“Thượng nhân không cần quá lo điểm này. Huyết Hồn Phù sắp chế tạo xong, đang tiến hành giai đoạn xung linh cuối cùng. Ta đã hỏi qua mấy tông sư trong bản môn đặc biệt phụ trách việc này. Phù này đã đạt được hơn một nửa uy năng so với thiết kế ban đầu. Chỉ cần thiết hạ Huyết Hồn Phù vào quái vật kia, dù không thao túng được hoàn toàn thì vẫn dư sức khống chế. Không để nó quay lại công kích chúng ta. Điều quan trọng là chúng ta có thể vượt qua được hai tháng này không? Đem con thú này phong ấn trong Cửu Dương Cương Nhật đại trận, nếu pháp trận này không tự dừng lại thì chúng ta cũng không thể giải khai phong ấn thả nó ra. Hơn nữa ta và ngươi cũng rất rõ, mấy tên Ma Tôn kia không muốn tổn thất quá nhiều thuộc hạ. Nếu hiện giờ Ma Tộc toàn lực công thành thì cho dù có Cửu Dương Cương Nhật đại trận, chúng ta cũng không thể đương nổi với thế công của chúng” Đôi mắt đẹp của Lâm Loan tiên tử chớp động nói.
“Huyết hồn phù đã chế thành thì thật sự quá tốt. Hiện tại có Ngân Quang tiên tử cùng Hàn đạo hữu thì hẳn chúng ta có thể miễn cưỡng chống đỡ được đến ngày đó. Ma tộc ngàn vạn lần cũng không nghĩ tới. Chúng đợi tới ngày Ngũ Dương hóa nguyệt thì chúng ta cũng rất mong chờ ngày đó.” Thanh Long thượng nhân nghe vậy mừng rỡ.
“Có quái vật kia trợ giúp thì xấu nhất sẽ là lưỡng bại câu thương với Ma Tộc. Đến lúc thủ thành không được, chúng ta lập tức mang đệ tử cùng những thứ trọng yếu chạy tới Thiên Uyên thành. Đến đó tránh không khỏi ăn nhờ ở đậu nhưng tính mạng có thể bảo toàn trong Ma Kiếp. Trước ngày Ngũ Dương hóa Nguyệt, đạo hữu hãy đem tài liệu hữu dụng trong thành cùng tâm phúc đệ tử tập trung lại. Một khi có biến lập tức dùng đến” Phá Vân Lăng “đem bọn chúng rời thành. Mấy người chúng ta chỉ cần cuốn lấy mấy tên Ma Tôn kia, bọn đệ tử trọng yếu hẳn sẽ chạy thoát.” Lâm loan tiên tử cười nói, mưu kế chặt chẽ an bài thỏa đáng đường lui.
“Ừm, cũng chỉ có thể như thế. Thật là đáng tiếc, nếu Hoàng Liệt hai vị đạo hữu còn tồn tại thì Ỷ Thiên thành sao lại nguy cơ đến mức này!” Thanh Long thượng nhân thấy mọi chuyện không có vấn đề, nghĩ lại thì tỏ ra thương tiếc nói.
“Đúng là như thế. Không ai ngờ được đám Ma tộc tôn giả lại gian trá như thế. Nếu không với sự chuẩn bị kỹ của bốn người chúng ta, một khi liên thủ thi triển Tứ Tượng Phiên Thiên trận pháp thì đối phó mấy tên này tuyệt sẽ không thể ở hạ phong.” Lâm loan tiên tử nghe vậy cũng khẽ thở dài.
“Được rồi, mọi chuyện cứ định như vậy. Bất quá hiện hai đại tông môn mất đi thái thượng trưởng lão nên ảnh hưởng không tốt đến nhân tâm sĩ khí. Lâm tiên tử vẫn phải chú ý nhiều hơn một chút. Còn công việc tu bổ đồng giáp Khôi Lỗi, các tài liệu cần thiết nhất định phải cung ứng đầy đủ. Bốn đại tông môn chúng ta phải mất mấy ngàn năm mới luyện chế ra được đại quân Khôi Lỗi này. Chính là thủ đoạn chủ yếu để đối phó với Vạn Tượng Ma Kỵ”.
“Việc này là đương nhiên, nhưng để đối phó với Già Luân Chiến Ma thì chúng ta phải điều động ra quân bài chủ chốt, là nhóm lực lượng tinh nhuệ nhất. Chỉ dựa vào đại quân khôi lỗi tuyệt đối không thể ngăn chặn nổi” Lâm Loan tiên tử không chút do dự gật đầu, tu vi của nàng thấp hơn Thanh Long thượng nhân một chút nhưng xử lý mọi việc trong thành lại chiếm vị thế chủ đạo.
Thời điểm hai Hợp Thể kỳ còn sống sót của nhân tộc đang thương thảo thì cách nơi đây mấy vạn dặm. Trong một tòa sơn cốc khổng lồ bị ma khí quay cuồng bao phủ, bốn gã Ma tộc cấp tôn giả cũng đang hội tụ thương thảo trong một gian đại sảnh.
Một gã đại hán mặc hắc giáp ngông nghênh ngồi ở chủ vị phía trên. Một thiếu niên vận bào trắng trên mặt không biểu lộ chút biểu cảm, đang tựa vào một cây cột đá nơi cửa chính.
Còn một mỹ nữ vóc người nhỏ xinh một thân trường y thuỷ sắc, cười khẽ mà không nói.
Cuối cùng một cự nhân cao bốn trượng vận chiến giáp màu lửa hồng, toàn thân chỉ để lộ ra đôi mắt co hỏa diễm ẩn hiện lưu chuyển không ngừng trong đó.
“Cái gì, ba người Lực tôn giả đồng thời bị người diệt sát, lại còn lệnh cho chúng ta tạm thời dừng công kích Ỷ Thiên Thành, phái nhân thủ đi điều tra rõ ràng chuyện này!?” Vừa mới nghe hắc giáp đại hán nói, cự nhận vận hỏa hồng giáp phát ra một tiếng gầm như không tin nổi.
Cho dù hắn đã giảm thấp thanh âm nhưng vẫn to lớn chấn động ong ong trong đại sảnh khiến mấy người không khỏi nhướng mày!
“Tàng huynh không phải giỡn với bọn tiểu muội chứ?” Vẻ mặt nữ tử Ma tộc nhỏ xinh kinh nghi mở miệng hỏi.
“Ta trở về thì vừa mới nhận được lệnh. Mệnh lệnh do Huyết Quang đại nhân tự lưu ấn ký tuyệt không giả. Hơn nữa Âm Dương Nhị Sát mà đại nhân đem theo bên người cũng đã phái đi, qua một tháng nữa là đuổi kịp tới gặp chúng ta ở đây. Tựa hồ như ba người Lực tôn giả bị tập kích mà chết. Không những vậy mà còn làm mất đi một vật vô cùng quan trọng của Huyết Quang đại nhân.” Hắc giáp đại hán lại âm trầm trả lời.
“Âm Dương Nhị Sát lại bị phái đi ra ngoài? Xem ra vật kia trọng yếu vô cùng đối với Huyết Quang đại nhân. Tàng huynh, ngươi có biết rốt cuộc ba người Lực tôn giả đã làm mất vật gì, lại có thể khiến Thánh Tổ đại nhân tức giận như thế!” Nữ tử nhỏ xinh có chút hoảng sợ.
“Thánh Tổ đại nhân không nói rõ. Đợi khi Âm Dương Nhị Sát đến thì các ngươi có thể hỏi” Hắc giáp đại hán lắc đầu nói.
“Khách khách, Thánh Tổ đại nhân đã không muốn nói, chúng ta chủ động hỏi chẳng phải tự tìm phiền toái hay sao? Bất quá, mắt thấy cái gai nhọn Ỷ Thiên Thành này sắp nhổ xuống thì lại phải dừng tay. Đúng là kiếm củi ba năm thiêu một giờ. Đáng tiếc!” Nữ tử nhỏ xinh mở trừng hai mắt, sau đó lại nheo nheo mắt phát ra một tràng cười khẽ.
Nàng chỉ là một tôn giả Hợp Thể sơ kỳ Ma tộc, có điều đối mặt hắc giáp đại hán là Ma Tôn Hợp Thể hậu kỳ đại thành mà không mấy kính sợ.
“Không phải là buông tha, chỉ tạm thời không công phá mà thôi. Ỷ Thiên thành có thêm hai tu sĩ Hợp Thể kỳ cao cấp có chút thần thông. Bây giờ chúng ta gây rối cũng không ảnh hưởng đến chúng. Chờ ngày Ngũ Dương hóa nguyệt đến là chúng ta sẽ tổng tiến công. Huống chi khi Âm Dương Nhị Sát đến thì mời bọn họ tiện giúp một tay. Như vậy dù nhân tộc có quỷ kế nào, dưới sức mạnh tuyệt đối căn bản không đáng nhắc.” Hắc giáp đại hán bất động thanh sắc nói.
“Điều này cũng đúng, thêm Âm Dương Nhị Sát sát xuất thủ thì đánh bại Ỷ Thiên Thành dễ như trở bàn tay. Bất quá nghe khẩu khí của Tàng huynh, hình như đã giao thủ qua với hai tu sĩ mới tới cứu viện kia rồi. Như vậy có thể nói một chút về thần thông của bọn họ chăng!” Đôi nhãn châu của nữ tử chuyển động rồi bỗng nói.
“Gặp hai gã tu sĩ mới đến, không riêng gì Tàng mỗ mà cả Lãnh Nhận cũng giao thủ qua.” Hắc giáp đại hán nghe nữ tử hỏi vậy thì nhíu mày một cái, sau đó chậm rãi trả lời.
“Lãnh huynh, ngươi đã động thủ qua cùng viện binh nhân tộc rồi, thực lực của bọn họ thế nào?” Lần này là hồng giáp cự nhân ong ong trực tiếp hỏi.
“Một sơ kỳ, một trung kỳ. Một mạnh một yếu!” Thiếu niên áo bào trắng tựa hồ không thích nói chuyện, một hồi lâu mới phun ra được mấy câu.
“Lãnh đạo hữu, ngươi nói vậy thật mơ hồ a! Lãnh huynh là hậu nhân trực hệ của Tuyết Thiên Thánh Tổ, một thân thần thông vượt xa tồn tại cùng cấp. Miệng ngươi nói mạnh yếu thật khác với cảm thụ của chúng ta!” Nữ tử nhỏ xinh ngẩn ra rồi lại che miệng thản nhiên cười.
“Một người trong đó không bằng ngươi, một người khác có thể đánh chết ngươi. Ta nói để các ngươi rõ!” Vẻ mặt thiếu niên áo bào trắng không chút thay đổi, lời cuối lại khiến tiếng cười của nữ tử chợt ngừng lại. Ngọc dung của nàng hết chuyển từ trắng lại sang xanh.
“Lãnh huynh nói thế có khuyếch đại chăng? Vũ Tiên tử cũng là hậu nhân trong các chi thứ của Minh La đại nhân, dù huyết mạch trên người không bằng đạo hữu thừa kế huyết mạch thuần khiết Thánh Tổ, nhưng tôn giả cùng cấp bình thường nào có thể sánh bằng.” Ngọn lửa trong mắt hồng giáp cự nhân bốc mạnh lên, đồng thời truyền ra thanh âm ong ong không tin.
“Lãnh mỗ chỉ nói phán đoán của mình, tin hay không tùy ngươi.” Thiếu niên áo bào trắng lạnh giọng trả lời.
Hồng hỏa giáp cự nhân nghe xong, nhất thời hết chỗ nói.
“Ha ha, Lãnh huynh đệ nói chuyện không dễ lọt vào tai nhưng đúng là trong hai tu sĩ nhân tộc mới xuất hiện, có một người rất bất thường. Người này thân thể mạnh mẽ không dưới ta. Đồng thời tựa hồ có thần lực lớn lao, có thể đón lấy Vạn Trọng Nhất Khí Đại Cầm nã của ta mà vẫn vô sự. Nên biết rằng sức mạnh một trảo này ẩn chứa một tia pháp tắc, uy năng đủ có thể di sơn đảo hải!” Vào lúc này hắc giáp đại hán ngáp một cái nói.
“Người này thật khó giải quyết như thế?” Sắc mặt nữ tử nhỏ xinh vừa khôi phục, giờ lại nghe hắc giáp đại hán nói thì trong lòng không khỏi nhảy dựng, đích thực giật mình.
“Lãnh huynh đệ nói vậy không chút khuếch đại. Tu sĩ nhân tộc kia gây cho ta cảm giác cực kỳ nguy hiểm, ta không nắm chắc đánh bại được hắn. Vì vậy ta cùng Lãnh huynh đệ mới gặp một chút liền lập tức quay về. Hai vị đạo hữu nếu gặp thì cẩn thận một chút!” Thần sắc hắc giáp đại hán ngưng tụ, trịnh trọng nói.
“Đa tạ Tàng huynh cùng Lãnh huynh đã nhắc nhở. Bất quá nếu gặp, ta thật muốn biết thần thông của hắn có lợi hại đúng như hai vị đạo hữu nói hay không!” Nữ tử nhỏ xinh gật đầu. Đôi mắt đẹp lại hiện vẻ hiếu chiến.
Hắc giáp đại hán thấy vậy không khỏi nhướng mày, định mở miệng thì đột nhiên hỏa giáp cự nhân nói ra một câu khiến tất cả phải ngẩn ngơ.
“Tu sĩ Nhân tộc mới xuất hiện lợi hại như vậy, chuyện ba người Lực tôn giả ngã xuống có quan hệ tới người này chăng?”
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Hàn Lập - Quyển 20 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 11/08/2019 03:36 (GMT+7) |