Bấy giờ Hàn Lập mới mang hai người ra khỏi đại điện, thẳng hướng truyền tống pháp trận ở bình thai mà đi.
Khi Hải Đại Thiếu cùng với Khí Linh Tử đã ở bên trong pháp trận, Hàn Lập lấy ra một cái lệnh bài màu bạc, phất nhẹ hai cái.
Pháp trận bắt đầu hiện ra ngân quang, đưa hai người đến đại điện tầng thứ nhất.
Sau đó bản thân Hàn Lập cũng chậm rãi bước vào pháp trận.
Linh quang lại lóe lên, thân ảnh của hắn trong phút chốc cũng biến mất không thấy.
Sau khoảng thời gian một chung trà, Hàn Lập đã ở trong một cung điện hùng vĩ màu đỏ như được xây nên từ san hô, cùng với một lão đạo đang ôm trong lòng một cô gái xinh đẹp, đang trò chuyện với nhau rất vui vẻ.
Lão đạo này có mũi như chim ưng, ánh mắt thâm trầm dị thường, một đầu tóc trắng búi thành hình tam giác, thân mặc một đạo bào màu xám tro, ở bên ngoài có thêu rất nhiều khô lâu màu trắng trông rất sống động, ước chừng hơn mười tám viên.
Mà nữ thị thiếp xinh đẹp đang tựa trong lòng lão đạo kia chẳng những thân thể đẫy đà, da thịt lại càng bóng loáng như ngọc, trên người là một tấm áo choàng mỏng màu trắng phất phơ, mà hơn phân nửa thân thể cũng chúi vào trong lòng lão đạo, chỉ để lộ ra khuôn mặt thiên kiều bá mị, đang vừa nghe lão đạo cùng với Hàn Lập nói chuyện với nhau vừa cười khúc khích.
Xa hơn một chút về phía hai bên đại điện, còn có bảy, tám nữ tử cũng giống như nàng kia, mỗi người lại mặc một màu khác nhau, đang khoanh tay ngoan ngoãn đứng ở một bên.
Lão đạo kia hiển nhiên là chủ nhân của nơi này, cũng là Vạn Cốt chân nhân của Bạch Cốt môn.
Cho dù là nữ tử đang ở trong lòng của hắn hay là những người khác đang ở hai bên, cũng đều là thị thiếp của hắn trên danh nghĩa. Chẳng qua cô gái đang ở trong lòng kia, cho dù là tướng mạo hay phong tình đều hơn xa những cô gái khác, chắc hẳn là người được lão đạo sủng ái.
Hàn Lập vừa cùng đối phương tùy ý bàn về một chút chuyện lúc xưa hắn trải qua ở trong man hoang, đồng thời trong lòng lại âm thầm cân nhắc tới một số tin đồn có liên quan đến Vạn Cốt chân nhân.
Nghe nói Vạn Cốt chân nhân chẳng như tu luyện công pháp của ma đạo, hơn nữa tính cách trời sinh là cực kỳ háo sắc, rất thích thuật thải bổ, cơ hồ là mỗi đêm không có gái là không vui. Bây giờ xem ra, những thứ kia hơn nửa là không giả.
“Ha hả, không nghĩ tới Hàn đạo hữu mặc dù tuổi trẻ nhưng kiến thức lại rộng như thế. Năm đó khi ta Hợp Thể sơ thành thì bất quá cũng chỉ du lịch ở khu vực phụ cận Nhân tộc một phen rồi cũng trở về thôi. Tới giờ tuổi lại càng không còn trẻ nữa, lại càng không nghĩ đến chuyện rời xa Nhân tộc nữa.” Lão đạo sau khi trầm trồ tấm tắc một phen xong, cũng thở dài một hơi rồi nói.
“Vạn Cốt huynh chê cười ta. Sở dĩ ta ở trong Man hoang lâu như thế, vốn là do cơ duyên xảo hợp bắt buộc như thế. Nếu nói thật sự về bản tâm của Hàn mỗ thì tuyệt không dám rời xa bổn tộc. Cũng may là vận khí của tại hạ không tệ, có thể nói là đã đi khắp non nửa đại lục, mà vẫn còn may mắn toàn thân quay về.” Hàn Lập mỉm cười nói.
“Ừm, nói như vậy thì Hàn đạo hữu thấy bản thân chính là người có đại khí vận rồi. Huống chi, trong chuyến đi đó đạo hữu còn liên tục có tạo hóa của mình, tu vi liên tiếp đột phá tiến cấp. Sau khi trở về tộc lại dễ dàng đánh sâu vào Hợp thể thành công. Quả thực là quá xa so với bần đạo có thể tưởng tượng. Ít nhất trong vòng mấy vạn năm, tuyệt không có người thứ hai có thể lên cấp nhanh giống như đạo hữu như vậy. Năm đó Vạn mỗ đột phá bình cảnh Hợp Thể kỳ ít nhất cũng phải mất mấy ngàn năm mới thành công, căn bản không thể đánh đồng cùng với Hàn đạo hữu. Với tư chất cùng với tuổi tác của Hàn đạo hữu, nói không chừng đánh sâu vào Đại Thừa kỳ cũng có cơ hội.” Vẻ mặt lão đạo tươi cười, ấy vậy mà trong giọng nói có một chút ý nịnh nọt.
“Sao Hàn mỗ lại dám vọng tưởng tới chuyện Đại Thừa. Chỉ cần có thể chịu qua được mấy lần Đại Thiên Kiếp cũng đã đủ hài lòng rồi.” Hàn Lập tự nhiên khiêm nhường dị thường.
“Lời này cũng phải! Đại Thừa kỳ đối với chúng ta mà nói cũng giống như mò trăng đáy nước vậy. Nhân tộc chúng ta trụ vững ở Linh giới đã nhiều năm như vậy, bất quá cũng chỉ xuất hiện có tổng cộng hơn mười vị Đại Thừa kỳ mà thôi. Thậm chí còn có một thời kỳ không có tu sí Đại Thừa kỳ khiến cho chỉ thiếu một chút là cả tộc gặp phải nguy cơ tuyệt diệt.” Vạn Cốt chân nhân tựa hồ như nhớ ra gì đó, vừa nói vừa có chút cảm khái.
Lần này, Hàn Lập cũng không tiếp lời, mà chỉ cười đáp lễ. Những chuyện có liên quan tới lần đại kiếp đó của Nhân tộc, hắn cũng có nghe nói qua một chút.
Lần đó cũng là do bị liên quân của vài dị tộc cùng tấn công. Nếu không phải khi đó Yêu tộc lại vừa đúng lúc là thời kỳ cường đại nhất, có thể xuất hiện hai tu sĩ Đại Thừa kỳ, hơn nữa bản thân Yêu tộc cũng biết rằng chỉ bằng vào lực lượng của Yêu tộc nhất tộc thì không thể nào đặt chân lâu dài ở Linh giới được, nên bắt buộc phải tiến hành lôi kéo với Nhân tộc thì quả thực khi đó Nhân tộc thật đúng là có thể gặp họa diệt tộc.
“Hàn đạo hữu gần đây lên cấp Hợp Thể, lần này tới tham gia Vạn Bảo đại hội, khẳng định là tính toán thu mua không ít đồ đi.” Vạn Cốt chân nhân rất nhanh đem vẻ mặt kinh dị nãy giờ thu lại, bỗng nhiên chuyển đề tài.
“Đúng là tại hạ đang cần một chút tài liệu luyện đan, hy vọng có thể có thu hoạch ở chỗ này. Dù sao cũng chỉ có lúc này mới có thể xuất hiện một số tài liệu trân quý mà bình thường không tài nào thấy được.” Hàn Lập gật đầu, cũng không có ý phủ nhận.
“Nếu là như vậy, bần đạo có một đề nghị, Hàn đạo hữu có nguyện ý nghe một chút hay không!” Lão đạo cười nói.
“Nga, chân nhân có gì cứ nói ta xin lắng nghe!” Hàn Lập hơi có chút ngoài ý muốn.
“Các ngươi đi xuống trước đi.” Vạn Cốt chân nhân cũng không ngay lập tức nói với Hàn Lập cái gì, ngược lại để cho thị thiếp trong lòng rời đi, cũng xua tay với những nữ tử kia.
Những nữ tử này tự nhiên là ngoan ngoãn nghe lệnh, hướng hai người Hàn Lập thi lễ một cái rồi lũ lượt thối lui ra khỏi đại điện.
Trong nháy mắt, trong đại điện cũng chỉ còn lại hai người Hàn Lập.
Lúc này, lão đạo mới lấy thần sắc nghiêm túc hướng Hàn Lập nói một lần nữa:
“Hàn đạo hữu hẳn là lần đầu tiên lấy thân phận tu sĩ Hợp Thể tham gia Vạn Bảo đại hội, nhưng không biết có từng nghe nói qua”Hắc Vực trao đổi đại hội” không?
“Hắc Vực trao đổi đại hội”! Hàn mỗ lần đầu tiên nghe nói, chẳng lẽ là thứ giống như thần bí thương hội ở phường thị? ” Hàn Lập nghe xong ánh mắt lóe sáng, nhưng cũng không lộ ra vẻ mặt quá sức ngoài ý muốn.
Sự kiện lớn như Vạn Bảo đại hội này, nếu như không có một chút giao dịch hội nhỏ thần bí, ngược lại là một chuyện kỳ quái.
“Hắc hắc, xem ra Hàn huynh cho dù lần đầu nghe nói, nhưng đối với việc này đã sớm có suy đoán rồi. Đối với tu sĩ Hợp Thể kỳ chúng ta mà nói thì những thứ đồ tầm thường đúng là rất khó đập vào mắt. Cho dù là đấu giá trong Vạn Bảo đại hội cũng không thể toàn bộ hài lòng quay về. Có rất nhiều đạo hữu mặc dù có trọng bảo trong người, nhưng không muốn lấy ra đem trao đổi linh thạch, chỉ là muốn đổi lấy những vật phẩm cấp bách theo nhu cầu của mình. Còn có một vài đạo hữu mặc dù có đồ tốt trong tay, nhưng không rõ lai lịch, không tiện cầm trực tiếp đi đấu giá. Ngoài ra còn có một số bảo vật quả thực quá trân quý, cho dù là tu sĩ Hợp Thể như chúng ta có được, cũng chỉ sợ để lộ phong thanh, gì đó mà dẫn tới đại họa sát thân. Cho nên cũng không biết từ lúc nào, trước khi Vạn Bảo đại hội bắt đầu khai mạc, đã có vài người lén cử hành những hội giao dịch quy mô nhỏ. Chẳng qua Hắc Vực đại hội này cũng là một trong những cái thần bí nhất, do một vài tu sĩ thần bí tổ chức, đặc biệt nhằm vào tu sĩ Hợp thẻ mà cử hành. Có không ít Hợp Thể kỳ tham gia Vạn Bảo đại hội cũng tham gia đại hội này.”
Lão đạo ngừng nói một chút, nhìn thấy Hàn Lập lộ ra vẻ hứng thú, lúc này mới cười một tiếng, lại nói tiếp:
“Những tu sĩ thần bí này lai lịch kỳ lạ, thần thông quảng đại cực kỳ, thậm chí đã từng có một lần ở ngay trong trao đổi đại hội, đã đánh chết một gã tu sĩ Hợp Thể kỳ gây chuyện. Những Hắc Vực đại hội trở về sau không còn có ai dám đắc tội những người tổ chức đại hội này nữa. Cho nên tham gia Hắc Vực trao đổi đại hội này cũng an toàn cực kỳ. Mà ở trao đổi đại hội cũng chỉ lấy vật đổi vật, chỉ cử hành một lần, hơn nữa chỉ diễn ra trong vòng một ngày là kết thúc. Người tham gia cũng không đòi hỏi vấn đề thân phận, lai lịch. Do đó, với những tu sĩ Hợp Thể kỳ như chúng ta hết sức thích hợp cực kỳ. Tham gia đại hội này ngoại trừ Hợp thể kỳ như chúng ta còn có một số người có trọng bảo trong người cũng tham gia. Dĩ nhiên là bảo vật bình thường thì không thể nào được phép ra vào. Trong Yêu tộc cũng có rất nhiều người tham gia. Cho nên trên đại hội cũng sẽ xuất hiện một vài tài liệu yêu thú bị Yêu tộc ngăn cấm cùng với một ít trứng linh thú mà không thể nào mua được theo cách bình thường. Thậm chí còn có người lấy ra đấu giá một số nữ tử yêu tộc Hóa Hình kỳ. Sách sách, đặc biệt là những nữ tử của Hồ tộc, mỗi người đều là lô đỉnh song tu tuyệt hảo, không biết có bao nhiêu đồng đạo Nhân tộc vô cùng cảm thấy hứng thú. Dĩ nhiên là nếu quả thực đổi được những cô gái yêu tộc này ai cũng chắc chắn sẽ nhốt trong động phủ như Kim Ốc Tàng Kiều, nếu như để cho Thất đại Yêu vương biết được thì, hắc hắc… Cũng giống như thế, có một vài nữ tử nhân tộc tư chất tuyệt hảo cũng có người đem ra trao đổi. Người Yêu tộc cũng đồng dạng cảm thấy rất hứng thú.”
Nghe đến đó Hàn Lập tự nhiên hiểu được cái gọi là Hắc Vực trao đổi hội này thật ra cũng giống như giao dịch ngầm ở Đại Tấn ở Nhân giới mà hắn đã từng tham gia không khác biệt nhiều lắm. Chẳng qua chủ yếu người tham gia là Hợp Thể kỳ, kể cả về người trao đổi hay là giá trị đồ đem trao đổi, căn bản là không thể đánh đồng.
Đồng thời nghe lão đạo nói xong, trong lòng hắn cũng có chút thất kinh.
Tu sĩ hai tộc Nhân Yêu nghiêm cấm cưỡng đoạt bắt người cướp của của tộc nhân đối phương, lấy làm lô đỉnh cùng thị thiếp. Đây cũng là một trong các cấm lệnh mà hai tộc Nhân Yêu cùng ký kết.
Mặc dù đã trải qua thời gian dài như thế, quy định này đã không còn mấy người nhắc đến, nhưng nếu quả thật bị bắt tại trận thì tuyệt đối là phiền toái lớn.
Bởi vậy có thể thấy những tu sĩ thần bí tổ chức Hắc Vực trao đổi hội này quả thực là to gan lớn mật.
Nhưng càng như thế, một ít thứ tốt bình thường không thể nào gặp được cũng có thể xuất hiện ở những đại hội trao đổi có tính mờ ám này. Bất quá khiến hắn cảm thấy hứng thú nhất tất nhiên là những tài liệu yêu thú kia.
Hàn Lập không khỏi không kìm được động tâm.
‘Nghe chân nhân nói vậy, tại hạ quả thực có chút hứng thú. Cũng không biết trao đổi hội này ở địa phương nào, khi nào thì bắt đầu.
“Hắc Vực trao đổi hội” bắt đầu mở ra ở một địa điểm tự nhiên là một địa phương thần bí gọi là Hắc Vực. Chẳng qua là Hắc Vực này cũng không phải là nơi cố định mà là môi chỗ có thể tự động di chuyển khắp bầu trời. Có thể thấy được thần thông của những người tổ chức này không nhỏ.
Về thời gian, đến lúc đó sẽ có người tổ chức thông qua đủ loại thủ đoạn cho những tu sĩ muốn tham gia như chúng ta biết, đồng thời cũng cho biết phương pháp tiến vào. Theo ta được biết, phương pháp của các tu sĩ tiến vào cũng không phải hoàn toàn giống nhau. Bần đạo đã nhiều lần tham gia trao đổi hội này, cũng có một chút phương pháp có thể cho biết trước một chút tin tức. Nếu đạo hữu thực sự muốn đi, đến khi đó bần đạo mang đạo hữu cùng đi qua. ‘ Vạn Cốt chân nhân cười nói.
“Vậy tại hạ phải cảm ơn chân nhân trước rồi.” Hàn Lập sau khi cân nhắc một phen, cũng lộ ra nụ cười đáp ứng.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Hàn Lập - Quyển 18 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 06/08/2019 03:36 (GMT+7) |