Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.moe là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Hạ Thiên – Quyển 13 » Phần 70

Hạ Thiên - Quyển 13

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 70

Dạ Ngọc Mị trừng mắt nhìn Hạ Thiên, nàng xoay người bỏ đi, cũng không ra tay.

Trên mặt Hạ Thiên xuất hiện nụ cười xấu xa, hắn không nói lời nào mà đi sau lưng Dạ Ngọc Mị.

Hào Phỉ Phỉ vô thức lui lại phía sau hơn mười bước, đến bây giờ nàng vẫn còn chưa rõ, hai người này rốt cuộc có quan hệ gì? Còn nữa, Hạ Thiên này làm việc quá quỷ dị, rõ ràng hạ độc người khác, chỉ vì muốn xem có hiệu quả hay không thôi sao?

Vài phút sau Hạ Thiên lại mở miệng:

– Em Chân Dài, có cảm thấy váng đầu không?

Dạ Ngọc Mị nghe nói như vậy thì chợt xoay người dùng ánh mắt căm tức nhìn Hạ Thiên:

– Cậu lại làm gì?

Hạ Thiên nhìn chằm chằm vào Dạ Ngọc Mị, sau đó lầm bầm:

– Chẳng lẽ không hiệu quả?

– Cậu!

Dạ Ngọc Mị thật sự bị chọc tức, tên khốn kia chế độc dược, bây giờ lại dùng nàng thử nghiệm, tuy nàng còn chưa cảm thấy váng đầu, nhưng nàng thật sự tức giận, hơn mười sợi hắc tơ cuốn về phía Hạ Thiên.

Nhưng vừa ra tay thì Dạ Ngọc Mị chợt cảm thấy đau đầu, cơ thể cũng khựng lại.

– Xem ra khá hữu hiệu.

Hạ Thiên nhanh chóng đi đến sau lưng Dạ Ngọc Mị, căn bản không quan tâm đến những sợi tơ của nàng, hắn ôm lấy eo nhỏ của nàng:

– Này, xem ra chị sắp hôn mê, tôi phải đỡ chị.

– Thả tôi ra.

Dạ Ngọc Mị vùng vẫy, dù thuốc của Hạ Thiên có ảnh hưởng nhưng cũng không thể làm nàng té xỉu, rõ ràng hắn muốn tìm lý do để chiếm tiện nghi của nàng.

– Xem ra vẫn hơi ít, lần sau nên dùng nhiều hơn.

Hạ Thiên lầm bầm, sau đó buông Dạ Ngọc Mị ra.

– Cậu giải độc ngay cho tôi.

Dạ Ngọc Mị phẫn nộ nhìn Hạ Thiên, nàng đã thu hồi sợi tơ, không tiếp tục tấn công.

Nàng vốn không phải là đối thủ của Hạ Thiên, dưới tình huống hiện tại thì nàng tấn công cũng không có thu hoạch gì, nếu làm không tốt sẽ còn bị người ta chiếm tiện nghi.

– Không giải!

Hạ Thiên cười hì hì:

– Tôi không điều chế thuốc giải.

Hạ Thiên dừng lại một chút rồi nói thêm:

– Thật ra ngân châm và băng hỏa linh khí của tôi chính là thuốc giải tốt nhất.

– Đừng nói nhảm, nhanh lên.

Dạ Ngọc Mị cảm thấy mình càng ngày càng muốn hôn mê, tên khốn Hạ Thiên này luyện chế ra vài thứ độc dược thật sự có tác dụng.

Hạ Thiên lại cười hì hì, hắn chợt chạy về phía trước:

– Em Chân Dài, chị đuổi tôi đi, đuổi kịp thì tôi sẽ cho chị thuốc giải.

Dạ Ngọc Mị lập tức cảm thấy khó thở, nàng thầm mắng Hạ Thiên, nhưng cũng phân ra một phần công lực, áp chế độc dược rồi đuổi theo hắn.

Hào Phỉ Phỉ trợn tròn mắt nhìn, hai người kia vừa chạy đã biến mất dạng, sao nàng có thể kịp chạy theo?

Cũng may nhìn về hướng bọn họ bỏ chạy, hình như là khách sạn Hồ Nguyệt Lạc, Hào Phỉ Phỉ cũng không còn biện pháp gì khác, nàng vẫn quyết định đi về phía khách sạn.

Nếu nàng không tìm thấy Hạ Thiên thì có thể thấy chú của mình, nếu nàng đi một mình sẽ rất nguy hiểm.

Khi Hào Phỉ Phỉ quay về đến khách sạn Hồ Nguyệt Lạc, nàng phát hiện trước cổng khách sạn tương đối yên ắng, đám cán bộ nhân viên thành phố Nhạc Nam đã đi sạch, bây giờ chỉ còn lại vài quân nhân mà thôi.

– Đội trưởng Tống, Tổ trưởng Hạ đã về chưa?

Hào Phỉ Phỉ đi về phía trước, hỏi Tống Quang Chấn.

Tống Quang Chấn không trả lời, trên mặt lộ ra vẻ kỳ quái.

– Em Chân Dài, mau đuổi theo, tốc độ của chị ngày càng chậm.

Một âm thanh quen thuộc truyền vào trong tay Hào Phỉ Phỉ, sau đó một bóng người quen thuộc chợt lóe lên ngay bên cạnh.

Hào Phỉ Phỉ chợt thở ra, nàng cũng có chút dở khóc dở cười, hai người này còn đuổi nhau chạy vậy sao?

Lúc này Tống Quang Chấn bên kia còn rất kinh ngạc, hắn tuy không phải một thành viên quan trọng của Tống gia, nhưng hắn cũng là kẻ được coi trọng. Trước kia hắn cũng từng nhận được chỉ đạo của vị tiểu thư Dạ Ngọc Mị kia, tuy thời gian rất ngắn nhưng ấn tượng tương đối khắc sâu.

Nhưng hôm nay vị tiểu thư mất tích đã lâu kia chợt phá vỡ hình tượng của Tống Quang Chấn, nàng và Hạ Thiên giống như hai đứa bé vậy, chạy vòng quanh khách sạn, giống như hai bên đang muốn giành một thứ gì đó.

Điều càng làm cho Tống Quang Chấn cảm thấy không rõ chính là biết quan hệ giữa Dạ Ngọc Mị và Hạ Thiên là rất tệ hại, trước đó tiểu thư hận không thể giết chết đối phương.

Nhưng từ khi tiểu thư mất tích và Đại tiểu thư có quan hệ tốt với Hạ Thiên, vì vậy mà quan hệ giữa Tống gia và Hạ Thiên tốt hẳn lên, ít nhất cũng nằm về một phía, nhưng không thể nào chỉ sau vài tháng thì quan hệ giữa tiểu thư và Hạ Thiên lại tốt lên như thế này.

Xem bộ dạng của hai bên vào lúc này, nếu nói bọn họ là kẻ thù thì người ta sẽ không tin, ngay cả Tống Quang Chấn cũng không tin.

– Em Chân Dài, quá chậm rồi… Chạy nhanh lên, nếu đuổi kịp, chị muốn gì cũng được…

Hạ Thiên lại truyền lời nói vào trong tai mọi người, sau đó hắn nhanh chóng chạy xẹt qua. Tống Quang Chấn nghe Hạ Thiên xưng hô như vậy thì thật sự không nhịn được, rõ ràng đặt một biệt hiệu như vậy cho tiểu thư tôn kính của Tống gia. Dù tiểu thư thật sự có cặp chân dài, nhưng biệt hiệu như vậy cũng không hay.

Nếu Tống Quang Chấn biết được hai biệt hiệu trước đó của Hạ Thiên cho Dạ Ngọc Mị, đó là Bánh Bao Lớn và Eo Nhỏ, sợ rằng sẽ liều mạng.

– Em Chân Dài, chân dài mà chạy chậm thế, không biết xấu hổ sao?

Hạ Thiên lại nói, sau đó chạy như gió.

– Câm miệng…

Âm thanh của Dạ Ngọc Mị lại vang lên, mà Tống Quang Chấn thật sự thấy lạ, vì tốc độ của tiểu thư càng lúc càng chậm, thậm chí còn có vẻ loạng choạng. Lúc nàng chạy qua bên cạnh Tống Quang Chấn thì cơ thể nhũn ra, ngã xuống đất.

– Tiểu thư.

Tống Quang Chấn vô thức nói, sau đó vung tay muốn đỡ, nhưng có người nhanh hơn, Hạ Thiên đã xuất hiện bên cạnh, vung tay ôm Dạ Ngọc Mị vào lòng.

– Cuối cùng cũng bất tỉnh, xem ra hiệu quả hơi kém, lần sau phải tăng liều lượng lên.

Hạ Thiên ôm Dạ Ngọc Mị rồi lẩm bẩm.

Vẻ mặt Tống Quang Chấn chợt biến đổi, hắn mở miệng:

– Tổ trưởng Hạ, tiểu thư…

– À, không có gì, tôi thử chút hiệu quả của thuốc mà thôi, lát nữa là tỉnh ngay.

Hạ Thiên tỏ ra không quan tâm:

– Tôi muốn xem cô ấy mất bao lâu thời gian thì tỉnh lại.

Hạ Thiên cũng không quan tâm đến Tống Quang Chấn, hắn ôm Dạ Ngọc Mị vào trong khách sạn.

Tống Quang Chấn dù có chút bất an nhưng Hạ Thiên và tiểu thư từ tối qua đến nay hình như đều ở cùng một nơi, cùng ngủ một chỗ, vì vậy lúc này hắn quan tâm có vẻ là dư thừa. Khi hắn thấy Hạ Thiên đưa Dạ Ngọc Mị vào khách sạn, lại đặt tiểu thư lên ghế sa lông ngoài đại sảnh, cuối cùng hắn cũng yên lòng.

Hạ Thiên thật sự đang thí nghiệm sự hiệu quả của thuốc, tuy hắn tin chất độc của mình là hiệu quả, nhưng dù thế nào trước đó cũng chưa có người tu tiên nào sử dụng thuốc của hắn, hiệu quả ra sao thì hắn cũng không rõ. Dù sao hắn cũng biết năng lực chống độc của người tu tiên mạnh hơn người thường, nếu muốn thuốc phát huy công dụng, hắn phải tìm được liều lượng hiệu quả, vì vậy mà Dạ Ngọc Mị là đối tượng thử nghiệm rất tốt.

Thí nghiệm này làm cho Hạ Thiên khá thỏa mãn, tuy chất độc đến hơi chậm nhưng cũng không có vấn đề, quan trọng còn phải xem vào phương pháp hạ độc, nếu cho trực tiếp vào thức ăn hoặc vào trong máu thì tốc độ sẽ không phải chậm. Thực tế thì Hạ Thiên cũng không muốn hạ độc tất cả đám người Phiêu Miểu tiên môn, hắn chỉ coi đây là một thủ đoạn bổ trợ mà thôi, chỉ cần đối phương trúng độc và trở nên chậm chạp là được, như vậy hắn có thể chớp cơ hội để xử lý đối phương.

Hạ Thiên nhìn chằm chằm vào Dạ Ngọc Mị một lúc lâu, sau đó hắn lầm bầm:

– Em Chân Dài, khi chị hôn mê thì nhìn thoải mái hơn nhiều.

Hạ Thiên vừa nói xong thì Dạ Ngọc Mị chợt mở mắt, nàng ngồi vùng lên, đánh về phía hắn như một con sư tử cái.

Nhưng Dạ Ngọc Mị chợt phát hiện cả cơ thể mình chợt mềm nhũn, vì vậy mà tư thế xông lên tấn công lại giống như một cô gái nhào vào lòng tình nhân.

– Ủa, Em Chân Dài, tuy tôi khen chị một câu, nhưng cũng không đến mức thế này chứ?

Hạ Thiên ôm lấy Dạ Ngọc Mị không chút khách khí, trong miệng cười hì hì.

– Cậu là loại vô sỉ hạ lưu, dám hạ độc tôi.

Dạ Ngọc Mị nghiến răng nghiến lợi mắng.

– Em Chân Dài, thật ra tôi đang giúp chị đấy.

Hạ Thiên tỏ ra vô tội:

– Thật ra như vậy cũng tốt, sử dụng độc dược thì sẽ có năng lực kháng độc cao hơn, sau này sẽ không cần sợ người ta hạ độc.

Dạ Ngọc Mị trừng mắt nhìn Hạ Thiên, nàng vẫn phát hiện không thể nào làm gì hắn, chỉ có thể dịch người ra khỏi lòng hắn, sau đó ngồi xuống ghế sa lông.

– Tổ trưởng Hạ.

Đúng lúc này cửa thang máy mở ra, một người đi ra, là Sử Kình Tùng.

– Thế nào, tìm được hung thủ chưa?

Hạ Thiên tạm thời không trêu chọc Dạ Ngọc Mị, hắn thuận miệng hỏi.

– Có vài tên cảnh sát không chịu được nên đã khai, tổng hợp với lời khai của mọi người, chúng ta đã cơ bản biết rõ tình huống. Bắt cóc và sát hại Thẩm Vân chính là một tổ chức xã hội đen có tên là Bách Hoa Lâu.

Sử Kình Tùng khẽ gật đầu, cũng không quan tâm có Hào Phỉ Phỉ và Dạ Ngọc Mị ở bên cạnh Hạ Thiên mà nói ra rõ ràng. Vì hắn biết với thanh danh của Hạ Thiên, tất nhiên Dạ Ngọc Mị và Hào Phỉ Phỉ đều là phụ nữ của đối phương.

– Bách Hoa Lâu?

Hạ Thiên không khỏi nhíu mày, giọng điệu có chút ngạc nhiên:

– Tên kỳ quái quá, sao giống như kỹ viện vậy?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Hạ Thiên – Quyển 1
Hạ Thiên – Quyển 2
Hạ Thiên – Quyển 3
Hạ Thiên – Quyển 4
Hạ Thiên – Quyển 5
Hạ Thiên – Quyển 6
Hạ Thiên – Quyển 7
Hạ Thiên – Quyển 8
Hạ Thiên – Quyển 9
Hạ Thiên – Quyển 10
Hạ Thiên – Quyển 11
Hạ Thiên – Quyển 12
Hạ Thiên – Quyển 13
Hạ Thiên – Quyển 14
Thông tin truyện
Tên truyện Hạ Thiên - Quyển 13
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 04/08/2020 03:29 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Hàn Lập – Quyển 1
Mã phó môn chủ tựa hồ cảm giác được giữa hai người có cái gì đó không ổn, hắn chẳng những không lo lắng mà ngược lại, trên mặt mơ hồ lộ ra thần sắc vui mừng. “Hàn tiểu đại phu tuổi tuy còn nhỏ nhưng y thuật tuyệt đối có thể xứng với danh gọi xuất thần nhập hóa, tin rằng Lý...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Ngày mùng 5 Tết tuyệt vời - Tác giả The Kid
Cần năm nay 19 tuổi đang sống chung với đứa em gái tên Thơ, 15 tuổi. Vì gia đình quê gốc ở Cần Thơ nên ba mẹ đặt tên cho hai đứa con là Cần và Thơ, để cho gia đình luôn nhớ về quê cũ. Vào ngày mùng 1, 2, 3 Tết thì hai anh em có đi theo ba mẹ đi gặp gỡ dòng họ, đi chùa, đi chơi... Nhưng đến ngày...
Phân loại: Truyện nonSEX
Ma Vương – Quyển 7
Thủy Linh Ngọc... Hải vực vô tận, trên một hòn đảo nhỏ bé hoang vu. Hàn Thạc ngồi trên một quả núi trọc như một tảng đá, bên cạnh hắn có những vết nứt trên mặt đất hiện lên dày đặc, có rất nhiều những hố lớn nhỏ sâu không thấy đáy, vài cây cột đá thật lớn lơ lửng trên không...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển Tập Ma Vương
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân