Mặc dù hộp có dán cấm chết phù toản nhưng không đủ để hoàn toàn ngăn cản thần niệm của hắn, cho nên hắn có thể cảm ứng được.
“Di!”
Hàn lập kinh ngạc, nhìn nữ tử Tinh tộc một cái. Hai mắt Hàn Lập híp lại, chậm rãi nói:
“Xem ra ngươi dường như thật sự biết chút gì đó, không phải hư ngôn phóng đại!”
“Vãn bối chỉ biết một nửa, sao tiền bối không nhìn kỹ, rồi sau đó lại quyết định có hay không thật sự muốn vật ấy? Đúng rồi, nơi đây không tiện, hai người chúng ta đi tới nơi khác nói chuyện đi.”
Tinh quang trong mắt nử tử chuyển một trận, thản nhiên cười nói.
Tiếp theo tay nàng lật lại, trong tay xuất hiện một kiện pháp bàn, hướng phía cửa đảo qua, tay bắt quyết, đồng thời trong miệng lẩm bẩm, hướng pháp bàn điểm một cái.
Nhất thời pháp bàn đại phóng quang mang, một mảnh ngũ sắc quang hà hướng bốn phía tuôn ra.
Nữ tử cùng Hàn Lập bị dính vào trong phiến quang hà này.
Hàn Lập nhíu mày, từ trong ngũ sắc quang hà này cảm nhận được không gian ba động.
Hà quang chớp động vài cái, nhưng hai chân vẫn đướng tại chỗ không nhúc nhích, không có ý trốn tránh. Sau khi quang hà quay tròn thì hóa ra một ngũ sắc quang trận. Hàn Lập chỉ cảm thấy cảnh sắc bốn phía bỗng nhiên mơ hồ, người liền xuất hiện trong một không gian khác.
Không gian này rất nhỏ, bất quá chỉ hơn bốn mươi trượng, ngoại trừ một cái bàn cùng hai cái ghế thì không có còn thứ gì khác. Bất quá, dưới chân Hàn Lập lại có ngũ sắc quang mang hiện lên, nữ tử Tinh tộc ở một bên mỉm cười.
“Nơi này là do ta mời người khai mở một tiểu không gian, nói chuyện trong này sẽ không bị ai phát hiện. Đương nhiên lấy thần thông của tiền bối, cho dù không có truyền tống pháp bàn thì muốn mãnh mẽ phản hồi cũng là chuyện dễ dàng như trở bàn tay.”
Nữ tử Tinh tộc hé đôi môi mọng đỏ, tưu nhã nói.
Thần niệm Hàn Lập vừa tiếp xúc với vách tường không gian bốn phía thì hiển nhiên cảm nhận được nữ tử này nói không sai, lúc này mới hài lòng gật đầu, không hề khách khí hướng cái hộp phất tay một cái. Nhất thời một mảnh thanh quang hiện lên, hai phù toản lập tức rơi xuống, hộp bị mở ra.
Một cỗ hắc khí bỗng nhiên từ trong hộp tuôn ra, vây xung quanh hộp mà gào thét, bộ dáng muốn tràn ngập ra bốn phía. Nhưng Hàn Lập dường như đã sớm tiên liệu, đột nhiên há miệng phu ra một phiến kim hà.
Tất cả hắc khí dưới quang hà đều ngưng tụ thành một cây hắc sắc vụ trụ, bị Hàn Lập trực tiếp hút vào bụng. “Đúng là ma khí tinh thuần!” Kim quang trên mặt Hàn Lập lưu chuyển, thản nhiên nói giống như vừa ăn được thứ gì đại bổ.
Hắc khí đúng là ma khí vô cùng tinh thuần, nhưng đối với Hàn Lập tu luyện Phạm Thánh Chân Ma Công thì chỉ cần không phải một lần hít vào nhiều, là có thể dễ dàng chuyển hóa thành pháp lực bản thân. Nữ tử Tinh tộc thấy cảnh này, trong mắt hiện ra một tia hoảng sợ, Ma khí trong hộp rốt cục lợi hại ra sao, người khác không biết nhưng nàng như thế nào lại không biết.
Mỗi lần nàng mở ra đều trước tiên gia cố cho mình không ít thứ, dùng rất nhiều vòng phòng hộ mới dám đến gần vật trong hộp. Nếu không, một khi bị ma khí xâm nhập vào cơ thể, nhẹ thì tu vi đại tổn, nặng thì chết ngay tại chỗ.
Lúc này Hàn Lập hướng về hộp hư không một trảo, một vật đen ngòm bắn ra, rơi vào trong tay.
Rõ ràng là một kiện tử sắc chiến giáp cỡ nửa thước, chẳng những tạo hình dữ tợn mà đầu vai, đầu gối còn có gai nhọn đâm ra, trên mặt có hắc sắc hoa văn, ma khí tận trời, đúng là một kiện ma hóa chiến giáp.
Bất quá ngực chiến giáp này bất ngờ có một lỗ lớn, bên cạnh còn bị vỡ vụn, bộ dáng đã bị tổn hại trầm trọng.
Hàn Lập nhìn chiến giáp trên tay, mặt lộ ra dị sắc.
Lấy cảnh giới Phạm Thánh Chân Ma Công, hắn hiển nhiên có thể cảm ứng được uy lực khó tin của ma giáp, tuyệt đối từ khi hắn bước chân vào giới tu tiên đến nay, đây là chiến giáp mạnh nhất.
Hơn nữa, đây là dưới tình huống bị hư hại, nếu sau này chữa trị thì uy lưc chẳng phải sẽ đạt đến tình trạng không thể tưởng tượng sao? Hàn Lập ngưng trọng nhìn pháp tướng trên ma giáp, sắc mặt âm trầm bất định.
“Tử sắc ma giáp này là trong lúc vãn bối vô ý lấy được, lúc đầu không biết lai lịch vật ấy, nhưng sau nhiều lần kiểm chứng thì mới biết vật này dường như là Thiên Ngoại Ma giáp trong truyền thuyết. Xem ra là một loại ma đầu cực kỳ lợi hại tự sinh ra chiến giáp này. Bất quá xem độ hư tổn của ma giáp thì chủ nhân ban đầu hơn phân nửa là đã chết, hiện tại uy lực giáp này có thể không bằng một phần mười lúc đầu, đương nhiên là nếu đem luyện chế chữa trị một chút thì hẳn là có thể khôi phục lại hai, ba thành.”
Nữ tử Tinh tộc cười nói.
“Thiên ngoại ma đầu! Đây là ma vật gần đạt đến trình độ chân linh bản, trách không được lại ẩn chứa ma khí tinh thuần như thế, cũng thật khó cho đạo hữu có thể tìm được vật ấy.”
Hàn Lập hít sâu một hơi, ngưng trọng nói. Tiếp theo đột nhiên hắn cầm ma giáp trong tay ném lên trời, tay đánh ra một đạo kim sắc pháp quyết. Kim quang chợt lóe, lập tức chui vào trong tử giáp, nhất thời hoa văn bên ngoài ma giáp sau khi lóe lên thì thể tích to lên gấp mấy lần, đồng thời tuôn ra ma khí.
Chỉ chốc lát, ma khí cuồn cuồn tản ra khắp nơi. Nữ tử Tinh tộc thấy hắc sắc ma khí bắn tới thì sắc mặt đại biến, đột nhiên giơ tay bắn ra một đạo phù, lập tức bạo liệt hóa thành một tầng bạch sắc quang tráo đem mình bảo hộ nghiêm ngặt bên trong. Ma khí khi vừa tiếp xúc với quang tráo thì vang lên tiếng ong ong quái dị, bị chặn lại bên ngoài.
Hàn Lập thấy cảnh này, lộ ra ánh mắt tươi cười mà không phải cười, đột nhiên hai tay bắt quyết, kim quang trên người đại phóng, trên đầu hiện ra một vòng kim sắc quang vựng, bỗng nhiên hiện ra pháp tướng ba đầu sáu tay.
Ba đầu của pháp tướng niệm chú, sáu tay đồng thời điểm về phía chiến giáp đang tỏa ra ma khí kia.
Sáu đạo kim sắc quang trụ phun ra, tất cả đều đánh lên tử sắc chiến giáp.
Một màn kinh người xuất hiện.
Tử sắc ma giáp bị kim quang đánh trúng, xoay tròn rồi đột nhiên biết mất trong kim quang.
Sau một khắc, kim quang pháp tướng quay cuồng một trận, tử sắc ma giáp hiện ra, quỷ dị mặc lên thân hình pháp tướng.
Khi vừa mặc vào, trong nháy mắt khí thế pháp tướng đột nhiên tăng mấy lần, đồng thời hắc khí trên người cuồn cuộn, thân hình hoàn toàn bị bao phủ trong ma khí.
Hàn Lập nhìn pháp tướng trên không, vẻ mặt hiện ra sự vui mừng.
Giáp này quả nhiên linh tính vẫn chưa bị mất hết, hơn nữa còn có thể bị Phạm Thánh Chân Ma Công sử dụng.
Điều này khó trách.
Công pháp này nguyên bổn là thần bí ma công ở cổ ma giới, mặc dù cổ ma cùng thiên ngoại ma đầu khác nhau, nhưng nếu xét về ma khi thì điểm này hoàn toàn giống nhau.
Đương nhiên nếu thiên ngoại ma giáp này không bị hư hại, linh tính còn đủ, hoặc được mặc trên người chủ cũ thì muốn lấy thiên ngoại ma giáp căn bản là chuyện gần như không có khả năng.
“Tốt lắm, ma giáp này đích xác cực kỳ hữu dụng đối với ta, nhưng đáng tiếc là nó bị hư tổn, nếu không…”
Hàn Lập gật đầu, nhưng vẻ mặt lại tiếc hận nói một câu.
“Nếu ma giáp này không hư tổn thì chỉ sợ cũng không đến được tay của vãn bối. Bất quá nếu tiền bố có thể ra giá cao thì vãn bối có cách đem nói khôi phục lại hai, ba phần.”
Nữ tử Tinh tộc mặc dù nhìn chằm chằm vào pháp tướng trên không, trong lòng vô cùng hoảng sợ nhưng mặt ngoài vẫn bất động thanh sắc.
“Ngươi có thể tu bổ giáp này! Ồ, thiếu chút nữa tại hạ đã quên, đạo hữu là Tinh tộc, không phải là không thể tu bổ giáp này, nhưng giá cao mà ngươi nói là thế nào? Mặt khác, đạo hữu định bán giáp này thế nào?”
Hàn Lập nở nụ cười.
“Vật ấy nguyên bổn là vật vô giá, nhưng đáng tiếc là một kiện ma giáp, ngoại trừ tu ma thì những người khác căn bản không thể sử dụng. Ma tu tại Lôi Minh Đại Lục rất thưa thớt, về phần tu luyện đến cảnh giới như tiền bối thì từ khi vãn bối có được bảo vật, đây là lần đầu tiên nhìn thấy. Nếu không giáp này cũng không còn cho đến tận bây giờ.”
“Như vậy đi, nếu tiền bối có tài liệu trân quý hoặc linh đan diệu dược thì cứ việc lấy ra, lại thêm vào một số cực phẩm linh thạch, vãn bối có thể đem mối lo lắng của giáp này bán cho tiền bối.” Nữ tử Tinh tộc dường như đã sớm nghĩ qua, không chút chần chừ nói.
“Đơn giản như vậy sao?”
Hàn Lập nghe trả lời của nữ tử thì nhíu mày, điều kiện này quả thức rất tầm thường. Nữ tử Tinh tộc nghe vậy thì chỉ cười không nói gì.
“Trước tiên ngươi nói một chút xem giáp này chữa trị như thế nào?”
Thần sắc Hàn Lập vừa động, không lập tức tiếp lời, ngược lại đột nhiên hỏi chuyện chữa trị ma giáp. Trên khuôn mặt nữ tử Tinh tộc hiện lên một tia do dự, nhưng cuối cùng cũng thở dài một hơi nói:
“Muốn chữa trị giáp này cũng đơn giản, chỉ cần tiền bối có đủ”Ma hạch”, vãn bối có thể dễ dàng tu bổ ma giáp này.”
“Ma hạch, đó là vật gì?”
Hàn Lập nhướng mày, đây là lần đầu tiên nghe nói đến tài liệu này.
“Ma hạch kỳ thật chính là nội đan của ma thú cấp cao. Ưm, cái này nếu muốn đủ thì ít nhất cũng… vài trăm ma hạch mới được. Hơn nữa cũng phải lấy từ ma thú đã ngoài thượng tộc. Trong đó cần một viên làm chủ tài liệu để tu bổ, cấp bậc càng cao càng tốt. Tốt nhất là nội đan của Thánh giai ma thú.”
Thần sắc nữ tử ngưng trọng, chậm rãi nói:
“Thánh giai ma thú? Chẳng lẽ đạo hữu nói đùa, nhiều ma hạch cấp cao như thế, Hàn mỗ đào đâu ra?”
“Càng đừng nói là tồn tại thánh giai, ta như thế nào có thể cảm nhận được chứ. Cái giá tu bổ so với giá mua còn cao hơn nhiều a. Đạo hữu đừng đùa chứ.”
Sắc mặt Hàn Lập trầm xuống, không khách khí nói.
“Tiền bối nghĩ như thế là lầm rồi, uy lực của giáp này sau khi tu bổ có liên quan tới ma hạch. Nếu ma hạch cấp thấp thì vãn bối cũng có thể tiến hành tu bổ, nhưng hiệu quả lại kém xa. Nếu dùng ma hạch thánh giai thì uy lực có thể tăng ít nhất hai đến ba lần. Hiệu quả cường đại như thế, giá cao cũng là chuyện bình thường. Hơn nữa vãn bối nhắc tới thánh giai ma hạch thì hiển nhiên cũng có chuẩn bị. Ta có hai tin tức tặng miễn phí cho tiền bối biết, liên quan đến thánh giai ma hạch.”Nữ tử Tinh tộc cười khẽ, dường như đã sớm nghĩ cẩn thận điều này.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Hàn Lập - Quyển 16 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 01/08/2019 03:36 (GMT+7) |