Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.moe là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Hàn Lập – Quyển 17 » Phần 13

Hàn Lập - Quyển 17

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 13

Ba người Hàn Lập một hơi bay ra mấy trăm dặm cho tới khi bị một đám chuột bay quấy nhiễu ở trên một đỉnh núi. Đám ma thú này thể tích rất lớn, bộ dáng rất giống sóc nhưng sau lưng lại mọc ra một đôi cánh dơi, đồng thời miệng đầy răng nanh, có vẻ hung ác khác thường. Đương nhiên đê giai ma thú bực này tự nhiên sẽ không được Hàn Lập để trong mắt. Thậm chí không cần Hàn Lập ra tay, trên người Tiêm Tiêm vô số kim mang đột nhiên lóe lên rồi như bạo vũ bắn đi, một chút đã đem đám chuột bay này đánh cho tan nát.

Tuy nhiên khi chứng kiến cảnh này thì Việt Tông lại không lộ ra vẻ vui mừng mà ngược lại sau khi phi hành được một đoạn lộ trình ngắn thì dừng phi hành pháp luân dưới chân rồi nhìn hai người bên cạnh thở dài một hơi nói:

“Tiêm tiên tử, Hàn tiền bối, chúng ta không cần phi hành về phía trước nữa. Ma thú kia thủy chung vẫn đi theo phía sau, hơn nữa độn tốc cũng không chậm. Chỉ bằng độn tốc hiện tại của chúng ta thì không thể bỏ rơi nó được.”

“Đạo hữu khẳng định?”

Thanh quang chợt tắt, Hàn Lập cũng từ trong độn quang hiện ra mở miệng hỏi, đồng thời trên mặt hiện lên một tia dị sắc khó có thể phát hiện ra.

“Không sai, vãn bối tuy pháp lực không cao nhưng trên phương diện cảm ứng cùng truy tung ma thú thì tự cho là có chút thủ đoạn.”

Việt Tông khẳng định nói.

Tiêm Tiêm nghe vậy thì thần sắc có chút âm trầm. Hàn Lập trong lúc nhất thời cũng trầm ngâm không nói gì. Kỳ thật không cần Việt Tông nói hắn cũng cảm giác rất rõ ràng ở phía sau bảy tám dặm đích xác có một đầu ma thú đang đuổi sát theo. Đừng tưởng thần niệm của hắn không thể thả ra xa nhưng bằng Minh Thanh Linh Mục thì vẫn có thể nhìn thấu ma khí mà mơ hồ chứng kiến thấy thân ảnh của nó.

Ngay cả cho dù con thú này thủy chung vẫn giấu mình phía dưới hắc vụ, đồng thời cũng thường tránh ở phía dưới núi nhưng do thân hình quá lớn nên làm sao có thể che giấu hết được. Trái lại qua một phen thử thách vừa rồi, Hàn Lập đối với vị Việt Tông này cũng có chút tin tưởng.

Xem ra đối phương có thể nhiều lần bình yên ra vào Ma Kim Sơn Mạch như thế thì thật sự cũng có chút bổn sự. Khó trách Tiêm Tiêm nhất định mướn người này.

“Hàn Tiền bối, xem ra chúng ta phải bố trí cái bẫy, đem ma thú này đánh chết đi.”

Tiêm Tiêm nhìn Hàn Lập cẩn thận hỏi một câu.

“Bố trí bẫy? Cần gì phải phiền toái như vậy. Nếu con thú này khiến chúng ta bị chú ý thì ta qua đem nó giết đi. Nhị vị ở chỗ này chờ ta một lát.”

Hàn Lập thản nhiên nói rồi bỗng nhiên sau lưng hào quang chợt lóe, một đôi cánh trong suốt liền hiện lên. Hai cánh nhẹ vẫy một cái, nhất thời một tiêng sét đánh truyền đến, Hàn Lập hóa thành một đạo hồ quang bắn ra.

Chỉ sau mấy cái chớp động đã ra xa mấy trăm trượng rồi lại một tiếng sấm trầm thấp nữa vang lên thì Hàn Lập đã biến mất vô ảnh vô tung. Tinh Tộc nữ tử cùng Việt Tông thấy vậy thì có chút giật mình.

“Một mình Hàn tiền bối muốn đối phó với đầu ma thú kia? Tuy rằng đầu ma thú kia không có khả năng là thánh giai nhưng là một trong số ít cao giai ma thú có thần thông lợi hại khác thường, thậm chí là hơn xa tu luyện giả cùng giai.”

Việt Tông thì thào một tiếng, bộ dáng có chút lo lắng.

“Nếu Hàn tiền bối tự tin như thế thì hẳn là có thể nắm chắc.”

Tiêm Tiêm chậm rãi nói, tựa hồ đối với Hàn Lập có chút tin tưởng.

Việt Tông nghe xong thì tuy không nói gì thêm nhưng vẫn nhíu mày. Đúng lúc này, từ xa ã chợt truyền đến vài tiếng nổ ầm ầm, tiếp theo là một tiếng rống kinh sợ phát ra nhưng sau đó lập tức biến thành tiếng kêu thảm thiết rồi lại bỗng nhiên dừng lại, phía xa xa lại lập tức yên tĩnh trở lại. Loại tình hình quỷ dị này làm cho Việt Tông và Tiêm Tiêm không khỏi đưa mắt nhìn nhau.

Lại một lúc lâu sau, trong lúc hai người đều có chút bất an chờ đợi thì trên không trung xa xa linh quang chợt lóe, một đạo thanh hồng bắn nhanh mà đến.

“Là Hàn tiền bối!”

Việt Tông vừa thấy màu sắc độn quang thì thở dài nhẹ nhõm một hơi nhưng biểu tình trên mặt lại có chút quỷ dị. Tiêm Tiêm lúc này không nói gì thêm, chỉ là ánh mắt chớp động không chừng nhìn đạo thanh hồng xa xa đang phóng tới.

Sau một tiếng xé gió và mấy cái chớp động, đạo thanh hồng đã đi đến chỗ hai người. Sau đó thanh quang chợt tắt, thân hình Hàn Lập hiện ra.

“Việt đạo hữu nhìn xem, đây là ma thú gì mà bộ dáng có chút kỳ lạ!”

Hàn Lập nói xong, cánh tay vung lên ném ra một đám đen tuyền gì đó mang theo một cỗ khí tức huyết tinh.

Việt Tông cả kinh nhưng không lưỡng lự đón lấy vật này nhìn một chút. Nhất thời vật kia lơ lửng ở giữa không trung. Tinh Tộc nữ tử cũng vội ngưng thần nhìn lại. Đây rõ ràng là một cái đầu ma thú hình tròn, trên đầy lông mao như nhung, hai tai dài, nhìn rất giống đầu khỉ nhưng sau khi nhìn phía sau thì làm cho người ta hít vào một hơi sâu, sau lưng phát lạnh không thôi.

Cái đầu này gương mặt lại không có mũi miệng, cả mặt che kín toàn lông mao, rõ ràng là chỉ có hơn mười cái yên mục màu đỏ nửa khép nửa hở. Số yêu mục này phần lớn đồng tử còn lưu huyết, hơn nữa trong mắt tràn đầy vẻ cực kỳ hoảng sợ.

“Đa nhãn ma, đúng là loại ma thú này. Loại ma thú này trời sinh tinh thông nhiếp hồn thuật mê hoặc. Cho dù là ở sâu trong Ma Kim Sơn Mạch thì cũng phi thường hiếm thấy, chẳng thể trách đám ma nha này lại bị sai sử.”

Việt Tông liếc mắt một cái liền nhận ra lai lịch của nó, hoảng sợ giật mình nói.

“Đa nhã ma! Ta nói con thú này vì sao ngay từ đầu liền không ngừng nhấp nháy yêu mục, nguyên lai là tính toán thi triển nhiếp hồn thuật với ta. Sách sác, đối với ta mà thi triển thuật này thì xem như không gặp may đi.”

Hàn Lập cười hắc hắc lơ đễnh nói.

“Bất quá tiền bối cũng thực sự là cao thâm rồi, vừa đi một lúc, cơ hồ chỉ trong thời gian uống một chén trà nhỏ đã đem một con cao giai Đa nhãn ma chém chết. Con thú này chẳng những tinh thông mê hồn thuật mà thân mình còn có vài loại thần thông quỷ dị phi thường khác. Cho dù tu luyện giả cao giai hơn một bậc so với con thú này mà gặp phải nó thì cũng cảm thấy đau đầu.”

Việt Tông thần sắc vẫn đang có chút quỷ dị nói.

“Phải không, cái này ta thật không biết, ta căn bản không cho nó thời gian thi triển thần thông gì. Hơn nữa ma thú này pháp lực bất quá vào tầm thượng tộc bảy tám giai gì đó, không coi là rất cường đại.”

Hàn Lập lại đạm bạc nở nụ cười. Việt Tông nghe được lời này thì nhất thời có chút hết chỗ nói.

“Danh đầu của Đa nhãn ma này tiểu muội thật ra cũng đã nghe nói qua một lần. Nghe nói trên người nó tài liệu tối quý hiếm chính là con mắt mê hồn này. Đây chính là tài liệu luyện khí tuyệt hảo. Đáng tiếc không phải là thánh giai Đa nhãn ma, nếu không thì có thể lấy chúng luyện chế ra một kiện dị bảo tiếp cận Linh bảo.”

Tiêm Tiêm bỗng nhiên cười nói.

“Tiêm tiên tử nói giỡn rồi. Nếu thật sự đụng tới thánh giai Đa nhãn ma thì ta vẫn chỉ có thể nhanh chân chạy xa rồi. Ha ha, mặc kệ nói như thế nào. Hàn mỗ thật có vài phần nhãn lực, vẫn chưa đem cái tài liệu tối trọng yếu này ném đi nhưng thật ra thi thể con thú này đã rơi xuống sâu trong ma khí, không dễ lấy lắm.”

Hàn Lập cười nói.

“Nếu Đa nhãn ma bị thu thập hết rồi thì lộ trính tiếp theo sẽ an ổn hơn nhiều. Bất quá cũng may là tiền bối đã đem ma thú này giải quyết đi vì loại ma thú này am hiểu nhất là liên hợp với các ma thú khác, hơn nữa phi thường thù dai, một khi nó mà đào thoát được thì hậu hoạn vô cùng. Bất quá nơi đây cũng không phải là nơi ở lâu, chúng ta nên lập tức rời đi thôi. Một phen tranh đấu vừa rồi có thể đưa tới các ma thú khác.”

Việt Tông cẩn thận nói.

“Việt huynh nói có lý. Hàn tiền bối, chúng ta lên đường thôi.”

Tiêm Tiêm nghe vậy thì đồng ý nói.

Hàn Lập cũng không có suy nghĩ khác, gật đầu đồng ý, tay áo bào run lên, một mảnh thanh hà thổi qua, đầu ma thú bỗng nhiên biến mất ở trong thanh quang. Ba người độn quang tái khởi tiếp tục bay về phía trước.

Ba người Hàn Lập cũng không biết, sau khi bọn hắn vừa mới đi thì được gần nửa ngày sau thi bỗng nhiên có một tiếng tiêm minh từ một phương hướng khác truyền đến. Tiếp theo là một đám hắc sắc vân vụ từ trên cao cuồn cuộn kéo đến, phô thiên cái địa, nhất thời đem phạm vi không trung vài dặm tất cả bao phủ trong này.

Sau một tiếng thét chói tai, từ trong vân vụ kịch liệt quay cuồng một trận rồi mười mấy đạo quang hắc sắc quang trụ bỗng nhiên từ trong vân vụ phun xuống, một chút đánh xuống phía dưới vụ hải. Chỉ thấy nơi nào quang trụ đi qua, hắc sắc ma khí lại sôi trào lên rồi dạt ra hai bên, tiếp theo cột sáng tại một địa phương quét qua một trận, trong phạm vi mấy trăm trượng, thâm hắc ma khí đều bị càn quét để lộ ra phía dưới một cái thi thể ma thú không đầu.

Phần dưới thi thể này giống như một con cự mãng màu xanh biếc, nửa phía trên lại giống như thằn lằn, hai cánh tay một lớn một nhỏ nằm hai bên, ngón tay có màu xanh biếc sắc bén dị thường. Vừa thấy thi thể ma thú này, trong đám vân vụ trên không trung phát ra một tiếng kêu cực kỳ bi thương, thanh âm giống như quỷ khóc cực kỳ thê lương.

“Là ai, là ai giết con ta. Ta muốn đem hắn bầm thây vạn đoạn, trừu hồn luyện phách.”

Thanh âm tuy khó nghe dị thường nhưng có thể nghe ra đó là một thanh âm già nua của một lào già.

“Cửu Dạ, Ngũ Khấp, lập tức tìm ra tung tích hung thủ, chúng ta lập tức truy tung theo bọn chúng, thôn phệ bọn chúng.”

Lão giả như hung thần ác sát lớn tiêng quát.

“Dạ, tuân mệnh.”

Một thanh âm một nam một nữ xa lạ cũng từ trong đám hắc sắc vân vụ truyền ra rồi lập tức từ trong đám vân vụ bay ra hai luồng quang cầu màu đỏ, bên trong mơ hồ có hai đạo nhân ảnh, chợt lóe lên rồi hạ xuống chỗ thi thể không đầu. Độn quang chợt tắt hiện ra hai quái vật nửa người nửa thú.

Một gã trên đầu có một đôi cự giác đen thui, cao lớn vạm vỡ, trên thân mặc một kiện áo giáp màu đen, nửa trên so với Nhân Tộc thì không khách gì nhưng hai cái đùi lại là chân thú, đầy lông lá cứng rắn. Kẻ kia là một nữ tử dáng người thanh thoát, mặt như hoa đòa, chỉ là hai mắt xanh biếc, hai tai dầy, đồng thời sau mông lại có một cái đuôi màu vàng. Hai người vừa hạ xuống đất đã vây quanh thi thể chạy quanh một vòng.

Một lát sau, nam tử kia rống lên một tiếng rồi há mồm phun ra một đạo điểu quang lướt qua nhập vào trong thi thể. Tùy theo cái sừng lớn trên đầu nam tử hào quang chợt lóe, một chút đã nổi lên một tầng u quang. Chỉ thấy thi thể kia đột nhiên run lên, tiếp theo một đoàn hôi khí bị một đoàn điểu quang bao vây lấy từ từ trong thi thể trồi lên. Sau khi chớp động một cái thì hóa thành một cái bóng dáng ảm đạm vô cùng, ngơ ngác phiêu phù lơ lửng ở phía trên thi thể không nhúc nhích.

Lúc này, nữ tử còn lại dùng mũi đánh hơi vài cái, hai mắt nhíu lại rồi đột nhiên bay lên trời, ở phụ cận không trung bay loại vài vòng.

“Tìm được rồi, giết chết Thiếu chủ chỉ có một người nhưng phụ cận còn có khí tức của hai kẻ khác từ bên ngoài tới, xem ra cho dù không liên quan đến cái chết của Thiếu chủ thì cũng có thể là đồng bạn của kẻ nọ.”

Thân hình nữ tử đột nhiên dừng lại cung kính nói.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Hàn Lập – Quyển 1
Hàn Lập – Quyển 2
Hàn Lập – Quyển 3
Hàn Lập – Quyển 4
Hàn Lập – Quyển 5
Hàn Lập – Quyển 6
Hàn Lập – Quyển 7
Hàn Lập – Quyển 8
Hàn Lập – Quyển 9
Hàn Lập – Quyển 10
Hàn Lập – Quyển 11
Hàn Lập – Quyển 12
Hàn Lập – Quyển 13
Hàn Lập – Quyển 14
Hàn Lập – Quyển 15
Hàn Lập – Quyển 16
Hàn Lập – Quyển 17
Hàn Lập – Quyển 18
Hàn Lập – Quyển 19
Hàn Lập – Quyển 20
Hàn Lập – Quyển 21
Hàn Lập – Quyển 22
Hàn Lập – Quyển 23
Hàn Lập – Quyển 24
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn Lập - Quyển 17
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 03/08/2019 11:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Giang Nam – Quyển 21
Ngoại trừ Thanh Liên Tiên Tôn, ai có thể chuẩn xác bắt lấy sơ hở của Vạn Chú Đạo Quân như vậy, một lần hành động đem vị Đạo Quân tiền sử này đánh tan? Bất quá, làm cho Giang Nam cảm giác được hiếu kỳ chính là, Thanh Liên Tiên Tôn cũng không có xuất hiện, nếu tồn tại bực này xuất...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Lục Thiếu Du – Quyển 1
Độc Cô gia... Trong đầu Lục Thiếu Du đột nhiên biết lai lịch Độc Cô gia. Hình như Độc Cô gia rất có địa vị tại ở Trấn Thanh Vân, còn lớn hơn cả Lục gia nhiều lần. Ta nghe người ở tiền viện nói Độc Cô gia có cho Độc Cô tiểu thư đến đây, Độc Cô tiểu thư vô cùng quyến rũ, ngươi còn...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Lâm Vãn Vinh – Quyển 7
Tuy đèn đuốc trong viện không tỏ, nhưng hắn nhìn thấy từng nét vẽ rất rõ ràng. Giữa cảnh núi hồ xanh thăm thẳm, một mảng sương khói mênh mông, du thuyền như mắc cửi. Sát bờ, một nam tử mặc áo dài xanh đang đứng bên hồ nhướng mày cười lạnh. Nam tử này nghiêng thân đứng đối mặt với...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lâm Vãn Vinh
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân