Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.moe là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Hàn Lập – Quyển 17 » Phần 12

Hàn Lập - Quyển 17

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 12

Trên mặt đất, trong vòng ba bốn trăm trượng, tất cả đều là một mảnh đen tuyền do một tầng sương mù đen dày đặc bao phủ. Mà ngoài ba bốn trăm trượng đang có hai bóng người phiêu đãng hoàn toàn ngăn cách với sương mù giống như âm dương lưỡng giới cách ly nhau.

Hàn Lập thần sắc vừa động, cúi đầu xuống phía dưới chân mình. Chỉ thấy núi lớn dưới chân mình chỉ có non nửa bộ phận lộ ra, hơn phân nửa còn lại đang bị hãm sâu trong vụ hải, chỉ có thể mơ hồ nhìn được trong phạm vi bốn mươi trượng, hơn nữa cảnh vật, cây cối, núi đá đều mơ hồ dị thường. Xuống sâu thêm một chút nữa thì chỉ thấy một phiến tối đen.

Thấy tình hình như vậy, Hàn Lập hơi trầm ngâm rồi trong đồng tử lam quang chợt lóe lên, hắn đã thi triển Minh Thanh Linh Mục thần thông, nhất thời trong phạm vi mấy trăm trượng đều trở nên rõ ràng. Bất quá, Hàn Lập lại nhíu mày! Trong chỗ sâu ngoài trăm trượng vẫn chỉ là một mảnh mông mông lung lung, linh mục cũng không thể trực tiếp xuyên thấu qua. Về phần thần niệm quét xuống dưới thì chỉ cso thể xâm nhập vào hơn mười trượng, sâu hơn là lập tức bị bài xích đẩy ra.

Thậm chí trên trời cao nơi hắn đang đứng, tại nơi ít bị hôi sắc ma khí ngăn cản thì thần niệm lan tỏa tứ phía cũng bất quá chỉ bao phủ được hơn một dặm. Căn bản là không bằng sử dụng Linh mục thần thông! Theo đó thì đúng là có chút phiền phức. Vạn nhất gặp phải đám cao giai ma thú am hiểu ẩn nặc thì cho dù hắn cũng không thể lập tức phát hiện ra được. Hàn Lập âm thầm cân nhắc một hồi. Đúng lúc này Việt Tông nói:

“Tiêm tiên tử, đem địa phương sắp đi tới nói cho tại hạ đi.”

“Việc này là tự nhiên, hiện tại không nói cho đạo hữu thì tiểu muộn còn thuê Việt huynh dẫn đường làm gì.”

Tiêm Tiêm lập tức một tay vừa lật lại, đem ra một khối thạch phiến hướng về phía Việt tông ném tới.

Việt Tông giơ một tay tóm lấy, đem vật ấy nắm vào trong tay rồi đặt lên trên trán một lúc, nhắm hai mắt lại dùng thần niệm chui vào trong đó.

Hàn Lập sau khi xác định phụ cận không có ma thú nào thì mới thu hồi ánh mắt, đứng ở một bên thản nhiên nhìn Việt Tông.

“Là khu vực này sao, nơi đó chính là chỗ sâu nhất trong khu vực ngoại vi sơn mạch.”

Một lát sau, Việt Tông mở hai mắt, thần sắc trở nên ngưng trọng dị thường.

“Việt huynh đã từng chân chính xâm nhập vào chỗ sâu trong sơn mạch mấy lần, lần này mang theo nhóm chúng ta đến khu vực đó mà lại có vấn đề ư.”

Nghe nói vậy, Tiêm Tiêm lại khẽ cười nói.

“Nếu không phải lúc ma khí bùng nổ thì tự nhiên là tuyệt đối không có vấn đề. Hiện tại thì khác, tiến vào nơi sâu như thế thì cần phải mạo hiểm nhất định, hơn nữa cửa vào khu vực này cũng khá xa, trên đường đi khẳng định là không thể hoàn toàn yên ổn.”

Việt Tông thở dài một hơi nói.

“Cho dù là có thể gặp nguy hiểm nhất định nhưng cũng không khẳng định là sẽ gặp cao giai ma thú. Chúng ta nếu đã tới đây thì tự nhiên không có khả năng bỏ dở nửa chừng. Đạo hữu đối với Ma Kim Sơn Mạch đã quen thuộc, lộ tuyến thường đi như thế nào thì cũng chỉ có thể trông vào Việt huynh mà thôi. Tiểu muội chỉ cầu trong vòng mười ngày đi tới nơi được nơi này.”

Tiêm Tiêm cười nói.

“Tiên tử quá tin tưởng ta rồi.”

Việt Tông nghe vậy thì cười khổ một tiếng, tùy theo bản năng nói.

Trong ba người, người tu vi cao nhất chính là Hàn Lập, hơn nữa lúc trước đã hiển lộ thần thông kinh người nên làm cho vị thợ săn nổi danh ở Ma Kim Sơn Mạch này tự nhiên thêm kính sợ, trước tiên hỏi ý kiến Hàn Lập.

“Ta cũng không có ý kiến gì, Việt đạo hữu cứ quyết định đi.”

“Hàn tiền bối cũng nói như thế thì vãn bối không khách khí nữa. Nếu thẳng tắp đi trực tiếp xuyên qua thì nguy hiểm là quá lớn. Còn nếu đi men theo ngoại vi sơn mạch thì tuy rằng an toàn hơn rất nhiều nhưng thời gian lại có thể không kịp, không thể trong vòng mười ngày có thể đi tới được. Như thế mà nói, chúng ta chỉ có thể lựa chọn lộ tuyến trung gian mà đi. Nói như vậy, nguy hiểm có thể thấp nhất mà thời gian cũng có thể đạt yêu cầu.”

Việt Tông sau khi cân nhắc một chút thì nói.

“Hảo, cứ theo lời Việt huynh nói đi.”

Tiêm Tiêm gật đầu đồng ý nói mà Hàn Lập cũng không nói gì thêm.

Sau đó Việt Tông lại cùng hai người cẩn thận trao đổi một ít chi tiết nữa, cũng dặn dò mấy chuyện cần chú ý trong sơn mạch sau đó ba người độn quang cùng nhau nhắm phía trước mà bay đi.

Sau khi bọn họ rời đi, bất quá được một canh giờ tại địa phương phụ cận khác có bốn người từ trong lôi điện thế giới chạy ra. Đầu tiên, bốn người này cẩn thận đánh giá bốn phía rồi tụ tập lại nói vài câu.

Dẫn đầu là một gã Luyện Hư trung giai mặt đen, đại hán này vung tay lên rồi bốn người đều tự lấy ra một cái pháp bàn, hướng một phương hướng khác phi độn mà đi. Cứ như vậy, trong thời gian kế tiếp, cứ cách mỗi hai canh giờ lại có bóng người vọt vào Ma Kim Sơn Mạch.

Bọn họ có lẻ đơn phương độc mã, có đồng bạn. Trong đó nhân số nhiều nhất tự nhiên là đám người do tên nam tử họ Khuê kia dẫn dắt. Tiếp theo chính là đám tu luyện giả bản địa do lão giả họ Ngạn cùng một đám người của Lôi Vân Quỹ. Bất quá hai đám người này sau khi tiến nhập vào Ma Kim Sơn Mạch thì lại tán mà không tụ tập cùng một chỗ.

Ba ngày sau, tại một nơi trong Ma Kim Sơn Mạch, trên tầng trời thấp đột nhiên truyền đến âm thanh bạo liệt trầm thấp.

Chỉ thấy vô số đoàn bạch quang nhỏ đồng thời bạo liệt hóa thành một cơn lốc lớn, trong cơn gió lốc cùng tiếng nổ lớn, vô số phong nhận từ trong đó vọt ra. Ngay sau đó, vài tiếng kêu thảm thiết từ trong cơn lốc truyền ra, hơn mười cái tàn thi ma thú từ trên không trung rớt thẳng xuống, đảo mắt một cái đã rơi vào phía trong vụ hải không thấy đâu.

“Phốc xuy” một tiếng, cơn lốc giống như bọt biển bắn tán loạn đi. Trên không trung hiện ra ba đạo nhân ảnh, trong đó một người tay cầm một viên châu màu trắng, sắc mặt ngưng trọng. Đúng là Việt Tông. Bên cạnh là Hàn Lập thần sắc lạnh nhạt, hai tay chắp sau lưng đang huyền phù tại không trung.

Mà Tiêm Tiêm, trên người nàng lúc này có thêm một cái chiến giáp màu đỏ nhạt, trên đầu vai xuất hiện một con quái điểu toàn thân đen thui, miệng màu hỏa hồng, hai mắt màu vàng. Sau khi khẽ thở dài một hơi, Việt Tông cầm viên châu trong tay thu lại. Phụ cận còn một ít hơi gió lập tức hoàn toàn biến mất.

“Có chút không thích hợp!”

Việt Tông trầm thấp nói.

“Không thích hợp? Lời này là có ý tứ gì? Không phải chỉ là mấy con đê giai ma thú hay sao. Mấy ngày trước đây, chúng ta cũng không phải đã đánh chết vô số rồi sao.”

Tiêm Tiêm kỳ quái hỏi ngược lại.

“Nếu là đê giai ma thú bình thường thì tự nhiên là không có gì không ổn nhưng mấu chốt là quần ma nha này trước kia chưa bao giờ xuất hiện ở ngoại vi sơn mạch cả. Chúng luôn luôn sinh sống sâu trong sơn mạch. Loại phi hành ma thú cao giai kia cũng sẽ đồng dạng hiện thân mới đúng. Cho nên mới vừa rồi ta mới không để cho nhị vị đạo hữu ra tay, hơn nữa còn toàn thân đề phòng.”

Việt Tông giải thích nói.

‘Có thể là do ma điểu này hành động một mình hay không hay là đây là Việt huynh lần đầu tiên nhìn thấy loại tình hình này.

“Tuyệt không có loại sự tình này. Loại ma nha này là ma điểu sống sâu trong sơn mạch. Không riêng gì ta mà rất nhiều người vào Ma Kim Sơn Mạch đều biết tập tính của loại ma nha này.”

Việt Tông liên tục lắc đầu nói.

“Cho dù xuất hiện dị tượng thường thì nó nói lên điều gì.”

Hàn Lập ánh mắt chợt lóe lên hỏi.

“Cái này khó nói, hoặc là Tam đầu hoan cầm đầu quần ma nha này đã bị diệt sát, chúng vô pháp tìm được Tam đầu hoan khác nên chúng nó không thể tiếp tục sinh tồn sâu trong núi non, bị bức bách mà trốn ra nơi đây. Hoặc là quần ma nha này bị Tam đầu hoan mạnh mẽ điều động mới vi phạm tập tính mà hiện ra nơi đây.”

Việt Tông sau khi trầm ngâm một chút mới chậm rãi nói.

“Nga, Việt đạo hữu cảm thấy được là loại nào!”

Hàn Lập nở nụ cười cười lơ đễnh hỏi.

“Giả thiết thú nhất có khả năng phi thường nhỏ. Dù sao trong hàng đê giai ma thú, ma nha ngoại trừ bay nhanh một chút thì không tính là cường đại. Một khi mất đi sự che chở của tam đầu hoan thì chúng nó không thể sống được để chạy từ sâu trong sơn mạch ra đây. Các ma thú khác bên trong cũng không phải là ngồi không.”

Việt Tông khẳng định nói.

“Nếu đám ma nha này bị cường đại ma thú khác sai sử thì là chúng ta đang bị con ma thú này theo dõi.”

Hai mắt Hàn Lập nhíu lại, một đám hàn quang chớp động.

“Chỉ sợ là như thế, hơn nữa con ma thú này tựa hồ linh trí cũng không thấp.”

Việt Tông nghiêm nghị nói.

“Việt đạo hữu cảm thấy chúng ta nên xử lý việc này như thế nào?”

Tiêm Tiêm nhíu mày hỏi.

“Chúng ta nên gia tăng độn tốc xem có thoát khỏi ma thú này không. Dù sao con thú này có linh trí, xuất hiện nơi đây có lẽ là có nguyên nhân gì đó, cũng vô pháp vứt bỏ được nó, cũng chỉ có cách đánh chết nó mà thôi. Nếu không vạn nhất con thú này đưa tới ma thú khác hoặc là thủy chung ẩn núp ở phía sau thì đều là họa lớn. Ha hả, cũng may là có Hàn tiền bối, vãn bối mới dám đề nghị như thế. Đổi thành là vãn bối thì chỉ có thể nghĩ cách khác. Bất quá cái loại biện pháp này phi thường hao phí thời gian, không thích hợp cho chúng ta lúc này.”

Việt Tông nở nụ cười, cũng nịnh hót Hàn Lập một câu.

Hàn Lập nghe xong cũng lộ ra vẻ giống như cười nhưng không có trực tiếp nói cái gì mà là quay đầu hướng Tiêm Tiêm một bên hỏi một câu:

“Tiêm tiên tử, ngươi cảm thấy đề nghị của Việt đạo hữu như thế nào?”

“Việt huynh đối với ma thú nơi này rất hiểu biết, khẳng định là trên ta rất nhiều. Mà lấy thần thông của Hàn tiền bối, chỉ cần không gặp phải thánh giai ma thú thì hẳn là cũng không sợ hãi.”

Tiêm Tiêm thản nhiên cười nói.

“Nếu nhị vị đạo hữu đều thấy được thì Hàn mỗ cũng không có ý kiến gì khác.”

Hàn Lập sờ sờ căm từ chối cho ý kiến đồng ý nói.

“Một khi đã như vậy, chúng ta nên hành động đi thôi. Đáng tiếc là chúng ta phi độn không thể quá nhanh để tránh cho ma thú khác chú ý. Bằng không với tốc độ cao nhất, chỉ cần không phải là ma thú am hiểu phi hành thì hẳn là có thể bỏ qua.”

Việt Tông có chút tiếc nuối nói. Lời này của hắn thật ra không giả.

Hàn Lập không nói gì, chẳng những độn tốc bay nhanh hơn nữa thanh sắc độn quang còn có vô thanh vô tức, một bộ vẫn còn dư lực. Việt Tông dưới chân có thêm một đôi bạch sắc pháp luân, bạch sắc quang hà chớp động, độn tốc cực nhanh có vẻ không dưới Luyện Hư Kỳ.

Mà trong tay Tiêm Tiêm lại có thêm một cái kim sắc tiểu phiên. Trong linh quang chớp động hóa thành một đạo kim hồng nhạt như không thấy, một cái chớp động liền ra xa vài chục trượng. Độn tốc cực nhanh, dĩ nhiên là bắt kịp Hàn Lập.

Ba đạo độn quang phá không phi hành, trong nháy mắt đã biến mất phía chân trời, vô ảnh vô tung. Mà cơ hồ cùng trong lúc đó, ước chừng ngoài mười dặm trong một tòa tiểu sơn phía dưới, ở sâu trong hắc sắc vụ hải, ở một địa phương tối đen như mực bỗng nhiên huyết quang chợt lóe, đồng thời lộ ra hơn mười con yêu nhãn màu đỏ tươi ướt át.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Hàn Lập – Quyển 1
Hàn Lập – Quyển 2
Hàn Lập – Quyển 3
Hàn Lập – Quyển 4
Hàn Lập – Quyển 5
Hàn Lập – Quyển 6
Hàn Lập – Quyển 7
Hàn Lập – Quyển 8
Hàn Lập – Quyển 9
Hàn Lập – Quyển 10
Hàn Lập – Quyển 11
Hàn Lập – Quyển 12
Hàn Lập – Quyển 13
Hàn Lập – Quyển 14
Hàn Lập – Quyển 15
Hàn Lập – Quyển 16
Hàn Lập – Quyển 17
Hàn Lập – Quyển 18
Hàn Lập – Quyển 19
Hàn Lập – Quyển 20
Hàn Lập – Quyển 21
Hàn Lập – Quyển 22
Hàn Lập – Quyển 23
Hàn Lập – Quyển 24
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn Lập - Quyển 17
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 03/08/2019 11:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Người lạ ơi, các em không bằng vợ anh - Tác giả The Kid
Đại là giám đốc của một công ty lớn, anh đã kết hôn và có cuộc sống hạnh phúc bên cô nàng luật sư tên Trinh. Anh là người tài giỏi, không những thế, anh còn nổi tiếng là người đào hoa khi có nhiều cô gái để ý anh, nhưng anh chỉ chung thủy với một mình vợ anh thôi. Buổi sáng hôm đó, Đại...
Phân loại: Truyện nonSEX
Giúp gái teen trả thù - Tác giả The Kid
Ở trong một xóm nọ, thằng Tú và con Nhi chơi thân với nhau. Thằng Tú đã 20 tuổi trong khi con Nhi chỉ mới 17 tuổi. Nhà hai đứa cũng gần nhau, hai đứa hay gặp nhau. Thằng Tú đã nghỉ học từ lâu để đi làm kiếm tiền, còn con Nhi vẫn còn đang đi học lớp 11. Con Nhi tuy không đẹp bao nhiêu nhưng nhìn...
Phân loại: Truyện nonSEX
Lục Thiếu Du – Quyển 3
Lục Thiếu Du cười tủm tỉm: Tiểu tử có chút xíu thực lực nào dám gây phiền? Chỉ sợ người ta chủ động đến kiếm chuyện. Có thể đối phó tu vi Vũ Phách bình thường là được. Ba canh giờ sau, bên ngoài Phi Linh Môn, Thiên Sí Tuyết Sư khép cánh, nhìn thoáng không thể thấy trên người nó có cánh...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - https://go88apk.app/ - ảnh sex - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân