở Triêu Thiên Phong, Tà Liên chưa kịp đích thân đón tiếp từ xa, xin được lượng thứ.”

Âm thanh vừa dứt, một vệt sáng xanh biếc như ngọc từ trong cung điện bắn vút lên cao, xoay tròn một vòng, rồi bay thẳng về phía nhóm Hàn Lập đang đứng.

Sau khi chớp động vài lần đã xuất hiện ở vài chục trượng trước mặt Hàn Lập. Hào quang tắt đi, một thiếu nữ mang vẻ mặt lạnh như băng, mặc trang phục màu xanh lục gọn gàng liền hiện ra.

Hàn Lập mới chỉ kịp nhìn qua khuôn mặt của thiếu nữ đã liền giật mình, thảng thốt nói:

“Bảo Hoa? Không phải, ngươi không phải là Bảo Hoa!”

Thiếu nữ mặc áo xanh này và Bảo Hoa có khuôn mặt cực kỳ tương tự. Nhưng nếu cẩn thận nhìn lại thì gương mặt của nàng cực kỳ lạnh lẽo, hoàn toàn khác với Bảo Hao.

“Chắc ba vị không phải là người ở Thánh giới. Nếu không thì sao có thể nhầm lẫn thiếp thân với Bảo Hoa được.” Vừa nghe lời của Hàn Lập, trong mắt của thiếu nữ áo lục chợt hiện lên một tia lạnh ngắt. Nhưng sau khi cẩn thận quan sát Hàn Lập và Giải Đạo Nhân vài lần thì sắc mặt của nàng mới hòa hoãn trở lại, sau đó mới chậm rãi nói.

Ngân Nguyệt nghe được lời của thiếu nữ phía trước, vẻ mặt cũng hơi biến đổi.

Sự kinh ngạc của Hàn Lập biến mất trong nháy mắt, hắn quan sát thật kỹ thiếu nữ trước mắt rồi nhẹ nhàng hỏi:

‘Ba người bọn ta đã đến gặp đạo hữu thì cũng không cố ý dấu diếm thân phận của mình. Nhưng ngược lại thì Tà Liên đạo hữu làm tại hạ thực sự giật mình, không biết các hạ xưng hô thế nào với Bảo Hao đạo hữu?

“Bảo Hoa là tỷ ruột của ta, tu sỹ Đại Thừa mà không biết việc này thì chỉ có thể là người đến từ giới khác thôi.” Thiếu nữ áo lục đã khôi phục lại vẻ mặt âm trầm của mình rồi nói.

“Ra là như vậy, bảo sao đạo hữu cùng Bảo Hoa lại có khuôn mặt giống nhau đến thế. Nhưng ý đồ của bọn ta đến đây chắc đạo hữu cũng đã đoán được vài phần chứ?” Hàn Lập gật gật đầu, rồi làm bộ cười như không cười hỏi tiếp.

“Các vị tới chắc cũng bởi sự việc của thủy ấn đúng không?” Thiếu nữ áo lục trầm ngâm một lúc lâu, sau đó mới chậm rãi hỏi lại.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Hàn Lập – Quyển 1
Hàn Lập – Quyển 2
Hàn Lập – Quyển 3
Hàn Lập – Quyển 4
Hàn Lập – Quyển 5
Hàn Lập – Quyển 6
Hàn Lập – Quyển 7
Hàn Lập – Quyển 8
Hàn Lập – Quyển 9
Hàn Lập – Quyển 10
Hàn Lập – Quyển 11
Hàn Lập – Quyển 12
Hàn Lập – Quyển 13
Hàn Lập – Quyển 14
Hàn Lập – Quyển 15
Hàn Lập – Quyển 16
Hàn Lập – Quyển 17
Hàn Lập – Quyển 18
Hàn Lập – Quyển 19
Hàn Lập – Quyển 20
Hàn Lập – Quyển 21
Hàn Lập – Quyển 22
Hàn Lập – Quyển 23
Hàn Lập – Quyển 24
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn Lập - Quyển 23
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 18/08/2019 11:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Miêu Nghị – Quyển 11
Miêu Nghị nằm mơ cũng không nghĩ tới sẽ bị một đám đại lão Tiên quốc liên thủ đẩy xuống hố, thật đúng là không biết nói gì, sớm biết như thế hắn đã giả bộ đánh một trận với Vân Phi Hoàng, giả bộ bị đánh bại thì xong rồi! Hắn không cách nào cự tuyệt, chỉ có thể cắn răng chắp...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Con điếm đến từ hôm qua - Tác giả The Kid
Lấy cảm hứng từ bộ phim “Cô gái đến từ hôm qua” Tại một miền quê ở miền Nam Việt Nam, trong một ngôi trường trung học phổ thông, có một cô nữ sinh xinh đẹp tên Việt An vừa mới chuyển đến đây học. Sự xuất hiện của Việt An làm tất cả con trai trong trường đứng ngồi không yên...
Phân loại: Truyện nonSEX
Ma Vương – Quyển 5
Ẩn Náu Dưới Mặt Đất... Sáng ngời của nàng tập trung lên người Thổ Giáp thi đang mở đường phía trước. Thổ Giáp thi cứ thẳng một đường mà đi. Xuyên sơn giáp có tinh vi cỡ nào đi nữa cũng không tài nào có được thần thông như hắn. Phía trước hắn mặt đất như bị co rút lại, phân tán đi...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển Tập Ma Vương
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân