Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.moe là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Hàn Lập – Quyển 18 » Phần 54

Hàn Lập - Quyển 18

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 54

Ở trung tâm biển sương mù, trên bầu trời là ngân quang lấp lánh, mặt trời vẫn tỏa ánh nắng vàng rực rỡ.

Nhưng ngoại trừ những thứ đó ra thì không thấy một chút gợn mây nào, cũng không có dấu hiệu nào cho thấy có gió nhẹ thổi qua. Trong phạm vi một trăm dặm không nghe thấy chút âm thanh nào, cứ như là hết thảy đều bị một loại năng lượng thần bí nào đó ngưng trệ lại.

Thời gian cứ từng chút, từng chút một trôi qua, nhưng hiện tượng thần bí trong biển sương mù vẫn cứ liên tục duy trì không đổi.

Nhưng vào ngày thứ hai, ở giữa mặt trời màu vàng lại xuất hiện ra một vài đốm đen, khẽ chớp động.

Ngày thứ ba, các đốm đen cũng ngưng tụ lại ở trung tâm mặt trời thành một đoàn bóng đen.

Ngày thứ tư, đoàn bóng đen bắt đầu biến hình kéo dài ra, hơn nữa lại càng ngày càng mảnh.

Ngày thứ năm, một sợi tơ dài nhỏ màu đen trở nên rõ ràng ở phía ngoài vầng mặt trời vàng, từ xa nhìn lại giống như một con mắt màu vàng đang nhắm, vô cùng vĩ đại.

Cực kỳ quỷ dị.

Ngày thứ sáu, tất cả các hiện tượng thiên văn đều duy trì không có gì thay đổi, chỉ có mặt trời phát ra kim quang càng thêm chói mắt.

Buổi trưa ngày thứ bảy, Hàn Lập vốn đang ngồi xếp bằng trong động phủ, liền mở ra hai mắt.

Cùng thời gian đó, mặt trời biến thành một con mắt màu vàng vĩ đại, sợi tơ đen mơ hồ như uốn lượn một trận, cũng từ từ mở ra.

Ở giữa hắc quang, một quang cầu bảy màu giống hệt như con ngươi từ từ hiện ra.

Ánh sáng diễm lệ ở mặt ngoài quang cầu lưu chuyển không ngừng, khiến người ta có một cảm giác như hiểu thấu được thiên địa vạn vật không thể nói lên lời.

Chỉ chốc lát sau, ở phía dưới, bên trong ngọn núi bỗng nhiên có một tiếng hú như tiếng rồng ngâm truyền ra, thanh âm du dương như xông thẳng ra ngoài chín tầng mây.

Trong một không gian khác, tại một nơi tối tăm không biết đâu là đâu, trong một cung điện trắng noãn đang lơ lửng trong không trung, có mấy bóng người mơ hồ chìm trong ánh sáng mênh mông, mỗi người đang ngồi ngay ngắn ở trên một đài cao vài chục trượng, đang từ xa chuyện trò với nhau điều gì đó.

Những bóng người này cũng đều bị linh quang che lại hơn phân nửa hình dáng, phía sau có mấy chục tên đệ tử phục vụ dáng dấp khác nhau, nam phụ lão ấu đều có, mọi người đều kính cẩn dị thường.

Những tòa đài cao này xếp quay trung tâm một đóa hắc bạch kỳ hoa có đường kính trăm trượng, lặng lẽ lơ lửng ở tầng trời thấp, mùi thơm sực nức mũi, thần bị dị thường.

Bỗng nhiên một nhân ảnh mơ hồ có thất sắc linh quang vờn quanh phát ra một tiếng kêu nhẹ, tiếp đó liên miệng kêu mấy tiếng “Cổ quái”.

“Huyền Minh đạo hữu, đã xảy ra chuyện gì, sao lại nói như vậy?” Một nhân ảnh dưới bạch quang ở gần đó, thấy kỳ quái liền hỏi một câu.

“Có người tu luyện công pháp”Luyện thần thuật “, hơn nữa tầng thứ nhất đại thành, dẫn phát thiên tượng liền bị tiên khí giám sát của ta cảm ứng được.” Bóng người bảy màu sau khi do dự một chút, liền thành thật trả lời.

“Luyện thần thuật? Thuật này sớm đã bị các đại tiên vực liệt vào cấm thuật rồi, còn có người dám mạo hiểm tu luyện? Cho dù như thế, phái người đem người tu luyện bắt lại là được. Đạo hữu cần gì phải kinh ngạc!” Nhân ảnh trong bạch quang vẫn có chút kinh ngạc hỏi.

“Nếu thật sự là như thế, bần đạo tự nhiên sẽ không cần nói gì. Tiên khí giám sát cảm ứng được thiên địa phản ứng là đến từ trong một tiểu linh giới, không phải là người trong tiên vực tu luyện.” Nhân ảnh bảy màu tên gọi Huyền Minh cười khổ một tiếng, nói.

‘Người hạ giới? Quả thật có chút ngoài ý muốn, xem ra hẳn là có tên nào lén qua hạ giới, mang thuật này tới đó. Bất quá cũng không sao cả. Luyện thần thuật ngay cả người Tiên giới chúng ta tu luyện cũng không dễ. Chỉ là một tiểu linh giới, chắc chắn không thể tu luyện tới tầng cuối cùng được. Nhân ảnh trong bạch quang hơi ngẩn ra một chút, nhưng ngay sau đó cười một chút rồi nói vậy.

“Ừ, nói vậy cũng phải. Ta mặc dù đảm nhiệm chức giám sát, nhưng không phải là người trong tiên vực ta tu luyện thuật này, vốn cũng không quản được việc này. Người này cho dù gặp may mắn tu luyện thành thuật này thật, thì khi độ kiếp phi thăng cũng không có thể giấu diếm được người của Tiếp Dẫn Thai.” Nhân ảnh bảy màu cũng mỉm cười trả lời.

Hai người nói chuyện với nhau chẳng qua cũng chỉ là hàn huyên phiếm vài câu, mấy người khác nghe hai người nói vậy, ban đầu cũng có hơi chú ý, nhưng khi nghe đến là một gã “người hạ giới” tu luyện thuật này, thì cũng đều không để trong lòng, lúc này một người khác mỉm cười tiếp lời, liền chuyển sang hàn huyên những chuyện khác.

Nhân ảnh trong thất sắc linh quang lại càng không đề cập tới chuyện này nữa, phảng phất như quả thực đem việc này quên đi sạch sẽ.

Hàn Lập thở dài ra một hơi, sau khi cảm ứng thấy thần thức tăng nhiều gấp đôi, có một cảm giác kỳ dị như mang đến cả thế giới, trong lòng hắn mừng rỡ dị thường.

Luyện thần thuật tầng thứ nhất cuối cùng cũng tu luyện thành công.

Mặc dù hắn còn chưa tiến vào Hợp Thể Kỳ, nhưng thần niệm mạnh mẽ của Hợp Thể hậu kỳ đại thành tu sĩ cũng không hơn gì cái này.

Hắn thần niệm của hắn trong nháy mắt xuyên thủng mật thất, xuất hiện ở ngoài ngọn núi.

Kết quả, chân mày không khỏi hơi nhíu lại.

Hiện tượng thiên văn trong không trung đã sớm biến mất, nhưng ở phía ngoài là một cảnh tượng vô cùng bừa bãi.

Băng tuyết cuồng phong khi trước không phải chuyện đùa, hoa cỏ cây cối ở gần đó chẳng những biến mất hơn phân nửa, những cỏ cây còn lại tất cả đều ngã trái ngã phải như đang hấp hối.

Một nửa trên của ngọn núi lại càng trụi lủi, lộ ra vẻ hoang vu dị thường.

Thần niệm của Hàn Lập đảo qua mấy vòng ở phụ cận, sau đó lại hướng phía xa tiến tới, nháy mắt liền đem hết thảy mọi thứ trong ngàn dặm quét qua.

Đột nhiên thần sắc hắn vừa động, thần niệm dừng ở trên ngọn núi bên cạnh biển sương mù, đem cả ngọn núi bao phủ lấy.

Dưới chân núi có một động phủ, mà ở trong đó mơ hồ có thần niệm của tu sĩ cấp Luyện Hư đang dao động.

Mặc dù ngoài động phủ này có một vài tầng cấm chế, nhưng trước thần niệm cường đại của Hàn Lập, tự nhiên mỏng như tờ giấy.

Một luồng thần niệm ngưng tụ lại, liền trực tiếp xuyên thủng qua mấy tầng cấm chế, xuất hiện tại nơi cảm ứng thấy khí tức vừa rồi.

Trong một gian mật thất, quả nhiên có một gã mặt mũi thanh tú, mặc áo bào màu trắng đang ngồi xếp bằng.

Luồng thần niệm này của Hàn Lập không hề che giấu, cộng thêm động thái mạnh mẽ xuyên qua cấm chế, nên khi vừa mới xuất hiện ở trong mật thất, trong nháy mắt đã bị người mặc áo bào trắng nhận ra.

Hắn mở hai mắt vừa nhắm, mỉm cười nói:

“Tại hạ Cốc Vân của núi Nguyệt Nam, xin ra mắt đạo hữu. Chúc mừng đạo hữu thần thông đại thành!”

“Núi Nguyệt Nam? Chẳng lẽ là núi Nguyệt Nam ở gần thành Trần Vũ?” Thanh âm của Hàn Lập có chút ngạc nhiên, hỏi một câu có vẻ không chắc chắn.

“Ha hả, không sai, chính là núi đó. Chẳng lẽ đạo hữu biết Cốc gia chúng ta?” Điều này cũng làm cho người mặc áo bào trắng có chút ngoài ý muốn.

“Mặc dù ta không nghe tới Cốc gia nhiều, nhưng đối với đại danh núi Nguyệt Nam cũng biết một chút. Nói như vậy tu sĩ ẩn cư trong núi này trong truyền thuyết ở ngoại giới chính là người Cốc gia các ngươi rồi” Hàn Lập chậm rãi nói.

“Hắc hắc, đạo hữu chắc hẳn là có nghe nói qua về chân linh thế gia đúng không. Cốc gia chúng ta chính là một mạch truyền thừa từ thời thượng cổ đến bây giờ, để cho huyết mạch được kéo dài, bổn gia đúng là rất ít tiếp xúc với bên ngoài. Mặc dù người biết chuyện này cũng không nhiều, nhưng với thần thông của đạo hữu, biết chuyện này cũng chỉ là chuyện sớm muộn thôi.” Người mặc áo bào trắng cười nhẹ một tiếng.

“Chân linh thế gia? Nói như vậy, ngươi cũng biết Diệp gia cùng với Lũng gia?” Hàn Lập hơi trầm mặc một chút, đột nhiên hỏi.

“Diệp gia với Lũng gia cũng là những gia tộc lớn nhất trong các chân linh thế gia, Cốc gia chúng ta mặc dù không kém, nhưng so với hai nhà này, có lẽ vẫn kém hơn một bậc. Đạo hữu nhắc tới hai nhà này, chẳng lẽ biết con cháu của hai nhà này.” Người mặc áo bào trắng có chút chần chờ.

“Ừm, tại hạ quả thực có tiếp xúc với con cháu của hai nhà này một chút, nhưng chưa đến mức gọi là thâm giao. Lại nói đạo hữu đột nhiên xuất hiện ở nơi này, cũng dừng lại không đi, không biết là có chuyện gì?” Hàn Lập nhàn nhạt hỏi.

“Ha hả, nơi đây là chỗ ở của một tên con cháu của Cốc gia chúng ta, vốn ta cũng chỉ là vừa đúng lúc đi qua nơi này, không nghĩ tới lại có thể gặp được đạo hữu ở đây tu luyện đại thần thông, quả thực rất đáng mừng, ta muốn kết giao với Hàn đạo hữu một chút.” Người mặc áo bào trắng kín người cười nói.

“Thì ra là như vậy. Hàn mỗ hiện tại đã tu luyện xong, nếu đạo hữu không chê thì giờ có thể đến chỗ ta gặp mặt một chút. Tại hạ cũng rất tò mò với một vài chuyện của các chân linh thế gia, ta và ngươi trao đổi một chút, hẳn là cũng rất có lợi.” Thanh âm Hàn Lập chậm rãi nói như vậy.

“Chuyện này Cốc mỗ cầu còn không được, tại hạ sẽ qua đó ngay.” Người mặc áo bào trắng nghe vậy, tự nhiên mừng rỡ đáp ứng ngay.

“Vậy Hàn mỗ xin ở trong động phủ đợi đạo hữu đại giá!”

Thanh âm Hàn Lập dần dần nhỏ lại, một lát sau, thần niệm đang ở trong mật thất tán loạn biến mất.

Sau thời gian một chung trà, một đạo bạch hồng phóng ra từ dưới núi này, sau khi nhấp nháy vài lần, đã đến cách bên ngoài biển sương mù chừng hơn mười dặm.

Biển sương mù vốn yên tĩnh bất động, mấy phù văn màu bạc chừng cái đấu đột nhiên lóe lên, biển sương mù bỗng nhiên tách ra hai bên.

Một lối đi rộng vài trượng từ từ hiện ra, có vẻ như nối thẳng tới tận sâu trong biển sương mù.

Cốc Vân không có chút nào chần chờ, liền vận khởi độn quang bay vào trong đó, sau vài lần nhấp nháy, đạo bạch hồng độn quang liền biến mất ở sâu trong lối đi, không thấy bóng dáng.

Lúc này, sương mù đã tách ra một lần nữa lại tràn tới lấp đầy như lúc ban đầu.

Khi Cốc Vân bay đến ngọn núi trong biển sương mù, Hàn Lập đã đi ra cửa lớn của động phủ, đang mỉm cười chờ hắn tự bao giờ.

Sau khi thấy Hàn Lập đúng như mình đoán, là một gã Luyện Hư hậu kỳ đại thành tu sĩ, nụ cười trên mặt Cốc Vân càng thêm rõ ràng.

Hai người sau một phen nói những lời khách khí, liền một trước một sau đi vào trong động phủ.

Cũng không biết Hàn Lập cùng đối phương đã nói gì với nhau ở trong phủ, nhưng ước chừng gần nửa ngày sau, vị tu sĩ Cốc gia này một lần nữa đi ra với vẻ mặt tiếc nuối, liền bay khỏi biển sương mù.

Sau khi trở lại chỗ ở, Cốc Vân đối với lão giả ở phân chi của Cốc gia dặn dò một phen, liền nhẹ nhàng rời đi.

Cùng thời gian đó, Hàn Lập cũng đang ở trong mật thất trong động phủ, một tay vuốt vuốt một khối ngọc giản màu trắng, khuôn mặt trầm ngâm.

“Lũng gia này lại có danh hiệu đệ nhất chân linh thế gia, lại còn có cấp Hợp Thể trấn giữ gia tộc, sau này cần phải lưu ý một chút rồi.”

Hàn Lập lẩm bẩm nói nhỏ mấy câu, một tia sáng lóe lên trong bàn tay, ngọc giản liền biến mất không thấy đâu.

Khối ngọc giản chính là do Cốc Vân tặng hắn, bên trong có ghi lại một vài thứ có liên quan tới chân linh thế gia, để cho Hàn Lập có một hiểu biết đại khái đối với chân linh thế gia của nhân tộc.

Dĩ nhiên những thứ này cũng không phải là cái gì quá bí ẩn, đây cũng chỉ là thứ mà một khi lên cấp Luyện Hư, dần dần cũng sẽ thông qua những con đường khác mà có thể biết đến những chuyện này thôi.

Vị Cốc gia tu sĩ này, cũng chỉ là thuận nước giong thuyền mà thôi.

Sở dĩ vừa rồi Hàn Lập muốn mời đối phương đến động phủ nói chuyện, cũng là nghĩ đến trước kia hắn đã to gan đắc tội với chân linh thế gia là Lũng gia, khiến cho mưu đồ lớn của nhà này đối với Diệp gia sắp thành lại bại.

Mặc dù đã trôi qua mấy trăm năm, nhưng đối với người tu tiên mà nói thì, chút thời gian này tự nhiên không đủ để cho Lũng gia quên đi hết thảy.

Một khi hắn đã trở về nhân tộc, còn muốn ở lại lâu dài trong tộc, tự nhiên cần phải làm một chút phòng bị giải hòa đã.

Lúc mới vừa nghe thân phận của Cốc Vân, trong lòng hắn liền nảy ra ý muốn mời đối phương đến động phủ nói chuyện.

Đúng như hắn đã dự liệu, vị người Cốc gia này mới bắt chuyện cùng hắn không lâu, liền đưa ra lời mời muốn hắn gia nhập Cốc gia, đảm nhiệm khách khanh trưởng lão.

Hàn Lập tự nhiên uyển chuyển cự tuyệt.

Lấy tu vi thần thông của hắn hôm nay, không tội gì phải khuất phục trong một gia tộc. Huống chi lấy thân gia của hắn, những điều kiện mà Cốc Vân tự cho là hậu đãi kia vốn không cách nào đả động tới tâm tư của hắn một chút gì.

Hàn Lập thần sắc âm tình bất định sau khi tự cân nhắc một chút, lắc đầu đem việc này ném ra sau đầu, cổ tay run lên, một cuộn tranh dài hơn một thước bỗng nhiên hiện ra ở trước mặt.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Hàn Lập – Quyển 1
Hàn Lập – Quyển 2
Hàn Lập – Quyển 3
Hàn Lập – Quyển 4
Hàn Lập – Quyển 5
Hàn Lập – Quyển 6
Hàn Lập – Quyển 7
Hàn Lập – Quyển 8
Hàn Lập – Quyển 9
Hàn Lập – Quyển 10
Hàn Lập – Quyển 11
Hàn Lập – Quyển 12
Hàn Lập – Quyển 13
Hàn Lập – Quyển 14
Hàn Lập – Quyển 15
Hàn Lập – Quyển 16
Hàn Lập – Quyển 17
Hàn Lập – Quyển 18
Hàn Lập – Quyển 19
Hàn Lập – Quyển 20
Hàn Lập – Quyển 21
Hàn Lập – Quyển 22
Hàn Lập – Quyển 23
Hàn Lập – Quyển 24
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn Lập - Quyển 18
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 06/08/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Quan Trường – Quyển 2
Hạ Tưởng không phản bác được. Có một số người có lẽ chỉ là khách qua đường vội vã trong cuộc đời của nhau mà thôi. Về sau không thể gặp mặt Liên Nhược Hạm được nữa, hắn cũng không thể hiểu rõ được. Chủ nhật, Vương Vu Phân vốn đang định giữ Hạ Tưởng ở nhà thì hắn đã có...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Chị Quỳnh vắng chồng - Tác giả The Kid
Dựa theo nhân vật trong phim “Mãi mãi là bao lâu” Tại một khu chung cư cao cấp ở thành phố Hồ Chí Minh. Chị Quỳnh là người phụ nữ trẻ, xinh đẹp, đã có chồng và một đứa con trai. Nhưng chồng chị đã đi ra nước ngoài làm ăn, bỏ lại chị và đứa con trai ở nhà ông bà nội. Quỳnh lúc...
Phân loại: Truyện nonSEX
Dương Thần – Quyển 9
Lâm Nhược Khê hỏi: Vú Vương là ai đến vậy? Vú Vương có chút khó xử, nói: Nghe nói là người của chính quyền Trung Hải, còn có một người nước ngoài, chỉ nói đợi cô với cậu về để bàn chính sự. Dương Thần và Lâm Nhược Khê đưa mắt nhìn nhau, gật gật đầu, cùng đi vào trong. Trong đại...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân