Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.moe là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Hàn Lập – Quyển 17 » Phần 14

Hàn Lập - Quyển 17

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 14

“Tốt, ngươi có thể tìm ra phương hướng người nọ đi tới không.”

Thanh âm già nua lạnh lùng hỏi.

“Đương nhiên là có thể. Mấy người này tuy đã thi triển công pháp che đậy linh lực nhưng do ma khí phụ cận tràn ngập nên khí tức của ngoại nhân căn bản là vô pháp che đậy triệt để. Đây là phương hướng hắn rời đi, bất quá khí tức đã phi thường phai nhạt, bọn họ chắc đã đi được một đoạn thời gian dài. Hơn nữa bởi vì ở trên cao nên ma khí lưu chuyển quá nhanh nên thuộc hạ cũng không có nắm chắc thực sự có thể theo phương hướng này mà đuổi theo kịp mấy người này.”

Nữ tử thành thật nói.

“Hừ, đồ vô dụng.”

Lão giả nghe vậy thì tức giận nói, mà nữ tử này thì chỉ có thể bất đắc dĩ thủ thúc mà đứng.

Lúc này trên mặt đất gã nam tử kia cũng bay lên không, sau mấy cái chớp động thì đi đến bên cạnh nữ tử, hướng người trên cao thi lễ nói:

“Khởi bẩm chủ nhân, ta đã đưa tàn hồn từ trong cơ thể thiếu chủ ra và sử dụng bí thuật hoàn nguyên bộ dáng của hung thủ.”

“Phóng xuất ra cho ta xem.”

Lão già lạnh lùng phân phó một tiếng.

Nam tử có sừng to dạ một tiếng, ống tay áo run lên, nhất thời một đoàn khí xám cùng hắc quang đan vào nhau phi ra lơ lửng trên đầu nam tử nọ. Mà nam tử thì hay tay bấm pháp quyết nhắm ngay quang cầu trên đầu bắn ra. ‘Phốc’ một tiếng, quang cầu bạo liệt ra, một quang ảnh ảm đạm dị thường hiện lên trong hư không. Người nọ một thanh thanh bào, trên người sáng lóa mắt, khuôn mặt bình phàm, trên ô quang chớp động rồi có một con ngươi đen kịt khẽ động đậy, mặt ngoài hắc mang lưu chuyển bất định, có vẻ quỷ dị dị thường.

Nhân ảnh này dĩ nhiên chính là Hàn Lập.

‘Phanh’ một tiếng, quang ảnh chỉ xuất hiện mười mấy cái hô hấp rồi bạo liệt tiêu tán đi.

“Phá Diệt Pháp Mục, hảo, xem ra khẳng định là người này không giả. Cũng chỉ có Phá Diệt Pháp Mục cấm chế không gian thần thông mới có thể phá được thuấn di đào sinh của con ta. Chúng ta lập tức xuất phát.”

Lão giả vừa nhìn rõ ràng con mắt ở giữa trán của Hàn Lập thì nhất thời nghiến răng nghiến lợi nói ra.

“Thứ cho thuộc hạ vô lễ. Đại nhân dự định tự mình truy sát người này ư?”

Nam tử có sừng to nghe vậy thì do dự một chút nhưng cũng hỏi một câu.

“Thế nào, ngươi cảm thấy mệnh lệnh của ta có gì không rõ ràng lắm a.”

Lão già thanh âm âm trầm dị thường hoi.

“Thuộc hạ không dám nhưng chủ nhân lẽ nào đã quên nguyên nhân xuất quan lần này. Phân thân của Thủy tổ đại nhân muốn mượn ma khí bạo phát lúc này để triệt để thức tỉnh lại. Vạn nhất chủ nhân tới chậm trễ thì bị bọn Thiết Ma gièm pha trước mắt Thủy tổ đại nhân thì sợ rằng đại nhân sẽ có phiền phức.”

Cự giao nam tử chần chờ một chút rồi nói.

“Hừ, Thiết Ma.”

Lão già hừ lạnh một tiếng, tuy bộ dáng phảng phất chẳng để vào mắt nhưng rõ ràng là có chần chờ.

“Như vậy đi, Cửu Dạ, ngươi am hiểu thuật truy tung, mặc kệ ngươi dùng phương pháp gì nhưng nhất định phải kiếm cho ta vài người này. Ta đi trước cung nghênh Thủy tổ đại nhân xuất quan. Sau mấy ngày nữa sẽ tái hội họp. Nếu lúc ta tìm tới mà ngươi còn chưa tìm ra được mấy người này thì lúc đó hậu quả như thế nào ngươi cũng biết rõ ràng rồi.”

Lão già âm tình bất định một lúc lâu sau mới không cam lòng quyết định nói.

“Tuân mệnh.”

Nữ tử biến sắc nhưng lại lập tức cúi đầu đáp ứng nói.

“Ngũ Khấp, chúng ta đi thôi.”

Lão già không hề nói gì thêm cùng nữ tử nữa mà trực tiếp phân phó nam tử có sừng to một tiếng, sau đó một cái bàn tay màu xanh đầy lân phiến từ trong đám hắc sắc vân vụ lộ ra, sau khi chợt lóe lên thì không biết làm như thế nào đã đem thi thể phía dưới vụ hải ôm ra và cũng như tia chớp lùi về trong đám vân vụ này.

“Dạ, chủ nhân.”

Nam tử có sừng to cung kính đáp ứng một tiếng rồi cũng hóa thành một đoàn hồng quang bay ra, chợt lóe lên rồi tiến vào trong đám vân vụ. Tiếp theo trong hắc sắc vân vụ nổi lên thanh âm oanh long truyền ra và nhất nhanh theo một hướng khác cuồn cuộn bay đi. Trong nháy mắt, nơi đây cũng chỉ còn lại nữ tử nọ.

Đợi đám mây đen cuối cùng tiêu thất vô tung vô ảnh phía chân trời, cái đuôi của nũ tử này khẽ phất lên, hai hàng lông mày nhíu chặt, hiển nhiên cảm thấy mệnh lệnh của lão gì cực kỳ khó làm nhưng cuối cùng nàng cũng khẽ thờ dài một hơi, ánh mắt sau khi đảo qua mọi nơi, xác nhận phương hướng thì thân hình khẽ động, một chút hóa thành một đạo ngân quang bay vụt đi. Nhưng ngân quang mới phi độn ra ngoài hơn trăm trượng thì đột nhiên linh quang run lên rồi bắt đầu trở nên mơ hồ ảm đạm rồi sau cùng lóe lên, ngân quang biến mất tiêu thất ở trong không trung.

Tại một nơi khác trong Ma Kim Sơn Mạch, một gã Hóa Thần Kỳ cùng một gã Luyện Hư Kỳ dị tộc đang chậm rãi phi hành dưới tầng trời thấp. Trong tay hai người đều cầm một cái pháp bàn to cỡ bàn tay, cứ tiến một chút lại dừng lại nhìn chăm chú vào pháp bàn.

“Đã đi được vài ngày mà Chi tiên kia ngay cả cái bóng cùng không thấy, Uông sư thúc, chúng ta liệu có tìm lệch phương hướng hay không.”

Tên Hóa Thần Kỳ kia là một thanh niên hơn ba mươi tuổi, không nhịn được hướng người bên cạnh hỏi.

“Thuật Bói toán của ta tuy không thể nói là bách phát bách trúng nhưng mà… ít nhất… có xác suất một phần năm chính xác, ta liên tiếp tinh toán mấy lần đều chỉ về hướng này không sai.”

Một trung niên nhân khác khuôn mặt khô gầy chỉ nhìn chăm chú vào pháp bàn trong tay cũng không ngẩng đầu lên trả lời.

“Một phần năm, tỷ lệ cũng không lớn.”

Thanh niên hít một ngụm nói.

Lúc này, hai người vừa lúc bay qua hai tòa núi cao to. Chúng không khác gì các ngọn núi khác, bộ dáng đều tối om om, mặt ngoài trơn bóng dị thường, không cso một ngọn cỏ, tất cả đều là đá tảng xếp thành vì vậy hai người cũng không lưu tâm chút nào, mắt tháy chuẩn bị bay vào giữa sơn phong thì lúc này dị biến lại nổi lên.

Một cái đỉnh núi đối diện phía trước hai người đột nhiên bạo liệt ra, một đạo quang nhận màu đen dài hơn mười trượng chợt lóe lên chém ra.

“A!”

Tên trung niên nhân khô gầy kia kĩnh hãi, vội vàng hé miệng phun ra một tấm chắn. Tấm chắn này chỉ nhoáng lên đã hóa thành mười mấy trượng chắn trước người nhưng sau một khắc, hắc quang đảo qua mà xuống.

Một thanh âm trầm muộn vang lên thì tấm chắn trước người trung niên nhân phảng phất như một làn khói xanh bị hắc quang chém diệt, căn bản không thể ngăn cản mảy may nhưng kỳ quái chính là hắc quang mặc dù hung mãnh bá đạo nhưng lại không ảnh hưởng đến thanh niên đứng bên cạnh mảy may.

Quang mang cơ hồ bay sát sàn sạt qua người gã thanh niên rồi chìm vào vụ hải phía dưới. Nhất thời trong vụ hải vang lên một trận oanh long, phảng phất như thiên địa bị cự nhận chém đứt mà phân thành hai, phía dưới hiện ra một cái khe rộng hơi mười trượng nhìn không được cuối, bên trong tối đen, phảng phất như sâu không thấy đáy.

Tên thanh niên kia tu vi đã tới Hóa Thần Kỳ nhưng hiển nhiên kinh nghiệm cùng người tranh đấu không quá nhiều nên đến bây giờ trên mặt mới lộ ra vẻ sợ hãi, lập tức luống cuống tay chân vội vàng bấm pháp quyết rồi hóa thành một đạo bạch hồng hướng theo đường cũ bay đi. Nhưng vào lúc này, từ thạch bích trên một ngọn núi khác đột nhiên nổi lên một tầng sáng mờ mờ, tiếp theo một khuôn mặt to lớn dữ tợn hiện ra.

Khuôn mặt này há mồm phun ra một cỗ hoàng hà. Hoàng hàn cuốn ra đã đem bạch hồng nuốt vào trong miệng. Lập tức cái miệng rộng trên thạch bích khép lại, tiếp theo một cái thân thể cao vài tầng lầu từ trong ngọn núi xông ra, nó có một cái đầu thật lớn, thân thể phảng phất như ma thú.

Ma thú này toàn thân màu xám trắng, cái đầu to lớn cơ hồ chiếm hết toàn bộ thân thể, thân thể nói chung là một phần rất lớn, một phần rất nhỏ. Thoạt nhìn thực sự quái dị cực kỳ. Bất quá dù cho quái dị thế nào đi nữa thì việc ma thú có thân thể to ngang quả núi như thế tự nhiên tạo ra cảm giác cực kỳ đáng sợ.

Từ ngọn núi lúc trước phóng ra hắc quang thật lớn cũng đồng thời có một bóng nhân ảnh cao ba bốn trượng từ từ bay ra. Đây là một gã lông mày rậm, mắt to, nhìn như người phúc hậu. Trên người mang một bộ chiến giáp màu xanh nhưng phía sau lưng có một đôi cánh màu đen kịt đang nhẹ nhàng vỗ vỗ.

Đôi cánh này thực sự lớn dị thường, cơ hồ rộng đến mấy trượng, mặt ngoài không có một cái lông mao nào mà có vô số ký hiệu mà bạc chớp động không thôi. Từ xa nhìn lại, trên cánh phảng phất lấp lánh vô số ánh sao, có vẻ cực kỳ thần bí.

“Thiết Ma đại nhân, đó bất quá chỉ là hai gã Linh giới, hà tất phải cố ý phục kích bọn họ.”

Tên ma thú thật lớn kia giang cánh đen sì bay ra, miệng phun ra nhân ngôn hỏi.

“Không có gì, Chỉ là trong thời gian dài không có người nào dám xâm nhập sơn mạch, hai người này đột nhiên xuất hiện nơi đây, thực sự có chút quái dị. Hiện tại là thời điểm then chốt để Thủy tổ đại nhân thức tỉnh, ta cũng không muốn xuất hiện dị biến gì. Có gì thì cũng phải lập tức giải quyết cho gọn.”

Quái nhân nọ nhàn nhạt nói ra.

“Đại nhân quá lo lắng rồi, hiện tại chính là thời điểm Thủy tổ ta cùng những tồn tại đỉnh giai của Linh giới ước định, có thể cho phép người của Linh giới tiến nhập vào sơn mạch nên có người xuất hiện ở nơi đây cũng không có gì kỳ quái.”

Ma thú nọ ong ong nói ra.

“Được rồi, Cự thủ, nhong dùng Hấp hồn thuật của ngươi thôn phệ và tiêu hóa tinh hồn của ngươi kia, ta phải biết rằng liệu bọn họ có phải là thợ săn ma thú phổ thông hay không.”

Cự sí nam tử lạnh lùng phân phó nói.

“Dạ đại nhân.”

Cự đại ma thú thấy nam tử có chút không kiên nhẫn thì cũng không nói thêm cái gì nữa, hai mắt nhắm lại. Nhất thời ngoài thân thể có một tầng ngũ sắc quang mang kỳ lạ lưu chuyển bất định, đồng thời trong hư không xung quanh có một ít ký hiệu màu đen hiện lên vây lấy thân thể khổng lồ của nó mà chuyển động rất nhanh.

Kết quả thời gian chừng một chén trà nhỏ sau, Cự thủ trong miệng hét lớn một tiếng, các ký hiệu màu đen tiến vào trong cơ thể nó, hai mắt to lại lần nữa mở ra.

“Khởi bẩm đại nhâ, đã tìm được nguyên nhân bọn họ tiến nhập nơi đây, dĩ nhiên là đi tìm một Chi tiên bị thương.”

Thanh âm Cự thủ có chút quái dị, hiển nhiên cái đáp án này cũng nằm ngoài dự liệu của nó.

“Chi tiên, đó là vật gì vậy?”

Cự sí nam tử có chút kỳ quái hỏi.

“Chính là một gốc thông linh linh thảo có thể biến ảo thành hình người.”

Cự thủ giải thích nói.

“Linh thảo biến ảo thành hình người, thật sự là có chuyện này ư, ngươi không có nhầm đấy chứ?”

Nam tử vừa nghe vậy thì rung mạnh một chút, theo đó trên mặt lộ ra vẻ hân hoan hỏi.

“Ta đã triệt để tiêu hóa nguyên thần của người này, tuyệt đối không sai được, đại nhân đối với đồ vật này cảm thấy hứng thú không?”

Cự thủ thò bàn tay thô to gãi đầu có chút mê hoặc.

“Hắc hắc, Ma giới chúng ta có Ma tiêu biến hóa, ngươi cũng nên biết. Cái Chi tiên này cũng là đồ vật đồng dạng.”

Cự sí nam tử hai mắt sáng rực nói ra.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Hàn Lập – Quyển 1
Hàn Lập – Quyển 2
Hàn Lập – Quyển 3
Hàn Lập – Quyển 4
Hàn Lập – Quyển 5
Hàn Lập – Quyển 6
Hàn Lập – Quyển 7
Hàn Lập – Quyển 8
Hàn Lập – Quyển 9
Hàn Lập – Quyển 10
Hàn Lập – Quyển 11
Hàn Lập – Quyển 12
Hàn Lập – Quyển 13
Hàn Lập – Quyển 14
Hàn Lập – Quyển 15
Hàn Lập – Quyển 16
Hàn Lập – Quyển 17
Hàn Lập – Quyển 18
Hàn Lập – Quyển 19
Hàn Lập – Quyển 20
Hàn Lập – Quyển 21
Hàn Lập – Quyển 22
Hàn Lập – Quyển 23
Hàn Lập – Quyển 24
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn Lập - Quyển 17
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 03/08/2019 11:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Hàn Lập – Quyển 16
Nghe lão giả họ Khương nói vậy, hai người Nguyên Dao Nghiên Lệ cũng cảm thấy nhẽ nhõm phần nào liền vội vã cảm ơn. Lão giả lại cười, đột nhiên vỗ tay. Thiên môn ngoài đại sảnh lóe lên bạch quang, một bạch ảnh có chút mờ ảo hiện ra từ hư không. “Ảnh nô, ngươi dẫn ba vị đạo hữu...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Tiệm bánh Hoàng tử bé - Tác giả The Kid
Tại một khu chung cư ở quận 4, thành phố Hồ Chí Minh, có một tiệm bánh tên là Tiệm bánh Hoàng tử bé. Tiệm bánh này có 4 cô nhân viên: San San, Pink, Lam và Sao. Thời gian này Lam và Sao có việc phải đi vắng, để San San và Pink ở nhà coi tiệm. San San mang phong cách cute, xì tin, nhí nhảnh, dễ thương. Pink...
Phân loại: Truyện nonSEX
Hàn Lập – Quyển 3
“Hì hì! Được, được! Ta sẽ giúp sư đệ an bài một chút!” Đại hán ngốc nghếch thấy Hàn Lập đưa ra là một khối linh thạch bậc trung, nhất thời tâm trạng vui vẻ. Phải biết rằng, tuy nói một trăm khối linh thạch bậc thấp đổi được một khối linh thạch bậc trung, đó là tỷ lệ mà...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân